TRẢ NẮNG CHO EM
Sao đêm nỡ đuổi nắng đi
Đêm giật mình lắng nghe nắng khóc.
Tiếng khóc xé vọng xa trong tiềm thức.
Nắng ở nơi nào hay nắng ở lòng ta
Ai đuổi nắng đi hay nắng trốn ta.
Ai nỡ bắt nắng vàng nhốt vào đêm tối.
Để mây trời nhìn xa buồn vời vợi
Mắt đầm đìa ước đến ngày mai.
khi nắng đã về nơi xa xôi
ta nhớ nắng con tim buồn đau nhức
ta biết nắng đã rơi vào vô cực
Để đêm buồn tắt ngấm nụ cười tươi
trả nắng cho em đi anh ơi.
khi bờ môi em không còn nũng nịu
em biết nắng không bao giờ có tội
và cũng không bao giờ có lỗi với riêng anh.
trả nắng đi anh.
trả cho em nụ cười hừng đông rạng rỡ.
trả nước chân đi trên đường quê đất đỏ
sáng bình minh cắp sách đến trường
anh hãy trả cho em tất cả yêu thương
để bước đi trên con đường tình bát ngát.
có ánh nắng cùng theo em bước tiếp
sáng cuộc đời rạo rực một tình yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2007 15:14:50 bởi giotnangmuathu2007 >