Năm tháng tình yêu (II)
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 29 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 430 bài trong đề mục
Thu An 17.07.2007 23:54:48 (permalink)
0
quote:

Cạch!
Đằng nào cũng quên mất lối về
Đằng nào cũng chỉ tôi vấp ngã
Đằng nào cũng thấy đời xa lạ
Đằng nào cũng bước theo ảo giác
Đằng nào cũng lạc vào đam mê.



Cảm ơn bạn đến thăm nhà
Lại còn chúc rượu làm quà tri nhân!
Buồn vui cũng một kiếp trần
Bạn-Tôi-Em-Rượu... ai quên lối về...
 
Cạch!.......
 
 

From: Thu An
Nguyễn Hoàng 19.07.2007 21:02:20 (permalink)
0
Lối cũ
 
Lối cũ ta về
Không còn ai chờ đợi.
Không còn ánh mắt bối rối
Không còn giọng nói buông lơi.
 
Quán cũ ta ngồi
Chỉ còn ta ngóng đợi.
Cô đơn chỉ mình ta thôi
Người đã xa ta thật rồi.
 
Vẫn bản nhạc ấy
Ta nghe như lần đầu.
Vị cà phê quen từ lâu
Đắng ngắt môi chợt thấm sâu.
 
Em đang ở đâu?
Ta đợi như muôn kiếp.
Khói thuốc mơ màng mộng điệp
Ta trở về với u sầu.
 
Còn đọng lại gì
Tim thảng thốt nỗi đau.
Âm thầm đợi lời em hẹn
Lối cũ, giờ em ở đâu?
 
Hà nội, ngày 19/07/2007
Nguyễn Hoàng 28.07.2007 19:47:36 (permalink)
0
Biển khát
 
 
Ta một mình truớc biển chiều nay
Nhìn sóng vỗ ầm ào vách đá.
Nỗi nhớ em âm thầm lan tỏa
Như sóng xô bờ cát lóa dưới chân.
 
Biển khát khao ôm lấy ngực trần
Sóng bạc đầu đẩy ta chới với
Ta bồng bềnh dang tay chờ đợi
Sóng vô tình làm đau ngực trái ta.
 
Biết là nắng biển chẳng hiền hòa
Ta vẫn phơi mình ra trong nắng
Thiêu đốt ta nắng hồng lẳng lặng
Vết nồng nàn phủ kín thịt da này.
 
Và gió hát tình ca quanh đây
Ve vuốt miên man lùa từng sợi tóc
Tiếng gió hát dội vách đá cô độc
Vọng hồn ta trước biển khát chiều nay ?
 
Nguyễn Hoàng
Cát Bà, 25/07/2007
  
  R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2007 21:15:07 bởi Viet duong nhan >
Nguyễn Hoàng 29.07.2007 23:24:23 (permalink)
0
Tạ từ phố biển
 
 
Sẽ là thế, ngày mai tôi đi
Bỏ lại sau lưng biển sóng ầm ì
Cùng những vách đá lặng câm không nói
Và những con thuyền giong buồm ra khơi.
 
Tôi trở về với thành phố của tôi,
Hà Nội đó sau nhiều ngày xa vắng.
Tôi nghe như nhớ thương vẫy gọi
Nên vội tạ từ phố biển xa xôi.
 
Biển ở lại với sóng có đơn côi?
Chắc không đâu vì còn bờ cát trắng.
Hoàng hôn nào nếu biển buồn sóng lặng
Bờ cát kia sẽ an ủi biển rồi.
 
Thôi tôi về với Hà Nội của tôi
Nơi thành phố vẫn chuyển mình hối hả.
Biển sẽ xa mà như gần gũi quá,
Bởi mặn nồng biển đọng lại bờ môi.
 
Cát Bà, 26/07/2007
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2007 23:33:45 bởi Nguyễn Hoàng >
Nguyễn Hoàng 31.07.2007 10:00:53 (permalink)
0
Năm tháng
 
Năm tháng.
Từng lặng lẽ trôi khi tôi ngồi bên em
Những ngón tay đan trong nhau ấm mềm.
Những ngón tay nói thay những lời ân ái
Những ngón tay thấu hiểu xa cách ngày mai.
 
Ngày mai.
Một ngày nào từ đó mình xa cách nhau
Những kí ức có trở nên xa lạ?
Những con tim có trở nên buồn bã?
Tâm hồn yêu thương có bỗng chợt mù lòa?
 
Tháng bảy.
Mưa Ngâu không còn rơi nữa
Trái tim ai có còn hoài thắp lửa
Sáng thay sao trên trời khi vắng Chức Nữ, Ngưu Lang.
Ai còn mơ về nhau khi đêm thâu thức trắng?
 
Tháng tám.
Tháng tám nắng rám trái bưởi
Nhưng nào thể sạm phai nụ cuời
Của em lung linh trong mắt tôi.
Và mùa thu mới thấp thoáng rồi.
 
Năm tháng.
Những kỉ niệm dấu yêu vẫn xanh ngời,
Dẫu những khổ đau có làm trái tim héo úa.
Vẫn hướng về nhau đam mê một thuở
Ta bên nhau cố dập lửa khát khao.
 
Năm tháng.
Trôi qua mau khi ta không tìm được Thế giới thực nào
Làm nơi ẩn náu cho những trái tim tội lỗi.
Chẳng còn thời tôi trẻ thơ nông nổi
Để bay lên bầu trời hái tặng em ngôi sao.
 
Năm tháng.
Tôi lạc mất em, thân xác hư hao.
Chỉ còn em đọng trong tiềm thức.
Vẫn nghe con tim run lên rạo rực
Khi giấc mơ thời gian đưa tôi trở lại ngày nào
 
Tình yêu mang tôi và em bay tới những vì sao./.
 
Hà Nội, ngày 30/07/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2007 15:02:45 bởi Nguyễn Hoàng >
Nguyễn Hoàng 11.08.2007 12:55:34 (permalink)
0
 
Ảo ảnh
 
Bước trong mưa tôi lội về quá khứ
Tiếng bước chân dội vào tim nhắc nhủ.
Quá khứ đằng kia, quá khứ rất gần,
Quá khứ ngay đây, ướt tóe dưới chân.

 
Nào là nụ cười ròn tan em đã cười bao lần
Nào là ánh mắt em bao lần rạng ngời, e lệ.
Nào là làn môi mọng căng tươi trẻ...
Em gộp thành đam mê quá khứ của tôi.

 
Bước trong mưa tôi tìm thấy quá khứ rồi
Ảo ảnh/ em/ cùng tôi sóng bước.
Giá như thổi hồn vào ảo ảnh đó được,
Để em/ trong tôi/ sống động với thực đời.

 
Trời rớt bão nên mưa vẫn rơi
Lòng hoang lạnh quẩn quanh tìm nơi trú.
Bước rã rời, tiếng trái tim nhắc nhủ,
Quá khứ đằng kia, quá khứ thật gần.

 
Mưa làm tôi và ảo ảnh/ em/ ướt toàn thân./.
 
Hà Nội, ngày 11/08/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2007 13:15:57 bởi Nguyễn Hoàng >
Nguyễn Hoàng 12.08.2007 23:05:09 (permalink)
0
Năm tháng


Năm tháng.(1)
Cái khoảng thời gian của kỉ niệm.
Khoảng thời gian có lẽ tôi đã cố tìm kiếm
Để hiểu ít ra là một phần “cuộc sống riêng”
của cô bạn gái yêu kiều.

Không biết đã gom góp được bao nhiêu,
Những điều tôi khát khao trong cuộc sống?
... Những điều tôi đã phải chờ mong
Giống như câu trả lời từ sự thực.

Thế nhưng,
Năm tháng - hay là cơn mưa đêm
Rơi buồn hoài khi hai đứa chỉ chung cây ô mỏng.
Tôi tự lánh mình ra khoảng trống,
Để đếm mưa rơi và những lần Em sợ hãi vì giun. *

Năm tháng mờ đi, có phải dưới ánh mưa phùn?
Hay là giống cơn mưa ngâu trong khúc ca ngày nọ.
Khúc ca Em đã hát cho tôi đắm say như hơi thở
Của hoàng hôn vùng đồi vẫn buông lạnh trên vai.

Khúc ca như thầm trách móc ai
Quên kỉ niệm, tình yêu theo chiều dài năm tháng.
Khúc ca phải chăng của ai đã từng choáng váng.
Bởi nỗi đau khi chót yêu thương.

Năm tháng
Như vẫn êm đềm với thoáng hương thơm
Từ mái tóc. Từ những ngón tay mềm vuốt ve nóng bỏng.
Và tôi đã chẳng còn khái niệm được thời gian.

Năm tháng
Đôi khi là lúc suy nghĩ miên man
Về hôm qua vui, hay hôm nay buồn chán
Về niềm tin với sức mạnh hư vô hay hoài nghi và bội phản...
Ôi quá nặng nề xin trả lại thời gian.

Nhưng năm tháng ơi ta mãi mong người chẳng lụi tàn
Như cây nến kia đang đếm thời gian trong đêm vui sinh nhật.
Nếu đêm có tan thì tôi cũng phải một lúc thôi đành chợp mắt
Đợi bình minh xa xôi và mơ những kỉ niệm đẹp của tháng năm...


Năm tháng.(2)
Vẫn bình yên như mặt hồ trước nhà tôi phẳng lặng.
Vẫn đáng yêu như tiếng trẻ thơ tôi vừa nghe thoáng,
Vẫn dịu dàng như hôm nay ánh nắng đầu hè.

Tôi theo thói quen, lại lắng nghe
Tiếng thì thầm đâu đây của năm tháng.
Tiếng thì thầm đang rủ tôi vào quên lãng
Tránh né cuộc đời và tự dấu trái tim.

Tiếng thì thầm... Bên tai tôi vẫn giọng êm êm,
Cuốn hồn tôi trở lại năm tháng cũ êm đềm.
Dáng em hồi đó sao đẹp vậy
Trăn trở hồn tôi ngày lẫn đêm.

Tiếng thì thầm... Vụt lặng im
Đem tôi về với tháng ngày hiện tại.
Tình yêu đã qua với bao nhiêu sợ hãi
Bao khổ đau đã bóp nát con tim.

Năm tháng
Tất cả trôi nhanh để lại sau kỉ niệm.
Tôi đã không thể mãi hoài tìm kiếm,
Cho riêng mình một khái niệm Tình yêu.

Tôi tìm ở bên em theo tháng năm khái niệm tình yêu
Cái khái niệm giống như tiếng trẻ thơ tôi vừa nghe thoáng,
Khiến tôi dạt trôi, đắm chìm trong vô vàn ảo dạng.
Và khoảng đời qua đi với nuối tiếc theo thời gian...

Năm tháng.(3)
Từng lặng lẽ trôi khi tôi ngồi bên em
Những ngón tay đan trong nhau ấm mềm.
Những ngón tay nói thay những lời ân ái
Những ngón tay thấu hiểu xa cách ngày mai.

Ngày mai.
Một ngày nào từ đó mình xa cách nhau
Những kí ức có trở nên xa lạ?
Những con tim có trở nên buồn bã?
Tâm hồn yêu thương có bỗng chợt mù lòa?

Tháng bảy.
Mưa Ngâu không còn rơi nữa
Trái tim ai có còn hoài thắp lửa
Sáng thay sao trên trời khi vắng Chức Nữ, Ngưu Lang.
Ai còn mơ về nhau khi đêm thâu thức trắng?

Tháng tám.
Tháng tám nắng rám trái bưởi
Nhưng nào thể sạm phai nụ cuời
Của em lung linh trong mắt tôi.
Và mùa thu mới thấp thoáng rồi.

Năm tháng.
Những kỉ niệm dấu yêu vẫn xanh ngời,
Dẫu những khổ đau có làm trái tim héo úa.
Vẫn hướng về nhau đam mê một thuở
Ta bên nhau cố dập lửa khát khao.

Năm tháng.
Trôi qua mau khi ta không tìm được Thế giới thực nào
Làm nơi ẩn náu cho những trái tim tội lỗi.
Chẳng còn thời tôi trẻ thơ nông nổi
Để bay lên bầu trời hái tặng em ngôi sao.

Năm tháng.
Tôi lạc mất em, thân xác hư hao.
Chỉ còn em đọng trong tiềm thức.
Vẫn nghe con tim run lên rạo rực
Khi giấc mơ thời gian đưa tôi trở lại ngày nào

Tình yêu mang tôi và em bay tới những vì sao./.
Nguyễn Hoàng 17.08.2007 21:36:55 (permalink)
0
Thế giới Em
 
Tôi cài YM
Và khởi tạo cho mình một Nickname
Vào một buổi chiều giữa tháng ba êm đềm
Rồi ngẫu nhiên chọn làm quen em...
 
Một thế giới mở ra yêu thương ngọt mềm,
Vị đắng cay hòa trộn bao hương sắc.
Tháng năm trôi với ưu tư, trầm mặc
Tôi đam mê cùng sắc nắng nơi em.
 
Ôi màu nắng và vị hương chưa nếm,
Trăn trở từng đêm với nỗi nhớ mơ hồ.
Trái tim yêu hối thúc những vần thơ
Những câu chữ ru tình một thuở.
 
Bao trải nghiệm mà vẫn còn bỡ ngỡ
Thế giới em làm xoay chuyển tâm hồn.
Em kiến tạo trong tôi bao khoảng trống cô đơn,
Tôi vùng vẫy, nâng niu cả hờn dỗi.
 
Giữa bình minh mà bao la bóng tối,
Tôi lang thang tìm cứu rỗi cho mình.
Ôi đáng thương kẻ lười nhác mưu sinh
Sao hăm hở trong cuộc tình đến thế?
 
Tự hỏi mình có điều gì không thể
Trong thế giới này khi đốt lửa tình si?
Cháy hết đam mê còn sót lại điều gì
Để nương náu khi con tim gục ngã?
 
Năm tháng trôi vô tình, cay nghiệt quá
Phủ bụi lên mọi kí ức chẳng tha.
Thế giới riêng tôi và em thoáng nhạt nhòa
Không còn lung linh như ngày đầu khởi tạo.
 
Đối diện nhau nụ cười gượng gạo
Dấu trong tim bao khao khát đợi chờ.
Dấu khát thèm ngay cả trong giấc mơ
Mong gìn giữ suốt cuộc đời nhung nhớ.
 
Thế giới em vẫn xanh ngời một thuở
Cuốn tôi theo bỏ lại đời thường.
Thu mới đến dù nắng hạ còn vương
Em có nhớ màu vàng thu năm cũ.
 
Màu vàng ấy như màu hoa ấp ủ
Khắp đất trời khi mình dắt tay nhau.
Tít đằng xa nơi ấy bắt đầu
Một thế giới tôi và em tan cháy.
 
Thế giới em ôi tuyệt vời biết mấy!
 
Hà nội, ngày 17/08/2007
 
Nguyễn Hoàng 22.08.2007 23:44:59 (permalink)
0
 
Không còn em
 
Không còn em.
Đường về ôi quá dài.
Từng bước chân khắc khoải
Những nỗi nhớ không thể gọi tên.

 
Tìm khoảng thời gian lâu bền
Cho khái niệm tình yêu trở nên dễ hiểu.
Bức tranh kí ức từng ngày dệt thêu
Chỉ màu duyên kiếp giữa chừng chợt thiếu.

 
Không còn em, ngày mai nếu.
Bao mặn nồng sẽ phai nhòa thoáng chốc.
Thế giới bị phủ che bởi màn đêm cô độc
Đất bình yên hóa sỏi đá rong rêu.

 
Không còn em, tôi chao đảo cánh diều
Cuộn dây cũ trở nên mong manh quá.
Níu được không hay đành buông thả
Bay vút lên và rơi khuất miền xa./.

Hà nội, ngày 22/08/2007
Nguyễn Hoàng 24.08.2007 22:57:58 (permalink)
0
Tự nhủ
 
 
Nhấp thêm một giọt đắng
Cốc đời vơi muộn phiền.
Đốt thêm một điếu thuốc
Ngắn dần đời thần tiên?
 
Có thể nào vẹn nguyên
Hình bóng em trong mộng.
Những điều ta mong ngóng
Có trở thành hư không?...
 
Thêm một viên đá lạnh
Trái tim bớt sục sôi.
Gạt tàn thay mới rồi
Tâm hồn nguôi tro bụi.
 
Một lời em vừa nói
Buồn nhớ tan biến ngay.
Nụ cười em, thoáng thấy
Ta quên hết đắng cay.
 
Hà Nội, ngày 24/08/2007
Nguyễn Hoàng 25.08.2007 20:26:59 (permalink)
0
 
Em và tình yêu
 
Ta bước ra vươn vai hướng mặt trời,
Hít một hơi dài sướng căng lồng ngực.
Em và tình yêu - khí trong lành thơm nức,
Nuôi sống tim ta suốt cả cuộc đời./.

 
Hà nội, ngày 25/08/2007
Nguyễn Hoàng 27.08.2007 14:59:04 (permalink)
0
Mùa thu em
 
Kể cho em mùa thu đầu tiên,
Mùa kỉ niệm tôi biết yêu từ đó.
Lời yêu thương ngập ngừng không dám ngỏ
Dấu trong tim tình yêu thuở học trò...
 
Cuộc đời trôi với toan tính âu lo.
Trái tim trẻ cũng từng ngày già cỗi.
Đôi lúc nhớ về một thời nông nổi,
Tuổi đôi mươi ngày ấy mộng mơ.
 
Mùa thu ấy cũng vàng như bây giờ
Bao lá khô đang rải đầy phố nhỏ.
Nhẹ bước mà trong lòng như ngỡ
Mùa thu ấy vẫn đọng lại hôm nay.
 
Chút nắng vàng khiến tôi ngất ngây,
Thu Hà Nội vẫn đáng yêu biết mấy.
Chợt trong tim như bồi hồi sóng dậy
Một tình yêu mùa thu mới dâng đầy.
 
Mùa thu em đang vương sắc đâu đây./.
 
Hà Nội, ngày 25/08/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2007 22:14:18 bởi Nguyễn Hoàng >
Nguyễn Hoàng 07.09.2007 13:39:50 (permalink)
0
Hạnh phúc


Muốn viết cho em những lí giải ngọt ngào
Về hạnh phúc - ôi sao thật khó.
Khi trái tim vốn mong manh từ thuở,
Mới biết yêu và nếm khổ đau.

Hạnh phúc ư? điều kì diệu muôn màu
Nơi trái tim theo tháng năm rộn rã.
Từng nhịp yêu cứ vọng vang hối hả
Bao đắng cay rồi cũng hóa ngọt lành.

Ừ hạnh phúc là giọt nắng thu hanh
Vương mái tóc buổi sáng em đi vội.
Là những lúc lặng nghe em nói
Thật dịu dàng dù chỉ lời bâng quơ.

Hạnh phúc ư? một vòng tay bất ngờ
Từ phía sau ngón tay em mềm mại
Một nụ hôn cũng xóa tan sợ hãi
Mọi niềm đau sẽ tan biến, nhạt phai...

Hạnh phúc ư? là sống ở đời này
Ta hãy yêu từng giờ từng phút.
Ngẩng cao đầu dẫu có lúc bước hụt
Dang rộng ôm cả thế giới trong tay.

Ôi hạnh phúc diệu kì em có hay?

Hà Nội, ngày 07/09/2007

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2007 20:33:14 bởi Nguyễn Hoàng >
Nguyễn Hoàng 10.09.2007 09:09:00 (permalink)
0
Thì thầm mùa thu
  
Tiếng thì thầm chợt thoáng trong nắng thu
Mùa thu gọi hay lời em vọng lại
Những thanh âm bỗng ru lòng êm ái
Và tâm hồn lặng lẽ nguôi ngoai.
 
Rồi mai đây màu thu có nhạt phai
Khi sắc đỏ trong tim mãi cuộn chảy?
Thu có đọng những tháng năm yêu ấy
Mà giờ mình ta ngắm lá thu bay.
 
Nỗi nhớ vấn vương theo gió lắt lay.
Bay đi! Đến vuốt ve bờ vai em gày
Mang theo cả lời thì thầm tôi nữa:
Em và thu làm tim tôi đắm say.
 
Hà Nội, ngày 09/09/2007
 
Nguyễn Hoàng 15.09.2007 23:36:17 (permalink)
0
Gửi buồn cho tôi
 
Gom hết buồn nhé gửi cho tôi
Để khuôn mặt em lại rạng ngời
Nắng hờn ánh mắt, mây ghen tóc
Và gió dỗi em hồng làn môi.
 
Nụ cười em trốn trong tim tôi
Giờ thêm buồn nữa có đầy vơi?
Xin đừng ngại ngùng, Em cứ gửi
Bởi trái tim kia rộng mở rồi.
 
Còn tiếc gì nhau lời dấu yêu
Cho buồn đau ấy hóa rong rêu.
Ngón tay ấm nồng có giữ chặt
Cho những đêm dài bớt cô liêu.
 
Đừng giữ làm gì hỡi em yêu
Những ưu tư ấy đã quá nhiều.
Mở lòng âm thầm tôi nhận cả
Cho giấc mơ em sẽ phiêu diêu./.
 
Hà Nội, ngày 15/09/2007
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 29 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 430 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9