Thơ Phan Minh Mẫn
Ngo Huu Doan 11.11.2006 16:58:35 (permalink)
Trang này là lời giới thiệu (sẽ post sau)
#1
    Ngo Huu Doan 11.11.2006 17:00:40 (permalink)
    CHIM HÓT NƠI VƯỜN CŨ

    Về nghe chim hót nơi vườn cũ
    Phải cánh chim xưa thuở thiếu thời
    Xin hát cùng chim lời bé nhỏ
    Lời thương lời nhớ với chim ơi

    Ra đi từ thuở chân bùn đất
    Tay với chưa qua phải cánh chuồn
    Mùi rạ mùi rơm còn dính áo
    Ngõ đời nào biết dại cùng khôn

    Về nghe chim hót nơi vườn cũ
    Thèm thả lưng nằm đám cỏ không
    Thèm hớp từ sông và ngụm nước
    Thèm nghe dế gọi giữa trưa đồng

    Quê hương chừ vắng những cánh diều
    Bao cánh chim chuyền cũng vắng reo
    Thân nữ không còn ra gánh nước
    Sông buồn giòng nước cũng buồn theo

    Vắng khói lam chiều quanh mái lá
    Ngọn đèn mờ tỏ liếp phên thưa
    Cây đa bến nước con đò nhỏ
    Tiếng hát ru hời mẹ thuở xưa

    Vắng những con đường quanh lối nhỏ
    Có bầy đom đóm sáng sau hè
    Cành sen cổ tích người quên áo
    Quê cũ tìm đâu những bóng tre

    Ta cũng cũ rồi chim nhỏ ơi
    Quê xưa cũng đã cũ xưa rồi
    Ngày mai chim bỏ xa vòm lá
    Ta hát cùng ai nữa hỡi người.

    Phan Minh Mẫn
    Điện thọ, 14.09.2006
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 10:05:50 bởi Ngo Huu Doan >
    #2
      Ngo Huu Doan 11.11.2006 17:03:26 (permalink)
      MÙA VE

      Ngài tôi vào tuổi hai mươi
      Em còn tóc bím áo cài lệch khuy
      Ngày nào chẳng một lối đi
      Trái me miếng ổi so bì thiệt thua
      Hết dỗ dành lại phân bua
      Đã không chịu nín còn thưa với trình

      Thời gian rồi vụt qua nhanh
      Em thôi đuổi bướm vườn chanh vườn chè
      Thôi vòi tôi bắt cánh ve
      Hết đông rồi lại sang hè mấy xuân
      Tạ từ trường lớp bâng khuâng
      Em ra ga nhỏ giọt thầm tiễn tôi

      Ngày về tìm lại xa xôi
      Tóc thề xưa đã xa đồi cỏ hoa
      Tiếng ve ngân giữa chiều tà
      Ai vòi tôi bắt... để mà … mà thôi!
      Tuổi nào tóc gió chia phôi
      Tôi về gom hết bồi hồi tặng em.

      Phan Minh Mẫn
       
      r
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 16:43:29 bởi Huyền Băng >
      #3
        Ngo Huu Doan 11.11.2006 17:05:27 (permalink)
        VỀ NGỦ VỚI QUÊ

        Bấy lâu cơm áo bộn bề
        Nay về nằm ngủ với quê một lần

        Ngựa đời vó mỏi bước chân
        Đường đi không đến mù tăm cõi người

        Tóc xanh ngày cũ rối bời
        Gác tay lên trán ngẫm lời người xưa

        Chim kia còn biết nhớ mùa
        Tìm về tổ cũ nhớ trưa gọi chiều

        Biết không nâng nỗi cánh diều
        Nằm nghe chiếc lá rơi vèo tuổi xuân

        Ngày đi bùn đất lấm chân
        Mấy khi ngoảnh lại, mấy lần về đâu!

        Quê hương bòng ngã qua đầu
        Xin Người độ lượng mai sau con về.

        Phan Minh Mẫn
         
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 16:40:06 bởi Huyền Băng >
        #4
          Ngo Huu Doan 11.11.2006 17:07:30 (permalink)
          UỐNG RƯỢU GIAO THỪA

          Xuân về vẫn dáng hồng tươi
          Xuân khoe sắc thắm xuân mời mọc ta
          Đất trời thêm một mùa hoa
          Em thêm một tuổi thế là … hiểu chưa?

          Và ta rồi cũng sang mùa
          Thêm lần nâng chén giao thừ với xuân
          Ly tràn rớt giọt buồn câm
          Rượu không biết uống một lần thử say

          Xuân xưa rớt với tết này
          Tay bưng chén chạn tình đầy rượu vơi
          Những toan trả tuổi cho trời
          Trả tình cho đất, tả đời đa mang

          Say rồi!
          Trả nhớ cho quên
          tỉnh ra mới biết rằng đêm đã tàn
          bên thềm ngập ánh xuân sang
          kìa đồi chim nhỏ trong làn nắng xuân.

          Phan Minh Mẫn
          #5
            Ngo Huu Doan 11.11.2006 17:09:30 (permalink)
            MỸ KHÊ

            Nay về thăm lại Mỹ Khê
            Bao năm rồi kẻ xa quê lạc dòng
            Ta về thăm lại đồi thông
            Thăm bờ cát trắng lặng trông phố phường
            Về nghe…
            thương nhớ Phước Trường
            Cội me trăm tuổi con đường ngày xa

            Thương dốc Miếu, thương ngõ Chùa
            Thương đôi vai mẹ gánh mùa hoa xuân
            Thương mình ngày ấy tha phương
            Thương ai một thuở nắng vương tóc thề
            Về nghe …
            thương lắm Mỹ Khê
            Vế chân trên cát ngày hè- dấu xưa

            Ngày nào con sóng cợt đùa
            Cuốn trôi hò hẹn ra ngoài biển đông
            Để tôi còn với không không
            Bóng chim tăm cá mênh mông biển trời
            Bây giờ…
            biển hóa thành nôi
            Ru bờ-ru cát, ru tôi một thời.


            Phan Minh Mẫn
             
            r
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 16:48:02 bởi Huyền Băng >
            #6
              Ngo Huu Doan 11.11.2006 17:11:56 (permalink)
              KHÔNG HẸN TRƯỚC MÙA THU

              Tôi trở về không hẹn trước mùa thu
              Dù vẫn biết em chẳng còn ở đó
              Cây sầu đông vẫn sầu nghiêng lối nhỏ
              Gió gọi chiều chim mỏi cánh qua sông

              Tôi trở về mùa chừng đã thu phân
              Con đường nhỏ đã bao lần thay lá
              Quen quen lắm mà ngỡ ngàng xa lạ
              Chim lẻ bóng chiều … tôi lẻ bòng tình xưa

              Ngày em lấy chồng vừa hết chiến tranh
              Em có biết tôi nẻo đời trăm ngả
              Thuở mình yêu bao điều còn bỏ ngỏ
              Giờ không nhau lời khép mãi đâu tròn

              Cánh thư hồng và nét chữ thân quen
              Sao bổng dưng tên mình em viết tắt?
              Lần giở trang thư mực nhòe trang giấy
              Anh chợt hiểu ra lời cuối gởi cho mình

              Cũng là khi anh thấm nỗi cô đơn
              Và anh biết chẳng buồn nào hơn thế
              Tình một thuở qua đời thành giọt lệ
              Bởi yêu người tim rụng cánh tương tư

              Tôi trở về không hẹn trước mùa thu…

              Phan Minh Mẫn
               
              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:03:46 bởi Huyền Băng >
              #7
                Ngo Huu Doan 11.11.2006 17:15:58 (permalink)
                Chùm LỤC BÁT KHÔNG TÊN
                CHO HOA HỒNG PHẤN


                1
                Mừng em ngày tám tháng ba
                Bông hoa vừa hái vườn nhà đẫn sương
                Rồi mai xa cách ngàn phương
                Biết em còn nhớ hoa vườn lòng tôi

                2.
                môi em đã mặn trầu người
                ai đem vôi trắng xóa lời thề xưa
                cau vườn tôi chịu nắng mưa
                vẫn ươm trái ngọt cho mùa tình sau
                bình yên em bước qua cầu
                xem như anh lỡ chuyến tàu đầu thôi

                3.
                tôi còn gì nữa đâu em
                một hồn thơ cạn buồn tim mỏi rồi
                đôi vai oằn bởi cuộc đời
                may còn giữ được nụ cười làm vui
                em về bến cũ tìm tôi
                là em thức một vuông trời gởi em.

                Phan Minh Mẫn
                #8
                  Ngo Huu Doan 12.11.2006 18:34:26 (permalink)
                  THƠ TÌNH NGÀY CŨ
                  (Tăng Thanh Ngân và các con)

                  Bài thơ tôi viết cho em
                  Cái thời hai đứa chưa nên vợ chồng
                  Mực nhèo chữ có chữ không
                  Em còn giữ chút bềnh bồng ngày yêu

                  Đời anh gió giạt mưa xiêu
                  Chưa nên nắng sớm trăng chiều đã chênh
                  Thơ tình viết thuở ngày xanh
                  Đem yêu thương cũ dỗ dành đời nhau

                  Tóc em phai nhạt mấy màu
                  Đôi vai nặng gánh hai đầu chồng con
                  Là anh biết, lẽ nào không
                  Đôi khi giấu biệt vào trong nỗi sầu

                  Nếu như ta lại bắt đầu
                  Cùng anh em có qua cầu nữa thôi ?

                  Phan Minh Mẫn
                  #9
                    Ngo Huu Doan 18.11.2006 08:04:04 (permalink)
                    GỞI CHO MÂY TRẮNG

                    Nếu không có tình yêu
                    Trái tim rồi băng giá
                    Không có sóng biển lấy chi ai hờn dỗi
                    Cát sẽ khô bờ nhói vắng chiều lên

                    Suối rồi đau khi thiếu thác ghềnh
                    Đông mãi xám nếu mùa xuân không tới
                    Chẳng ái ân thuở đất trời xa ngái
                    Thì bốn mùa hoa cỏ có hồi sinh

                    Và không em thơ tôi rồi sỏi đá
                    Vườn hoang vu khát một tiếng chim
                    Chút muộn mằng thương gởi những đồi sim
                    Em nhặt hộ và cài lên tóc gió

                    Câu thơ cũ tiễn em qua lối ngõ
                    Thuở đi về sỏi đá mãi xôn xao
                    Trả lại em tôi cả tháng năm dài
                    Trả những sắc màu mùa thương mùa nhớ

                    Trả lại em ngày chưa anh đó nhỏ
                    Để thơ tôi loang tím một phương trời.

                    Phan Minh Mẫn
                    #10
                      Ngo Huu Doan 18.11.2006 08:06:04 (permalink)
                      SỢI CHIỀU

                      Không dưng giữa phố đông người
                      Tình cờ gặp lại một thời tóc xanh
                      Một thời trái mộng đầy cành
                      Vin tay chạm phải đôi vành môi cong

                      Một ngày cánh sáo sang sông
                      Tôi về lại với vườn không tay trần!
                      Trái xuân một thuở để dành
                      Bao năm nâng lá chăm cành vì đâu?

                      Cánh thư vụng dại ban đầu
                      Ngày ai vội bước qua cầu lãng quên
                      Tôi về nhặt sợi chiều lên
                      Dệt vần thơ gởi mênh mông đất trời.

                      Phan Minh Mẫn
                       
                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 17:09:02 bởi Huyền Băng >
                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9