Hoa Nắng Tình Hoa
Cứ Mãi Nhìn Em Cứ mãi nhìn em mỗi một ngày Từ thời thưở bé đến hôm nay
Mỗi giai đọan sống, một đường nét
Ngày lại ngày qua thêm đắm say Phúng phính xinh tươi miệng nhoẻn cười
Ngày em còn bé thật vui tươi
Lên ba, lên bốn, còn măng sữa
Bên Mẹ yêu thương đóa mộng đời Mười bốn, mười lăm chợt biết buồn
Ngây thơ như thể giã từ luôn
Mắt em có chút sầu sâu lắng
Em biết đông tàn sẽ tới xuân Mười chín, hai mươi nét mặn mà
Nét hồng trinh nữ nét kiêu sa
Mùa xuân bừng nở thêm muôn sắc
Em bước khoan thai dáng ngọc ngà Anh sẽ yêu em đến trọn đời
Mỗi ngày mỗi đậm chẳng hề vơi
Kiếp này chẳng đủ, kiếp sau nữa
Vạn kiếp thiên niên chẳng muốn rời Nguyên Đỗ
Ở Một Nơi Nào Đó
Ở một nơi nào đó em có nhớ
Suối giòng thơ trăn trở vạn lời yêu
Chiếc thuyền thơ chuyên chở biết bao điều
Gợi ta nhớ bao nhiêu là kỷ niệm
Ở một nơi nào đó thật khó kiếm
Em ẩn mình dấu diếm một thời mơ
Em dịu dàng ờ trăm nét đơn sơ
Nụ cười gượng giữa cuộc tình nghiệt ngã
Ở một nơi nào đó chắc như phép lạ
Em chắc cười ha hả chuyện ngày xưa
Ừ ngày xưa một chiều tránh cơn mưa
Hai đứa đứng trú trong nhà nghỉ mát
Con bướm trắng bay và em cất hát
Bản tình ca rằn rặt giọng miền Nam
Ngọt hơn đường, ngọt hơn mật, nước cam
Cho anh uống từng lời từng câu một
Ở một nơi nào đó vang thánh thót
Dư âm tình kỷ niệm ngút ngàn thương
Theo gió bay gởi đến khắp mười phương
Như day dứt khúc tơ tình dang dở
Nguyên Đỗ
Nụ Cười Hoa Nắng
Vai trĩu nặng gánh buồn đau dĩ vãng
Nụ cười em hoa nắng tỏa bình yên
Em dịu dàng yêu quý hóa dược tiên
Nguyên vẹn lại gắn liền tim rạn vỡ
Em ngàn thương thổi nguồn thơ hơi thở
Nụ cười hiền rạng rỡ rực đời anh
Hai chiếc nơ cột tóc nở trên cành
Đóa hoa đỏ điểm tô màu tháng Hạ
Áo đầm trắng sọc đen trông đẹp quá
Rất đơn sơ làm bật nét nàng thơ
Nụ cười em làm bao kẻ mộng mơ
Nghiêng mặt liếc dáng em kiều diễm mãi
Cánh tay ngà, bàn tay em giơ nắm váy
Duyên ơi duyên vòng ngọc đá xanh xanh
Em mãi là kiều nữ của hồn anh
Dù gần gũi hay là đang xa vắng
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2007 02:08:17 bởi Nguyên Đỗ >
Ly Nước Lạnh Ly nước lạnh giữa buổi trưa nắng gắt
Em mời anh ngay dưới gốc cây lành
Ngọt ngon thơm quí hơn cả trà xanh
Cám ơn nhé, cô gái quê trẻ đẹp Cười xấu hổ lấy nón che khép nép
Có gì đâu, ly nước lạnh thôi anh
Có phải đâu ly nước ngọt, dừa lành
Nói ân nghĩa, khen chi em ngại lắm Em càng nói má hồng thêm tươi thắm
Gốc cây xanh man mát gió hiu hiu
Anh mỏi chân lại muốn hỏi thêm nhiều
Hỏi tên tuổi hỏi trăm điều muốn hỏi Kìa đôi mắt liếc nhìn anh chới với
Có phải đây là là sóng thu ba
Anh nhìn em tình cảm đã đậm đà
Biết đâu nhỉ chúng mình sau duyên nợ Nguyên Đỗ
Bài này ND viết từ thưở mới tập làm thơ, nhân thấy chị Thu Hiền đọc bài Cơn Mưa Hạ của chị Băng Nguyệt hay quá, lại nhơ nhớ mình cũng có một bài thơ cùng tựa đề nên đem về đọc nghịch chút xíu!
Cơn Mưa Hạ
Nguyên Đỗ
Cơn mưa Hạ
Thoáng ào ào đổ đến
Cánh diều bay
Bị ướt rách tả tơi
Hai chúng ta
Buồn lắm, gượng môi cười
Mưa vội vã
Mây từ đâu kéo lại
Chẳng báo trước
Chẳng thương người, báo hại
Hai đứa mình ướt áo lạnh căm căm
Thưở xưa ấy
Em mười sáu, mười lăm
Áo đẫm ướt thịt da lồ lộ cả
Thoáng nhìn thấy
Lòng anh rạo rực lạ
Mối tình đầu
Chưa nói biết làm sao
Cởi áo anh
Em che lấy đi nào
Lỡ ai thấy thẹn thùng mắc cở lắm
Cơn mưa hạ
Lạnh lùng mà đằm thắm
Mối tình ta mưa bong bóng nhiều ghê
Núp dưới cây
Chờ mưa tạnh hẵng về
Xao xuyến lạ
Lạy Trời
Mưa lâu nhé!
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2007 09:04:18 bởi Nguyên Đỗ >
Nghỉ Hè Nguyên Đỗ Đi ra biển chắc là vui lắm nhỉ
Quên người ta, chẳng viết lấy một câu
Mấy tuần nay, đã bầm dập thương đau
Trong nỗi nhớ, nghi ngờ... bao thắc mắc Đi nghỉ hè, để người ta quay quắt
Héo trái tim, sầu trĩu nặng tâm tư
Gọi tên ai... thầm trách áng mây mờ
Che ánh nguyệt giữa trời cao đêm vắng Em về lại, gởi lời thơ, gieo nắng
Hồn reo vui gõ nhịp tựa bước chân
Nhộn nhịp khua đôi gót của thiên thần
Hương sắc hạ đêm hồng hoa thơm ngát Em kể lại những ngày đi nghỉ mát
Sóng biển tình, cát mịn, những chiều mơ
Biết người ta ở đây đứng ngóng chờ
Em thử thách xem người dưng có nhớ Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Bài này ND viết từ thưở mới tập làm thơ, nhân thấy chị Thu Hiền đọc bài Cơn Mưa Hạ của chị Băng Nguyệt hay quá, lại nhơ nhớ mình cũng có một bài thơ cùng tựa đề nên đem về đọc nghịch chút xíu!
Cơn Mưa Hạ
Nguyên Đỗ
Cơn mưa Hạ
Thoáng ào ào đổ đến
Cánh diều bay
Bị ướt rách tả tơi
Hai chúng ta
Buồn lắm, gượng môi cười
Mưa vội vã
Mây từ đâu kéo lại
Chẳng báo trước
Chẳng thương người, báo hại
Hai đứa mình ướt áo lạnh căm căm
Thưở xưa ấy
Em mười sáu, mười lăm
Áo đẫm ướt thịt da lồ lộ cả
Thoáng nhìn thấy
Lòng anh rạo rực lạ
Mối tình đầu
Chưa nói biết làm sao
Cởi áo anh
Em che lấy đi nào
Lỡ ai thấy thẹn thùng mắc cở lắm
Cơn mưa hạ
Lạnh lùng mà đằm thắm
Mối tình ta mưa bong bóng nhiều ghê
Núp dưới cây
Chờ mưa tạnh hẵng về
Xao xuyến lạ
Lạy Trời
Mưa lâu nhé!
Nguyên Đỗ
Cái bài này dễ thương quá! :) livepage vô tình vào đây chơi đôi dòng gửi lại vài lời chủ nhân , hihi, nếu có gì chưa đúng bỏ quá cho livepage nhé!. Gửi lời chúc vui vẻ! ...... Anh lạy trời Mưa lâu thêm đi nhé Em quay sang Nhếch vai anh rồi khẽ Nhíu môi hồng Ngọt cả nước mưa Ghét anh chưa Ai kìa thích trời mưa Ướt hết cả sợ về ba mẹ mắng
Tấm Ảnh Cũ Tấm ảnh cũ từ bao năm tìm lại
Ảnh người xưa, ừ, còn mãi mãi ghi tâm
Dụi mắt xem, sợ mình lỡ nhận lầm
Mình hồi đó bước vào đời chập chững Tưởng trái tim còn mãi hòai khô cứng
Em làm mềm tim đồng thép đá xanh
Buổi xe hoa lăn chặn nát tim anh
Vỡ từng mảnh vết xe đời hằn xuống Cú điện thọai mãi làm anh luống cuống
Vâng chúc em mãi hạnh phúc luôn luôn
Anh hứa em, nhất định sẽ không buồn
(Tim vỡ nát, còn gì đâu để nói!) Mỗi Tết đến hỏi, "Anh có gì mới?..."
Cũng thế thôi, em vui nhé cả năm...
(Hồn anh đau, trong dạ vết đau ngầm...
Bao năm nữa, đến bao giờ mới khỏi?...) Nguyên Đỗ
Anh Cám Ơn Em
Anh cám ơn em giữa biển đời dâu bể
Giữa biến thiên nghịch đảo của cuộc đời
Em lòng thành chân thật khắp muôn nơi
Đã khôi phục niềm tin đang hấp hối
Tình nhân thế có nhiều khi giả dối
Trong kiếp người thay đổi quá mông lung
Tấm lòng em chân thật quả vô cùng
Anh xao động cả hồn mình chới với
Em - Tình Thương - Một Nửa Hồn mong đợi
Cả nửa đời hạnh phúc biết bao nhiêu
Anh hân hoan muốn nói vạn ngàn điều
Xin tóm gọn Anh yêu em vĩnh viễn
Em - Sóng Yêu Thương - dạt dào sông biển
Em cùng anh mãi mãi thuộc về nhau
Tình mặn mà thương mến tới ngàn sau
Ngôn ngữ thiếu nhưng em yêu chắc hiểu
Từ nay nhé, anh không dùng chữ Nếu
Anh xác định bằng ngôn ngữ của yêu thương
Cuộc đời này em nhé ngát thơm hương
Tình em mãi là hải đăng định hướng
Anh cám ơn - Bắc Đẩu Tình - cao thượng
Đã yêu anh bằng tất cả chân thành
Anh hứa em bằng tất cả đời anh
Theo em mãi không bao giờ lạc lối
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2011 23:27:37 bởi Nguyên Đỗ >
Thương Quá Thương Ơi Thương quá Thương ơi những tháng ngày
Tình mình êm ái đượm men say
Từng câu em nói thành lời nhạc
Từng khúc thơ ngâm một ngất ngây Thương quá Người ơi mãi mãi tình
Đường xưa mấy trắng nõn nà xinh
Mỗi đêm em đến vời lòng nhớ
Mãi mãi anh mơ một bóng hình Thương quá Thương ơi rất dịu dàng
Tình em man mác buổi hè sang
Nhớ em, anh cứ từng đêm đợi
Viết những lời thơ quá nhẹ nhàng Thương quá Người ơi đến bạc đầu
Mơ ngày đám cưới rước cô dâu Nén hồng ta thắp đêm huyền diệu
Tình mãi mặn mà ân nghĩa sâu
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2007 11:09:29 bởi Nguyên Đỗ >
Tin Cháu Sắp Lên Xe Hoa
Tin cháu sắp lên xe hoa hạnh phúc
Chú chúc mừng cho hai cháu tăng đôi
Mọi sự vui, vui chất ngất, tuyệt vời
Chuyện buồn khổ chia đôi san sẻ lại
Vui mãi nhé, giã từ đời con gái
Thành tân nương, thành người vợ thủy chung
Biết thương yêu, biết kính nể, chia cùng
Trong mọi sự, hòa thuận và âu yếm
Cháu thấy không, cô bé xinh kiều diễm
Cứ bảo rằng sao chẳng có ai thương
Chú đã khuyên thong thả người bạn đường
Phải đúng lúc, đúng người... thời sẽ đến
Chú mừng cháu một cuộc đời hứa hẹn
Đầy thương yêu hoa bướm mộng vườn xuân
Mai tươi vui hạnh phúc vạn ngàn lần
Bởi đời sống vợ chồng cùng chia sẻ
Nguyên Đỗ
Anh Vẫn Biết
Anh vẫn biết có một thời xấu hổ
Anh vẫn biết có một thời bạo gan
Anh vẫn biết có một thời rạng rỡ
Anh vẫn biết có một thời khóc than
Anh vẫn biết có một thời hò hẹn
Anh vẫn biết có một thời chia tay
Anh vẫn biết có một thời ngọt mến
Anh vẫn biết có một thời chua cay
Điều anh chẳng biết chẳng ngờ là quá lẹ
Anh nhớ có thời mọi việc đều trôi xuôi
Những lời nói, viết đều mang lại tiếng cười
Chẳng khi nào là nghi ngờ cay đắng
Anh vẫn biết phải theo thời mưa nắng
Anh vẫn biết phải theo thời sống vui
Anh vẫn biết phải theo thời lãng mạn
Anh vẫn biết phải theo thời ngậm ngùi
Anh vẫn biết có một thời trông tới
Anh vẫn biết có một thời bỏ sau
Anh vẫn biết có một thời hồ hỡi
Anh vẫn biết có một thời thương đau
Anh vẫn biết có một thời bỏ cuộc
Anh vẫn biết có một thời đấu tranh
Anh vẫn biết có một thời tha thứ
Anh vẫn biết có một thời hiền lành
Này em, em báo hãy chia tay
Hồn anh bão tố đã căng đầy
Nửa hồn hấp hối đang rơi lệ
Một lời em nói đậm chua cay
Thì thôi, từ biệt, chúc em may
Bình an, thương mến ngự từng ngày
Mặt trời soi lối trên đường bước
Tinh tú mặt trăng lấp lánh đầy
Nguyên Đỗ
Người Đi Mãi
Người đi mãi, mấy tuần rồi, chẳng đến
Vừa ghé về đã trách móc hờn chi
Trái tim anh, đâu phải mảnh tình si
Có sức hút như nam châm đâu nhỉ
Ghen chi lắm, chỉ khổ mình, tri kỷ
Viết đùa vui khoây khỏa nỗi cô đơn
Em đi xa anh chưa trách chưa hờn
Tội lặng lẽ ra đi không từ biệt
Em cứ thế, làm việc gì dấu miết
Anh tìm em khắp chốn, chẳng tăm hơi
Tưởng là em đi trốn, cũng rụng rời
Nên chẳng viết sợ em la phiền nhiễu
Anh xin lỗi, bây giờ xin trải chiếu
Mời em ngồi, anh quỳ xuống xin tha
Em cười đi, cho tình thắm mặn mà
Kẻ trần tục được nàng thơ chiếu cố
Đêm hôm nay ánh trăng vàng sáng tỏ
Em về chơi khơi dậy những đam mê
Em ngồi đây buông lỏng mái tóc thề
Cho anh vuốt những đường thơ thật mịn
Nguyên Đỗ
Anh Lãng Mạn, Nhưng Chung Tình Chẳng Đổi
Anh lãng mạn, nhưng chung tình chẳng đổi
Yêu một người không hề dối gian đâu
Vẫn trông chờ, nhung nhớ một mùa Ngâu
Mưa lất phất ướt tóc huyền, vai áo...
Dù khó khăn, dù dẫy đầy giông bão
Anh vẫn tin vào sức mạnh của trái tim
Của tình yêu chung thủy của anh, em
Không lo sợ trước cản ngăn thử thách
Anh lãng mạn, nhưng yêu thương rành mạch
Chẳng ưỡm ờ yêu kẻ nọ người kia
Yêu một người, trọn vẹn những đam mê
Em đừng trách oan anh vì mớ chữ
Em thấy không gió đêm về tình tự
Hiên nhà em, từng cánh quỳnh khoe tươi
Anh hình dung nét mặt bé đang cười
Ôi diễm lệ, sao mà thương em thế
Nguyên Đỗ
Tình Hoa Tym Tým Em biết lòng anh vốn thật thà
Khối tình duy nhất khắc sâu xa
Tựa như bát nước đầy vời vợi
Như núi yêu trăng rất đậm đà Gió lay ngọn trúc mát hồn hoa
Tym tým màu sim chẳng nhạt nhòa
Màu nhớ màu thương màu kỷ niệm
Tóc huyền áo lụa dáng kiêu sa Hé nụ cười duyên đẹp mặn mà Tay em mười ngón dạo tình ca
Ngất ngây nốt nhớ trao cùng gió
Uyển chuyển cung thơ ngát hải hà Nhắn người thi sĩ ở phương xa
Tim tím hoa mơ sắc ngọc ngà
Nhờ nguyệt mang theo tình dấu ái
Hôn bờ môi rộng ấy giùm ta
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2007 22:55:15 bởi hoatymtym >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: