(url) Trần Trung Đạo
sóng trăng 20.11.2006 13:27:39 (permalink)
.

TRẦN TRUNG ĐẠO
 

 
 
 
Tiểu Sử
 
Trần Trung Đạo quê quán Duy Xuyên Quảng Nam. Cựu học sinh Trung Học Duy Xuyên, Trung Học Trần Quí Cáp, Hội An. Cựu sinh viên Kinh Tế, Vạn Hạnh và Luật, Sài Gòn.

Vượt biên bằng đường biển năm 1981, tạm trú tại trại Palawan, định cư tại Mỹ trong cùng năm. Học điện toán tại Wentworth Institute of Technology và Boston University. Kỹ sư điện toán cho một công ty đầu tư tài chánh tại Boston.
Khởi động các sinh hoạt văn hóa, tuổi trẻ trong mạng lưới Internet từ cuối thập niên 80.

Ðóng góp tích cực vào nỗ lực xây dựng các phong trào trẻ tại hải ngoại từ đầu thập niên 90 đến nay. Thuyết trình về các chủ đề tuổi trẻ tại các cộng đồng Việt Nam, các hội nghị nhân quyền, đại học, tổng hội sinh viên, trại hè.
 
Trang nhà: www.trantrungdao.com
Liên lạc tác giả: trantrungdao@aol.com
 
 
Vài bài Thơ Trần Trung Đạo
 
 
ÐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI
 
Trần Trung Đạo
 
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Ðốt lửa cho đời tan khói sương

Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao vói
Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Ðừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Ðau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Ðổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.

 
MẸ LÀ THƠ 
NÊN NƯỚC VIỆT SẼ HỒI SINH
 

Trần Trung Đạo
 
            ( Kính tặng một bà mẹ ở San Jose) 


Mẹ ngồi suốt hai giờ trên xe buýt 
Chỉ mong đến tận nơi để nghe đọc thơ con 
Những vần thơ chan chứa vạn nỗi buồn 
Những vần thơ chảy ra từ tim mẹ.

Bảy mươi lăm năm 
Cuộc đời bao dâu bể 
Mẹ vẫn còn nguyên vẹn một tình thương 
Bụi thời gian không lấp kín tủi buồn 
Ðời đất khách chẳng làm phai quá khứ 
Lòng mẹ vẫn nương về cố xứ 
Nhìn trời xanh hoài vọng phút thanh bình. 

Mẹ chờ lâu không ? 
Như chờ ngày đất nước được hồi sinh 
Vườn trầu cũ, hàng cau xưa ai bón 
Mẹ để lại quê hương, láng giềng, hàng xóm 
Mồ mả tổ tiên, thân thuộc xa gần. 

Mẹ buồn lắm không ? 
Một đời mẹ long đong 
Bảy mươi lăm tuổi, ngọn đèn dầu sắp cạn 
Lỗi là ở chúng con 
Những con chim trúng đạn 
Mang vết thương quằn quại bốn phương trời 
Thơ con buồn hay máu chúng con rơi. 

Mẹ đi xe buýt suốt hai giờ 
Chỉ mong đến tận nơi 
Ðể ghe đọc thơ con 
Những vần thơ vốn buồn hơn nước mắt 
Con biết lòng mẹ đau mà không khóc 
Như chúng con vẫn gượng cười đi giữa điêu linh. 

Có giống dân nào như một giống chim 
Bay suốt bốn ngàn năm chưa dừng lại 
Như đời mẹ mang nỗi buồn đi mãi 
Bảy mươi lăm năm chưa một chỗ quay về 
Mẹ ghé từng quán sách ở San Jose 
Ðể rao bán những bài thơ con viết 
Như bán tình thương mẹ chảy hoài không hết 
Bán cả niềm đau cho nhân loại vô tình. 

Có ai cần đọc thơ con 
Một thi sĩ vô danh 
Viết những chuyện chẳng còn ai muốn nhắc 
Câu chuyện Việt Nam mịt mờ xa lắc 
Mười tám năm bao nước chảy qua cầu 
Xin mẹ đừng buồn dù chẳng ai mua 
Hồn thơ đó nghìn năm sau vẫn đọng. 

Nhờ có mẹ thơ con còn hy vọng 
Mẹ là thơ nên nước Việt  sẽ hồi sinh. 


 

CHUYỆN ÐỜI MẸ
 

Trần Trung Đạo
 
Con chẳng về đâu dù mưa hay nắng
Sông Thu Bồn trăng tháng bảy còn in
Mười năm trời con làm mây viễn xứ
Mười năm dài biền biệt dấu chân chim

 
Ngày mẹ chết con chưa tròn một tháng
Cha tảo tần sớm nắng với chiều mưa
Thiếu sữa mẹ đời con thành đại hạn
Thiếu lời ru con lớn với lọc lừa

 
Ngày mẹ chết con nằm trong máng cỏ
Có hay đâu mây kéo một phương trời
Cha vấn cho con một vành tang nhỏ
Con mang đi, đi suốt phận con người

 
Từ mẹ chết cha một đời góa bụa
Sống âm thầm trong mái lá tường xiêu
Xin cho con bú từng hơi sữa lạ
Giọt mồ hôi nhỏ xuống chén cơm chiều

 
Những đêm mưa con nằm nghe cha kể
Chuyện đời cha dài như một giòng sông
Mẹ có đẹp? Cha nhìn xa không nói
Nhưng con nghe dao cắt ở trong lòng

 
Chuyện cha mẹ gặp nhau không cưới hỏi
Buổi giao thời xiêu lạc cả bà con
Rượu tân hôn cha thay bằng nước vối
Dưới hàng tre Nghi Hạ nắng hanh vàng

 
Và phương ấy bao mùa mưa sẽ đến
Nấm mồ hoang hương khói lạnh từ đây
Cầu xin mẹ bình yên qua chín cõi
Trên dương gian con nối cuộc lưu đày.

 

 
 

 
 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2006 02:28:49 bởi TTL >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9