Hoa Nắng Tình Hoa
Chào Nguyên Đỗ,tôi vào trinhnu.net thường hơn còn mvatoi.com vào chỉ để lấy hình thôi,còn tấm hình hình như là của ca sĩ hải ngoại Như Loan thì phải ???
Mến
Anh Làm Thầy Giáo Làm thầy giáo cũng như duyên kỳ ngộ
Cũng xuyến xao rung động trước học trò
Dù chẳng nói, nhưng có lúc buồn so
Thấy khỏang trống mỗi một trò vắng mặt Khỏang cách xa vẫn chút tình thân mật
Tình thầy trò thay cha mẹ bảo ban
Tình thầy trò thay anh chị luận bàn
Tình thầy trò chút đồng liêu trao đổi Khung trường nhỏ chuẩn bị ngày sắp tới
Cho cuộc đời tươi đẹp mãi hơn lên
Cho tương lai nghề nghiệp được lâu bền
Cho tâm trí ngước nhìn trời cao rộng Cả thế giới thành đề tài nóng bỏng
Mỗi đổi thay biến chuyển khắp đó đây
Mỗi quốc gia, mỗi liên hệ đời này
Đều ảnh hưởng dây chuyền trong đời sống Làm thầy giáo để ươm mầm hy vọng
Đặt móng nền cho thế hệ tương lai
Phải hướng nhìn xa tít cuối đường dài
Đừng thiển cận tìm chi chi trước mắt Nguyên Đỗ
Kỷ niệm những tháng ngày trên giảng đường Đại Học Sư Phạm...
Ra trường
Xin gởi lại nỗi buồn của gió
Ta ra đi nghe lá rơi đầy
Giảng đường ấy ai ngồi để khóc
Ngước nhìn trời mây trắng vừa bay .
Xin gởi lại những chiều quán nhỏ
Giọt cà phê đắng nghét nụ cười
Đời sinh viên bao ngày rỗng túi
Trang báo nhàu nát tiếng mưa rơi .
Xin gởi lại con đường cơm áo
Bước gia sư rệu rã chân trần
Vị nước mắt cay xè miếng bánh
Nhớ quê nghèo nghèn nghẹn bâng khuâng .
Xin gởi lại mảnh trăng hiu hắt
Dãy lầu xa hun hút tối mù
Đêm ký túc chăn màn chợt thức
Ngoảnh mặt nhìn chỉ thấy ưu tư .
Xin gởi lại nụ tình mới chớm
Hóa hư vô bởi quá dại khờ
Nửa trái ngọt bỗng thành vị đắng
Em bây giờ hay ở trong mơ ?
Xin gởi lại tháng ngày đại học
Ta ra đi xa biệt mái trường
Hành trang đó trái tim lửa đỏ
Nẻo đường đời mù mịt khói sương .
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
photo : mvatoi.com
Bến cũ
Chào năm tháng ta quay về bến cũ
Tìm tuổi thơ bàng bạc mảnh trăng chiều
Dòng sông xưa con đò giờ khuất bóng
Mây nước vang buồn vọng gió cô liêu .
Ta ngơ ngác giữa hai bờ hư thực
Hỏi hoàng hôn sao chẳng thấy em về
Mở trang vở ta giở tìm chữ nhớ
Hoa gạo đốt lòng cháy rực trời quê .
Đây bến cũ người lái đò đâu mất ?
Khi ta về người đã mãi đi xa
Trăng không khóc sao chòng chành lệ ứa
Mưa phương nào hay mưa ở hồn ta ?
Đây con sóng đưa ta thời đi học
Ta vô tư,đánh mất đến bây giờ
Xin cúi mặt để một lần tiếc nuối
Để mây chiều rơi rụng bớt bơ vơ …
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
photo : mvatoi.com
em đã về đây hoa nắng ơi
tình xưa ai đã bước qua rồi.
buâng khuâng đứng giũa dòng sông cũ.
một thoáng ngỡ ngàng bởi đơn côi
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/7268/6495E72386034B0DA404B5C66397D2D1.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2007 09:40:09 bởi giotnangmuathu2007 >
Bạn giotnangmuathu2007 ơi ! Trong bài thơ Bến Cũ nhân vật trữ tình "ta" và cô bạn gái là học sinh,còn "người lái đò" nghĩa bóng là giáo viên nên ở đây không có chuyện tình yêu mà chỉ có tình thầy trò thôi


[sm=a%20flower%20for%20her.gif]
chào thầy giáo NVT.... tình thầy trò thì đã sao THẦY ƠI
Đây bến cũ người lái đò đâu mất ?
Khi ta về người đã mãi đi xa
Trăng không khóc sao chòng chành lệ ứa
Mưa phương nào hay mưa ở hồn ta em thấy lãng mạn đấy chứ còn chứa đựng những điều thầm kín nữa. thầy còn nhớ buổi chia tay mùa hè năm ấy đã liên hoan bằng những quả dưa quả vải không? quả vải chín mỏng đều chia tất cả. mát lòng em trong những tháng ngày hè. chia tay rồi lòng bỗng thấy buồn ghê. sách nức nở vẫy tay chào tiễn biệt mùa hè đến những mùa hè ly biệt quả dưa đỏ hồng thắm đượn tình thương chia tay rồi lòng bỗng thấy vấn vương. xin gửi lại một chút tình trong mùa hạ. chúc thầy có nhiều sáng tác hay trong vườn thơ thuquan nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2007 21:18:30 bởi giotnangmuathu2007 >
Thầy Thanh Trắc Nguyễn Văn thật tình thầy trò, còn trò Giọt Nắng Mùa Thu chơm chớm yêu thầm thầy giáo cũng thật luôn :) Nguyên Đỗ làm người đứng ngòai nhìn thử nha!
Mùa Hạ Cuối Mùa Hạ cuối tiệc liên hoan văn nghệ
Mừng các em sắp mãn khóa cấp Ba
Những tháng năm thầy cô lái đưa phà
Ngày cập bến đã gần sang bờ mới Tiếng cười nói gọi nhau nghe ơi ới
Có những trò chào giã biệt thầy cô
Có những trò đôi mắt ngó buồn so
Bịn rịn mãi, khăn tay lau nước mắt Bao nhiêu năm tình thầy trò thân mật
Những buổi chiều đã ở lại hỏi thêm
Tình thầy trò, thầy cũng gắng chìu em
Kèm thêm chút, mở mang thêm hiểu biết Những năm trước giã từ không da diết
Bởi biết rằng mùa thu lại gặp nhau
Tình thầy trò vẫn có trước có sau
Nhưng năm cuối chia tay buồn tê tái Bao nhiêu em sẽ một ngày trở lại
Cánh chim bay trời mãi đẹp trong xanh
Lũy tre làng, tỉnh nhỏ, giữ sao đành
Các em phải đi xa lên đại học Cũng rưng rức có nhiều em bật khóc
Thầy cô nhìn đôi mắt cũng đỏ hoe
Mùa hạ này đâu phải như các mùa hè
Các em nhỏ học thi lên trường lớn Muốn ôm lấy từng em như giấc mộng
Thả vào đời, biết mộng sẽ thành công
Hay có khi mộng vỡ nát mưa ròng
Nửa ái ngại, nửa vui mừng tiễn biệt Các em nhỏ sẽ đi, đi mải miết
Vào cuộc đời xây dựng một tương lai
Mùa thu sau các em chẳng lại đây
Sầu bãng lãng theo hồn buồn diệu vợi Lòng man mác nghĩ về mùa thu tới
Bầy chim non sắp cất cánh bay cao
Ở nơi này thầy cô mãi xuyến xao Và lớp cũ lại thăm nhiều trò mới Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2007 21:48:47 bởi Nguyên Đỗ >
Đây là bài thơ thầy giáo (chính là tôi) yêu một cô học trò xinh đẹp,dĩ nhiên chuyện tình cảm này khó có thể thành được
Hạ Nhớ
Tặng Minh Thu
Là nhớ gì không nhỏ ?
Ngày ấy em rời trường
Nắng chiều vương trong mắt
Ngập ngừng và mông lung .
Ta ngẩn ngơ lặng ngắm
Cánh phượng hồng rụng rơi
Sân trường mùa hạ thắm
Bóng em xa,xa rồi …
Là thấy gì không nhỏ ?
Sao vội vàng quay lưng
Đầu cành ve nức nở
Chiếc lá sầu rưng rưng .
Bước giày em thầm lặng
Bỗng chốc hóa xa vời
Ta về qua cửa lớp
Bụi phấn còn rơi rơi .
Là xa rồi đấy nhỏ
Kỷ niệm những ngày thơ
Người em xưa áo trắng
Hình bóng giờ trong mơ .
Trời xanh kia thăm thẳm
Mùa hạ biết còn không
Mùa thu sao đến chậm
Để buồn ta mênh mông ?
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
photo : mvatoi.com
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2007 13:29:23 bởi ThanhTracNguyenVan >
Nữ Sinh Áo Trắng Duyên dáng chi mà duyên quá thôi
Nữ sinh áo trắng đứng trên đồi
Tựa cây phượng vỹ trưa mùa hạ
Thầy giáo mơ màng nước mắt rơi Tuổi xuân xinh đẹp ngát hương trời
Nhanh thật thời gian vội vã trôi
Lấm tấm muối tiêu bao tiếc nuối
Phải chi thầy trẻ lại yêu người Trò tựa gốc cây miệng nhoẻn cười
Buổi trưa nắng quá hỡi thầy ơi
Tóc mây trò thả che lưng đẹp
Thầy giáo bâng quơ cũng ráng cười Năm tháng sao mà nhanh quá đi
Trái tim vẫn trẻ vẫn tình si
Chẳng sao nói được bao ngăn cách
Hai giáp trời ơi nói được gì Nguyên Đỗ
Nỗi Ðau Cuối Chiều
Tàn một ngày mùa thu
Anh như là chiếc lá
Trong chiều trời âm u
Rơi xuống đời nghiêng ngả
Tàn một ngày mùa đông
Anh như là chiếc bóng
Cây khô cành trơ không
Gió mưa đời biển động
Tàn một ngày mùa xuân
Anh cành mai qua Tết
Quạnh hiu cùng nỗi buồn
Những ngày vui đã hết
Tàn một ngày mùa Hạ
Anh ve buồn kêu vang
Em đi về chốn lạ
Quên đi hạt nắng nàng
Nguyên Ðỗ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2011 12:05:36 bởi Nguyên Đỗ >
lời anh quá muộn màng.
khi trái tim ngừng chảy.
huyết lạnh phủ nơi ấy.
chôn vùi một con tim.
em tìm về chốn xưa.
giữa hai bờ nỗi nhớ.
buâng khuâng rơi dòng lệ.
nghẹn ngào nhìn nắng rơi.
ôi tất cả đi rồi.
chỉ còn là hoang vắng
bước đi nghe nằng nặng.
giữa dòng đời chơi vơi
Cô bé u buồn
Sao bé lại buồn cô bé ơi
Lặng ngồi ghế đá đếm mưa rơi ?
Hay bé kết bạn cùng ta nhé
Hai mình kết lại hết mồ … côi ?
Bé bằng lòng không cứ nói đi
Ủa,sao bé khóc lệ hoen mi ?
Bé nhìn chi mãi nơi xa ấy
Ta cũng nhìn theo chẳng thấy gì ?
Kìa bé nhìn lên lẳng lặng cười
Nụ hồng chợt thắm nắng xuân tươi
Vầng trăng thôi nhé tan u ám
Soi xuống hồn ta bóng một người !
Nhưng sao bé cười với người … ta !
Vội theo người ấy bỏ ta xa ?
Bỏ ta ngồi lại công viên ấy
Cứ ngỡ hai mình,hóa đến … ba !
Ngồi đó ta buồn bé biết không ?
Cũng nhìn mây trắng,cũng xa trông
Cũng nghe hiu hắt chiều thu lạnh
Nắng lạnh hoàng hôn,gió lạnh lòng !
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Phải Hun?
Gớm nhõng nhẽo chẳng ai hơn M được
Thấy hình anh dán trên bảng ngoài sân
M vào xem, chẳng biết có bần thần
Gởi ngay lại báo rằng đẹp giai đó
M nũng nịu hỏi trách anh hình chẳng rõ
Có phải hình chụp năm đó phải hun
Điều tra gì kỹ quá, khiến anh run...
Ừ phải hun, thì cứ hun, nhớ nhé
Ôi cái hình, ai nhìn cũng thấy trẻ
Mà hồn anh không chắc sắp úa chưa
M hổng tin cứ ghé lại đón đưa
Điệu bi bốp... cũng sàng xê được ráo
Nói thật đó... hổng phải là kiêu ngạo
Cứ tango, valse nữa, disco
M hát đi anh sẽ nhảy solo
Cho tới hết khi M ngừng tiếng hát
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2008 22:48:03 bởi Nguyên Đỗ >
"Em buồn "ngũ" quá, anh ơi!"
Ừ em cứ ngủ theo lời anh ru
Đêm nay trời lạnh âm u
Xa nhau niềm nhớ sương mù bủa quanh
Ngày mai trời nắng trong xanh
Đem mâm ngũ quả thân hành kết giao
Duyên lành đằm thắm trầu cau
Ước mơ như gió dạt dào tình ta
Ngủ đi, Yêu Dấu, mộng hoa
Đêm nay diễm phúc sao sa xuống đời
Hồn anh chao đảo chơi vơi
Ngôi sao em đẹp tuyệt vời đêm say
Anh mơ anh đếm từng ngày
Bức tranh, hình, thực tình ngây ngất tình
Ngủ đi em nhé huyền linh
Mơ ngày hai đứa chúng mình đẹp duyên
Nguyên Đỗ
Chút Xa Vắng
Chút xa vắng hồn hoang vu buồn tủi
Sa mạc đời tẻ lạnh vắng tanh đêm
Có còn gì khi không thể gặp em
Nghe tiếng nói thấy môi cười rạng rỡ
Xuân đã đến, cụm mai vàng đã nở?
Hay xuân về lòng thinh lặng tái tê
Nàng thơ đi biền biệt chẳng quay về
Mái tóc mộng ngày nào bay trong gió
Anh mơ tưởng em đi vào trước ngõ
Bụi trúc vàng, em áo trắng, tình xanh
Nụ cười hồng dưới ánh nắng trong lành
Đang rạng rỡ đón chào mùa xuân mới
Nhưng sao lạ, mùa xuân em chẳng tới
Hồn hoang sơ du mục kiếp phiêu diêu
Biết làm sao diễn tả được muôn điều
Không thể nói ra được bằng ngôn ngữ
Chút xa vắng, chim buồn quên tình tự
Cành hoa mai đầy nụ chẳng nở bông
Ở quanh đây lạnh quá thiếu xuân hồng
Một màu trắng tuyết rơi chưa tan nổi
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2008 08:11:50 bởi Nguyên Đỗ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: