Năm tháng tình yêu (II)
Phố dài trong đêm
Chỉ những buổi đêm như thế thôi
Cũng đủ để nói với Em
Những điều tôi còn đang trăn trở.
Những điều từ Em đến với tôi còn bỡ ngỡ
Có cách xa đâu kể từ buổi ban đầu.
Có cách xa đâu khi hai đứa sánh vai nhau
Đêm vắng lặng ở hai đầu dải phố.
Em nói gì? Sao tôi không thể nhớ
Chỉ biết rằng Em là cô gái thích đùa.
Không biết Em và cô bạn thân đã hiểu tôi chưa
Mà sao cứ trách móc hoài nhau vậy?
Gần gũi nhau nhiều rồi Em sẽ thấy
Tôi không phải là một áng xám mây.
Tôi sẽ chẳng bao giờ là áng xám mây
Che phủ ánh sáng trong của Chị hằng hiền dịu.
Có lẽ tôi đã cảm thấy thiếu,
Cái ánh sáng trong của Chị hằng đáng yêu.
Cứ mãi nhớ Em vào những buổi chiều
Nhớ khi đi bên Em- Cô gái đáng yêu
Thật dễ sợ khi mà Em im lặng.
Thật dễ sợ khi lòng tôi trống vắng
Chẳng dám nói đâu dù chỉ nói bâng quơ.
Chẳng dám nói đâu dù chỉ nói bâng quơ.
Bởi vì Em sẽ lại nghi ngờ
Bởi vì Em sẽ lại giả ngây thơ
Cùng bạn gái trách móc hoài tôi mất.
Không biết trên đời điều gì tôi yêu nhất?!
Bằng giọng nói Em hay ánh mắt của Em
Cái giọng nói như hơi thở buổi đêm.
Cùng ánh mắt nâu như muốn nói thêm:
Em là vầng trăng đầy mùa hạ.
Em là vầng trăng của gió, mây và lá.
Hay là của tôi trong những buổi đêm
Khi tôi cùng Em bước êm đềm
Trên dãy phố dài sao tôi thấy ngắn.
Dãy phố dài giúp tôi như muốn nhắn
Gửi tới Em lời nói của yêu thương.
Không bóng bảy đâu như ở thiên đường
Gần gũi lắm, hơn cả là Em tưởng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:48:52 bởi Nguyễn Hoàng >
Khoảng đợi chờ
Những phút đợi chờ, như dài hơn lúc được ngồi bên Em.
Những phút đợi chờ, trong lòng như rối lên
Về Em? Bao nhiêu là giả thiết.
Phải kiên trì hẳn điều này tôi đã biết.
Biết chờ Em. Chờ mãi dưới trời mưa.
Chẳng cần thiết đâu những lúc tiễn đưa
Em hãy lên đi kẻo trời mưa lạnh lắm.
Tôi phải chia tay dù còn muốn ngắm,
Mãi khuôn mặt Em và mái tóc xanh.
Bộ phim dài về cuộc đua xe và những bức tranh
Đã cuốn đi của tôi tất cả
Khoảng thời gian quí giá gần gũi Em.
Không biết tự bao giờ tôi cứ muốn nán ở lại thêm
Vài phút thôi, mặc cho chuyến bus cuối cùng không đợi.
Vài phút thôi để được nghe Em nói:
Chỉ những câu bâng quơ.
Nhớ. Nhớ hoài chỉ những câu bâng quơ
Em đã nói thay cho sự im lặng.
Em đã nói thay cho lòng tôi trống vắng.
Khi Em nói tôi muốn mình yên lắng
Lắng nghe Em bằng nhịp thở con tim
Lắng nghe Em bằng nhịp thở ban đêm
Của dãy phố dài đã chìm trong giấc ngủ.
Đối với tôi thời gian chẳng bao giờ đủ
Cứ cản trở tôi hoài lúc được ở bên Em
Như dòng sông tuổi nhỏ êm đềm
Cứ nổi sóng trong ngày quang mây tạnh.
Thời gian đối với tôi- hay là sự lẩn tránh
Của chính Em đến với sự yêu thương.
Của chính Em khi bên tôi trên một con đường
Thờ ơ mãi với tâm hồn không tưởng.
Thà Em hãy cho tôi chỉ những nụ cười sung sướng
Từ đôi môi Em hay từ trái tim Em.
Để cho tôi được ngủ êm đềm
Trong đáy mắt Em – trong khoảng thời gian chờ đợi./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:49:19 bởi Nguyễn Hoàng >
Lời của yêu thương
Muốn nói với Em những lời yêu thương
Từ con tim nóng bỏng.
Những lời yêu thương không phải của mùa đông
Mà là của mùa hạ đầy đến chóng.
Ước ao của tôi là được chờ mong
Dáng Em bé nhỏ sau ca chiều vội vã.
Em - nét đi sao đáng yêu quá
Chỉ ngắm nhìn thôi chẳng dám nói đâu.
Em - hay dòng sông xanh phẳng lặng mà sâu
Cuốn đi mãi tâm hồn tôi theo ngày tháng.
Em - hay tia nắng lung linh buổi sáng
Cứ bắt tôi phải bâng khuâng lúc đến trường.
Muốn nói với Em những lời yêu thương
Song tôi sợ rằng Em “ im lặng”
Em biết không một tâm hồn trống vắng
Sẽ buồn nhiều vì “ im lặng” của Em.
Muốn nói với Em và chỉ nói với Em
Lời của nhịp tim hối hả.
Lời của hơi thở vội vã
Lời của yêu thương.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:49:38 bởi Nguyễn Hoàng >
Ba ngày nghỉ
Ba ngày nghỉ thế là vụt trôi nhanh
Chỉ đọc sách một mình và nghe tình ca từ máy.
Ôi sao buồn và nhớ Em vậy
Biết đến hôm nào mới lại gặp Em.
Thế mà cũng qua mau ba đêm
Âm thầm và trằn trọc.
Lặng im như hạt thóc
Chờ gặp ánh mắt ướt của Em để nảy mầm xanh.
Ba ngày nghỉ thế là vụt trôi nhanh.
Bâng khuâng hoài với niềm hi vọng mỏng manh
Đến với Em trong tuần tới.
Đến với Em trong niềm vui hay nỗi buồn vời vợi?
Của hôm qua thiếu Em hay của hiện tại bên Em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:49:58 bởi Nguyễn Hoàng >
Từ chuyện cổ tích
Cô bạn gái của Em kể cho tôi nghe:
“...hạnh phúc chỉ đến một lần...”,
trong câu chuyện cổ tích.
Tôi dù sao cũng ham muốn là kẻ thông minh,
Nên tôi hiểu những gì cô ấy nói.
Trong tình yêu chậm trễ đâu phải là có tội.
Cho nên tôi vẫn im lặng cùng Em.
Chỉ muốn nhìn vào mắt Em như ánh sao đêm
Khi tôi sải bước một mình và hát nhẹ khúc ca hạnh phúc./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:50:38 bởi Nguyễn Hoàng >
Mơ trong cô đơn
Thế là tôi phải đợi chuyến xe cuối cùng.
Đêm lạnh và tôi mông lung.
Những ảo giác về Em còn theo tôi trên phố vắng.
Biết rằng mình sẽ còn im lặng
Chờ sự đổi thay từ ánh mắt của Em.
Chỉ còn mình tôi đi trong đêm
Hơi buồn vì chẳng có Em.
Không có giọng nói hay tay mềm,
Hay hơi thở, hay những lời trách móc.
Nhớ hoài thôi hương thơm làn tóc,
Mái tóc Em buông nhẹ trên vai.
Không biết tôi có mơ đến ngày mai,
Cái ngày khi tình yêu tràn đến.
Đến. Vội vã từ con tim nóng bỏng.
Tất cả lắng sâu sau nụ hôn nồng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:51:35 bởi Nguyễn Hoàng >
Thất vọng
Hay là tôi đã trở thành tảng đá trơn trên con đường của Em
Cũng không biết nữa khi Em thờ quá.
Muốn gào thét lên vỡ con tim cho hả
Và nói với Em rằng Em đã chết trong tôi.
Em cuối cùng cũng chỉ vậy thôi
Kẻ tàn ác, dối gian chưa từng thấy.
Tôi chỉ còn ôm trái tim cô đơn của mình vậy
Và chẳng bao giờ trở lại với hôm qua.
Cái ngày hôm qua tưởng êm đẹp như hoa
Song quá đắng cay như bản tình ca cho Em tôi thường hát.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:52:01 bởi Nguyễn Hoàng >
Cây đàn tình yêu
Muốn nói yêu Em mà chẳng nói lên lời
Thôi đành nhờ bản tình ca và cây đàn vậy.
Em có nhớ từ bản tình ca và cây ghita ấy
Mình đã quen thân và gắn bó bên nhau.
Em yêu ơi chẳng đơn giản vậy đâu
Những yêu thương từ lâu tôi gửi qua lời hát.
Những bản tình ca dịu êm với nỗi buồn man mác
Tất cả cho Em từ đáy tim tôi.
Tất cả từ đôi mổi run rảy ao ước nói lên lời:
Em hãy của riêng tôi mãi mãi.
Vậy mà thật khó nói!
Đôi khi bên Em với cây đàn tôi lại sợ hãi
Cho chính mình và bản tình ca.
Không hát nữa mà chỉ nhìn mãi xa
Ở nơi ấy dằn vặt tôi một ảo giác:
...Đến với Em trước tôi là người đàn ông khác
Bằng cấp, tài ba, địa vị, giàu sang?
Mà tôi gã học sinh nghèo thật xoàng
Sao với được đám mây huyền hư ảo?
Không, tôi tin của tôi tình yêu giông bão
Dẫu đất trời, vạn vật có đổi thay
Tôi vẫn yêu Em, yêu trọn trái tim này.
Mãi yêu Em dù sẽ là kẻ điên hoặc say
Chẳng cần tỉnh trong tình yêu ngất ngây./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:52:29 bởi Nguyễn Hoàng >
Tiếng vọng tình yêu
Có lẽ Em sẽ chẳng hiểu được đâu,
Về sự đổi thay của tôi trong cuộc sống.
Khi tiếng gọi của tình yêu như chỉ còn vọng
Trong vách đá ướt và ẩm sâu của tâm hồn.
Khi tình yêu đã lặng trôi như chiếc thuyền con
Bập bềnh, mông lung cùng dĩ vãng.
Khi mà tôi chỉ ngây thơ như nai như hoẵng,
Trong khu rừng đời cổ xưa.
Cuộc đời và sự đổi thay, tôi biết rồi chỉ giống như mơ.
Mà phũ phàng là bắt đầu của nuối tiếc.
Khi Em yêu không còn là vầng mây biếc,
Đã khuất dần bởi làn gió phương xa.
Còn tôi giờ đây im lặng như bóng ma,
Không sống thật trong cuộc đời thật.
Chỉ còn trong tôi từ Em là ánh mắt
Cùng thoáng hương thơm mái tóc Em ngày nao./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:52:59 bởi Nguyễn Hoàng >
Năm tháng
Năm tháng.
Cái khoảng thời gian của kỉ niệm.
Khoảng thời gian có lẽ tôi đã cố tìm kiếm
Để hiểu ít ra là một phần “cuộc sống riêng”
của cô bạn gái yêu kiều.
Không biết đã gom góp được bao nhiêu,
Những điều tôi khát khao trong cuộc sống?
... Những điều tôi đã phải chờ mong
Giống như câu trả lời từ sự thực.
Thế nhưng,
Năm tháng - hay là cơn mưa đêm
Rơi buồn hoài khi hai đứa chỉ chung cây ô mỏng.
Tôi tự lánh mình ra khoảng trống,
Để đếm mưa rơi và những lần Em sợ hãi vì giun. *
Năm tháng mờ đi, có phải dưới ánh mưa phùn?
Hay là giống cơn mưa ngâu trong khúc ca ngày nọ.
Khúc ca Em đã hát cho tôi đắm say như hơi thở
Của hoàng hôn vùng đồi vẫn buông lạnh trên vai.
Khúc ca như thầm trách móc ai
Quên kỉ niệm, tình yêu theo chiều dài năm tháng.
Khúc ca phải chăng của ai đã từng choáng váng.
Bởi nỗi đau khi chót yêu thương.
Năm tháng
Như vẫn êm đềm với thoáng hương thơm
Từ mái tóc. Từ những ngón tay mềm vuốt ve nóng bỏng.
Và tôi đã chẳng còn khái niệm được thời gian.
Năm tháng
Đôi khi là lúc suy nghĩ miên man
Về hôm qua vui, hay hôm nay buồn chán
Về niềm tin với sức mạnh hư vô hay hoài nghi và bội phản...
Ôi quá nặng nề xin trả lại thời gian.
Nhưng năm tháng ơi ta mãi mong người chẳng lụi tàn
Như cây nến kia đang đếm thời gian trong đêm vui sinh nhật.
Nếu đêm có tan thì tôi cũng phải một lúc thôi đành chợp mắt
Đợi bình minh xa xôi và mơ những kỉ niệm đẹp của tháng năm./.
*(Sau cơn mưa cuối hè, những con đường dốc lát đá ở thành phố Zlín – “Thung lũng Tình yêu” (CH Sec) xuất hiện rất nhiều giun đất bò ra.)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2009 12:30:25 bởi Nguyễn Hoàng >
Tay lạnh tim nóng
Đêm về khuya. Ba đứa đứng chùn chân
Ngoài hành lang chuyến tàu nhanh mà chậm.
Cái lạnh đầu đông theo đường xa dần ngấm
Vào từng trái tim vừa mới hôm qua tủi hờn.
Ngày hôm qua thôi, chỉ từ chuyện giản đơn
Đã tưởng mất nhau trong giận dỗi.
Tưởng sẽ chẳng còn bao giờ- với nhau- được nói
Những câu yêu thương hay bông đùa.
Con tàu đêm vẫn đều đặn đung đưa
Câu chuyện vui làm tan đi buồn chán.
Cuộc đời như lại trôi bình thản
Để tôi muốn ôm hai người bạn gái trong vòng tay.
Tàu và ba đứa đã ở ga nào đây
- Praha chắc còn xa lắm...!
Người bạn trai có lẽ sẽ cố chờ trong đêm sâu thẳm
Để đón mừng nhau và cho nhau hơi ấm
Từ nụ cười vui, lời nói đùa hay từ nỗi nhớ mong.
Praha đêm mùa đông lạnh cóng
Lạnh những ngón tay và lạnh từng hơi thở.
Song riêng tôi cái lạnh của Zlín* hôm qua không còn nữa
Chỉ còn trong tim hơi ấm của đêm nay.
Nóng bỏng con tim tuy lạnh cóng bàn tay.
Hạnh phúc đơn sơ từ bạn bè ào dậy.
Vẫn từ những ánh mắt thân thương và giọng nói ấy
...Ôi tôi đã quên hôm qua mà chỉ sống với hôm nay./.
*Zlín (Tên mới là Gottwaldov) thành phố nơi chúng tôi sống, học tập và làm việc- nơi từng được coi là “Thung lũng tình yêu” của nguời VN và người ngoại quốc tại CH Séc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:55:32 bởi Nguyễn Hoàng >
Nắng cuối thu
Vài tia nắng cuối thu chiếu vội qua cửa sổ.
Bên kia đường lá phong vàng rơi buồn trong gió.
Lớp học lặng im và trống trơ.
Tôi phải chăng triền miên bởi giấc mơ ?
Giấc mơ về cô bạn gái.
Giấc mơ tuy có làm tôi bải hoải
Nhưng cũng xoá đi dằn vặt, ưu tư nằm vững trãi
Trong tâm hồn cô đơn.
Như trang giấy vẫn từ lâu trắng trơn.
Tôi xin để Người, Đời phác vẽ.
Dù ngọt ngào, đắng cay hay vạn muôn hình thể
Tôi chỉ xin sỗng mãi với băng giá mùa đông.
Tôi chỉ xin tha thiết và nhớ mong
Chuỗi ngày hôm qua và kỉ niệm.
Hay chỉ xin được lang thang tìm kiếm
Những mộng uớc trắng trong cho ngày mai.
Nắng cuối thu ngắn, lạnh đầu đông dai
Chẳng cho tôi đếm lá phong rơi ngoài hè phố.
Chỉ muốn tôi sẽ mãi bên cửa sổ
Nhìn hoài vào giấc mơ./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:55:58 bởi Nguyễn Hoàng >
Tôi hát
Tôi hát thiết tha bản tình ca của chính mình
Như một người ngóng đợi buổi bình minh.
Của tình yêu ngày đầu hay trăn trở,
Của tình yêu lần đầu nhiều bỡ ngỡ.
Ôi ngây thơ!
Tôi hát thiết tha về tình yêu
chưa bao giờ lành, mà vội tan vỡ.
Thất vọng hoài mà vẫn thầm lén ước mơ.
Cứ níu kéo thời gian lại để mong chờ:
Những câu nói cho tôi chẳng bao giờ hiền dịu.
Sự bấu víu chơi vơi!
Có phải tôi đang sống bình yên trong cuộc đời?
Hay chỉ sống mông lung trong khúc ca mình mới viết?
Như một người bơ vơ trên bãi biển,
Đếm bước chân đi trên bờ cát sóng triền miên...
Có phải tôi đang hát thiết tha
cho người con gái dịu hiền ?
Hay đang gào thét như một kẻ điên?
Hay tự cào xé mình bằng tiếng đàn nông nổi?
Để sẽ ra đi không một lời sám hối,
Hay sẽ quay về như kẻ mang tội:
Vì đã chót yêu và lỡ hát tình ca./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:56:35 bởi Nguyễn Hoàng >
Tôi sẽ ngủ bình yên trong Em
Bà giáo Nga dạy hát cho cả lớp khúc ca quen thuộc
“Ca chiu sa” và sức mạnh tình yêu.
Còn riêng tôi lại mải nhớ Em nhiều
Chờ đợi thời gian để đến với Em trong vội vã.
Mùa đông năm nay sao dài quá.
Ông mặt trời không muốn tiếp sức lực cho tôi.
Không muốn buông tia nắng để sưởi ấm đôi môi
Cho tôi khỏi run rẩy khi bên Em hiền dịu.
Tôi cần Em như ánh nắng xua tan giá băng
tôi không thể thiếu.
Có nhiều nhặn gì đâu chỉ ánh mắt Em thôi.
Tôi sẽ ngủ - ngủ thay cho Em suốt cả cuộc đời
Trong lời ru - Ru mãi ngàn năm với đôi tay Em mềm mại.
Tôi sẽ ngủ bình yên trong Em
với lời ru, không một phút giây sợ hãi.
Mơ trắng trong cho hạnh phúc mai sau.
Dẫu thời gian có buộc hai đứa cách xa nhau.
Em vẫn mãi bên tôi chẳng bao giờ xa lạ.
Em hãy ở bên tôi đừng bao giờ dối trá
Dù chỉ một lần cũng đủ giết trái tim tôi.
Đừng bắt tôi chán ngán nhìn cuộc đời,
Bằng ánh mắt bơ vơ và mệt mỏi.
Hãy nhìn thẳng vào mắt tôi, lắng nghe tôi nói.
Hãy trả lời tôi bằng chính con tim.
Hãy cho tôi năm tháng cuối dịu êm,
Để tôi sẽ ngủ bình yên trong Em
với lời ru, không một phút giây sợ hãi./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:57:30 bởi Nguyễn Hoàng >
Trái tim không thể ngủ yên
Lại thêm một lần tôi đến với Em
Trong đêm cuối đông băng đang tan lạnh giá.
Câu trả lời của Em như cay nghiệt quá
Với trái tim tôi đang rực lửa yêu thương.
Phải chăng số phận không cho tôi cùng Em trên một con đường.
Để chỉ mình tôi lang thang trong đêm vắng.
Phải chăng tôi lại một lần quay về trong yên lắng
Khi con tim không chịu ngủ yên.
Trái tim tôi sao thể ngủ yên
Khi tình yêu dành cho Em luôn trỗi dậy.
Giá đôi mắt tôi chỉ nhìn Em thôi mà không nhìn thấy
Cái ngày hôm qua, để đỡ khổ đau.
Không biết tôi có giữ được không những ước vọng cũ dài lâu.
Những ước vọng về Em đã từng tiếp cho tôi sức lực.
Những ước vọng đã từng xoá đi cho tôi ưu tư và bực tức.
Xoa dịu hồn tôi khi thức trắng đêm thâu.
Không biết tôi còn có được chăng đôi lúc ở bên Em
Những phút giây cuộc sống thật êm đềm.
Em là ngọt ngào của trái táo
Hương vị vào tim tôi đã thấm sâu./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2012 22:16:26 bởi Nguyễn Hoàng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: