Trích đoạn: Nguye_Hoang
Đợi chờ
( Dành tặng N.A )
Người trở về có mang lại niềm vui?
Người trở về có làm vơi nhung nhớ?
Người trở về có làm ta nín thở?
Có làm ta nguôi hi vọng đợi chờ?
Người trở về khiến ta tỉnh mơ xưa?
Người trở về làm tim ta run rẩy.
Dẫu tình xưa vẫn ngọt ngào biết mấy
Ta vẫn mong manh giữa vòng đời quay.
Mười năm rồi Em vẫn là Em đây,
Không còn khóc và không còn trách móc.
Như trăng thu vẫn đợi chờ đơn độc
Lặng lẽ trôi theo từng bước anh về.
Năm tháng qua làm cạn những tái tê,
Làm cạn khô những dòng nước mắt.
Duyên và phận do ông trời sắp đặt
Anh lại về hay anh chỉ thoáng qua?
Hà Nội, 17/08/2006
Sợi Tóc
Trường Phi Bảo
Người ấy đó, người một thời yêu đó
Người ấy về, nhẹ như gió thoảng quanh
Người ấy kìa, người ấy đâu xa xăm
Người ấy của nhiều năm tôi thương nhớ
Người trở về sự thật chẳng phải mơ
Tôi dụi mắt như chưa bao giờ nghĩ
Người sẽ về cạnh đời tôi thủ thỉ
Áo phong trần đã sờn rĩ, rách vai
Mười năm rồi, tạo hóa vẫn dần xoay
Chỉ sợi tóc tạm xem là kỷ vật
Ngày xa quê người sợ tôi quên mất
Bến sông buồn trao sợi tóc làm duyên
Người lụm thụm, lấy lá thả làm thuyền
Tay run run viết lời nguyền trên đá
Sợi tóc đen còn, sao tóc người bạc quá!
Xót xa tôi, tóc cũng ngã màu phai
Như chim trời, người mỏi cánh đường dài
Tôi mái ấm của những ngày xế bóng
Mười năm rồi, lòng vẫn nuôi hy vọng
Sợi tóc nào gợi giấc mộng về nhau.
15-1-2007