Năm tháng tình yêu (II)
Mơ khi đang thức
Đã lâu Em không về đây
Căn phòng nhỏ xếp đầy nỗi nhớ.
Con trai mình đã vô tư ngủ
Còn riêng Anh thức để nhớ Em.
Đêm từng đêm trằn trọc triền miên
Ôi thất nghiệp căn bệnh kinh niên.
Anh gục ngã rơi vào bóng tối.
Tiếng chân Em dần xa ảo huyền.
Anh vùng dậy tự đóng một con thuyền
Rồi một mình tự tay Anh chèo lái.
Anh đi tìm, tìm Em tìm mãi.
Em ở đâu mau về với Anh.
Cuộc đời hạnh phúc dù mong manh
Cũng xứng đáng cho mình vun đắp.
Rồi niềm vui sẽ đến tràn ngập
Như ban mai buổi sớm trong lành.
Như bên Em luôn luôn có Anh
Con ríu rít nô đùa trong nắng.
Và cuộc đời êm trôi phẳng lặng
Anh bên Em ta mãi bên nhau./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:14:17 bởi Nguyễn Hoàng >
Váy ngắn
Ơi váy ngắn Em vội vàng về đâu đấy?
Trời đầy mây, mưa sắp đổ xuống rồi
Em đừng đi! Hãy ở lại đây thôi
Kẻo mưa ướt đôi chân trần sẽ ốm.
Giá người yêu hôm nay đến sớm
Đón Em về trước lúc mưa rơi
Để cho váy ngắn lỡ mặc rồi
Không phải đứng co ro chờ đợi.
“Em cầm lấy chiếc ô không còn mới
Ngồi lên xe Anh xin chở Em về”.
Chỉ một lần Anh làm người chở thuê
Để nhớ mãi trời mưa “ Ôi váy ngắn”./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:15:49 bởi Nguyễn Hoàng >
Xa rời
Sương giăng trắng trời
Chỉ mình tôi thôi
Lẳng lặng xa rời
Người tôi yêu dấu.
Có ai hiểu thấu
Trái tim tôi không
Tôi đã hằng mong
Sống bên nàng mãi.
Qua bao sợ hãi
Biết mấy đắng cay
Để đến lúc này
Thôi đành rời bước.
Những lời hẹn ước
Những đêm nồng nàn
Nàng hãy xua tan
Cho lòng bớt khổ.
Mặt trời đã ló
Sương đang dần tan
Lòng buồn chứa chan.
Thẫn thờ tôi bước./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:23:59 bởi Nguyễn Hoàng >
Chỉ còn mình Em
Thế là người ấy bỏ Em rồi.
Để chỉ mình Em ở đây thôi
Quán vắng cà phê không bốc khói
Hai hàng lệ đã tràn mi môi.
Đúng là người ấy bỏ Em rồi
Thế mà Em tưởng chỉ mơ thôi
Đau đớn trái tim khi nhìn lại
Hình bóng người yêu đã xa rồi.
Chỉ còn mình Em giữa dòng đời
Đếm lá thu vàng trong đơn côi.
Lá thu vô tình vương mái tóc
Không ai ve vuốt nên rối bời.
Đừng để mình Em sống chơi vơi
Em vẫn yêu anh yêu suốt đời
Trở về với Em người yêu hỡi
Ngày mai chắc sẽ sáng tươi thôi.
Ngày mai chắc sẽ sáng hơn thôi
Khi Em có anh trong cuộc đời
Khổ đau vương vấn thôi quên hết
Chỉ còn hạnh phúc rạng trên môi./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:26:58 bởi Nguyễn Hoàng >
Ru người ở lại
À ơi..
“ Trời mưa bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng con ở với ai...”
Hỡi đò, hỡi bến, hỡi sông
Em đi lấy chồng bỏ lại mình tôi.
Để tôi ở lại đơn côi
Nhặt ánh sao rụng cất nơi đầu giường.
Sao rơi vì khóc sót thương
Cho người ở lại nửa đường lẻ loi.
Lời ru nghẹn lại trên môi
Sợ chót buông lời trăng lại lấy đi.
À ơi đừng nhớ làm chi
Bởi lời ru ấy người đi đâu cần.
Tôi nào muốn níu bước chân
Bởi lời ru ấy chỉ cần cho tôi.
À ơi tôi ngủ đi tôi
Em đã đi rồi tôi hãy ngủ đi.
Đừng thương, đừng tiếc làm gì
Cho sâu giấc ngủ, người đi nhẹ lòng.
À ơi...
“ Trời mưa bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng con ở với ai...”
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 16:36:19 bởi Nguyễn Hoàng >
Thác tình
Thác mùa cạn, thác mùa mưa
Yêu Em tôi sẽ chọn mùa thác nao?
Vì xa nên chỉ ước ao
Gửi theo thác nước bao điều nhớ thương.
Bao giờ về lại quê hương
Hỏi người yêu dấu nhớ thương đâu rồi?
Hay là người đã quên tôi
Để cho nỗi nhớ vụt trôi theo dòng.
Tôi gom vớt lại nhớ mong
Trèo ngược con đập, trả vòng lại tôi.
Hà Nội, 17/08/2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2007 14:33:16 bởi Nguyễn Hoàng >
Gửi cho em
Muốn gửi cho em mùa thu Hà nội
Gửi những điều hương hoa sữa nói.
Có nhận không em hay là bối rối
Sài gòn ơi, bạn gái tôi ơi.
Nắng Sài gòn em có đủ rồi
Để tôi gửi màu vàng thu nhé.
Cái màu vàng dịu dàng như thể
Người Hà thành ở đất Thăng Long.
Tôi gửi kèm cả chút nhớ mong
Cho Sài gòn và cho em nữa.
Dấu nụ hôn vào hương hoa sữa
Cho gió mang vào làm rối tóc em.
Băn khoăn hoài chợt muốn gửi thêm,
Lời cầu chúc an lành hạnh phúc.
Mà đôi chân như đang thúc giục
Một ngày nào tôi sẽ vào thăm.
Sài gòn ơi nỗi nhớ âm thầm./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:28:57 bởi Nguyễn Hoàng >
Hoa cỏ
Những bông hoa cỏ nhỏ
Màu đỏ và màu vàng
Hương lúa vừa đưa ngang
Nhẹ rung lên trong gió
Những bông hoa cỏ nhỏ
Níu chân ngang lối về
Màu đỏ tôi đam mê
Màu vàng em tươi trẻ.
Có thể nào như thế
Chỉ chút tình thoáng qua
Chẳng bận lòng đâu mà
Lặng thầm tôi bước vội
Vẫn như nghe em nói.
Vẫn như nghe em cười.
Nhưng chỉ mình tôi thôi
Quay về nơi xa ấy.
Cố quên đi như vậy
Đành lòng bớt đam mê
Dẫu trong tim tràn trề
Bao yêu thương nồng ấm.
Bão lòng đang tan chậm
Tình thoáng rồi nhạt phai
Chỉ mình tôi nhớ hoài,
Có những bông hoa cỏ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:38:39 bởi Nguyễn Hoàng >
Người đàn bà ảo
Người đàn bà của thế giới ảo
Em đến trong tôi như một cơn bão.
Người đàn bà từ thế giới ảo
Em khiến tôi đam mê biết bao.
Em sáng trong như một vì sao.
Khiến tôi ước trở lại ngày nào,
Tôi còn trẻ và luôn khao khát
Một tình yêu như nắng xôn xao.
Biết là em không thể ngọt ngào
Biết là em dỗi hờn như trẻ.
Tôi vẫn yêu lặng thầm như thế
Dẫu trái tim đau đớn nhường nào.
Biết rằng em sẽ không thể trao,
Một chút thôi dù chỉ là ảo giác.
Tôi lặng bước với con tim tan nát
Nhớ về em như sóng tuôn trào.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:42:17 bởi Nguyễn Hoàng >
Suy tư
Nắng xôn xao và gió xôn xao
Tôi suy tư trong thế giới ảo,
Về em - người đàn bà mỏng manh như tà áo
Cuốn tôi lên với những vì sao.
Tôi cúi nhìn đời từ mãi trên cao,
Mông lung quá và xa lạ quá.
Như rừng phong giờ trơ trụi lá,
Tôi đã yêu mà như thể trắng tay.
Hồi ức trẻ trung có trở về đây,
Ru tôi ngủ những đêm dài vật vã.
Tình yêu nào đâu còn xa lạ...
Cuốn tôi đi quên cả tháng năm.
Lặng lẽ sống, lặng lẽ gieo mầm,
Mong gặt hái nhỏ nhoi hạnh phúc.
Mặc tâm hồn lúc trong lúc đục,
Vẫn ước mong dịu ngọt chứa chan./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:44:19 bởi Nguyễn Hoàng >
Bóng em qua đường
Khổ đau đã bước qua
Hạnh phúc mon men lại
Xua tan bao sợ hãi
Chờ đợi câu yêu thương.
Thoáng bóng em qua đường
Tôi ngoái nhìn lặng lẽ
Biết là mình không thể
Được nhận câu yêu thương.
Cay mắt vì bụi đường
Ngại ngùng không dụi nhẹ
Cứ để nhoà như thế
Cho đời bớt vấn vương.
Em khuất cuối nẻo đường
Chỉ mình tôi đứng lại
Nụ cười em đọng mãi
Thoáng vọng quanh đâu đây.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:48:08 bởi Nguyễn Hoàng >
Tôi cầu xin tôi
Tôi xin tôi đừng nhớ
Tôi xin tôi hãy quên
Tôi xin em dịu hiền
Đừng làm tôi tan chảy.
Tôi đã ao ước đấy
Tôi đã từng mong chờ
Tôi đã có giấc mơ
Được yêu em tha thiết.
Tôi giờ đây đã biết
Thêm một vị đắng cay
Khi nhớ bóng em gày
Khi chờ mong tin nhắn.
Tôi xin tôi đừng giận
Tôi xin tôi thứ tha
Trái tim của mình mà
Tội gì khi yêu nhỉ.
Thôi cứ đập như thế
Trái tim của tôi ơi
Dẫu một lần trong đời
Vì em mà loạn nhịp.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 15:52:14 bởi Nguyễn Hoàng >
Tôi ru em ngủ
Đêm đã khuya rồi em ngủ đi
Cho tôi ru em lời thầm thì
Lời yêu không nói xin giữ lại
Sợ thốt ra rồi gió cuốn đi.
Đêm đã sâu rồi em ngủ đi
Đừng ưu tư nữa để làm gì
Cho tôi ve vuốt làn tóc rối
Lén nhặt ưu phiền mang ném đi.
Em ngủ say đi em dấu yêu
Gửi giấc mơ xanh lên cánh diều
Lặng lẽ dõi theo tôi níu giữ
Để đọng trong hồn tiếng sáo yêu.
Tiếng sáo vợi xa biết bao nhiêu,
Nhường tôi hát nhẹ thay sáo diều
À ơi em ngủ say em nhé
Cho đời thanh thản hỡi em yêu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 16:04:23 bởi Nguyễn Hoàng >
Tôi đành xa em
Thôi tôi đành xa em.
Không còn nhớ nhung và khao khát nữa,
Không còn thắp mãi thêm ngọn lửa
Của đam mê khắc khoải đợi chờ.
Thôi đành thức tỉnh giữa cơn mơ
Góp nhặt lại những điều dịu ngọt
Cất dấu đi lửa lòng thiêu đốt
Để nhớ mong đọng lại trong lòng.
Thả nỗi buồn vào gió Sông Hồng
Vào tĩnh lặng bên hồ câu vắng.
Em yêu kiều mỏng manh như nắng
Đốt tim tôi mà chẳng xót xa.
Tình yêu rồi cũng sẽ nhạt nhoà
Lửa đam mê tàn theo năm tháng.
Bóng em mờ theo hoàng hôn chạng vạng.
Chỉ còn tôi lặng lẽ dõi theo.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2008 16:13:07 bởi Nguyễn Hoàng >
Uớc gì
Uớc gì cho thời gian trở lại
Để tôi được yêu em mãi mãi
Để đợi chờ mong manh khắc khoải
Để trĩu lòng trong những giấc mơ.
Tôi ước gì sẽ viết những câu thơ
Chỉ ngọt ngào mà không cay đắng
Chỉ êm đềm như Hồ Tây phẳng lặng
Đang vỗ về những cánh vạc xa xôi.
Tôi ước gì chỉ có em thôi
Ở bên tôi những đêm thao thức.
Cho vợi đi bao nhiêu buồn bực
Của hôm qua, hiện tại và ngày mai.
Tôi ước ao xây một lâu đài
Nơi tình ái đơm hoa kết trái
Nơi thời gian như đang ngừng lại
Để tình yêu sẽ không tàn phai.
Hà nội, 04/07/2006
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: