Này Đây Nhung Nhớ
Trích đoạn: Hương Dạ Tử
Nhớ nhau, nhớ lắm biết không?
Sao anh nỡ để em trông em chờ
Đợi anh từng phút từng giờ
Bên khung cửa chat yahoo muộn phiền
Đèn anh xám ngắt cả đêm
Hay là anh đã êm đềm ẩn thân?
Cố tình núp bóng em chăng?
Anh ơi! em thấy bâng khuâng cõi lòng
Hỏi rằng có lỗi gì không?
Để cho anh phải một lòng phụ em
Xa nhau... ta đã xa thêm
Tiếc anh hờ hững, tiếc em dại khờ
Thơ Tạ Lỗi Quả thật lâu rồi chưa gặp nhau Khung trời mơ mộng bắt đầu sầu Chỉ vì cuộc sống phong ba.. chút Nên tình bận bịu... chứ quên đâu!! Hôm nay, trời nắng hay mưa nhỉ? Mà ngỡ ngàng em trong gió mây Hèn chi mấy bữa lòng không ngủ Em đến thăm rồi... thổn thức đây Nhắc bến tương tư trên khung mạng Có đợi chờ nhau.. có mơ say Hẹn em bao giờ em kéo nguyệt Thì kéo cho tôi một giấc đầy Khi nào ghé bến tương tư khóc Sao khóc hộ tôi hết một đời Khóc những giọt trong và trắng ngọc Đem dâng tạ lỗi để em cười Trên đường nếu có nhiều hoa dại Chọn dùm tôi đóa giống như tơ Giống như nắng sớm sương thật ngọt Giống những bầu trời thơ là thơ Gió ơi! Gió trỗi vài cơn mộng Có gọi trong em chút nhớ thương Và lấy lòng tôi đem quyện lại Cho biết tình ai hương với hương Đăng Từ Gửi Tặng Hương Dạ Tử r PS: Lâu rồi không gặp em, mong rằng đọc xong bài thơ này em cười được một chút nhé 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2007 14:24:21 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: lephongtran
Chắc Em Bận
Chắc em bận nãy giờ không đến được
Nhưng không sao anh chẳng bắt lỗi đâu
Dù trăm năm mình vui vẻ đợi nhau
Sống hạnh phúc trong tình thương nồng ấm
Chắc có lẽ đêm nay em đến chậm
Chẳng sao đâu, anh kiên nhẫn chờ em
Chờ ban ngày, chờ buổi tối, qua đêm
Chờ vạn kiếp, chờ ngàn đời, chẳng chán
Anh chờ mãi, chắc đêm nay em bận
Day dứt buồn, anh chẳng trách đâu nha
Có chia ly, có đoàn tụ...mặn mà
Cho nỗi nhớ đêm này còn quyện mãi
Anh chờ mãi, em yêu, anh chẳng ngại
Khi gặp nhau càng quyến luyến nhau thêm
Trọn cuộc đời chan chứa tấm lòng em
Anh hạnh phúc giữa đường đời gai góc
Lê Phong Trần
Xin phép chủ nhà Đăng Từ cho W vô đây phá tý nha
Em không đến đâu phải vì em bận
Tại thầy u cấm cửa gài then thôi
Anh đừng chờ kẻo sương đêm ướt áo
Về đi anh kẻo mưa đã rơi rơi
Xin Chào Want! Không sao đâu, Want cứ tự nhiên, chào mừng bạn đến nhà và lấy làm vui khi bạn tham gia thư quán nhé
Tuổi 18 Ơi! Mắt Bé Biết Cười Chân non tung tăng Bé đi vào chiều Tóc dỗi trời xanh Tình tôi vướng víu Bé yêu bé yêu!! Không là thi sĩ Tôi cũng dệt thơ Tôi giả vờ bay Theo tình mây hờ Tôi mơ tôi mơ Ai gọi tuổi hồng? Cho ngày thêm trong Ai gọi môi nồng Bé cười xinh không? Rồi ai gọi lòng... Chờ mong chờ mong Mười tám mắt say Đây tháng đây ngày Tương tư về đầy Rồi lệ trên tay Bé nào có hay? Gió hỡi! Đi mau Tóc bé vương sầu Là tình tôi đau Gió ơi! Đi mau Đăng Từ
Đón Đêm Lắng nghe đêm xuống gọi buồn Lòng hoang vội lạnh tàn hương con chiều Trong mơ màng cất tiếng yêu Đâu đây cánh bướm tiêu điều hồn hoa Khóc đời... đời lại khóc ta Mộng bao nhiêu... bấy nhiêu là... mộng đi Sầu nào hiểu được sầu chi? Đến khi tóc bạc sầu gì nữa không? Có chăng bèo bọt nơi lòng Ta hiu Ta hẩm giữa dòng ta trôi Đành rằng vướng khổ thì thôi Mà ai cay đắng nghìn đời... nói nghe Lặng thinh lối nhỏ đi về Đêm nay mới tận não nề bấy lâu Đau.. Ta đau.. Ôi! Ta đau Xin trăng trăng chớ bỏ nhau lúc này Say ư?... Thú thật chưa say Yêu nào đủ tháng đủ ngày mà mơ Có lạ thì mới thờ ơ Sao ta còn khóc trăng mờ vội trăng! Hoài vọng đến một nghìn năm Gió sương vẫn mãi âm thầm gió sương Lắng nghe đêm xuống gọi buồn Lòng hoang vội lạnh tàn hương con chiều Đăng Từ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2007 15:57:13 bởi Huyền Băng >
Khóc Đẫm Con Đường Quen Chia ly giữa nắng chiều Một phần mây cuối phố Một phần gió trong em Khóc đẫm con đường quen Khóc đẫm con đường quen.... Tôi về theo mộng trên đồi cỏ Nhận lại tình tôi với tháng ngày Tình vội vàng theo ngàn cơn gió Tình ơi! Tóc bay và tóc bay... Dưới đồi mất hẳn bóng người thương Trên trời mấy bữa nắng quên đường Tim ai mòn mỏi trông xa vắng Đang chờ đợi khóc từng đêm trường Ngồi dựa vào đời nghe chân nhịp Bước qua em có bước qua mau? Sỏi đá chưa xanh rêu vạn kiếp Mưa đã reo lên tiếng mưa sầu Đồi xanh vắng hẳn chân mây mềm Tại sao hồn rối trên tay êm? Một lần nữa... xin một lần nữa Đừng trong mắt ngọc xa tôi thêm Chiều nay.... Áo nồng thì quyện tình Hương nồng vì đan tóc Mắt nồng hồn tôi mộng Chiều nồng... sao em khóc? Khóc đẫm con đường quen Khóc đẫm con đường quen... Đăng Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2007 08:47:53 bởi Đăng Từ >
Phố Mây Tình ta giờ lạc giữa phố mây Làm sao ta tìm được nàng đây Thử hỏi chắc mây hay mộng mị? Mà bước đời dài chưa tỉnh say Còn yêu còn gọi tên nhau nhé! Có xa như phố mây thì xa Đừng gần mà hồn không dám nói Để nỗi u buồn ta với ta Nắng chiều nơi ấy vàng úa chưa? Tương tư kịp đổ phố mây hờ Lặng nhìn như tình đang muốn chết Chết héo mộ tim trong người mơ Phố mây không bạc như lòng nàng Ta mặc ta cứ mãi lang thang Tìm khắp một trời ta không tiếc Tiếc gì đời ta với bẽ bàng Đăng Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2007 14:35:24 bởi Đăng Từ >
Trích đoạn: Đăng Từ
Khóc Đẫm Con Đường Quen
Chiều nay....
Áo nồng thì quyện tình
Hương nồng vì đan tóc
Mắt nồng hồn tôi mộng
Chiều nồng... sao em khóc?
Khóc đẫm con đường quen
Khóc đẫm con đường quen...
Đăng Từ
Chiều ơi đừng gói hơi sương
Cho lòng ta nặng đêm trường nhớ ai
Mỗi ngày qua thật là dài
Bóng hình người vẫn chẳng phai tâm hồn
Muốn quên sao lệ cứ tuôn
Dạ ơi sao cứ bồn chồn thế kia
Tình xưa giờ đã cách chia
Có chăng ta phải khắc bia chôn vùi
Want
Trích đoạn: Want
Chiều ơi đừng gói hơi sương
Cho lòng ta nặng đêm trường nhớ ai
Mỗi ngày qua thật là dài
Bóng hình người vẫn chẳng phai tâm hồn
Muốn quên sao lệ cứ tuôn
Dạ ơi sao cứ bồn chồn thế kia
Tình xưa giờ đã cách chia
Có chăng ta phải khắc bia chôn vùi
Want
Mừng bạn đến chơi! Khổ thơ của bạn Từ thích lắm nhất là hai câu đầu... nghe mùi gì đâu đó

Thank you nha!
Thư Tri Kỷ II Tri kỷ ơi! Này tri kỷ ơi! Rung những thơ vàng ngay trong tôi Rung những tơ đàn khi đêm vắng Rung lên! Rung lên! Rung lên môi! Môi xa muốn nói ngàn lời say Tôi xa muốn gặp tri kỷ đây Đêm xa muốn vút xa thêm nữa Trăng xa lại đọng im trên tay Như tình tri kỷ trăng mềm dại Không nỡ lạnh lòng kẻ tha phương Tôi đón hồn trăng vui chẳng kịp Mà thơ tri kỷ ngập đầy hương Ví rằng tôi có muôn màu phép Hóa thành trăng lạ để gần người Và người làm thơ nghe rất tuyệt Hay vờ say ngủ trong trăng tôi Ví rằng tôi có muôn màu phép Hóa thân thành gió bay qua thềm Và tôi làm thơ xin đêm dịu Cho người chìm trong gió tôi êm Là mơ tri kỷ... Mơ! Tri kỷ! Để lòng vui chút chẳng hại gì Cũng mong đừng như thơ người trước "Chưa gặp nhau mà đã biệt ly" Đăng Từ Gửi P.B.B.T
...Em đi vào thơ anh
Như lạc vào giấc mộng
Rừng thơ anh làm tim em rung động
Em đi hoài không tìm được lối ra
Mê mẩn rừng chiều....Chiếm hết hồn ta
Rừng thơ anh ! Chiều cũng không tắt nắng
Để em chờ !....Chờ mãi ánh trăng lên
Thân tặng bạn Đăng TỪ
Chào bạn Đăng TỪ
Thái Anh chắc là không có duyên với bạn nên dù đọc nhiều lần thơ của bạn mà hôm nay mới tìm đúng chỗ để trả lời...Thai Anh vì không biết nên đã tự re bài của bạn hôm 18/8 ,mong bạn thông cảm nhé
Chúc bạn <Tìm Được người trong mông >
THÁI ANH
Trích đoạn: thaianh49
...Em đi vào thơ anh
Như lạc vào giấc mộng
Rừng thơ anh làm tim em rung động
Em đi hoài không tìm được lối ra
Mê mẩn rừng chiều....Chiếm hết hồn ta
Rừng thơ anh ! Chiều cũng không tắt nắng
Để em chờ !....Chờ mãi ánh trăng lên
Thân tặng bạn Đăng TỪ
Chào bạn Đăng TỪ
Thái Anh chắc là không có duyên với bạn nên dù đọc nhiều lần thơ của bạn mà hôm nay mới tìm đúng chỗ để trả lời...Thai Anh vì không biết nên đã tự re bài của bạn hôm 18/8 ,mong bạn thông cảm nhé
Chúc bạn <Tìm Được người trong mông >
THÁI ANH
Mến chào Thái Anh! Xin cám ơn Thái Anh đã ghé vào và còn tặng cho Từ những câu thơ nồng nàn và chất chứa đầy tình bạn đến như thế. Từ lại được thêm một tri kỷ nữa chăng?
Không biết Thái Anh ở đâu nhi? Cám ơn lời chúc của Thái Anh (Từ cảm động quá
). Chúc Thái Anh nhiều vui vẻ nhé Đăng Từ Nếu Em Đã Đi Qua Nếu em đã đi qua Nếu em đã để lại Chút tình vương vấn mãi Bùi ngùi trong thơ ta Nếu em đã đi qua Phương nào mây dấu tóc? Phương nào gió lạnh môi? Em nhặt mộng bên đời Tận phương nào xa xôi? Như lời em từng nói Nắng không tắt vườn thơ Thì em đừng qua vội Thì ta ngồi ta mơ Thì em đừng qua vội Cùng em ta giăng tơ... Tơ vàng đêm trăng ngọc Tơ vàng đêm trăng thanh Rồi tơ vùi trên tóc Và thơ còn làm thinh Và em chợt rung động Còn ta gói trọn tình Nếu em đã đi qua Nếu em đã để lại Cái mộng vương vấn mãi Chập chờn trong thơ ta Nếu em đã đi qua... Đăng Từ Gửi Tặng Thái Anh
Trích đoạn: Đăng Từ
Phố Mây
Tình ta giờ lạc giữa phố mây
Làm sao ta tìm được nàng đây
Thử hỏi chắc mây hay mộng mị?
Mà bước đời dài chưa tỉnh say
Còn yêu còn gọi tên nhau nhé!
Có xa như phố mây thì xa
Đừng gần mà hồn không dám nói
Để nỗi u buồn ta với ta
Nắng chiều nơi ấy vàng úa chưa?
Tương tư kịp đổ phố mây hờ
Lặng nhìn như tình đang muốn chết
Chết héo mộ tim trong người mơ
Phố mây không bạc như lòng nàng
Ta mặc ta cứ mãi lang thang
Tìm khắp một trời ta không tiếc
Tiếc gì đời ta với bẽ bàng
Đăng Từ
Thiên đường mây Người xưa lên núi thong dong Đời chiêm bao trắng cởi hồng hạc bay Ta chừ! Lên núi ngủ ngày Dẫu mây lãng tử còn say giang hồ Mầm xuân cọng cỏ vất vơ Chà người chào đất chào hờ hững tôi Từ khi con én biếng lười Chẳng buồn lui tới góc đời xênh xang Chừ Xuân! Ba cõi mơ màng Hai tay với mãi thiên đàng trong mây [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/CC9E08861A6B4E67808A4699BC84324B.gif[/image]
Trích đoạn: con thuyền không bến
Thiên đường mây
Người xưa lên núi thong dong
Đời chiêm bao trắng cởi hồng hạc bay
Ta chừ! Lên núi ngủ ngày
Dẫu mây lãng tử còn say giang hồ
Mầm xuân cọng cỏ vất vơ
Chà người chào đất chào hờ hững tôi
Từ khi con én biếng lười
Chẳng buồn lui tới góc đời xênh xang
Chừ Xuân! Ba cõi mơ màng
Hai tay với mãi thiên đàng trong mây
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/38309/CC9E08861A6B4E67808A4699BC84324B.gif[/image]
Chào CTKB! Cám ơn bạn đã ghé thăm. Bài thơ của bạn hay ghê! Từ rất cảm kích, Xin gửi lại bạn một vài câu cho tròn nghĩa chủ nhà nhé!
Hỏi Người Lên Núi... Ai kia lên núi ngủ ngày Với tay có bắt được mây ngang đầu? Tôi theo con nước dưới cầu Mây qua mất bóng ngày sầu cũng qua Buông hồn theo nắng đương tà Trăng non tỉnh giấc lại ngà môi thơm Ngó chừng thu đến thêm mùa Vàng phai tẻ nhạc thờ ơ sớm chiều Tóc sương rụng xuống bao nhiêu? Trăng tôi chẳng kịp tiêu điều trăng tôi Mộng xưa chết lặng bên đời Người xưa vừa khóc góc trời rất xưa Hỏi rằng mây ấy về chưa? Mà ai lên núi thẩn thờ với ai? Nếu trăng dỗi bóng đêm dài Cho tôi ngồi đợi gót hài rồi mơ Một mai áo lụa hững hờ Còn trăng náo động một bờ cỏ xanh Ngẩn ngơ gió đẩy đưa cành Nên tôi định ngủ yên lành trên hoa Tiếc thay cánh bướm về qua Đời xuôi theo lệ phải xa giấc nồng Hỡi người lên núi buồn không? Bên trăng sắp mất một dòng đầy trăng Đăng Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2007 11:36:31 bởi Đăng Từ >
Mộng Trăng Nếu ai ngủ với trăng gầy Mà trăng không đắm thật đầy lòng thơ Nếu ai dứt được trăng tơ Nếu ai tát cạn trăng mơ giữa trời Nếu ai dấu được trăng tôi Thì tôi xin nguyện một đời lệ xanh Lụa trăng lơ lững buông mành Còn tôi lơ lững giữa tình với ai E rằng đến tận sớm mai Say sưa không biết bên ngoài trăng tan Người xưa nói ánh trăng vàng Sao tôi chỉ thấy một đàn bướm bay Lã lơi con nước nơi này Ai ơi! Trăng đậu trên tay vừa cười Tôi riêng nằm đợi trăng thôi Rưng rưng sao lại khóc lời biệt ly Trăng chưa tàn xa làm chi Mộng chưa về tới thôi thì... cùng trăng. Đăng Từ
Kìa người đang ru mộng cùng trăng Như có nợ duyên với chị Hằng Gửi hồn thương nhớ theo bóng nguyệt Mặc chốn nhân gian trải nắng vàng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: