Trích đoạn: Nguyễn Hoàng
Ngẫu nhiên
Ngẫu nhiên tôi gặp được em
Để rồi thao thức từng đêm nhớ hoài.
Dặn lòng thôi hãy nguôi ngoai
Mà sao tim vẫn mệt nhoài nhớ thương.
Bóng em in mọi nẻo đường
Đọng từng nhành lá như sương đầu ngày.
Em đi hình bóng còn đây
Vấn vương tôi mãi hao gầy tháng năm.
Em cười đâu đó xa xăm
Tôi buồn lặng lẽ âm thầm gọi tên.
Ở đâu đôi mắt dịu hiền
Sáng soi ngày tháng ưu phiền tan nhanh.
Ngẫu nhiên như ngọn gió lành,
Em vô tư biến tôi thành kẻ si.
Để rồi em chợt bỏ đi,
Khiến tôi mê đắm xuân thì nơi em.
Làm sao yên giấc mỗi đêm
Khi lời em nói êm đềm vọng xa.
Nụ hôn còn mãi mặn mà
Ngẫu nhiên em cứ hiện ra thật gần.
Ước gì em sẽ hóa thân
Thành ngôi sao sáng muôn phần lung linh.
Để tôi chợt thức một mình
Ngẫu nhiên hứng được trao tình cùng sao./.
Hà Nội, ngày 11/06/2007
R
Hiển Nhiên
-Trường Phi Bảo-
Như là một lẽ hiển nhiên
Không nuối tiếc, chẳng muộn phiền gì nhau
Giữa đường khập khiểng câu chào
Cảm ơn anh buổi hôm nào làm quen
Tình cờ bất chợt mà duyên
Trao nhau ánh mắt, còn nguyên nụ cười
Cảm ơn anh đến giữa đời
Hiển nhiên em lại đúng người anh yêu
Hạnh phúc sao những buổi chiều
Tay trong tay dệt thật nhiều mộng mơ
Tình yêu là nhạc, là thơ
Cảm ơn hết thảy dại khờ của chung
Hiển nhiên nên vợ thành chồng
Cho em có dịp mặn nồng cùng anh
Cảm ơn một túp liều tranh
Buồn, vui, sướng, khổ quẩn quanh sự đời
Mình yêu nhau mãi không rời
Hiển nhiên là có đất trời chứng minh
Giữ trong nhau một bóng hình
Mai sau có thác vẫn mình sóng đôi
30-6-2007
Ngẫu nhiên và hiển nhiên cũng là lẽ tất nhiên phải ko anh?