Năm tháng tình yêu (II)
Ngày lễ tình yêu “Từng người tình
bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ”
Ta một mình giữa cánh đồng rực vàng hoa cỏ
Dang cánh tay tha thiết gọi người về.
Dấu yêu ơi em có lắng nghe
Ngày tình yêu hôm nay lên tiếng?
Những cánh hoa vàng rung rinh chao liệng
Vọng trong ta một khao khát hẹn thề.
...Ôi dòng sông em ta đắm mình mải mê
Ta ngợp thở trong sóng em ngà ngọc.
Ta ngất ngây bởi thoáng hương mái tóc
Môi ngọt thơm em khiến ta đê mê...
Người tình hỡi hãy cùng ta quay về
Ngày hạnh phúc đang chờ phía trước
Ở nơi nao nếu dấu yêu nghe được
Thì hãy về trong Ngày lễ tình yêu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2009 10:26:31 bởi Nguyễn Hoàng >
Cô đơn
Năm tháng
Ta cô đơn suốt chuỗi thời gian
Ngay cả khi vẫn yêu nồng nàn
Ta vẫn thấy bóng cô đơn lấp ló.
Đêm nay sáng như ngày Rằm trăng tỏ
Ta ngước nhìn những khát vọng mịt mờ
Có lẽ Cuội đánh rơi giấc mơ
Chị Hằng nhặt nên bỗng mờ nhan sắc.
Dải ngân hà bao ánh sao dày đặc
Soi thấu không ta trống rỗng thời gian
Xuyên cửa sổ ánh sao băng giăng mắc
Ta nghiêng vai buông thõng một nốt đàn.
Thời gian
Biết khi nao sáng bừng trở lại
Mùa hè về cùng hương thơm ngái
Li ti, li ti những chòm hoa sưa.
Tháng ba.
Ở bên kia của ngày mai thôi, cứ như đùa
Đắn đo mãi bởi tháng hai thủng thẳng.
Ta ngước nhìn phía sau lưng năm tháng
Nỗi cô đơn vẫn theo từng bước chân.
Chọn lời ru nào, ta cứ ngại ngần
Khi thời gian không còn chờ nữa.
Ta nhẹ nhàng, rón tay khép cửa
Ru trái tim mình say trong giấc mơ.
Năm tháng.
Phía bên kia giấc ngủ đang chờ.
Lời Mặt trời Chót lỡ lời Thôi cũng đành mang tội. Đâm nụ non Cây kết vội quả xanh. Vị ngọt thơm trái xuân có để dành Cho mai mốt mắt môi thành khao khát. Bao dịu dàng Mặt trời bùng thiêu đốt Sót lại gì Trong ngút ngát tàn tro. Bàn tay lạnh bóp trái tim thảng thốt Khóe mi hoen loang mãi trong giấc mơ. Lời mặt trời Cháy khô cả đôi bờ Sông Hồng cạn lở bồi nào có thấu Thuyền yêu thương có bến nào neo đậu Sào buông nghiêng, chèo gác mạn bên nhau. Lời mặt trời Bỏng rát vết thương sâu. Người nhớ mãi, sông Hồng ngầu đỏ mãi. Dấu yêu ơi đừng để lòng hoang hoải Mặt trời đang sám hối mỗi sớm mai.
Khúc hát tháng ba
Nghe câu hát tháng ba
Mùa con ong đi lấy mật…
Ta đi tìm em ước trao ánh mắt
Và nụ hôn mật ngọt của tháng ba.
Không thể sáng như những vì sao xa
Ta thắp lửa trái tim mình em nhé.
Bao đóa hoa kiêu sa diễm lệ
Ừ mà thôi xin trao tặng thơ ta.
Những vần thơ mộc mạc thôi mà
Đẫm nhớ thương bao tháng năm yêu dấu
Từng câu thơ hương sắc hiền hòa
Cánh bướm vàng chao nghiêng muốn đậu.
Ôi tháng ba gợi kỉ niệm trong nhau
Hoa hồng vàng vẫn tươi nguyên như thế
Nhụy mọng căng nồng nàn em tuổi trẻ.
Rộng vòng tay ta ôm chặt đê mê./.
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2009 19:01:06 bởi Huyền Băng >
Đền nhau…
"Đã yêu sao lại bắt đền…"
Em không đền được mới nên nỗi này.
Vì tim trót chếnh choáng say
Nên nhung nhớ ấy đọa đày xác thân .
Ngày xa cách đêm gụi gần
Em là khao khát những lần tôi mơ.
Còn đây nguyên nét hoang sơ
Em phác họa lúc tình cờ quen nhau.
Mai này tình có phai màu,
Đừng băn khoăn chọn một câu trả lời.
Say thì riêng chỉ tôi thôi
Nên giờ lặng lẽ chỉ tôi một mình.
Bắt đền xưa mối ân tình
Em không đền được nặng tình đời nhau.
Tháng năm tóc sẽ đổi màu
Xa nhau giữ lại thuở đầu mới yêu.
Đếm bước chân mỗi cuối chiều
Lắng trong thinh vắng những điều đền nhau./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2009 23:15:07 bởi Nguyễn Hoàng >
Nhìn nhau Anh đã nhìn như thế Bởi nỗi nhớ cồn cào Anh đã nhìn như thế Vì lòng cứ nôn nao. Em đừng hỏi tại sao Mắt anh đầy khao khát Bởi tim anh đang hát Khúc tình ái tháng ba. Anh nhìn chợt nhận ra Em ưu tư ngần ngại. Từng đêm lòng tê tái Mỗi ngày kí ức phai… Ánh mắt khắc hình hài Anh đã nhìn như thể Em thiên đàng dương thế Anh quên hết tái tê. Dấu yêu ơi hãy để Anh nhìn đáy mắt em Một lần cuối như thể Ru giấc đời êm đềm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2009 00:47:55 bởi Nguyễn Hoàng >
Mưa vô tình
Mưa rơi triền miên như khóc ai
Từng hạt mưa đan cài mái tóc
Từng hạt mưa trĩu lòng cô độc
Ta đi tìm hương nắng đã nhạt phai.
Còn sót lại dáng em trên phố dài
Những tán lá run lên vật vã.
Tiếng rao bánh mì dường như đói lả
Ta khát môi em nếm giọt mưa trời.
Mưa vô tình rơi mãi không thôi.
Em vô tình đã quay lưng chẳng đợi.
Giọt mưa nào gột mờ gian dối
Cho tháng năm sẽ bình yên trôi.
Ngón tay ta khẳng khiu giữa trời
Đọng lại không hạt ưu tư nhung nhớ.
Nén trong lòng dài một nhịp thở
Đi về đâu ta lê bước chơi vơi? r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2009 10:11:00 bởi Huyền Băng >
Chìm Xôn xao reo đùa nhành nắng hạ
Lọt kẽ tay em rớt xuống mặt hồ.
Từng vòng tròn suy tư lan tỏa
Xa thật xa lóng lánh những giấc mơ.
…Bản tình cuối đâu chờ ai nghe nốt
Lời ngọt ngào sao đắng ngắt bờ môi?
Đam mê này giờ còn ai dẫn lối
Điệp khúc buồn cứ lặp mãi không thôi.
Nhành nắng hạ ngoài phố vẫn xôn xao
Tâm hồn em chiều đã buông ánh nhạt
Không dám nhận cả nồng nàn ánh mắt
Khiến ta chìm trong vòng sóng cồn cào.
Mùa nắng mới có báo mùa bão tới
Ta náu mình dưới kỉ niệm mong manh.
Vẫn vô tình thời gian nào có đợi
Soi mặt hồ mái tóc chẳng còn xanh./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2009 20:05:30 bởi Nguyễn Hoàng >
Không lời Buổi sáng nắng vàng thật bình yên Tiếng sắc xô phôn vang lên réo rắt Ta lắng nghe giữa trời và đất Thoáng vang tiếng em cười hồn nhiên. Hai bờ yêu thương vẫn mãi nối liền Dù nốt trầm như rơi sâu đáy vực. Nốt cao vút ôm đam mê háo hức Bay mênh mang đùa với bầu trời. Ta bồng bềnh say và tự do rơi Chuỗi réo rắt như cất lời nâng đỡ. Một nốt buông, cửa thiên đường rộng mở Thoáng bóng em đứng đợi không xa. Nốt cuối cùng giống hạnh phúc vỡ òa Vị vang đỏ nồng nàn thêm ánh mắt. Cả thế giới như bỗng dưng im bặt Chỉ để nghe vọng mãi tiếng em cười… Ta đắm say nghe từng nốt nhạc rơi./. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2009 10:09:56 bởi Huyền Băng >
Lộc vừng đỏ
(…Những cánh hoa lộc vừng đỏ bên Hồ Hoàn kiếm
và những ngón tay em…)
Nhặt nhành hoa đỏ xinh xinh
Em nhặt luôn cả ân tình trời ban.
Một màu hoa đỏ ngập tràn
Nụ cười em gợn sóng lan mặt hồ.
Ngón tay hương nhụy thơm tho
Em nâng niu những ước mơ ngọt ngào.
Mắt huyền lúng liếng em trao
Cho tôi chiêm ngưỡng nôn nao tim này.
Ôi màu hoa đỏ đắm say
Em có hứng trọn tháng ngày khát khao?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2009 13:08:36 bởi Nguyễn Hoàng >
Trái tim hát lời tình yêu
Rồi một ngày không còn có nhau
Bờ môi cũng nhạt màu son phấn.
Trong thẳm sâu có đọng lời hờn giận,
Tháng năm trôi có xóa nổi niềm đau.
Những ảo ảnh rực rỡ sắc màu
Cuốn ta đi trong đam mê rạo rực.
Những ngón mềm vẫn đan trong nhau,
Ta cứ yêu khi xuân chưa tàn sức.
Lửa tim ta cứ đốt thiêu rừng rực
Cháy tan em cùng nỗi nhớ triệu năm.
Một ngày nào trái tim em bừng thức
Có tiếc không những dấu yêu âm thầm.
Cho ta hứng lệ ái ân ấm nóng
Để bàn tay bớt lạnh đơn côi.
Cho con tim cứ hát lời hi vọng
Bản tình ca lần cuối trong đời./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2009 16:12:27 bởi Nguyễn Hoàng >
Ru tình
Ru hời, ru hỡi ru ngàn năm
Ru cho mắt buồn bớt xa xăm.
Ru cho ngón nhỏ nồng ấm mãi
Ru cho tim em bớt giá băng.
Ngân cho lời ru thêm ngọt ngào
Cho tình sống dậy, tình bay cao.
Cho hương tóc rối nồng quyện mãi
Cho mắt quầng thâm bớt xanh xao.
Ru cho đắng cay vào lãng quên
Ru lửa đam mê bừng sáng lên,
Như mặt trời kia đang rực rỡ
Hào quang tình ái sẽ vững bền.
Ru hời đưa em đến bến mơ
Vòng tay khao khát ta đang chờ
Kìa đôi cánh rộng thiên thần đón
Đưa hai chúng mình vào giấc mơ./.
Thầm thì
Ngậm lòng trước lúc ra đi
Nghe mắt em nói thầm thì lời yêu!
Chứa chan lặng lẽ bao điều
Trong con tim ấy một chiều chia xa.
Ấm nồng những ngón nuột nà
Vòng tay xiết chặt lệ nhòa khóe mi
Mắt ơi muốn nói thêm gì?
Cho lung linh mãi như vì sao đêm.
Lời nào run nghẹn môi em
Cho hoang vu chợt phủ mềm tim ta.
Lời yêu trước lúc tình xa
Thầm thì mà ngỡ như là van xin:
Tình ơi quay bước đừng nhìn
Kẻo ta sẽ nhớ suốt nghìn năm sau.
Tình ơi đừng nỡ ngoái đầu
Kẻo ta đày đọa nỗi đau vĩnh hằng./.
Trở về Sài Gòn
Sài Gòn ơi ta đã về đây
Để thấy mắt em long lanh nắng hạ
Những con đường bao năm đã lạ
Mà hôm nay quá đỗi thân quen.
Cơn mưa chiều như khóc bắt đền
Người xa cách bao năm đằng đẵng
Để hôm nay đôi chân lẳng lặng
Rải nhớ thương theo từng bước bâng khuâng.
Tim rộn rã thôi thúc hiến dâng
Sài Gòn ơi em nghe không nhịp ấy?
Miền đam mê đã âm thầm thức dậy
Khiến ta say, ta bồng bềnh đêm nay.
Ta khao khát mơ hồ một bờ vai
Dìu ta đi đêm Sài Gòn lộng lẫy.
Ta và em cuốn nhau trong dòng chảy
Của Sài Gòn háo hức với tương lai
Hẹn gặp lại em Sài Gòn nhé ngày mai ./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2009 11:08:49 bởi Nguyễn Hoàng >
Nhắn Nhủ
Nắng nơi này không giữ được chân anh
Một thi nhân đến từ trời hoa sữa
Vội chi anh , cùng em giây phút nữa
Ngắm Sài Gòn tươi đẹp tựa trong tranh
Dạo cùng anh em chẵng dám gần
Sợ tiếng động vỡ ý thơ đang trỗi dậy
Rồi ngày mai anh trở về phương ấy
Cả Sài Gòn lộng lẫy trãi vào thơ .
(Tặng anh NH)
Hoangmikha
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: