Nguyễn Hoàng
-
Số bài
:
487
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.07.2006
- Nơi: Hà Nội
|
Re:Tủ thơ lưu Nguye_Hoang
-
19.03.2013 11:26:02
XUỐNG NÚI Lên đây với em đi anh, đi anh ! Đỉnh Chùa Đồng không còn bao xa nữa. Lên với em như ngày nào anh hứa, Sẽ mãi dìu em đi suốt cuộc đời… Anh do dự nên chỉ mình em thôi Ngược Yên Tử ngày đầu xuân lễ Phật. Khấn lời cầu an cho những được mất, Của riêng em thôi và mối tình chung. Suối Giải oan em lội bước cuối cùng, Chợt hư không những lời anh thầm trách. Hơi thở, nhịp tim đâu còn liền mạch Em ngả nghiêng khi lên chốn Phù Vân. Lên với em đi, đừng sợ xa gần, Bởi đã yêu thì ngại ngần gì nữa. Lên với em như thay lời bào chữa, Cho một thời mình đã đắm say nhau. Đỉnh Chùa Đồng lời nguyện bay nơi đâu ? Mà sương trắng cứ như đang đùa giỡn. Tia nắng sớm vén áng mây vần gợn, Em thả hồn ra cùng với núi trời. Lên theo em đi thật đấy anh ơi, Số kiếp mình đã đằng nào chả thế. Một nén hương thôi dứt tình dâu bể, Cho nhẹ lòng rồi thả bước quay về… Xuống chân núi em rời khỏi cung mê./. Yên Tử, ngày 23/02/2013 THEO ANH QUA SUỐI MƯỜNG HOA Tả Mẩy ơi khoác gùi theo anh, Chợ tình đã nghiêng theo mặt trời góc núi. Đừng e thẹn trước lời anh trần trụi, Theo anh về bản Tả Van trong lành… Đừng nhìn anh nữa bằng khóe mắt long lanh Kẻo tiếng khèn anh hụt hơi lạc lối. Em có nghe từ đại ngàn vang dội Giai điệu yêu thương ấp ủ mấy mùa. Ôi người H’Mông nói sao cho vừa Rượu ngô Bản Phố đã làm anh rạo rực. Tả Mẩy ơi ta dìu nhau đánh thức Khát vọng lứa đôi mênh mang núi rừng. Về theo anh, suối Mường Hoa hát mừng, Rồi làn da em khiến suối trong thổn thức. Góc nhà sàn thơm mùi lửa rực, Bước lên thang là em thấy gụi gần... Tả Mẩy ơi theo anh đón mùa xuân, Mùa tình yêu, mùa ong đi lấy mật. Kìa Fansipang đỉnh cao mây khuất, Cũng đang nghe khèn anh vi vút ngân./. Hà Nội, ngày 27/3/2013 GIẢ VỜ Mình giả vờ thôi không yêu nhau nhé Như thuở nào tuổi mới đôi mưoi. Bao tháng năm khổ đau, ngây dại, Chợt một ngày tình lại lên ngôi… Vẫn còn đó vết môi hôn đầu đời Mình sẽ quên vị ngọt ngào trái táo. Một lời yêu chưa ngỏ thành lời Mà trái tim đã hoang tàn hư ảo. Vờ không nghe tiếng thì thầm mách bảo Những yêu thương khi nắm tay nhau. Vờ say khướt mà hồn tỉnh táo, Khi rượu cạn là tim đầy nỗi đau. Mình giả vờ đợi qua mùa ngâu Và thu vàng cũng sẽ qua lặng lẽ. Vờ nhìn thẳng vào trong mắt nhau, Hình bóng kia ta quên thật dễ? Thôi đành vậy cứ giả vờ em nhé ! Dấu yêu rồi cũng khéo nhạt phai. Yêu là cho là hiến dâng nào kể Ngày mai quên mình đã thật chia tay !!! Hà Nội, ngày 05/04/2013 VÔ TÌNH Vẫn bờ môi ấy màu son ấy Mà giờ em đã khác xưa rồi. Nhịp tim đâu còn như sóng dậy Nét xinh chỉ đọng dấu vết thôi. Còn nhớ chiếc áo xưa màu tím Ta so sắc ấy với bằng lăng. Nụ cười mê hoặc giờ ngủ lịm, Như đêm quá rằm khuyết vầng trăng. Vẫn biết tháng năm lạnh lùng thế Có yêu thương trọn tuổi trẻ nào. Níu kéo si mê ta nào thể, Nên cũng vô tình với khát khao. Giờ nơi mắt em ta tìm kiếm Nỗi buồn day dứt thuở yêu xưa. Hình như là chuỗi ngọc trai hiếm, Em tặng hồn ta một mùa mưa. Thôi em cứ giữ màu son ấy, Tim ta giờ lỡ phế hoang rồi. Kiếp sau tình có vươn mầm dậy, Ta sẽ hân hoan uống làn môi./. Hà Nội, ngày 26/04/2013 EM XA HÀ NỘI Em đã xa Hà Nội rồi đây, Trần Hưng Đạo hoa sấu vàng lối cũ. Hương sữa Nguyễn Biều vẫn nồng nàn ấp ủ, Từng bước chân ta cô đơn đêm nay. Black & White coffee ánh đèn lắt lay, Vị đắng đậm hơn khi mình ta nơi này. Ta lặng nhớ lời thì thầm hồi vọng, Dìu dắt ta bước vào cuộc say. …Một bờ vai nhỏ ta thầm nhớ, Cũng đủ thao thức suốt đêm này. Một nét môi hồng vừa hiện rõ, Ta nếm ngọt ngào đến ban mai… Em xa thành phố ta ở lại, Từng chuỗi nhớ thương có níu chân. Ngày mai em về đường xa ngái, Ta đợi niềm vui như bao lần. Đêm dài vô tận đầy xác thân./. Hà Nội, ngày 01/05/2013 KHÚC TÌNH CUỐI Ta, là ta đã khát khao yêu em Như chàng trai mới đôi mươi khờ khạo Dâng hiến em tất cả ngọt ngào và giông bão Ta tự bao giờ như con ngựa hoang. Ta đập vỡ hiện tại bằng sự ngang tàng Ta thiêu đốt em bằng trái tim cháy sáng. Ta đã yêu em trong cơn say cuồng loạn, Ta làm đau ta với những môi hôn. Em ám ảnh ta trong giấc ngủ chập chờn, Em nung chảy ta bằng nụ cười rạng rỡ. Em đóng băng ta bằng giọt buồn hé nở Em hòa tan ta một chiều muộn ngày hè. Ta cuồng điên chạy trốn vực đam mê. Mà cuối cùng vẫn dắt em cùng chạy. Biết đến nơi đâu với yêu thương ấy ? Lời nguyện cầu nào em sẽ lắng nghe ? …Rồi một ngày cuối bên em ta về, Với trái tim hôm qua không còn đập nữa. Em có ôm ta và thắp lên ngọn lửa Để tiễn đưa nhau lần cuối một cuộc tình… Ta ngủ bình yên trong miền sáng em lung linh./. Hà Nội, ngày 15/05/2013 ĐƯA EM VỀ Một chiều mùa hè tôi đưa em về Khi hoàng hôn đang buông từng phố nhỏ. Những câu đối thoại vu vơ, vụn vỡ Chìm lẫn trong rừng xe cộ ồn ào. Cầu Chương Dương vút cao Dòng sông Hồng phù sa cuộn đỏ. Tiếng dòng nước thì thầm đâu đó, Hay giọng nói em ngay ở sau lưng… Không thể đợi chuyến Bus cuối cùng. Em và tôi bay đi như chạy trốn. Tôi nhận rõ tiếng tim em đập rộn, Vòng tay siết chặt, tiếng cười trẻ trung. Những cánh đồng hoa cỏ mịt mùng, Tan loãng/bị bỏ rơi/sau bánh xe vội vã. Màn đêm xà xuống tự lúc nào yên ả, Đường em về tôi ao ước mãi xa… Ôi điều ước muộn thật là, Nào đủ để tôi giữ em ở lại. Một mình quay về trong đêm hoang dại Cơn mưa nhỏ chợt đến như nhớ ai. Tiếng bánh xe lăn như tiếng thở dài./. Hà Nội, ngày 22/05/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2013 08:51:11 bởi Nguyễn Hoàng >
|