::: Thơ Tuệ Tâm :::
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 24 bài trong đề mục
Viet duong nhan 04.12.2006 22:54:11 (permalink)
Thu tiễn thu đi nhánh cỏ mềm


Tuệ Tâm




 Đêm nay nữa chẵn ngàn đêm
Thu tiễn thu đi nhánh cỏ mềm
Lá về vỗ giấc vành trăng khuyết
Sơ huyền thiếu bóng nhuốm sầu thêm

 
Những đoạn đời trôi trôi mãi trôi
Dư âm từng bước mệt tim rồi
Mỏng manh duyên vốc cành tơ rủ
Vân đài ngự uyển cũng đành thôi

 
Dặm ngược đường xa xa vẫn xa
Tàn hơi chẳng vọng suốt ngân hà
Tay buông ấn ngọc vần thơ lạc
Chương-đài mây khói vẫn mù sa

 
Tuệ Tâm
 
: Bài thơ đưa vào TV :
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2006 00:18:12 bởi Viet duong nhan >
#1
    Viet duong nhan 04.12.2006 22:57:16 (permalink)
    Cho Một Niệm Kéo Về Trong Cõi Nhớ


    Tuệ Tâm


     


    Sao chẳng nói bằng lời cho hư không nhỏ lại


    Ngọc tuôn trào cho mây đọng mưa buông


    Sao chẳng thở bằng hơi cho tiếng vọng vơi buồn


    Cho một niệm kéo về trong cõi nhớ


     


    Anh vẫn sống bằng thơ và thơ anh vẫn thở


    Dù thơ anh buồn trong nhịp bước thời gian


    Dù thơ anh say trong mỏng mảnh đêm tàn


    Nhưng thơ anh mang lại miên trường xa vắng


     


    Thơ anh vẫn thế trong cung sầu vắng lặng


    Vẫn thiết tha của những thuở ban đầu


    Vẫn đê mê trong những lúc xa nhau


    Và ở cạnh anh dù chẳng còn gì hy vọng


     


    Thơ anh không đến rồi đi cho tàn mộng


    Thơ anh chưa biết vì trăng mà lỗi hẹn cùng trăng


    Thơ anh chưa biết thề nguyền cùng giấc ngủ mưa ngần


    Rồi biền biệt bỏ non cao cô quạnh


     


    Sao em chẳng nói rồi đi khi mưa tạnh


    Sao em chẳng mơ cho lá rụng chiều thu


    Sao em chẳng thơ cho bóng đổ mây mù


    Sao em rủ áo cho vân đài sụp đổ   


     


    Anh vẫn sống bằng thơ, và thơ anh vẫn khổ


    "Bởi vì em mà trăng rớt bên song"*


    Bởi vì em mà nguyệt đọng trong lòng


    Bởi vì em mà thơ anh hấp hối


     


    Anh vẫn ngút ngàn nhưng tơ tình chừ đã mỏi


    Đôi tay anh còn đọng khúc tàn hơi


    Trần gian ơi ta gởi lại khúc nữa vời


    Những hụt hẫng những đêm dài chờ đợi


     


     Tuệ Tâm


    R
    ________________________(*) Thơ Nguyễn Thành Dũng
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2006 18:29:23 bởi Viet duong nhan >
    #2
      Viet duong nhan 04.12.2006 23:06:18 (permalink)
      Lá đổ về dặm ngược thu phong

      Tuệ Tâm

       

       

      Ta sẽ quay lại căn nhà xa vắng

      Lục cho ra tiếng vọng của hư vô

      Và hỏi khẻ những điều thầm lặng

      Bụi mưa giăng vô thuỷ nhánh buồn khô

       

      Ta sẽ quay lại căn nhà trống vắng

      Tìm cho ra hình bóng của chân không

      Rồi đứng ngắm trong dòng đời cô quạnh

      Lá đổ về dặm ngược thu phong

       

      Ta sẽ quay lại căn nhà lạnh vắng

      Hỏi cho ra lời lẽ của vô thường

      Mà suy gẫm miên trường tỉnh lặng

      Buổi chiều ngang suối gõ nhịp đau thương

       

      Ta sẽ về hỏi cành lan thơ trắng

      Của thuở ban sơ vốc mộng đèo

      Vai trùng lưng quặng xa bờ đắng

      Một chiếc thuyền trôi lủi thủi theo

       

      Ta sẽ về hỏi giọt mưa sợi nắng

      Có bóng ai buông tóc xoả dòng sầu

      Tay se mãi khúc nhân tình trống vắng

      Đoạn trường kia còn thậm thượt sông sâu

       

      Ta sẽ về hỏi thiên hỏi địa

      Có chỗ dựa mình để đánh giấc thiên thu

      Ru từng ngón tơ tình đành đoạn

      Nguyệt ngẩng nhìn lên trăng còn vạn cổ sầu

       

      Tuệ Tâm

       R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2006 02:58:43 bởi Viet duong nhan >
      #3
        Viet duong nhan 04.12.2006 23:07:36 (permalink)
        Chừa một nửa cho em về gối mộng
        Tuệ Tâm
         
        Ôi chốn cũ dư âm thuyền viễn mộng
        Ánh trăng buồn mặc sóng cuốn mây trôi
        Bến bờ xưa còn hằn dấu em tôi
        Tan phiên chợ áo bay đường phố vắng
         
        Em tôi trước gót chân mềm trong nắng
        Mà mùa mưa cứ trắc trở giăng đầy
        Ướt mi cong tôi tiếc cả đôi tay
        Không che đủ cho em khung trời diễm mộng
         
        Ôi chốn cũ dư âm tình vượt sóng
        Bóng tà dương khuất núi băng ngàn
        Thuận tay chèo xa sóng nhịp tay đan
        Xua đuổi mãi dòng đời duyên tâm ngộ
         
        Xa bến nhớ nắng không vàng hương phố
        Bởi vì em vội bỏ bến xa đời
        Thu tàn mau cỏ rối vướng mây trôi
        Lá rơi rớt cụm u buồn tuế nguyệt
         
        Ôi chốn cũ dư âm lời tiễn biệt
        Những cung sầu đầy nhịp thở xa nhau
        Bến chơi vơi giọt nước ấy tan màu
        Khoảnh khắc đó mộng mơ chừ có đủ
         
        Đông khoan đến lòng tôi chưa ấm đủ
        Mà mộng mơ Thu đã cướp đi rồi
        Giấc mơ hoa suốt mùa Hạ lên ngôi
        Chừ hương phấn riêng tây sầu vạn cổ
         
        Ôi chốn cũ dư âm đời vọng đổ
        Dáng hoa xưa vóc nguyệt thấm cung đàn
        Bước âm thầm khăn áo phủ tay ngang
        Dấu hội tụ miên miên dòng vọng tưởng
         
        Đời trăm lối xua lòng người muôn hướng
        Xa ngàn xa còn vẳng tiếng mưa về
        Tôi giăng tay che khuất bóng sơn khê
        Chừa một nửa cho em về gối mộng.
         
        Tuệ Tâm
         R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2006 08:30:35 bởi Viet duong nhan >
        #4
          Viet duong nhan 04.12.2006 23:21:45 (permalink)
          Chấp Đôi Sợi Tóc Mà Qua Bến Đời

          Tuệ Tâm


          Nửa đêm gió khảy cung đàn
          Cây thương lá nhớ vỏ vàng trăm năm
          Buồn thay một cõi xa xăm
          Cách nhau có nửa trăng đành nhớ nhau

           
          Thôi thì mình cũng nhớ nhau
          Chấp đôi sợi tóc mà qua bến đời
          Một mai ra giữa mù khơi
          Vướng tơ tóc ấy cháy ngời không gian

           
          Khóc người ta đổ mưa sang
          Đường xưa ướt lối nở ngàn cánh hoa

          Ví rằng tình vẫn thiết tha
          Ví rằng người vẫn xót xa bởi người

           
          Ví rằng người vẫn nhớ người
          Ví rằng người vẫn bến bờ đợi nhau
           
          Nửa đêm gió động thư phòng
          Bút xanh mực thấm mơ màng bóng trăng
          Sầu riêng ấp ủ gối chăn
          Mộng ơi xin nán phù vân bên mình

           
          Ngất ngây từ độ trao tình
          Tương tư từ độ tự tình chốn xưa
          Vấn vương từ độ nắng mưa
          Bể dâu từ độ đất trời nhoà sương

           
          Tóc mây thở khói Tần dương
          Cành dương liễu rủ đôi đường khó quên

          À ơi thác đổ bên ghềnh
          À ơi mây cuộn phố phường mù sa

           
          À ơi sóng vỗ thuyền xa
          Nguồn xa ngược nước bến bờ nhớ nhau

          Nửa đêm gió thở bên mình
          Ngần xa xưa ấy tội tình xa xưa

           
          Đường đời trăm ngã lưa thưa
          Lần theo lá đổ lượm đời trao tay

          Nhớ người gầy guộc gốc mai
          Nuôi cơn mộng tưởng thoát thai đá vàng

           
          Hài thêu lối cũ trăng tàn
          Mưa ơi đừng đổ bẽ bàng thiên thu
           
          Hư vô cô đọng giọt sầu
          Gom sương khói lại một bầu vô biên
          Thì thôi trời đất ngã nghiêng
          Thì thôi người cũng Kiều tiên gót hồng

           
          Thì thôi cồn cũ bụi hồng
          Thì thôi gió cuốn đắng lòng đợi thêm
           
          Nửa đêm gió gọi tên người
          Gọi vai biển rộng, gọi bờ tóc mây
          Tà ai vạt có thôi bay
          Chân ai bước có đường thôi nhạt đời
           
          Phố xưa còn đọng sương mờ
          Tay đan nắng hạ bóng chờ nguyên sơ
          Ngõ xưa còn lại vần thơ
          Người xưa còn lại túi mơ ngút ngàn
           
          Tình ơi tiếng vọng hơi tàn
          Hay âm thanh đó chỉ là dư âm
           
          Nâng niu mấy nụ hồng trần
          Đem chăn chiếu phủ 2 hàng tử sinh
          Trao nhau tơ tóc đời mình
          Mà sao thác đổ giữa đàng gọi nhau
           
          Nửa đêm gió cuộn mây về
          Mây ơi xin chớ che mờ bóng trăng
          Tìm nhau vướng bận lối ngăn
          Tới nhau vướng bận vầng trăng hững hờ
           
          Trăng ơi soi lấy đường mơ
          Nghiêng nghiêng bóng đổ đời trôi những đời
          Người xưa cất áo ngang trời
          Sao đành rủ áo mưa rào non cao
           
          Lời ru vọng tiếng mà đau
          Mênh mang vọng tiếng gọi nhau mà buồn*
           
          Bến xưa u đọng khói sương
          Thì thôi chờ mãi cũng chừng hư hao
          Sóng xa vỗ tấm lụa đào
          Thản như hoài vọng cũng trào lệ ngân
           
          Nửa đêm gió đợi dáng hoa
          Thu tàn viễn mộng thiên hà phôi pha
          Lời xưa quyện gió bay xa
          Lá rơi rơi lá tình rơi rơi tình

           
          Giấc mơ ngự uyển lung linh
          Người hong tóc cũ chênh vênh bóng đời
          Oan khiên mấy nhánh tơ trời
          Dứt giây âm điệu đắng lời thế thôi
           
          Vần thơ vóc mỏng mảnh đời
          Man man vang vọng cả trời thơ sa
           
          Tình ơi tình có thiết tha
          Tình ơi tình có xót xa bởi tình
          Tình ơi tình có nhớ tình
          Sao mà tình vẫn chênh vênh cung sầu.
           
          Tuệ Tâm
           
          (*)Thơ Việt Dương Nhân

          R

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2007 19:33:40 bởi Viet duong nhan >
          #5
            Viet duong nhan 05.12.2006 19:37:00 (permalink)
            Giọt nước ấy tan màu

            Tuệ Tâm

             

            Em về trong nỗi nhớ

            Mưa nghì sẽ qua mau

            Ngấn sầu trong hương cảo

            Giọt nước ấy tan màu

             

            Em về với chiếu hoa

            Đời vỗ nhẹ mù sa

            Khúc buồn đâu vời vợi

            Nhị khúc khởi thiên hà

             

            Em về bỏ trời mây

            Hương phấn rồi cũng say

            Dáng hoa rồi cũng vậy

            Nhung nhớ ủ hao gầy

             

            Em về trong biển rộng

            Giông tố mùa viễn vông

            Cánh buồm nào kịp sóng

            Gối mộng phủ tơ lòng

             

            Em về em về đi

            Chân mỏi cánh thiên di

            Lòng mỏi tình trẩy trược

            Phù dung đoá xuân thì

             

            Em về em về thôi

            Kẻo đàn vọng chơi vơi

            Kẻo cung nghì lỗi bậc

            Gối mỏng mộng tàn hơi

             

            Tuệ Tâm

             R
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2006 23:57:42 bởi Viet duong nhan >
            #6
              Viet duong nhan 06.12.2006 18:31:54 (permalink)
              Vừng mây cố quận cũng chừng bụi bay
              Tuệ Tâm
               

              Thôi về gom lại khói sương
              Vừng mây cố quận cũng chừng bụi bay
              Lá khô đổ vội bến này
              Thuyền xưa bỏ bến đồi tây hững hờ
               
              Cây xưa bóng đổ ai chờ
              Đêm tàn nguyệt vọng riêng tây đôi hàng
              Rừng xưa vốc suối thở ngang
              Ngàn năm ủ mộng cội nguồn xa nhau
               
              Hư vô nhẹ khúc tiêu dao
              Vô thường vang vọng át lời ngọc rơi
              Nghiệp thôi biến động giữa trời
              "Cỏi nào cũng vẫn một đời nhớ em" *
               
              Chim về chẳng đậu cành mềm
              Hát câu hò hẹn dặm trường mù sa
              Thôi về đàn nhặt cánh hoa
              Thiên thu rơi rụng ngân hà ngã nghiêng
               
              Mộng về xuôi thác đầu ghềnh
              Dòng thơ trôi ngược vướng tình mong manh
              Ý nhịch ý, tâm khởi tâm
              Đâu là hoài niệm bước em xa người
               
              Tuệ Tâm
              ______________
              (*)  Thơ Ân Nguyên



              R
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2006 07:30:04 bởi Viet duong nhan >
              #7
                Viet duong nhan 06.12.2006 18:33:10 (permalink)
                Tình đã để mưa tuôn
                Tuệ Tâm

                Anh về làm sâu rợm
                Nằm trên lá phơi thu
                Đo đường đời sương phủ
                Gậm nỗi nhớ mây mù

                Anh về làm con nhện
                Đu đưa những sợi tơ
                Dệt hoài đêm trăng lỡ
                Cũng hoài vọng buồn rơi

                Anh về làm dế con
                Đeo nặng giọt mù sương
                Khóc hoài câu vọng tưởng
                Tan vỡ lối yêu thương

                Anh về làm cỏ mềm
                Ôm những dấu chân sang
                Suối reo trên đầu ngạn
                Giọt nước vẫn xa ngàn

                Anh về làm sông nhỏ
                Vỗ sóng nhẹ tay chèo
                Thuyền trôi về mấy nẻo
                Dòng lẳng lặng buồn theo

                Anh về làm mưa rơi
                Rơi rớt tự trên nguồn
                Nỗi buồn gì cũng muộn
                Tình đã để mưa tuôn

                Tuệ Tâm
                 
                R
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2006 07:29:00 bởi Viet duong nhan >
                #8
                  Viet duong nhan 07.12.2006 20:56:18 (permalink)
                  Dốc đời này thôi đã lắm hư hao


                  Tuệ Tâm

                   
                  Ta góp lá đốt rong rêu kỷ niệm
                  Ta kéo mây phủ kính dấu tình hờ
                  Ta phơi sương ướt đẫm lối chân mơ
                  Ta sẽ đập đổ ngân hà nhung nhớ
                   
                  Ta chẳng tha thiết thiên đàng đang rộng mở
                  Ta chẳng ngó ngàng địa ngục ở 2 nơi
                  Ta chẳng tiếc thương vọng tưởng vẫn xa xôi
                  Ta sẽ đạp nát cung vàng, ta sẽ thả trôi đi cành ngọc
                   
                  Ta chẳng tiếc đời sau, ta chẳng buồn đời trước
                  Dốc đời này thôi đã lắm hư hao
                  Ta dửng dưng ai lén về trong nhạc điệu chiêm bao
                  Mê hay tỉnh mình cũng muôn ngàn xa vắng
                   
                  Tơ khúc ấy có vô chừng cung bậc
                  Núi trơ nghiêng có chắn lối trăng tàn
                  Cỏ cây ơi còn dịu ngọt thu sang
                  Trần gian hỡi có vì ta cô quạnh
                   
                  Trần gian hỡi hãy vì ta u lạnh
                  Hãy đê mê theo giấc điệp mơ màng
                  Hãy xót thương rũ lòng kẻo mây ngang
                  Và nhỏ lệ khi bến bờ kia đổ vỡ
                   
                  Trần gian hỡi hãy vì ta than thở
                  Cho thiên thu về ngự ở trên môi
                  Cho hư vô về ngự dưới chân đồi
                  Cho mê mệt dựa bên bờ thuỷ dạ
                   
                  Thơ còn đấy trong từng viên sỏi đá
                  Lần lựa lăn theo vóc nguyệt bên song
                  Thơ còn đấy em không về say mộng
                  Thì buổi tàn thu ta ru nhẹ ánh tơ hồng
                   
                  Tuệ Tâm
                   

                  R

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2006 21:48:09 bởi Viet duong nhan >
                  #9
                    Viet duong nhan 08.12.2006 00:55:23 (permalink)
                    Nhỏ Xuống Cho Đời Những Bụi Cay
                    Tuệ Tâm

                    Cõi trần gian sao hiểu ý hư vô
                    Mênh mông sương khói phủ mơ hồ
                    Vắng lặng không gian thu bất diệt
                    Sỏi đá lăn trầm bụi tẻ khô

                    Cõi trần gian sao hiểu ý mưa ngâu
                    Vó ngựa mù khơi khúc vọng sầu
                    Ruổi ngàn vương vấn trong vô thuỷ
                    Mây đọng mây rồi nguyệt ở đâu

                    Cõi trần gian sao hiểu ý tơ vương
                    Mắc nhẹ vào thơ những sợi buồn
                    Trăm năm cũng lẻ ngần xa vắng
                    Đổ bóng trần ai ngã nhớ thương

                    Cõi trần gian sao hiểu ý của ta
                    Đêm đêm điên tỉnh loạn mù xa
                    Mơ trong giấc ngủ Tần dương với
                    Hụt hẫng đời trôi mãi ngân hà

                    Cõi trần gian ơi hỡi cõi trần gian
                    Vẫn cứ trôi theo cõi mưa ngàn
                    Lưa thưa vần điệu duyên tình mỏng
                    Chẳng ấm tơ trùng bến than van

                    Em hỡi tình nhân em có hay
                    Miên miên thơ lạc vóc xuân gầy
                    Em mang tơ tưởng cung trầm đó
                    Nhỏ xuống cho đời những bụi cay

                    Tuệ Tâm
                    R
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2006 18:17:52 bởi Viet duong nhan >
                    #10
                      Viet duong nhan 08.12.2006 08:19:24 (permalink)
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2006 18:21:26 bởi Viet duong nhan >
                      #11
                        Viet duong nhan 09.12.2006 19:05:00 (permalink)
                        Sóng vỗ đèo ngang ta vẫn đứng lặng câm


                        Tuệ Tâm

                        Phải không em đằng sau trăm nhánh lộc
                        Là ta về giũ áo mộng xuân đầu
                        Chân sẽ bước trong muôn trùng ánh ngọc
                        Tìm hư vô trong đôi mắt quặng rừng sâu

                         
                        Phải không em sau bóng thẩm nguyệt vàng
                        Có muôn điều nhật vọng khúc ly tan
                        Từ vô thuỷ đã chập chùng liễu ngạn
                        Tử sinh đà chớm nở ở mây ngàn

                         
                        Phải không em trong từng hơi thở nhỏ
                        Có những lời đã vàng vọt hoang vu 
                        Và môi lạnh bởi mây ngàn thiếu gió
                        Người với người đã biền biệt thiên thu

                         
                        Phải không em bên kia bờ sông đổ vỡ
                        Chỉ có chân không và đầy dấu chân tâm
                        Sao ngàn dặm vẫn trùng trùng duyên khởi
                        Sóng vỗ đò ngang ta vẫn đứng lặng câm

                         
                        Tuệ Tâm

                        R
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2006 18:16:39 bởi Viet duong nhan >
                        #12
                          Viet duong nhan 15.12.2006 06:29:46 (permalink)
                          Chân duỗi rạ bên bờ sông vắng lặng
                          Tuệ Tâm

                          Chân duỗi rạ bên bờ sông vắng lặng
                          Bước đầu đời đã mệt dấu xa nhau
                          Gió đưa mây tinh thuỷ mộng ban đầu
                          Em có đến cho vân tường nguyệt đọng

                          Môi ấp úng cỏ cây triền lá mỏng
                          Lời chưa say tình bỏ ý tình bay
                          Tiếng đâu đây còn thấm vọng vân đài
                          Trong chớp đắng âm trầm theo mây khói

                          Đôi bạch hạc đưa tin về một cõi
                          Sơ tuyền giăng thác chẳng đổ về nguồn
                          Khúc sông kia thuyền còn lõng tay buông
                          Em có đợi trong dòng châu lạc bến

                          Mơ chưa ấm, nàng thơ đành lỗi hẹn
                          Mối ân tình đành lạc điệu trăm năm
                          Bóng tà dương vẫn lẩy bẩy đi nằm
                          Duyên nhật nguyệt chưa một lần đồng điệu

                          Nhân sinh diệu vạn lần như còn thiếu
                          Tới giữa đàng còn liễu tận thu phong
                          Cánh phù dung cứ tất bật trong lòng
                          Em có mỏi trong dặm trường cát bụi

                          Ta vẫn đợi trong bốn mùa tàn rụi
                          Nhặt bóng thời gian đếm nhánh xuân đầu
                          Góp dấu tích trong trùng lai u muội
                          Tạ ơn em từ tương cố rừng sâu


                          Tuệ Tâm

                          R
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2006 07:12:57 bởi Viet duong nhan >
                          #13
                            Viet duong nhan 15.12.2006 18:31:51 (permalink)
                            Lòng thuỷ dạ cội nguồn đâu nỗi nhớ
                            Tuệ Tâm

                            Người chưa đến sao cây dài bóng đổ
                            Người chưa đi sao bụi phấn hoen mờ
                            Tình chưa mơ sao thơ vẫn buồn thơ
                            Lòng chưa đắm đuối sao biển dài kỷ niệm

                            Môi chưa thấm sao dòng đời viên miễn
                            Lời chưa say sao trời đất quay cuồng
                            Mắt chưa trao sao nghiệp ủ tai ương
                            Vai chưa nhật nguyệt sao bến đời ủ rũ

                            Sương khói đó vẫn mập mờ bóng phủ
                            Mưa buông ngàn xuôi thác đổ tay lơi
                            Cỏ lá kia hãy vì gió đưa lời
                            Lòng thuỷ dạ cội nguồn đâu nỗi nhớ

                            Ta vẫn mở trăm năm về một cõi
                            Đoạn đường xưa vô thuỷ mộng tơ huyền
                            Sơ nguyệt giăng tàn khuấy động mơ tiên
                            Sa nụ thấm đầy trần gian vương vấn

                            Ta vẫn say cuối mùa hương vô tận
                            Khúc nghê thường còn trỉu nặng thu phong
                            Mầm xuân ơi khoan tiễn vội đêm đông
                            Ta còn ru mãi những dòng đời u lạnh

                            Người không đến sao tình ta mỏng mảnh
                            Người không đi sao cung ngọc hao gầy
                            Những dòng trôi nước lủ chảy riêng tây
                            Sao không trả ngược đoạn đời ta hụt hẫng  

                            Ta vẫn thở dù cánh hồng xa vắng
                            Có tàn hơi thì bất tuyệt cung sầu
                            Nguyệt cầm ơi, cung phiếm bậc nơi đâu
                            Tấu cho thấm tơ tình ta đứt đoạn

                            Người không đến sao đành đi cho thơ điên loạn
                            Bước có hư vô cũng nặng dấu đời nhau
                            Lòng có dửng dưng cũng vàng úa mùa sau
                            Chưa thề nguyện sao cung vàng ta nghiêng ngửa

                            Ta vẫn còn đó với rừng thơ sầu úa
                            Dựa lưng đồi bờ suối chắn mây ngang
                            Vẫn ngẩn ngơ ở cuối độ thu tàn
                            Vẫn kêu khẻ cánh chim trời tha thiết

                            Người chưa đến nên chưa vội đi. Tình ta chưa vĩnh biệt
                            Một con sông cũng vạn kiếp luân hồi
                            Một cuộc tình cũng muôn nhánh xa xôi
                            Thì đoạn cuối đâu có gì do dự
                             
                            Tuệ Tâm

                            R
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2006 18:37:12 bởi Viet duong nhan >
                            #14
                              Viet duong nhan 15.12.2006 18:33:00 (permalink)
                              Ở bên đây tình đã lạt lắm rồi
                              Tuệ Tâm

                              Ở bên đây ai cũng bỏ nhau đi
                              Gởi cho anh chút dư vọng xuân thì
                              Anh sẽ níu vào muôn ngàn dĩ vãng
                              Thả thơ về ngập lối em đi

                              Ở bên đây người đã bỏ lại người
                              Gởi cho anh vài nhánh cỏ xanh tươi
                              Anh sẽ cột lòng vào trăm rong biển
                              Dặt dìu trôi về cõi ấm cuối chân trời

                              Ở bên đây ai cũng thích nói nhiều
                              Gởi cho anh triền lá mỏng bên xiêu
                              Anh sẽ không tiếc lời ai vàng úa
                              Những lời đau những lời đắng mọi điều

                              Ở bên đây tình đã lạt lắm rồi
                              Gởi cho anh một hạt muối mù khơi
                              Anh sẽ hoà với khung trời đất lạ
                              Cho vừa tình chút nét nhớ không thôi

                              Sẵn gởi cho anh dăm lời hứa hẹn
                              Dẫu có muộn màng nắng nhạt xéo chiều bên
                              Để anh ấm trong muôn trùng rét mướt
                              Hương khói mịt mù trăng chẳng lạnh về đêm

                              Và gởi cho anh một nắm đất nâu sầm
                              Của đồng của ruộng của mưa tuôn
                              Anh sẽ đọc ra những nhọc nhằn lam lũ
                              Mà lần theo cho tới khúc cội nguồn
                                
                              Tuệ Tâm
                              R
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2006 07:16:28 bởi Viet duong nhan >
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9