Năm tháng tình yêu (II)
Theo mùa nắng hạ
Tôi tìm trong kí ức
Mùa hạ mới năm nào.
Khi con tim đau nhức
Tình yêu tôi thầm trao.
Những kỉ niệm xanh xao
Tràn về theo nắng hạ.
Em vẫn đáng yêu quá
Tóc theo gió lao xao.
Truyện ngắn trong tuần báo
Lén dành riêng cho Em.
Không thể sống dạn bạo
Chỉ yêu Em nhiều thêm.
Lại trằn trọc thâu đêm
Nhớ mắt Em buồn lạ.
Như nắng vàng đầu hạ
Khiến giọng ca tôi mềm.
Giọng ca tôi sẽ đem
Trái tim non nhỏ bé
Đến tận cùng gian thế
Để một mình yêu Em./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:38:01 bởi Nguyễn Hoàng >
Năm tháng
Năm tháng
Vẫn bình yên như mặt hồ trước nhà tôi phẳng lặng.
Vẫn đáng yêu như tiếng trẻ thơ tôi vừa nghe thoáng,
Vẫn dịu dàng như hôm nay ánh nắng đầu hè.
Tôi theo thói quen, lại lắng nghe
Tiếng thì thầm đâu đây của năm tháng.
Tiếng thì thầm đang rủ tôi vào quên lãng
Tránh né cuộc đời và tự dấu trái tim.
Tiếng thì thầm. Bên tai tôi vẫn giọng êm êm,
Cuốn hồn tôi trở lại năm tháng cũ êm đềm.
Dáng em hồi đó sao đẹp vậy
Trăn trở hồn tôi ngày lẫn đêm.
Tiếng thì thầm ... Vụt lặng im
Đem tôi về với tháng ngày hiện tại.
Tình yêu đã qua với bao nhiêu sợ hãi
Bao khổ đau đã bóp nát con tim.
Năm tháng
Tất cả trôi nhanh để lại sau kỉ niệm.
Tôi đã không thể mãi hoài tìm kiếm,
Cho riêng mình một khái niệm Tình yêu.
Tôi tìm ở bên em theo tháng năm khái niệm tình yêu
Cái khái niệm giống như tiếng trẻ thơ tôi vừa nghe thoáng,
Khiến tôi dạt trôi, đắm chìm trong vô vàn ảo dạng.
Và khoảng đời qua đi với nuối tiếc theo thời gian./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:39:18 bởi Nguyễn Hoàng >
Khoảng nhớ trong mưa
Gần cả tháng rồi không gặp em.
Thời gian theo nắng trôi như mây mềm.
Tôi nhìn với theo qua cửa sổ.
Mây trắng tan rồi vào cơn mưa.
Không gặp nên nhớ trong cơn mưa.
Dẫu tình yêu có mờ phai như nhìn qua cửa nước,
Dẫu tình yêu tôi không thể trao nồng nàn như trước,
Vẫn nhớ em để nhận buồn đau.
Tôi nhớ em. Mắt hướng vào đêm sâu.
Kỉ niệm ấm êm ngày nào trở lại.
Kỉ niệm, dẫu không thể xoá mờ cho tôi nét buồn bải hoải
Song cũng bao lần dìu dắt tôi đi.
Kỉ niệm theo tháng năm vẫn dìu dắt tôi đi.
Đi. Không phải để tìm một tình yêu hẹp bé.
Tôi sẽ lãng quên hay biến mình vào trần thế?
Hay quay trở về với năm tháng tuổi ngây thơ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:40:28 bởi Nguyễn Hoàng >
Xin chào Nguye_Hoang,
Không ngờ bạn ở một nơi xa xôi đến thế, và thơ bạn có cảm xúc lắm. Rất hân hạnh được làm quen một người bạn nơi phương xa.
Thân gởi
Đăng Từ
Chào Đăng Từ!
Cám ơn bạn đã đọc những bài viết cũ kĩ của tôi, những kí ức ngọt ngào. Rất vui khi làm quen với bạn. Tôi không ở nơi phương xa đó nữa. Từ lâu tôi đã trở về Hà Nội, nơi tôi được sinh ra và lớn lên. Tôi hi vọng sẽ có thể chia sẻ cảm xúc của mình với bạn và mọi người qua những bài viết cũ và mới.
Thân ái.
Tôi chỉ tìm thấy mình
Người con gái nói tôi :”Dễ nhớ nhanh quên”?
Giống như vạn vật không tồn tại lâu bền
Tôi đã sống với con tim nguội lạnh
Để tình yêu trôi như cơn gió mỏng manh.
Tôi đã sống chân phương như một bức tranh.
Chất màu vẹn nguyên không đổi thay theo năm tháng.
Có thể người ta nhìn qua rồi quên lãng
Nhưng tôi không vì lớp bụi ngoài mà mờ phai.
Ôi ở đâu tình yêu đã được giành cho người con gái?
Ôi ở đâu con tim vội vàng và bao lần sợ hãi?
Tôi tìm tất cả trong giấc mơ đêm hay trong buổi sáng ban mai
Song thấy gì đâu ngoài bóng hình mình trên thảm cỏ xanh ngây dại.
Hỡi tình yêu và kỉ niệm của hôm qua hãy bỏ đi đừng trở lại.
Đừng bắt tôi phải thêm một lần đam mê mãi.
Cái vầng trăng huyền ảo xa xôi
Để tôi sẽ sống giản đơn như từng sống trong cuộc đời./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:41:28 bởi Nguyễn Hoàng >
Ước muộn
Giá đôi mắt Em sẽ giành cho tôi
Để phút giây tôi biến thành tia nắng.
Rọi mái tóc Em như ngày nào hạ trắng
Cái mùa trái tim tôi trước Em rộn rã biết bao.
Giá bàn tay Em sẽ mãi ngọt ngào
Hứng cho tôi ngụm nước đời trong mát.
Sẽ bình yên bên suối trong tôi hát
Những bản tình ca ngàn đời thiết tha.
Nhưng tôi đã sống không còn như một bóng ma.
Không quẩn quanh nghĩ những điều phi thực.
Dĩ vãng bỏ lại sau lưng cho tâm hồn quên đau nhức.
Để tình yêu ngủ quên như chẳng thức bao giờ.
Tình yêu sẽ chỉ còn nằm âm thầm mãi trong thơ.
Với tháng năm hát trường ca kỉ niệm.
Rồi một ngày nào tôi sẽ lại tìm kiếm
Nét yêu thương dịu ngọt từ ánh mắt, đôi bàn tay./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:42:23 bởi Nguyễn Hoàng >
Kính Gởi Nguye_Hoang,
Nhìn kỹ lại ngày tháng, thì so ra bây giờ NH thuộc hàng tiền bối đây, nhưng trong thư quán này mà gọi là tiền bối thì có vẻ không được hay lắm, xin gọi bằng huynh vậy. Hãy tha thứ cho sự mạo muội này nhé
Thân
Đăng Từ
Đăng Từ thân mến!
Tôi luôn nghĩ thời gian chưa bao giờ là rào cản đối với cảm xúc của mình. Và tôi nghĩ người nào yêu thích đọc thơ hay viết thơ đều là bạn thơ của tôi.
Rất vui khi bạn đã hồi âm.
Mong mọi điều tốt lành.
Thân mến.
Đón Em trong đêm trăng Những đêm đợi đón Em.
Sao trời như sáng hơn thường lệ.
Em vẫn duyên dáng và đáng yêu như một cô bé,
Làm cho tôi chốc lát phải nhìn ngang.
Vầng trăng sáng khiến hai đứa bâng khuâng.
Riêng mắt tôi Em như vầng trăng nhỏ.
Đôi bàn tay dịu hiền vẫn đó.
Mái tóc nhẹ bay thoảng mùi sương lạnh của đêm.
Tôi đi bên Em trong cảm giác êm đềm
Cuộc sống với những ưu phiền hình như đã quá cũ.
Và tôi lại thấy mình có thật đầy đủ
Tất cả, khi trong đêm nhẹ bước bên Em.
Đêm như chỉ có tôi với Em.
Niềm vui cho tôi là giọng nói Em mềm mại.
Có phải giọng nói đã xua đi cho tôi sợ hãi,
Trong con tim vừa ao ước muộn màng.
Tôi đã bao đêm đi lang thang.
Âm thầm cùng phố vắng.
Nhưng đêm nay bên Em dưới ánh trăng
Tôi chợt thấy cuộc đời phẳng lặng./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:43:23 bởi Nguyễn Hoàng >
Em là vì sao của hồn tôi
Tôi biết từ thuở bé thơ: Sau đêm là ban mai.
Nhưng đêm nay mọi quy luật không hề tồn tại
Chỉ có tôi và Em ở bên nhau mãi,
Với những nụ hôn ngọt ngào.
Tình yêu từ con tim thật tôi đã trao
Không để lại cho riêng mình dù chỉ một phần nho nhỏ.
Em là tất cả những gì mà tôi có.
Hiểu lòng tôi không khi tôi khép chặt vòng tay.
Hiểu lòng tôi không trong cả đêm nay.
Bình minh đến sẽ xua tan bóng tối.
Em có nghe tiếng âm thầm đang gọi,
Nó gọi yêu thương suốt cả cuộc đời.
Sao đã đi ngủ từ lâu rồi.
Trái tim tôi thiết tha đang nói,
Rằng nó muốn tôi là bầu trời
Cho riêng mắt Em sẽ rọi thôi.
Em sẽ là vì sao của hồn tôi.
Sáng theo thời gian không bao giờ tàn lụi.
Góp hạnh phúc và xua tan buồn tủi.
Cho cuộc đời sẽ là mãi yên vui./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:44:30 bởi Nguyễn Hoàng >
Đêm bên em
Đêm đã buông sương lạnh lên vai
Sao trên trời dường như đi ngủ cả.
Vầng trăng Em dịu dàng lạ quá
Khiến tim tôi giây phút bàng hoàng.
Tình yêu gọi đôi môi ngỡ ngàng
Nụ hôn ấm thay cho lời nói.
Em nhắm mắt đi và đừng nghĩ ngợi
Cho tôi được giữ Em trong vòng tay suốt cả cuộc đời.
Tôi sẽ giữ Em trong vòng tay suốt cả cuộc đời
Dù số phận có thể là ác nghiệt.
Song số phận làm sao có thể giết
Tình yêu của tôi đã trao cả cho Em.
Tình yêu tôi đã trao cả cho Em
Hãy nhận nhé đừng bao giờ sợ hãi.
Tôi sẽ bước cùng Em những bước dài vững trãi
Đến với hạnh phúc giản đơn trong ánh nắng ban mai./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:45:20 bởi Nguyễn Hoàng >
Nỗi buồn nàng tuyết
Kìa hãy nhìn xem tuyết đang rơi
Nàng tuyết trắng trong giăng đầy trời.
Thoáng nghe giai điệu của đông lạnh
Chợt thấy bâng khuâng trong cuộc đời.
Thử nhìn lại xem Nàng tuyết bay
Chỉ Nàng bay thôi tôi biết rồi.
Nhưng lặng im nghe trong giá lạnh
Vẳng từ đâu đây tiếng xa vời.
Có phải tuyết buồn không tuyết ơi!
Hay tuyết đang nhớ người bạn đời
Đêm ngày mong mỏi và dằn vặt
Nên giờ cứ gọi, gọi mãi thôi.
Nàng vẫn buồn chăng Nàng tuyết ơi
Sao vẫn bơ vơ giữa khoảng trời.
Đừng quên năm tháng vì buồn chán
Cuộc đời thường vậy, thường vậy thôi.
Buồn làm chi nữa Nàng tuyết ơi
Hãy đón niềm vui từ người đời.
Noel đang đến bên thông nhỏ
Đến với cuộc đời Nàng hãy rơi./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:46:14 bởi Nguyễn Hoàng >
Tuyết đầu mùa
Đêm, sau ngày tuyết rơi đầu tiên
Tôi đi bên Em - có phải không người yêu tôi dịu hiền ?
Trời tuyết lạnh hay do tim tôi lạnh ?
Khi Em cứ muốn hành hạ tôi triền miên.
Tôi, có phải tôi không hay là kẻ điên ?
Khi cơn đau, từ lời nói Em, làm tim tôi quằn quại.
Em sao nỡ làm “ Người đàn bà mang lưỡi hái”.
Khi tôi yêu Em, muốn dâng cả cuộc đời.
Tôi đợi chờ để có Em trong ngày đầu tuyết rơi.
Vậy mà Em lại cho tôi buồn khổ.
Sao Em không cho tôi được yêu thương nhung nhớ.
Để tôi bớt cằn khô trong lạnh giá đầu đông.
Tôi tủi hờn, sợ hãi dâng trong lòng
Em phút giây bỏ tôi lìa xa mãi.
Em phút giây là “ Người đàn bà mang lưỡi hái”.
Cướp vội đi tình yêu duy nhất có của tôi.
Hãy trả lại tôi hơi ấm làn môi.
Tôi, nào đâu phải là người tội lỗi.
Em!? Sao cứ muốn chỉ tin vào lời nói.
Khi tôi yêu Em, yêu suốt cả cuộc đời./
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:47:07 bởi Nguyễn Hoàng >
Nếu em giận
Em lại giận tôi như bao lần hờn giận
Tại làm sao và giận để làm chi ?!
Nếu giận để yêu ?! Em ơi cứ giận đi
Đừng âu yếm mà lòng dối trá !!
Em lại khóc lệ vương tràn đôi má
Ấm nồng bàn tay vội vã tôi lau.
Nếu nước mắt xoá lầm lỗi cho nhau
Em cứ khóc, khóc cho lòng thanh thản.
Đôi mắt dịu hiền lệ vẫn chứa chan
Đừng khóc nữa Em, đừng làm tôi sợ.
Vui lên Em, Em là cảm xúc thơ
Cho tôi viết suốt đời không bao giờ mệt mỏi.
Tôi sẽ viết về tình yêu đôi mình không bao giờ già cỗi
Với thời gian và sóng gió cuộc đời.
Giận mà thương Em ơi cứ giận
Khóc mà yêu thì cứ khóc Em ơi./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 17:48:10 bởi Nguyễn Hoàng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: