Năm tháng tình yêu (II)
Cuộc chia li cuối đông Thà rằng cứ như dòng sông Lặng lẽ chảy qua bến em không trở lại. Thà cứ như một bóng hình ngây dại Thì nỗi nhớ em đâu tím đẫm như bây giờ. Chợt ước gì không thể viết nên thơ Về những dấu yêu đam mê ngày ấy. Để khi xa không cồn cào đến vậy Về bờ môi em trong mỗi giấc mơ. Đã biết trước mà vẫn thấy bất ngờ. Cuộc chia li ngày cuối đông buốt giá. Giọng em buồn trong không gian lan tỏa Tôi đớn đau nhìn khóe mắt nhạt nhòa. Em hãy đi để lại mọi xót xa. Tôi ở lại dù trái tim rời rã. Như Sông Hồng mùa đông buồn bã Không cạn dòng bởi lưu luyến bờ em./. Hà Nội, ngày 27/01/2008
Vết môi em in dấu cuộc đời ta Này cô bé có đôi môi dịu ngọt Đừng thốt lên những lời đắng cay Ngồi lại đây uống cùng ta một giọt Cho tim ta một lần nữa cuồng quay. Này cô bé xin đừng có như mây Bay cao mãi trên trời đông u ám. Đến bên ta cho đời vơi ảm đạm Tiếc gì nhau lời tha thiết êm đềm. Cho ta nâng những ngón tay dịu êm Này cô bé em đừng ngần ngại. Bởi ta hiểu đằng sau sợ hãi Là ngọt ngào trong từng giấc mơ đêm. Này cô bé cho ta ngây ngất thêm Một lần nữa trong ngày cùng tháng tận. Bởi ta biết ta chưa từng ân hận Khi đam mê ta dâng hiến cho em. Cho ta giữ vị ngọt đẫm môi mềm Để thế giới từ đây bừng sáng. Biến tháng năm “Cô đơn trên mạng” Thành nhỏ nhoi hạnh phúc hoan ca. Vết môi em in dấu cuộc đời ta./. Hà Nội, ngày 31/01/2008
Phút giao thừa Những bông pháo hoa. Như niềm vui chợt bỗng vỡ oà. Khoảnh khắc thiêng liêng Trời đất giao hoà. Lòng muôn người như đang hát khúc ca Chào xuân về, năm mới. Giúp Mẹ thắp nén hương cả năm chờ đợi Gửi lời khấn thầm về xa thẳm tổ tiên. Mong mùa xuân đất nước bình yên, Một thế giới không tiếng súng chiến tranh. Lòng thù hận sẽ mãi là xa lạ. Mong người già sẽ vững như núi đá, Mong thanh niên sẽ chẳng ngại bôn ba. Mong phụ nữ sẽ chẳng bao giờ già Trẻ con sẽ luôn hồng đôi má. Và đàn ông sẽ đầy yêu thương, tài ba. Năm cũ đã qua. Phút giây này ta bước vào năm mới. Ngẩng đầu lên thấy lộc xanh đang đợi. Xuân đã về, tiếng chân ai bước vội Tiếng chuông chùa vọng lại ngân nga. Tiếng chuông gọi một mùa xuân ngát hoa./.
Tết Ta dấu tuổi vào thơ Chờ mùa xuân em tới Tết qua xuân chẳng vội Ai mừng tuổi thơ đây? Năm mới xòe bàn tay Khẳng khiu năm tháng cũ Vội nắm lại cố giữ Sắc xuân thoáng qua đây. Góc phố bóng đào phai Mảnh mai như vẫy gọi Xuân ở đâu mau tới Cho niềm vui dâng đầy. Rót cho mình đầy chén Uống cạn hết muộn phiền Tiếng Nàng thơ gõ cửa Đưa ta vào cõi tiên. Ngày tân niên ta bay Ngang Trời Đất, Đông Tây Khắp nơi ta đều thấy Người Việt Nam sum vầy./. Hà Nội, ngày mồng 4 Mậu tý (10/02/2008)
Tình xuân Dốc cạn từng giọt nhớ Để tình yêu dâng đầy Vắt kiệt từng vần thơ Cho tình nồng biết mấy. Từng chồi non che đậy Sắc xuân vẫn thẹn thùng. Nàng thơ vừa thức dậy Chợt thấy lòng dưng dưng. Một lời em chúc mừng Tuổi như còn quá trẻ. Đưa tay ta lặng hứng Giữ lại thời đam mê. Ngày mai chắc xuân về Đất trời sẽ ấm lại. Sắc xuân như sức trẻ Khiến tim ta yêu hoài./. Hà Nội, ngày 10/02/2008
MÙA XUÂN ƠI!
Em không có rừng mai.
Không hoa đào khoe sắc.
Chỉ nghe lòng luôn nhắc.
Có anh về trong tim...
Mùa xuân ơi mùa xuân.
Sao xuân về lạnh buốt
Giữa ngày vui đất nước.
Em ngỡ là đông qua...
Mùa xuân về lời ca
Lời chúc mừng năm mới.
Nhưng sao anh không tới.
Để mưa bay nhạt nhòa.
Con đường em đi qua
Còn vương từng sợi nhớ
Anh đón xuân nơi ấy.
Có nhớ về phương em...
Gửi xuân cho em Gửi cho em nỗi nhớ Thắm đỏ như sắc đào Gửi lời cầu khấn nhỏ Cho phúc về xôn xao. Chọn lời chúc mừng nào Để em đừng bối rối. Giờ này em nơi nao Có thấy xuân đang tới. Thương nhau anh gửi vội Chút nắng ấm vai gày. Em ơi em cố đợi Nắng xuân hồng ngón tay. Dẫu nhạt nhòa mưa bay Dù mùa còn lạnh giá Thì mùa xuân nắng đầy Anh đang gửi em đấy. Hà Nội, ngày 12/02/2008
VALENTIN Ngày tình yêu đến Em có đến không Dù không hò hẹn Vẫn chờ vẫn mong. Giống chocola Môi em mọng mềm Cho tôi thử nếm Rồi lại muốn thêm. Một ngày êm đềm Cả năm nhớ mãi. Một lần ân ái Suốt đời không phai. Ôi Valentin Sẽ mong đến hoài.
Buổi chiều kỉ niệm Tôi ngồi đây chờ em trong nỗi nhớ Gió mùa còn run bên ngoài cửa sổ. Mây xám chì làm nhạt nhòa góc phố Li cà phê đã nguội ngắt từ lâu. Những làn khói thuốc lơ lửng bạc màu Cứ quện mãi những ưu tư vụn vỡ. Cánh hồng nhung ướt đẫm nồng nàn Vọng ra từ bản tình ca miên man. ...Em đến. Nhẹ nhàng như một giấc mơ Khung cửa kính sáng bừng trong chiều muộn. Vị socola ngọt ngào hơn mong muốn Làn môi quen còn đọng lại vết xưa. Tôi gửi xuân em đã nhận được chưa Mà hai má cứ ửng lên như thế. Bao muộn phiền của hôm qua nào dễ Làm tôi quên khao khát được chờ em. Vẫn lung linh bao kỉ niệm êm đềm Từng phút giây tôi âm thầm cất giữ. Một nụ cười của em thôi cũng đủ Ru tim này vơi trăn trở từng đêm... Hà Nội, ngày 16/02/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2008 10:57:24 bởi Nguyễn Hoàng >
Chiều một mình qua phố
Chiều một mình lang thang qua phố
Chuông nhà thờ đổ nguyện hồn ai.
Thoáng góc phố một tà váy dài
Không phải em, tôi biết là không phải.
Ngã ba Nhà thờ buồn đông cứng lại
Quán nhỏ bên hồ vắng bóng người qua.
Muốn dừng bước, lòng chợt hoang dại
Em đã xa từ lâu lắm rồi mà.
Chuông chậm đổ như nói lời từ giã
Một linh hồn tha thiết yêu thương.
Chốn tình trường ôi ăn mày một gã
Hồn đã thoát li nơi góc giáo đường.
Lời nguyện nào còn vọng trong tâm tưởng
Đam mê kia có quay bước được không?
Ngước nhìn lên mặt trời nào dẫn hướng
Một lối đi hiu hắt đến thiên đường .
Hà Nội, ngày 18/02/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2008 20:27:53 bởi Nguyễn Hoàng >
Ru em cho vơi muộn phiền
À ơi em hãy ngủ ngoan
Bởi đêm sầu đắng sẽ tan sớm mà.
Bình minh sẽ hát hoan ca
Đón em buổi sớm chói lòa ánh dương.
Nhớ thì nhớ, thương vẫn thương
Cũng đành xếp lại vấn vương trong lòng.
Đừng tìm kiếm cõi hư không
Bóng xưa phai nhạt mà không hẹn thề.
Ngủ đi quên hết tái tê
Cho tim ấm lại, xuân về sớm mai.
Trong mơ xây một lâu đài
Nơi người yêu sẽ ôm hoài vòng tay.
Làn môi ngọt, mắt đắm say
Yêu cạn năm tháng, yêu đầy khát khao.
Lạc trong xuân thắm sắc đào
Lời yêu dẫn bước em vào cõi mơ.
Trăng treo lơ lửng khúc thơ
Thả từng câu chữ xuống bờ mi em.
Ngủ đi cho giấc êm đềm
Sáng mai thức giấc lại thêm yêu đời.
À ơi, đêm đã khuya rồi
Ngủ say em nhé cho vơi muộn phiền!
Nguyễn Hoàng
Hà Nội, ngày 24/02/2008
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2008 07:28:17 bởi Viet duong nhan >
Ngân vút khúc ru ca Bánh xe quay nhanh Màn đêm đặc sệt. Tôi lao đi trong hư vô không mỏi mệt Như phía trước long lanh vì sao em. Những hạt sương vô tình ướt mềm Lấp lóa trong gương chiếu hậu. Có nơi nao cho trái tim ẩn náu Trong đêm dài sâu hút mênh mang. Tiếng nhạc vọng như từ thiên đàng Nơi tôi gửi những lời yêu chấp chới. Bao câu hát vẫn vang như chờ đợi Đọng vào tim em một nỗi nhớ kiêu xa. Tôi bay trên cây cầu cũ mờ nhòa. Sông Hồng cạn ngủ yên ở dưới Hà Nội cũng ngủ yên chờ đợi Một ngày mai chủ nhật nắng hiền hòa. Bồng bềnh tôi ngân vút khúc ru ca./. Hà Nội, ngày 01/03/2008
Những hạt sương vô tình ướt mềm
Lấp lóa trong gương chiếu hậu.
Thích cái quote ghê...
Trích đoạn: Diệu Tưởng
Những hạt sương vô tình ướt mềm
Lấp lóa trong gương chiếu hậu.
Thích cái quote ghê...
NH ngạc nhiên vì người ta lại chỉ thích ít có thế. ( Đừng tin lời nói đùa nhé). Vui khi đọc câu lưu bút của em.
Thân mến!
Vua bếp
Em yêu! mồng tám tháng ba
Em hãy vào nhà để bếp anh lo
Dù kho mặn, miếng chặt to
Anh đây cũng gắng làm cho em cười.
Ngày thường bản tính đâu lười
Nhưng vì em vốn là người lo toan
Từ nấu nướng, đến dọn bàn
Em dành làm hết có phàn nàn đâu.
Khi vui vẻ, lúc cãi nhau
Em luôn nhường nhịn để hầu “kẻ ngang”.
Giàu sang phú quý đâu màng
Em xây hạnh phúc, thiên đàng cho anh.
Dẫu tóc bạc, tình vẫn xanh
Yêu nhau như thể nào đành già nua.
Tháng ba ngày tám chuyển mùa
Để anh vào bếp cho vừa lòng em.
Không cần thi thoảng ngó xem
Nằm dài mà nghỉ nhạc êm mở rồi.
Trong bếp chỉ một Vua thôi:
Tháng ba ngày tám, đúng rồi là anh.
Hà Nội, ngày 08/03/2008
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2008 16:34:02 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: