Năm tháng tình yêu (II)
Khát khao Biển khát thèm hồn anh rực cháy Nén sóng chìm nơi đáy con tim Đam mê hoàn hảo anh tìm Bóng hình Kiều nữ cho mình anh yêu! Hoàng hôn buông nhuộm chiều đến tím Ảo giác buồn tắt lịm mơ hoang Bình minh thoảng thốt giật choàng Em tan trong ánh nắng vàng còn đâu!!! Ngày 9/4/2008 Thân tặng anh
Đêm tàn lụi Đong ánh trăng khuya xa vời vợi Mắt ve vuốt trăng chợt bồi hồi Chẳng lẽ cứ đợi đêm tàn lụi Ta buồn lòng trăng nào có vui? Nào đến với ta cùng truy hoan Kẻo đêm sẽ tan bởi bình minh Khát khao vụng về ta cắn khẽ Thỏa thuê trăng khóc khuyết mảnh tình… Trăng đã xóa đi mọi bóng hình Xóa mọi yêu dấu trước bình minh. Một mình còn lại ta thờ thẫn Mắt buồn vương vấn giọt lung linh. Ôi trăng của ta em ở đâu? Đã sáng soi nhau từ thuở đầu Mà giờ nàng nỡ xa vời thế Để lại trong ta vết thương sâu./. Hà Nội, ngày 16/04/2008
Cơn mưa vô duyên !
Cơn mưa ướt áo anh rồi
Giọt mưa thẫm đẫm nhưng lời yêu thương
Đầu hè cái lanh còn vương
Giọt mưa đến sớm mùi hương chẳng nồng.
Vô duyên giọt nước bắn tung
Rơi vào vạt áo ngại ngùng người ta!
Mưa ơi sao lại phiền hà
Rơi không đúng chỗ gọi là vô duyên !
Hoabinh07 thân mến!
Rất vui khi được chào đón bạn ở nơi này. Cám ơn bạn đã để lại lưu bút bằng một bài thơ hay. Mong được đọc nhiều bài viết của bạn.
Thân mến!
Ngày rét Nàng Bân Tôi sải dài bước chân Rét Nàng Bân theo muộn. Nếu thêm một ước muốn Tôi muốn em - Mùa xuân. Em da mây trắng ngần Tóc mềm như làn gió. Môi như mặt trời đỏ Làm tôi nhớ bần thần. Tìm kiếm chút nắng xuân Của em còn rơi lại Lạnh se, lòng hoang hoải Miền sáng tối xoay vần. Đằng kia quán góc phố Rẽ vào đếm giấc mơ. Từng khoanh tròn kí ức Nhỏ giọt quánh vần thơ. Lao xao ngày trở gió Tiếng cười vọng mơ hồ. Em có đan kỉ niệm Tôi mặc, đỡ bơ vơ. Hà Nội, ngày 25/04/2008
Buổi sáng Mỹ Khê Ta phiêu dạt đến bờ sông Hàn Vào một sáng bình minh vừa hé lan. Cây cầu quay vẫn vươn mình ngáp ngủ Vài tượng đá khóe mắt sương lệ tràn. Mải rảo bước biển Mỹ Khê lấp lóa Cát trắng mịn mời gọi bàn chân Sóng xanh ngắt nhớ ai mà lan tỏa Làm mắt môi ta mặn đắng bao lần. Cứ thầm hỏi sao trời trong veo thế Đám mấy cao có giống bóng em không? Em biết chăng sự xa lìa đâu dễ Khi trái tim vẫn thắp lửa trong lòng. Tình lặng lẽ sáng trong mắt trong Ta như thấy em in trong đáy nước Ta dang tay bế hình hài lắng đọng Khỏa vào lòng cho vơi nỗi nhớ mong. Ôi Mỹ Khê một trời nước mênh mông./. Mỹ Khê (Đà Nẵng) 07/05/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2008 10:31:45 bởi Nguyễn Hoàng >
Bằng lăng dấu yêu Có thể nào tím hơn như thế Hà Nội bằng lăng tím khắp phố rồi. Chỉ riêng còn một mình ta thôi Cứ muốn thêm áo em một chút tím. Cố thức tỉnh một tình yêu ngủ lịm Bằng uống vơi nỗi khát cháy ngọt ngào. Hương thơm dịu đọng môi hồng chúm chím Hạnh phúc cùng đau khổ ta trao. Ôi sắc tím làm ta nhớ cồn cào Những kí ức quay cuồng nức nở Từng cánh tím trong tim ta tan vỡ Rụng xuống đường chiều tháng năm xôn xao. Em có khoác màu áo tím hôm nào Có âm thầm tím màu nhung nhớ Có giữ không trong từng nhịp thở Màu tình yêu tím ngát đã trao./. Hà Nội, ngày 19/05/2008
Chủ nhật bình yên
Sáng chủ nhật trong veo
Người đàn bà bịt mặt đèo con phía trước
Tôi đi ngang vô tình nghe được:
“Ôi bé yêu! Nắng cũng ước hôn con”.
Bánh xe vội vã quay tròn.
Tiếng trẻ cười dài theo con phố.
Không che nổi một hạnh phúc bé nhỏ
Mảnh khăn có dấu được nét xinh?
Bằng lăng vẫn tím ngát lung linh
Nắng cũng thích hôn vai trần thiếu nữ.
Bác xích lô sau tour dài mệt lử
Lắc lắc uống li trà đá một mình.
Chàng cảnh sát nơi bóng râm rập rình
Chiếc gậy gỗ thõng buông uể oải.
Thảng thốt một khúc ca vọng lại
Ôi tôi yêu sáng “Chủ nhật tươi hồng”.
Chủ nhật bình yên như Tây Hồ veo trong./.
Hà Nội, ngày 25/05/2008
Mai em đi Ngày mai em đi Biển có dạt dào bình yên con sóng Nắng có hôn làn môi em hồng Gió có đùa tóc em bay lồng lộng Em có để quên một nỗi nhớ mong? Mai em đi. Những nỗi buồn cũng trở nên cô độc Mắt long lanh mà không thể khóc. Có còn ai dành yêu thương phút chốc Có còn ai ru những ưu tư? Mai em đi. Không thể gặp để nói câu giã từ Chỉ gửi theo những khát khao thầm lặng. Em hãy đi cho vơi quên sầu đắng Thanh thản cười trong những phút nồng nàn. Mai em đi. Biển háo hức chờ nên cứ tràn con sóng Ta cô đơn đem nỗi nhớ ra hong Ngày nắng dịu có đủ khô không nhỉ Giọt nhớ thương vừa rơi khẽ trong lòng. Mai em đi để lại cả mùa đông./. Hà Nội, ngày 31/05/2008
Đêm cô đơn
Tôi đi ngang qua em
Ai làm vương giọt buồn tội lỗi
Bước chân vấp những lời xưng tội
Nỗi cô đơn xạm cháy mắt môi.
Phố đêm sau mưa vắng cả tiếng cười
Những hình hài lao nhanh hối hả.
Sông Hàn giật mình giấc đêm vật vã
Bởi tiếng máy tàu khùng khục ồn ào.
Những cao ốc nghiêng bóng nước lao xao
Bao tình nhân ôm nhau nghiêng ngả.
Triệu nụ hôn vẫn trao nhau lấp loá.
Đêm cô đơn trời lại khóc oà…
Con đường cũ không bóng người qua.
Có lẽ em cũng tìm nơi trú.
Đêm nay em có bình yên giấc ngủ
Khi cuộc đời lỡ nhiều quá xót xa.
Đêm bình yên ru dịu những phong ba./.
Đêm không ngủ !
Đêm tàn tỉnh giấc chiêm bao
Giật mình thức dậy ai nào thức bên
Cô đơn giữa chốn thánh hiền
Một mình với bóng ngỡ tiên thức cùng !
Tỉnh ra mới thấy ngại ngùng
Cô đơn lạnh lẽo hãi hùng nửa đêm !
Đêm trắng EURO 2008
Giật mình tỉnh giấc giữa đêm
Màn hình trước mắt cỏ mềm bóng lăn.
Kia dũng mãnh - những bước chân
Những danh thủ khách ép sân chủ nhà.
Sân Hàng chiếu ta với ta
Một mình một bóng chỉ hoà không thua.
Sướng cùng đêm trắng EURO
Ta đây bóng đấy cùng hô "Vào rồi".
Hà Nội, 08/06/2008
Nửa đêm mình thức với mình
Dạo vào trang nét tỏ tình với trăng
Ngồi buốn nghĩ vẩn vơ rằng
Tưởng mình trống vắng chị Hằng vắng hơn!
Và kia trái bóng lăn tròn
Một mình với bóng cô đơn lạnh lùng
Một sân hàng chiếu ung dung
Chẳng lo tranh bóng người dưng không màng !
Chào những người thức đêm !
HB
Ru em trước biển đêm nay Ta ước được ru em đêm nay Trước biển sóng xô mênh mông này. Bao nhiêu con sóng bấy nhiêu nhớ Có đưa em vào giấc mơ say. Ta mong ru em trong vòng tay Vuốt ánh sao khuya đậu vai gày Hãy để em ta xây mộng điệp Sao cứ lung linh cùng trời mây. Ta xin ru em lời đam mê Lời thơ tình ái quên lối về Bờ cát có in từng bước nhỏ Sóng có xô nghiêng mỗi câu thề? Còn lời ru nào ru em ta Trước biển đêm nay biển bao la? Những lời nồng nàn ta dâng hết Cho tiếng ru em vỗ thiết tha. Ta ru em như biển hiền hòa./. Hà Nội, ngày 16/06/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2008 23:07:56 bởi Nguyễn Hoàng >
Mơ hoang …Ta mơ thấy em ở một nơi xa lắm Nơi những ánh sao trong đêm sâu thẳm Nơi vầng trăng khuya ngọt ngào ướt đẫm Ve vuốt dáng thân em ngọc ngà. Ta mơ thấy một không gian bao la Ngập muôn lối là sắc hương kì ảo. Một thiên đường mới vừa khởi tạo Ta và em bay cùng những vì sao. Ta bay cao tìm dải thiên hà nào Kiếm nơi trú cho trái tim khao khát Nơi bầu trời gắn liền cùng mặt đất Để tình yêu không lặng lẽ đi hoang. Giấc mơ đưa ta ghé miền địa đàng, Em hoan ca những lời của gió. Em sáng ngời với môi cười hoa nở Ta yêu em trong rực rỡ ánh dương… Cuối giấc mơ là một góc giáo đường Ai đang khóc đang âm thầm xưng tội. Chúa trên cao có đến đây cứu rỗi Một linh hồn yêu mơ giấc mơ hoang ? Ta đã mơ cùng em chốn địa đàng./. Hà Nội, ngày 19/06/2008
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: