NHẶT
em ngồi
nhặt ánh trăng rơi
nhặt từng chiếc bóng cho đời thành đôi
em nhặt
chiếc lá đơn côi
đem về ghép lại ghi lời thơ yêu
em nhặt
lại những buổi chiều
nhặt câu thương nhớ nhặt điều yêu thương
xây thành
cầu bắc sông tương
cho hai đứa hết dôi đường cách xa
em nhặt
những ánh sao sa
kết thành chuỗi nhớ gởi qua cho người
em mong
nhìn thấy nu cười
nở trên môi thắm của người dấu yêu
Nhật Hạ