Bàn về game online
cavat 21.11.2006 12:25:56 (permalink)
Cuộc tranh luận về game online
 
Chào các bạn
 
Tôi xin được góp ý vào cuộc tranh luận về GO hiện nay với tư cách là một người đã từng là gamer. Có hai ý kiến đáng chú ý gần đây ủng hộ game online. Một là, GO cũng là loại hình giải trí giống như bóng đá. Hai là, tác hại thì cái gì cũng có tác hại, kể cả học hành (?) - vì quan trọng là bản lĩnh của người chơi game, nếu để chơi game quá nhiều quá lâu thành tác hại thì là do bản lĩnh người chơi game kém. Bản lĩnh gamer kém là vì gia đình giáo dưỡng không đến nơi đến chốn!
 
Là người đã từng chơi game rất nhiều và chơi rất nhiều game (trong những năm tháng chưa phải đi làm, và tất nhiên được chu cấp tài chính từ gia đình), tôi cho rằng hai ý kiến trên hoàn toàn sai:
 
Thứ nhất, game và game online nói riêng không thể được coi là thể thao. Trước hết, về vấn đề sức khoẻ, không ai chơi bóng đá, tennis, cầu lông, bơi lội được cả ngày. Nhưng game thì có thể. Bản thân người viết bài này đã từng chơi game 10 tiếng/1 ngày. Game không gây kiệt sức ngay lập tức. Vì vậy, người chơi không cảm thấy phải dừng lại trong một thời gian ngắn, nhất là khi rất ít game tạo điều kiện cho người ta chịu nghỉ ngơi trước những thứ "hấp dẫn" do game bày ra.
 
Thêm vào đó, không thể ví "dụng cụ" chơi môn "thể thao game" như các dụng cụ thể thao khác: ai cũng biết tác động (dù ít hay nhiều) của các thiết bị điện tử như màn hình, CPU... đến con người như thế nào. Chưa kể, đã chơi game thì hầu như không vận động. Bản thân những người sử dụng máy tính vì công việc như nhân viên văn phòng còn luôn được khuyến cáo phải luôn thay đổi tư thế khi dùng máy tính, phải nhìn đi chỗ khác sau mỗi 15 phút liên tục nhìn vào màn hình.v.v.
 
Kể cả các gamer chuyên nghiệp, có mấy ai làm theo những khuyến cáo này không?
 
Thứ hai, về cái gọi là bản lĩnh và trách nhiệm của gia đình. Xin thưa các bạn, bản lĩnh là một điều vô cùng khó có được. Và một trong những điều kiện tiên quyết của bản lĩnh là tuổi tác. Trong khi đó, "khách hàng" của game phần lớn sẽ rơi vào lứa tuổi 12-20 (con số chính xác chắc phải do các hãng game cung cấp, nhưng điều này rất dễ quan sát ở các hàng game ngoài phố). Một lứa tuổi thường được các nhà tâm lý gọi là lứa tuổi hình thành và phát triển nhân cách. Chúng ta biết gia đình nào chẳng quan tâm chăm lo đến con em mình. Nhưng để con em mình có được cái gọi là "bản lĩnh" để biết "phân phối thời gian, sức khoẻ vào những loại hình giải trí khác nhau thì không dễ như các bạn nghĩ đâu. Đến khi làm cha mẹ, các bạn mới hiểu được, tác động, gây ảnh hưởng, giáo dục những đứa con mình, theo cách mình muốn, theo con đường đúng mà mình nghĩ, khó khăn như thế nào. Xin hỏi khí không phải, nếu bạn nhìn thấy đứa con 15 tuổi của mình chơi game online – dù chỉ 3 tiếng một ngày - bạn có cảm thấy tự hào? Bạn có cảm thấy yên tâm?
 
Một ví dụ rất nhỏ. Kẹo không có hại. Nhưng bạn muốn con bạn ăn nhiều cơm để chóng lớn. Nhưng chúng thích ăn kẹo hơn. Và ăn kẹo trước bữa cơm thì không thể ăn đợc cơm như bạn muốn. Bạn có thấy ai cầm roi bắt trẻ con ăn kẹo chưa? Nhưng bắt trẻ con ăn cơm thì rất nhiều bậc làm cha mẹ vò đầu bứt tai vì chuyện này đấy.
 
Kẹo, cũng giống như nhiều thú vui khác, giống như game. Cơm, giống như sách vở, giống như những bài học của cha mẹ, thường là không hấp dẫn như kẹo.
 
Một vấn đề hơi ngoài lề: tại sao ma tuý cũng rơi vào lứa tuổi này là rất nhiều? Vì đây là lứa tuổi dễ bị lôi kéo, chưa có chính kiến vững vàng. Ma tuý lại là thứ giúp người ta dễ đạt tới "cảnh giới" khoái cảm - thăng hoa, một điều mà lao động, làm việc cũng có thể giúp con người đạt tới nhưng khó hơn nhiều. Dù rằng không phải quá nhiều thanh thiếu niên nghiện ma tuý, xã hội biết rằng đây là thứ dễ dụ dỗ người ta, lôi kéo người ta vào vòng cương toả ngọt ngào của nó. Vì vậy, bằng mọi giá, phải cấm, phải kiểm soát.
 
Tôi không ví game với ma tuý, nhưng tôi muốn dùng hình ảnh này để phản ánh sự cám dỗ của game với lứa tuổi "chưa đủ bản lĩnh". Nói thật, giống như cái đẹp, thường không có nhiều, chúng ta phần lớn là những người bình thường, và chữ "bản lĩnh" không không dễ ai cũng có, và có ở mức độ chống được những cám dỗ cuộc đời. Xã hội cần nhận thức điều đó, chính là để bảo vệ những người bình thường, thậm chí những đứa trẻ còn non bản lĩnh kia, khỏi những tác động tiêu cực tới sự phát triển của chúng.
 
Tôi không nói rằng chơi game là xấu, thậm chí có những game còn giúp bản thân tôi học tiếng Anh, học cách quản lý trong công việc. Nhưng quả thật chơi game như game online là một hình thức giải trí rất cần kiểm soát. Đơn giản vì nó dễ dàng kiểm soát người chơi bằng những cám dỗ mà nó mang lại, khiến người ta không ngừng nghỉ được.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2006 12:56:39 bởi cavat >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9