Này Đây Nhung Nhớ
Nhớ Ai ơi! Chiều nay vắng Mưa về đây khóc suốt đêm ngày Cho ân tình tôi đấy Nhưng hồn theo cánh gió đang say Nhớ nhau rồi em hỡi! Đâu ngày xưa nắm lấy tay ngà Đôi khi ngập ngừng quá Nên tình kia như muốn bay xa Cỏ xanh buồn hiu hắt Bao ngày qua vắng gót chân hồng Hoa ven đường luôn nhắc Tên em kìa, em có nghe không? Hay tôi tìm em nhé Dắt em về cho bớt u sầu Cho sao rơi nhè nhẹ Giữa khoảng trời nức nẻ thương đau Đăng Từ
Ngọt Ngào Ơi! Em Ở Đâu? Ngọt Ngào ơi! Về chưa em? Sao khuya đã ngủ mộng chìm rất lâu Ngọt Ngào ơi! Em ở đâu? Con trăng đang đợi nguyện cầu từ em Ngọt Ngào này! Lúc mới quen Anh hay lấy tóc quyện vào hồn anh Giờ thì gió khóc trên cành Vắng hương gió lạc đường tình em tôi! À Ngọt Ngào! Người thương ơi! Hôm qua buồn nó rơi rơi vào hồn Nhẹ nhàng như lúc em hờn Xót xa như lệ trong vườn mắt em Trăng kia mày đợi bên thềm Ngọt Ngào đã bỏ êm đềm ra đi Và tôi... trăng hỡi còn gì? Người ta hết nhớ... thôi thì ngủ chưa? Ngọt Ngào của những ngày xưa Mộng mơ thưở ấy.. bây giờ thương đau Ngọt Ngào hỡi! Em ở đâu? Thay em là chuỗi ngày sầu yêu anh Đăng Từ Gửi Út Nhí
Chiều Mơ Một chiều tôi trèo lên đồi mây Tình cờ bắt gặp tóc em bay Vội ngã đầu vào đôi vai mộng Để tình em chuốt hồn tôi say Một chiều theo nắng tôi lang thang Mơ màng nghe thấy gió reo vang Cho lòng vơi đi bao nỗi nhớ Man mác buồn vương một chiều hoang Một chiều tôi lạc giữa trời xuân Như lạc hồn trong mắt giai nhân Và nếu đường về em biết khóc Thì cuộc tình tôi mãi buâng khuâng Một chiều em tôi thích làm thơ Bắt tôi ngồi kể chuyện đời xưa Tôi bảo: "Trời xanh là chiếc võng Đợi đôi ta đến ta đong đưa" Rồi cứ như thế mỗi chiều qua Mong mỏi gì đâu những thiết tha Bỗng một chiều kia em đi vắng Chiều chỉ còn chiều của nhạt nhòa Đăng Từ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2007 22:23:23 bởi Huyền Băng >
Em Ơi! Anh Đã Biết Vu Vơ Ngày đó mưa rơi buồn chưa? Mưa rơi buồn.. rơi buồn.. rơi buồn.. Ngày đó em chải tóc mộng thơ Anh điên đảo hồn.. điên đảo hồn Và ngày đó đôi mắt em ngoan Ôi! Đôi mắt mơ.. mắt mơ Rồi ngày đó tình anh biết vu vơ Sao bây giờ... xa xưa... xa xưa Đến khi nào em là của anh mãi mãi Hãy để anh dắt tình đi... tình đi nhé! Không thể chờ đợi ngàn năm hoài Dù cho hoa lá vờ ru khẽ.. xin đừng vờ ru khẽ Hãy nói đi em! Khi nào vai kề vai Thả trôi dịu dàng vào đời.. dịu dàng hỡi! Hãy nói đi em! Hay để đến ngày mai Sợ thời gian phai mờ trên chăn gối Những giây phút mà anh sống trong em Đêm đã dìm đắm vào tuyệt vọng... ôi! Tuyệt vọng Thôi thì đời đi vào lãng quên Em! Ngày đó mưa rơi buồn chưa? Mưa rơi buồn.. rơi buồn.. rơi buồn Trăng! Sầu gì mà trăng thưa? Cho ngơ ngẩn hồn.. ngơ ngẩn hồn Đăng Từ
Cuối Cùng Là Anh Thôi Nếu chiều được yêu bởi mắt em Cũng vì nắng ngã bóng ai hiền Em đừng mơ màng rồi quên hẳn Bỏ vắng đời anh giữa tay mềm Còn nếu vì em hoa ngã hương Là bởi duyên ai dễ vấn vương Em đừng vì hoa mà không nhớ Mộng anh thôi đã biết ghen tuông Em ạ! Nếu em cười đêm nay Trăng kia được ngủ trên vai gầy Em chớ say sưa rồi em nỡ Hờ hững tình anh đến thế này Nếu em cho ai những hẹn hò Hay ai đứng đợi em trong mưa Xin em để lại con tim nhé Nhỡ khi anh hỏi: "Yêu anh chưa?" Ngàn năm thì cũng chỉ là anh Vì anh dệt mãi một chữ tình Không tin ta cưới nhau xem thử Và gọi nhau bằng mình với mình Hạnh phúc bên nhau nồng thật nồng Sống đời giản dị của vợ chồng Kìa em! Bài tình ca em thích Nghe quá êm đềm có phải không? Đăng Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2007 14:12:04 bởi Đăng Từ >
Chia Tay Tình Tôi Chia tay nhau rồi tình tôi ơi! Tan nát đời nhau thế là thôi Kỷ niệm còn gì ta lưu luyến Cơn đau mặn đắng ở đầu môi Tóc trở mộng sầu trong đêm mơ Phương trời nào em nghe nắng mưa Nghiêng hồn sương đã rơi thành lệ Xa xôi bây giờ trách nhau chưa? Tạ lỗi cùng em duyên dáng ơi! Nghìn năm đày đọa xin là tôi Ái tình nếu không tròn một kiếp Làm sao ước nguyện sánh bên người Đã hứa cùng em hết đoạn đường Mà đành rứt bỏ một tình thương Xấu hổ cùng đời tôi cúi mặt Dìm đắm trong hồn những yêu đương Biệt ly là sẽ.. là từ đây Mất người mà sao lòng chưa hay? Trời hỡi! Còn nói thêm gì nữa Khóc đi khóc cạn hết đêm này Tôi xin người! Người khoang hãy về Lối cũ hoa rơi buồn não nề Ngồi lại cùng tôi đôi ba phút Tôi xin người ơi! Khoang hãy về Đăng Từ Gửi K.K
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 10:35:16 bởi Đăng Từ >
Níu Kéo Gì Không Em? Em ơi! Thôi đã lỡ Hết rồi cuộc tình mơ Hôm qua những bài thơ Viết cho niềm thương nhớ Giờ đây đôi ta nỡ Xé hồn nhau bơ vơ Níu kéo gì không em Những ngày tháng êm đềm Những đêm trăng ướt mềm Những giận hờn mới quen Em ơi! Trả lại em Những nỗi sầu không tên Mai này nếu gặp nhau Ngại ngùng một đôi câu Hay ngoảng mặt quay đầu Như che đậy nỗi sầu Hay rảo bước đi mau Như sợ lòng sẽ đau Anh rồi buồn xa xôi Em rồi khóc một đời Lệ rơi và lệ rơi Không gian như vời vợi Tình như rồi chơi vơi Thương yêu còn nữa thôi? Trói nhau vào tiếc nuối Là những lời tình cuối Đăng Từ Gửi K.K
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 10:34:43 bởi Đăng Từ >
Lời Tình Cuối Đêm qua mơ thấy em về đến Sao cả trong mộng cũng chia ly Mắt không muốn khóc nhưng đẫm lệ Rớt từng giọt sầu trên hàng mi Thôi rồi tôi thức cả đêm nay Thôi rồi đau đớn dâng lên đây Có lẽ đêm qua tình vội chết Thế mà thương nhớ cứ vơi đầy Sài gòn phố xá buồn không em? Cô đơn đi về vẫn chưa quen Trong gió mặn nồng tan đâu mất Thiếu anh có lạnh tóc em mềm Mỗi tối chắc em còn thao thức Nuối tiếc những gì của xa xưa Mai sau tôi về thăm chốn ấy Có tìm thấy em trong nắng mưa? Tôi đánh mất em giữa cuộc đời Nỗi niềm xin gởi lại mắt môi Ôi! Tôi muốn khóc lên thành tiếng Cho bớt sầu thương đấy em ơi! Vâng! Tôi đúng là một kẻ điên Tự mình ôm lấy những ưu phiền Và trong đêm nay hồn ray rức Người hỡi! Làm sao để cố quên Đăng Từ Gửi K.K
Sài Gòn Ơi! Tôi Mãi Nhớ Em Sài Gòn còn vương nắng? Cho tôi mộng ban đầu Hay Sài Gòn cay đắng Chìm hồn tôi thương đau Mỗi đêm gió phương em Chắc buồn hiu buồn hắt Sài Gòn sẽ lên đèn Còn tình tôi sẽ tắt Vấn vương gì trong mắt Em cứ gạt lệ trôi Trăng sầu trên nét mặt Em cứ khóc cạn lời Sài Gòn em yêu ơi! Tiếc nhớ mấy cho vừa Kỷ niệm giăng ngập lối Trời chợt mưa chợt mưa Đêm Sài Gòn ngủ chưa? Cho lòng em hết buồn Rơi vài nhánh sao thưa Cho đời thôi tủi hờn Con đường xưa đường xưa Thời gian sẽ phai dấu Em đừng tìm nắng mưa Dĩ vàng đi rất mau Tình đôi ta không ngờ Tưởng dài lâu dài lâu Tình đôi ta đã lỡ Còn những gì trong nhau Đăng Từ Gửi K.K r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 19:54:11 bởi Huyền Băng >
Em Ơi! Tình Xa Quá Mấy ngày qua nhớ em Đếm được mấy ngày buồn Mấy ngày qua thiếu em Tan nát một tâm hồn Muốn gọi phone cho em Mà sợ lòng thêm đau Muốn nghe giọng ai quen Lại ngại đêm thêm sầu Mộng tê tái từ đâu Mộng dày vò tâm trí Mộng thức suốt canh thâu Mộng không thèm yên nghỉ Nỗi nhớ xé màn đêm Đi về trong giấc ngủ Môi mê man gọi tên Bao nhiêu lần cho đủ Ngày xưa vì tinh tú Réo rắt xuống cười vui Giờ cũng vì tình tú Theo em khóc một đời Tình yêu hỏi ai lỗi Chính là tôi là tôi Thế sao em không nói Hay trách cứ đôi lời Tình lang thang muôn ngã Tình đếm bước nghẹn ngào Em ơi! Tình xa quá Tình đang vẫy tay chào Đăng Từ Gửi K.K
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2007 14:30:48 bởi Đăng Từ >
Gió Của Tôi Khi gió buồn là ru những cơn đau Khi gió buồn là vơi mấy cơn sầu Gió đầu mùa hay đem về thổn thức Gió ngổng ngang dào dạt chẳng bến bờ Gió hiu hắt cho lòng sầu không dứt Cho cỏ cây khó hợp nên cảnh thơ Gió vi vu từ trong những mộng mơ Gió êm đềm tràng ngập hết đợi chờ Mây cuối trời bơ vơ chưa tìm thấy Gió đơn phương đi mãi biết về đâu Khi gió buồn là hồn nghe thêm đau Khi gió buồn lòng tôi đón cơn sầu Đăng Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2007 20:38:36 bởi Đăng Từ >
Xuân Của Đời Và Xuân Của Tôi
Xuân đến đấy à!
Con bướm hát ca
Xuân vui ấy mà
Nên xuân thiết tha
Hoa vụng về quá
Tỏ tình chưa xong
Gió hơi lơi lã
Xuân thêm mặn nồng
Trời trong trời trong
Xanh xanh như ngọc
Nắng hồng nắng hồng
Chồi non vừa mọc
Tình xuân đầy lòng
Mộng xuân tràn lan
Mây xuân bềnh bồng
Dìu bước xuân sang
Hương xuân lên ngàn
Hồn xuân mênh mang
Cỏ cây hàng hàng
Yêu xuân chứa chan
Tôi mừng hay không?
Sao tôi âm thầm
Sao tôi nhớ mong
Những gì xa xăm
Đăng Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2007 13:53:49 bởi Đăng Từ >
Ghẹo Xuân Đôi má xuân hồng hồng Như cô gái chưa chồng Ai làm xuân thẹn thùng Có phải người thơ không? Ấy chết! Xuân ngại ngùng Lo là tôi nhớ mong Xuân ơi! Không! Không! Không! Tôi chưa muốn mặn nồng Như cô gái chưa chồng Mơ vàng còn mênh mông Tôi nào dám xiêu lòng Tơ tình chưa dệt xong Nên xuân chớ ngập ngừng Để thời gian đi qua Tôi đốt pháo đì đùng Rước nàng xuân lại nhà Đăng Từ
Sầu Xuân Trời nghiêng mây xám trời sầu Hoa nghiêng nét mặt hoa rầu vì ai Hàng mi mộng ước nghe dài Môi mơ ngọt lịm một vài cái hôn Rung rinh cánh bướm dỗi hờn Ân tình chưa kịp con buồn giăng tơ Người si lấy mộng làm thơ Gió sương chẳng ngại đợi chờ ngàn năm Bóng chim còn mãi xa xăm Bàn tay lạnh lẽo âm thầm bàn tay Cái gì vừa mới qua đây Như quen như lạ từ ngày tháng xưa Ngẩng đầu cười với nắng trưa Thả hồn lên tận mây mơ ngủ vùi Theo con suối nhạc không lời Cỏ cây ngồi khóc bên đời rất lâu Trời nghiêng mây xám trời sầu Hoa chưa ân ái nhạt màu ái ân Đăng Từ
Nhớ Xuân
Tôi còn nhớ chiều nào nơi bến vắng
Ngắm mây trời bay vẽ giữa lòng sông
Bao mơ ước tôi thả đến mênh mông
Nghe sóng hát như nghe tình tôi hát
Tôi còn nhớ mùa hoa thơm bát ngát
Tranh đua nhau thay áo đón duyên thơ
Thời gian còn ngừng cho kịp ngẩn ngơ
Trách sao được những kẻ phương xa đến
Tôi còn nhớ bao cô nàng thương mến
Bắt đuổi nhau khúc khích giữa rừng mai
Làm xuyến xao cả vườn nắng bên ngoài
Biết bao mối tương tư chưa nói khẽ
Tôi còn nhớ niềm vui của lũ trẻ
Chúng tung tăng cười nói rất hân hoan
Chúng vô tư đón những sắc hoa vàng
Chúng ríu rít như bầy chim non cánh
Tôi còn nhớ màu xanh những chiếc bánh
Những đêm sao thao thức với lửa hồng
Những bài ca ngêu ngao giữa đêm nồng
Những mẫu chuyện vu vơ chờ trời sáng
Tôi còn nhớ phiền muộn cuối năm tháng
Đốt tan tành bởi tiếng pháo dòn tai
Mong may mắn đến nhiều vào ngày mai
Lời cầu nguyện theo làn hương cao lắm
Còn bây giờ... Ôi thôi! Xa thăm thẳm
Kẻ tha hương tìm kiếm ở trong thơ
Trong khoảng không gian mà rất xa xưa
Chỉ nhắm mắt là thấy mình trở lại
Đăng Từ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2007 07:58:00 bởi Đăng Từ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: