Hồn Viễn Xứ                 Yêu dấu cho người… 
               “Bàn tay đã dâng hiến hoa hồng 
               bao giờ cũng ngát mùi hương. 
         Cho dù có đẫm máu vì gai 
             thì ngay chính những giọt máu kia 
                 cũng thơm mùi hạnh phúc…”       
    Em ngắm nhìn anh giữa vườn thơ 
    Bước trần gian ai vời vợi cô đơn 
    Một mình trên ghềnh đá chơ vơ 
    Ngắm hoàng hôn tím với bâng khuâng       
    Tình người, hồn miên viễn tràn dâng 
    Tiếng sáo thiên thai còn đọng vọng 
    Bóng hồng nhan tựa áng phù vân 
    Ngàn năm thơ thẩn mộng trăm năm…       
    Trong tiếng lệ ngân hồn sâu thẳm 
    Dạt dào em mông quạnh chơi vơi 
    Tặng dâng người ngàn hoa hồng thắm 
    Em muốn tim anh ấm nụ cười…       
    Dạo tình ca ngân vọng cuộc đời 
    Ngọt ngào cho mãi đến trăm năm…       
    Vương Anh Đào       
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2008 15:22:47 bởi mây trắng >