Một chút đầu đông!
Song Thu 26.11.2006 15:13:56 (permalink)
 Em là thành viên mới! Xem diễn đàn đã lâu, thấy các anh chị và các bạn ở đây vui quá. Đặc biệt là các Mod rất thân thiện, nhiệt tình và cởi mở. Em đứng ngoài ngó mà thấy "thèm",  nhưng mãi mới dám đăng ký thành viên vào vườn thơ . Mấy hôm trước trời chớm đông đã đưa em về với vườn "tuỳ bút, tản văn". Ngày đầu còn nhiều bỡ ngỡ rất mong được Mod, các anh chị và các bạn đi trước hướng dẫn và chỉ bảo
 
Thân!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 20:03:56 bởi Song Thu >
#1
    Song Thu 26.11.2006 15:18:23 (permalink)
    Cho đôi phút lang thang...
     

     Thoáng một cơn gió se se lạnh! giật mình... mùa đông đã về rồi đấy ư?

     
    Lâu, lâu lắm rồi em lại có dịp thả những bước chân lang thang trên phố phường tấp nập. Phố đầu đông, ai thả một chút lạnh vương vương... Những cọng heo may khẽ khàng thổi tung mái tóc em trong gió, có những nỗi niềm chưa vội ngỏ? Em đưa tay vuốt nhẹ mái tóc như ép thẳng lòng mình...

     

    Chân em đã mỏi hay lòng em muốn mỏi? vô tình một cái chạm tay khiến ánh nhìn bối rối. Em chẳng dám quay lại nhìn, ai đang cố tình gợi một chút vấn vương

     

    Dòng người, dòng xe đang trôi nhanh như cuốn vèo đi gió bụi trước một niềm thương, em thì vẫn bình thường, bình thường như thể! Đi giữa ồn ào mà lòng mênh mông như thế…thênh thang cũng một con đường sao dường như lạ, như quen? Ồ, phố đêm của những ánh đèn.

     

    Em sợ lạnh mà ai nỡ gieo đông cho em thôi hồng hai má, bàn tay đặt một bàn tay cho lòng thôi lạnh giá. Cánh tay run khẽ chạm trộm cổ tay mềm. Chợt nghe những bước êm êm...

     

    Này là em đỏng đảnh của nắng hạ lung linh. Này là em tươi trẻ như mùa xuân mơi mới. Này là em dịu dàng như mùa thu diệu vợi. Và cũng này là em một chút lạnh lùng, một chút man mác buồn như màu của giá đông! Và đây nữa em của giá băng, em của tảng băng trôi giữa đại dương mênh mông mà lòng mỏng manh như hạt tuyết, cứ mải miết tan tan rồi kết lại theo mùa...

     
    Chiếc bóng có vô hình mà em soi gương khi thấy mình trong ấy! Vô cớ gì ta cứ nhường nhau một lời chưa vội nói? Rồi lại cùng bật một tiếng: À, thôi!

     
    Rung rung một nhịp chuông reo, ồ sao đúng lúc vậy? Em đang lang thang một mình. Anh biết! Có sợ lạc không em?

     

    Buông những lung linh vào hư ảo màn đêm. Em trở về...



    __________________


    ...Em đâu lòng lạnh thờ ơ

    Trái tim em chỉ khép hờ, vậy thôi!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 20:01:16 bởi Song Thu >
    #2
      langtoi 28.11.2006 16:41:48 (permalink)
        Đông chớm về mang theo hơi lạnh giá. Mới ngày nào nắng ấm hôn bờ vai, phải không em, anh cố dằn lòng hỏi vậy?
        Biết không có hồi âm nhưng anh vẫn phải hỏi vì trong một mùa đông em đã bỏ tôi ra đi. Nơi xa ấy em có hạnh phúc? Đêm đông về anh giá buốt tâm can!
        Thu tàn đông đến, quy luật của thiên nhiên, trong đời này cuộc sồng dường như vẫn vậy. Có hợp, có tan, có hạnh phúc và nỗi buồn.
        Mùa đông! Ôi sao cái lạnh đến ghê người! Đông cướp đi bao nhiêu người tôi thương nhớ. Cả mẹ, cả em đều xa tôi. Chỉ còn tôi đơn lẻ chống chọi vời cái buốt giá mùa đông. Áo ấm em đan tặng tôi ngày nào giờ cũng chẳng giúp tôi quên đi giá lạnh! Chăn ấm, nệm êm không thể ủ ấm cho tôi như tình em dành tặng.....
      #3
        Song Thu 04.12.2006 13:51:37 (permalink)
        Khi mùa sắp qua...

        Một mùa nữa sắp sửa đi qua! Người ta lại thèm cái cảm giác ngủ vùi trong chăn ấm, tự ru mình vào giấc đông. Bên này ta gửi một chút hoe vàng tiễn mùa thu đi, bên kia có người mang cơi trầu sang chạm ngõ nàng đông. Chẳng biết nàng ấy đang nghĩ gì nhưng nét mặt của nàng hân hoan tươi cười thấy rõ. Xúng xính áo quần là một cặp uyên ương. Nàng thu có nhớ gì mà sao thấy tương tư? mùa nàng là mùa của lứa đôi... Nhưng sau mùa của nàng mới là mùa kết đôi hạnh phúc!

        Đan một chiếc khăn mỏng tặng cho ai? khoác thêm áo giữ cho lòng âm ấm. Hôm nay, thoáng hạ về mà rát bỏng lòng em!

         
         
         
         
        ______________
         
         
        ...Em đâu lòng lạnh thờ ơ
        Trái tim em chỉ khép hờ vậy thôi!




        #4
          langtoi 11.12.2006 13:18:31 (permalink)
              Hạnh phúc của người này có khi là nỗi buồn khổ của người kia. Cuối năm mùa cưới, mùa của hạnh phúc lứa đôi nhưng cũng là mùa của nước mắt, của chia ly...
              Đám cưới ư đó có thể là kết quả của một chuyện tình thật đẹp, hay không nhưng nó hưa hẹn sẽ mang lại cho đời nhiều niềm vui, nỗi buồn. Từ đây đời sẽ sang trang. Còn đâu thuở rong chơi vui ca tháng ngày...Nhưng khi có gia đình rồi màu đông sang con người sẽ không còn buốt giá nữa, ngọn lửa ấm gia đình sẽ sưởi ấm họ. Căn nhà hạnh phúc...ước mơ của bao lứa đôi! Vẫn ẩn hiện đâu đó....
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9