Tủ thơ lưu Nguye_Hoang
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 49 trên tổng số 49 bài trong đề mục
Nguyễn Hoàng 19.07.2013 10:04:38 (permalink)
0
DẤU VẾT
 
Đã xa rồi hôm nay em đi
Những dấu yêu gói theo nào thể ?
Và nỗi nhớ in dấu vết thâm sì,
Trên ánh mắt ta nâu buồn lặng lẽ.
 
Em đã yêu/ ta biết rằng không thể,
Đến bên nhau mộng ước dài lâu.
Tình yêu cứ thiết tha như thế
Nào đoái hoài những lúc đớn đau.
 
Ta lật giở kí ức thuở ban đầu,
Lời yêu thầm thì em làm ta nghẹt thở.
Nay dấu yêu em trốn nơi đâu
Để lại ta trong miên man nỗi nhớ.
 
Vết môi hôn em tặng ta vẫn đó,
Những ngón hồng hơi ấm còn đây.
Một trời đêm Hà Nội trở gió,
Ta giữ nguyên từng giọt mưa lắt lay.
 
Ta một mình trống vắng nơi này,
Em có về với tình yêu thác lũ?
…Một ngày nào mình vơi đắm say
Ta vẫn giữ vết yêu ngày xưa cũ./.
 
Hà Nội, ngày 08/06/2013
 
 
 
NGÔI SAO CÔ ĐƠN

Ta lặng lẽ bên biển đêm nay
Để nhớ em, một ngày bình yên thế.
Đã đi qua yêu thương quên nhau nào dễ,
Ta một mình nếm vị mặn đắng cay.

Từng con sóng cứ âu yếm tràn đầy,
Và nỗi nhớ biết trốn đi đâu được ?
Ta cứ thầm muộn màng ao ước
Được ôm em nồng nàn vòng tay.

Em nơi nao có nhớ quay về đây
Cho tình yêu ru đêm dài cô quạnh ?
Một lời yêu vụng dại có dành
Cho ta dấu ánh mắt buồn sóng sánh.

Ngôi sao cô đơn vỡ tan từng mảnh,
Rớt trên tay lấp lánh muôn màu.
Đêm có lấy đi bao yêu dấu
Để biển dạt dào dâng nhớ cho nhau ?

Đà Nẵng, Mỹ Khê 12/7/2013
 
 
 
THÚ NHẬN
 

Ừ thì vẫn thế, ta nhớ em
Bí mật chi đâu mà dấu diếm.
Một nét môi hồng em trang điểm
Cứ ghé hôn ta giấc nửa đêm.
 
Tia nắng bình minh treo ngang thềm
Nỗi nhớ một mình đang gõ cửa.
Điện thoại báo thức nhẩn nha đếm
Căn hộ không rèm dậy lâu chưa ?
 
Khung kính mở ra nửa bầu trời,
Từng làn mây ngọc sớm rong chơi.
Dang rộng cánh tay ta ôm trọn
Cả nhớ lẫn mây với cuộc đời.
 
Tiếng thang máy chạy nghe hồ hởi
Như tiếng công việc gõ trên đầu.
Người xe nhung nhúc chạy xô tới
Ta dấu vội vàng nỗi nhớ nhau.

Hà Nội, ngày 19/07/2013
 
 
 
 

ĐÊM và EM
 
Ta che phủ đêm bằng nỗi nhớ em,
Ánh sao trời cũng cô đơn, lạc lõng.
Những chiếc lá rũ mềm sương đọng,
Đang khóc thầm theo ta bước vào đêm.
 
Ta khát khao tìm kiếm môi mềm
Vũ trụ đêm nay rộng hơn ngày cũ.
Ngọn nến tim ta cháy lên có đủ
Thắp sáng màn đêm để hiển hiện em ?.
 
Ta mở toang cửa cung điện đêm đen,
Em ở chốn ngai vàng hay ngục tối ?
Nơi mê cung này ta đang lạc lối,
Hãy dìu ta đi bằng ánh mắt em..!
 
Ta quyện vào em với hương dịu êm,
Vụt chói sáng một mặt trời tình ái.
Đã tan biến rồi màn đêm hoang dại,
Bình minh rạng ngời trên bầu ngực em./.
 
Hà Nội, ngày 21/07/2013
 
 
 
 
ĐÊM QUA KHUNG CỬA SỔ CĂN HỘ
 
 Ta lặng lẽ đứng bên cửa sổ căn hộ nhìn ra góc tây thành phố
Những ánh đèn đêm xa xa lấp loáng như dòng sông ánh sáng chở theo bao sắc màu.
Một nơi nào đó không xa ta hình dung khuôn mặt người với nụ cười quyến rũ.
Những nụ cười gắn trên đôi môi mọng xinh với ta chưa từng bao giờ thấy đủ
Người xoa dịu ta trước những nỗi đau chợt đến cư trú
trong cuộc đời ta, khi yêu người.
 
Đêm nay chỉ có nơi này một dòng sông thôi chảy theo ánh trăng rạng ngời
Dòng sông đã khởi nguồn từ nỗi nhớ thương người
như đã lướt qua nhau từ thời tiền kiếp
Dòng sông đã cuộn chảy phù sa yêu thương mà không đắn đo chọn bên lở bên bồi,
không tiếc nuối dĩ vãng xưa tội nghiệp
Dòng sông đã tích thêm bao mặn đắng từ bờ mi trên chặng đường đam mê để hòa cùng biển cả
Và chẳng giữ lại gì cho riêng mình
dẫu đến một ngày không ai sót thương dòng sông cạn khô hóa đá.
 
Những tòa cao ốc nối tiếp nhau với những ô cửa sổ nhập nhoạng ánh đèn lan tỏa
Bên cửa sổ này một người âm thầm sắp xếp từng chuỗi yêu thương
như đang làm một công việc hàng ngày hàng giờ trở nên quen thuộc quá.
Biết cất giữ nơi đâu
cho ngày mai lạnh giá mùa đông không làm đông cứng những kí ức ngọt ngào
những nụ hôn nồng nàn người vội vã trao
những ngón tay ấm nồng như đang còn trong cơn sốt tương tư siết chặt nhau.
 
 
Ta lặng lẽ đứng bên cửa sổ căn hộ nhìn ra góc tây thành phố
Đêm nay chỉ có nơi này một dòng sông thôi như đang trong mùa lũ
Một dòng sông cứ cồn cào sục sôi từ ngực trái, rủ rê những con sóng ưu tư dâng lên mê mải
Ai nhớ về ai, thương nhớ dành cho ai để cuộc đời sẽ vơi bớt đi âu lo sợ hãi
Phía trước còn biết bao điều đáng sống, đáng phải hi sinh cho hạnh phúc nào của riêng ai.
 
Một ngày nào khóe mắt người sẽ nhạt phai cũng như ta mái đầu sẽ hai màu tóc
Một ngày nào như đêm nay ta ước ao được ôm người trong vòng tay cùng nhau lặng lẽ khóc
Vì tình yêu quá mong manh và số phận con người quá trớ trêu
Ta và người đều biết và hiểu rõ lâu đài hạnh phúc cũ kĩ nào cũng mờ bụi, rong rêu
Mà vẫn lầm lụi sống, lo toan, giữ gìn và từng ngày ngơ ngác cười trong cô độc.
 
Ta hát thì thầm một mình đêm nay khúc hời ru hình bóng người trong căn hộ trống rỗng
Sao người không về cùng ta để nụ cười sáng trong mắt trong, để nụ hôn nồng nàn như lửa
Để ta được ôm chặt người từ phía sau với vòng tay yêu thương cùng nhau nhìn qua khung cửa
Đằng xa kia là góc tây thành phố
Những ánh đèn đêm xa xa lấp loáng như dòng sông ánh sáng chở theo bao sắc màu.
 
Không cần biết ngày mai sẽ ra sao, như bao lứa đôi ta và người yêu nhau./.
 
Kiến Hưng, Hà Đông 22/07/2013
 
 
 

CHIỀU BÃO TỐ *
Chiều bão về trời hả hê mưa đổ
Em đi, để lại tôi trong cơn bão tố
Nỗi buồn tạt ngang bởi luồng giông gió
Câu yêu thương bị thổi bạt ướt rồi.


Em đi, quay lại chỉ mình tôi
Bão lòng chợt nổi lên vần vũ.
Những cảm giác cô đơn xưa cũ.
Hùa nhau cùng lúc ùn kéo về.

Nửa cuộc đời đuổi theo đam mê
Chiều nay dừng chân tìm mái hiên trú tạm.
Giữa cơn bão hé lòng người ảm đạm
Sao bỗng thèm ngón hồng em vuốt ve.

Chiều bão giông tôi tiễn em về
Nơi miền quê bình yên không nhỉ
Hòa giọng mưa ròn tiếng cười lũ trẻ
Âm vọng duy nhất thôi thúc em đi…?

Như chưa bao giờ có cuộc chia li
Chiều bão tố biết làm gì hơn được.
Gió và mưa có lật tung mộng ước
Khi đêm nao hai đứa thầm thì.
Tâm bão lòng tôi muốn cuốn ngược em đi./.
 
* Bão Jebi tháng 8/2013
 

Hà Nội, ngày 03/08/2013
 
 
  NGÃ GỤC
 
Mai ta đi rồi. Bước chân lang thang cô đơn vô định
Giã từ một tình yêu ta đã say như từ muôn kiếp chưa bao giờ tỉnh.
Em có tiễn đưa để nâng đỡ ta như một sinh linh yếu đuối
Một lần cuối thôi, ta biết có thể nào quên lần cuối cùng này?
 
Em vẫn ở đây, ta hiểu nơi thế giới ngọt ngào ta từng đắp xây
Mà số phận nghiệt ngã phút giây đã biến thành nơi hoang vắng.
Ta rã rời không muốn thu xếp hành trang, chỉ một mình lẳng lặng
Bỏ quên ánh mắt thẫn thờ ở lại phía có em.
 
Mai ta đi sâu vào bóng đêm. Một thế giới không một khát vọng nào le lói
Chỉ còn những ám ảnh thôi, ta biết rõ những ám ảnh về một tình yêu tội lỗi.
Mà vẫn nâng niu, tha thiết bởi trái tim yêu.
Vẫn âm thầm cất giữ những nhớ thương khi nắng tắt cuối chiều.
 
Thế giới ta đến còn ai sẽ vỗ về con tim kiệt quệ tiêu điều
Ai sẽ mang nắng vàng rải lên tâm hồn ta đã rong rêu hóa đá?
Tiếng cười nào còn có thể khiến bình minh lan tỏa
Trên ánh mắt ta sâu hút ban mai lặng lẽ u buồn. Khóe mắt xô nghiêng hai hàng lệ tuôn.
 
Mai ta đi. Hành trang duy nhất là những đau buồn
Ta cố mang theo thật nhiều để dành niềm vui và bình yên cho em ở lại.
Thế giới của em vẫn trẻ trung và ngát hương hoa trái
Tất cả đã kịp phủ đầy lên miền kí ức tim ta một thời hoang hoải cằn khô.
 
Mai ta đi, chẳng thể khác, vào một thế giới không đường chân trời ta đi mãi
Ta biết ta sẽ bước đi với thân xác hao gày, bằng đôi chân đọa đày.
Gục ngã khi nào cũng chẳng ai hay. Những cánh quạ đen chao đảo bay.
Ta nằm xuống tan ra trong giấc mơ. Và chợt nghe vang vọng tiếng em cười đâu đây./.
 
Hà Nội, ngày 28/08/2013   
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2013 12:47:04 bởi Nguyễn Hoàng >
#46
    Nguyễn Hoàng 06.11.2013 10:14:38 (permalink)
    0

    YÊN NGHỈ
     
    Người đã nhắm mắt xuôi giấc ngủ
    Thường dân thức trắng với tiếc thương.
    Nhớ Điện Biên Phủ xưa thác lũ
    Quét sạch thực dân khỏi chiến trường.
     
    Người chiến thắng giờ nằm tĩnh lặng
    Hồn Việt rạng ngời bay vút cao
    Dòng người lặng lẽ đầu cúi thấp
    Như dấu nỗi đau muốn thét gào.
     
    Vẫn còn đâu đó bầy giả dối
    Nước mắt nhằm che vết đen sì.
    Âm mưu, tính toan trong bóng tối
    Lợi ích thấp hèn dẫn bước đi.
     
    Người nằm yên nghỉ, lo vận nước
    Vầng trán ưu tư hằn nếp xưa.
    Sĩ phu từng đám buồn lê bước
    Sao không ngẩng mặt khi tiễn đưa?..
     
    Ôi đất Việt ta có vinh quang
    Bốn biển năm châu có sánh ngang?
    Lời vĩ nhân dạy ta vẫn nhớ
    Ta chít trong tim vòng khăn tang./.
     
    Hà Nội, ngày 07/10/2013
     
     
     


    HÀ NỘI CHIỀU CUỐI THU
     
    Ta lững thững khoác tay người
    Những vạt nắng cuối thu lẽo đẽo theo sau hình như thầm ghen tị
    Thầm nghe trộm những ngọt ngào thủ thỉ
    Người đánh rơi vào làn gió heo may trong lúc khoác tay, đầu nghiêng nhẹ bờ vai.
     
    Ta thoáng nghe tiếng xào xạc vật nài
    Từ những chiếc là khô sắc vàng đã nhợt nhạt
    Ôi mùa thu xin cứ buồn man mác
    Đừng bỏ đi để lại mình ta tím ngắt đông về.
     
    Người đã khoác tay đi bên ta bao mùa đam mê
    Mà chiều nay có khác chi đâu sao tự  nhiên giống như đứa trẻ
    Ta và người hòa lẫn dòng người vừa tan chiều lễ
    Phố Nhà thờ câu kinh cầu còn líu ríu những bước chân.
     
    Người và ta lặng lẽ bước như đôi tình nhân
    Quên mọi ưu tư để bình yên như mặt hồ Hoàn Kiếm
    Nào một, hai, ba, ngàn, triệu những lọn sóng lăn tăn ta cùng nhau đếm
    Và chợt ánh mắt yêu thương nhìn nhau lấp loáng, mơ hồ.
     
    Ta và người khoác tay nhau chiều nay tiễn mùa thu
    Người nói bâng quơ chắc mùa thu không cùng ta ở lại.
    Ta hiểu rằng chẳng tháng năm nào qua đi mà còn giữ lại mãi
    Những ảo ảnh đắm say, nguy nga lộng lẫy những lâu đài.
     
    Tiếng chuông nhà thờ thổn thức đổ một, hai…
     
    Hà Nội, ngày 30/10/2013
     
     

    VẼ LẠI GIẤC MƠ
    Xin em cái tên cho điều chợt nhớ
    Là tình yêu ? khi sáng nở tối tàn.
    Một nụ cười ai đánh rơi cuối phố
    Cũng gợi về bao đắm đuối miên man.
     
    Trời mưa ẩm xuân như đang rạn vỡ
    Nắng hiếm hoi như hờn dỗi đất trời.
    Còn thương nhau thì dang tay ôm đỡ
    Để bước chân chiều muộn bớt chơi vơi.
     
    Không thể hát lời tình ca lối cũ
    Gọi nắng lên nâng gót nhỏ em về.
    Tình từng thắm từng thét gào thác lũ,
    Mà hôm nay chỉ như giấc ngủ mê.
     
    Ta trốn chạy vào hoàng hôn thăm thẳm
    Hoa cỏ vàng như chưa thế bao giờ.
    Đường chân trời bóng em xa vời lắm
    Xuyên đồng hoang ta vẽ lại giấc mơ./.  

      Hà Nội, ngày 18/03/2014
     
          
    CHIỀU LĂNG CÔ
     
    Một ngày tôi ghé Lăng Cô
    Em tha thướt váy cuốn xô nắng chiều.
    Sóng xanh mải hát lời yêu
    Và bờ cát trắng ngỏ điều khát khao.
     
    Biển ơi dấu ở nơi nào
    Những năm tháng đã dạt dào yêu thương.
    Nguyện cầu quên hết vấn vương,
    Em tha thướt váy tôi đường nào ra?
     
    Nghiêng nghiêng gió rặng thông già
    Hôn làn tóc rối hay là bờ môi.
    Mênh mang biển, rạo rực người
    Ngực em dâng sóng cuốn trôi đời này.
     
    Lâng lâng nửa tỉnh nửa say
    Rượu tình chưa rót đã đầy li vui
    Dang tay nâng trọn nụ cười
    Để mai lưu luyến khi rời Lăng Cô./.
     
                               Lăng Cô - Huế, 16/7/2014 

    MỘT THOÁNG NÉT XINH
     
    Vẫn bờ vai thon ấy
    Nghiêng trái, phải đều xinh?
    Vẫn khóe long lanh ấy
    Thoáng qua đủ gợi tình.
     
    Nụ cười em như dấu
    Mênh mang khung trời xa.
    Em rạng ngời trong nắng
    Một trời thu hiền hòa.
     
    Có lẽ nào năm tháng
    Ghen thầm tuổi trẻ em?
    Men Sake còn lắng
    Cho môi em hồng thêm?
     
    Yên bình như buổi sáng
    Em quyễn rũ cỏ mềm.
    Một dòng sông lấp loáng,
    Nguồn sống đắp bồi thêm.
     
    Em hoa Mặt trời xứ
    Tỏa hương sắc êm đềm.
     
    Hà Nội, ngày 29/09/2014
     
     
     
     
     
    KHÔNG ĐỀ
     
    Đừng chua chát, đừng mộng mơ thêm nữa
    Đã qua rồi em hỡi mùa ngây thơ.
    Làn môi hồng mọng căng hương hoa sữa
    Ta dấu em cất kĩ tới tận giờ…
     
    Hà Nội, ngày 17/12/2014

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2017 16:29:53 bởi Nguyễn Hoàng >
    #47
      Nguyễn Hoàng 25.07.2017 16:35:10 (permalink)
      0
      KHÔNG ĐỀ
       
      Có ai rao bán cô đơn
      Để tôi mua sỉ phủ sơn mắt buồn ?
      Nơi nao hạnh phúc bán buôn
      Người ơi chỉ giúp ngọn nguồn được không?
       
      Hà Nội, ngày 09/01/2015
       
       
       
       
       BIỂN CHIỀU
       
      Ta liêu xiêu xuống biển
      Cửa Lò nắng hơn nung
      Mặt trời như đưa tiễn
      Gã tình nhân cuối cùng.
       
      Hắn từng yêu màu nắng
      Yêu cả làn nước xanh
      Bao ngày nâng niu cát
      Xây lâu đài giống tranh.
       
      Vẫn biết quá mong manh
      Khi dang tay trước biển
      Tan trong miền gió lành
      Nốt cuộc đời dâng hiến.
       
      Men tình chới với hiện
      Đê mê đỉnh bạc đầu
      Thoáng thấy in bờ cát
      Những chân dài trắng phau.
       
      Một, hai, ba, hàng triệu…
      Li rượu mặn ngỡ ngàng
      Ta thả mình ngọn sóng
      Cho tâm hồn lang thang.
       
      Cửa Lò, 7/2015
       
        
       
      HẠNH PHÚC MÃI XA.
       
                                   Tặng những người bạn tôi.
                                  Tình yêu là thứ mong manh...
       
      Đã lâu rồi ta lặng thinh không nói
      Về tình yêu và những khoảng đợi chờ.
      Đêm quá ngắn và ngày thì vụn vỡ,
      Hạnh phúc còn chẳng kịp đến trong mơ.
       
      Màu của tóc cùng sắc màu hoa lá
      Có xóa nhòa màu góc tối khổ đau?
      Giọng hát quen như vọng từ hang đá
      Lộ trái tim đã hoang dại, nát nhàu.
       
      Em cố dấu những niềm đau rạng rỡ
      Ta phơi bày siêu thực nỗi cô đơn.
      Đã mỏi mệt một đời yêu lầm lỡ, 
      Còn tặng nhau chuỗi năm tháng giận hờn.
       
      Cùng nhau bện thòng lọng ghen, ca thán
      Để hôm nay hạnh phúc cáo chung.
      Ôi tình yêu, ta và em ân oán
      Hạnh phúc xa, trôi xa mãi không ngừng.
       
      Ta và em đã trở thành người dưng./.
       
        Hà Nội, 29/09/2015
       
       
       
      GRAFFITI PHỐ TÔI
       
      Mái đổ, tường loang Graffiti sặc sỡ
      Ôi còn đâu phố tôi nhà xưa cũ
      Ngổn ngang nơi đây với đầy gạch vỡ
      Chợt bồi hồi bước chân dẫn vào thu.
       
      Phố nhỏ chân đê những năm tháng bụi mù
      Sao thân thương và dịu dàng lạ thế
      Lặng cất dấu cả một thời trai trẻ
      Phơi phới vui và kiêu hãnh đam mê.
       
      Ngôi nhà nhỏ đã che chở ta về
      Sau bao tháng năm cuộc đời phiêu bạt
      Vòng tay mẹ như sông Hồng tươi mát
      Vỗ về ta nuôi nấng những giấc mơ.
       
      Em yêu kiều quyến rũ mỗi câu thơ
      Nồng nàn cả trong từng góc phố.
      Nét Graffiti có thể nào níu giữ
      Sắc thái phố tôi khi đường mới qua đây./.
       
      Hà Nội, ngày 08/10/2015
       
       
       


      NĂM THÁNG
       
      …Phố đông em vắng vẫn đông
      Nhà mình em vắng tịnh không tiếng cười…
       
      Căn hộ rộng nên anh không thể lười
      Cứ dọn quẩn quanh, xếp từng cuốn sách.
      Mặt sàn gỗ ngày hai lần lau sạch
      Trông như không còn vết bụi thời gian.
       
      Thèm lắm một cái ôm nồng nàn
      Từ phía sau bởi vòng tay em mềm mại.
      Lời yêu nào cũng trở nên thừa thãi
      Chỉ cần khuôn mặt em thôi áp nhẹ bờ vai.
       
      Đã qua lâu rồi mùa lạnh lẽo tháng hai
      Nắng tháng sáu cũng đang chầm chậm đến.
      Chợt thảng thốt như mình vừa lỡ hẹn
      Trở về nhau một buổi sớm ban mai.
       
      Sáng nay.
       
      …Ta thoáng nghe, không phải tiếng thở dài
      Vang từ trái tim một mình lỡ nhịp.
      Là giai điệu yêu thương như từ muôn kiếp
      Chợt ùa về đầy khắp cả không gian.
       
      BACH đang lan tỏa, đang ngập tràn
      Những phím dương cẩm rung lên hối hả
      Từng nốt nhạc con trai mình đang thả,
      Lay động hương hồng nhung e ấp nóc đàn…
       
      Đêm nay.
       
      Ta sẽ mơ nhặt cánh hoàng lan
      Cài lên mái tóc em một đêm đầu hạ.
      Tình yêu này có thể nào xa lạ
      Khi ta và em mãi siết chặt tay.
       
      Ta nhớ em theo tháng năm với những ngón gày./.
       
      Hà Nội, ngày 30/05/2017
       
        R
       
      ĐÓN TẾT
       
      Một mùa xuân hình như không  còn trẻ
      Em cứ thế thôi lặng lẽ trở về
      Mình đã đủ bao ngọt ngào cay đắng
      Cần gì hơn vòng tay ấm chở che.
       
      Dọn dẹp hết những ưu phiền năm cũ
      Thay thế bằng vị sắc của rượu đào.
      Ngày năm mới chắc đang chờ nhắn gửi
      Chuỗi  ấm nồng qua nhành nắng hanh hao.
       
      Là em đấy, vẫn cứ là em đấy
      Hương của xuân và sâu lắng của tình.
      Ta trăn trở bao đêm dài chợt thấy
      Em về đây thêm rạng rỡ bình minh.
       
      Góc cuối phố những cánh đào rung rinh
      Khoe sắc thắm trong xuân đang về tới.
      Mặc dòng đời ngày cuối năm rất vội
      Ta ngắm thầm hạnh phúc mới hồi sinh./.
       
      Hà Nội, ngày 09/02/2018
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2020 16:58:57 bởi Ct.Ly >
      #48
        Nguyễn Hoàng 04.06.2020 17:16:55 (permalink)
        0
        CÚC HỌA MI
         
        Vẫn biết em không còn trẻ nữa
        Nên nào có trách cúc họa mi
        Cánh trắng nhụy vàng che thấp thoáng
        Dấu ấn thời gian nép khóe mi.
         
        Ôi những dịu dàng cánh họa mi
        Có  giữ cho em tuổi xuân thì
        Mới hôm qua ấy xuân phơi phới
        Nay đã dùng dằng đòi bỏ đi.
         
        Vẫn biết tình si như gió thoảng
        Rồi cũng héo tàn theo tháng  năm
        Một ngày chợt thấy em ôm cúc
        Ta lại rộn lên những âm thầm.
         
        Vẫn biết ta cũng không trẻ nữa
        Trái tim yêu mãi đã cỗi rồi
        Thấy em ngời sáng bên cúc trắng
        Họa mi như hót ngay đây thôi.
         
        Hà Nội, ngày 12/12/2018
         
         
         
        QUẠT
         
        Gọi  thu về cho bớt oi ả hạ
        Hương  trà sen có phảng phất tuổi già ?
        Ta dạng háng vươn cánh tay phành phạch
        Mảnh quạt đời có dịu vết cháy da.
         
        Hà Nội, ngày 12/06/2019
         
         
         
         
        Hẹn hò
        Mình lại thử hẹn hò em nhé
        Cho năm tháng tiếp nối những ngày vui
        Để bên nhau ta thoáng nhớ lại
        Về bao lần giọt đắng cay ngậm ngùi.

        Mình lại thử hẹn hò hôm nay em nhé
        Để phút giây chờ đợi lại quay về
        Nghe cả tiếng tim mình ca hát
        Khúc yêu thương cháy bỏng đam mê.

        Ta vẫn nhớ ánh nến lung linh thế
        Vị vang tình còn lắng bờ môi
        Lời yêu em ta bỏ quên lỗi cũ
        Nên quẩn quanh ta tìm suốt một đời.

        Nếu thời gian có thể quay trở lại
        Ta vẫn hẹn hò với chỉ em thôi.
        Vang vẫn chát, tình thì vẫn ngọt
        Và lời yêu đã đợi sẵn bờ môi./.

        Hà Nội, ngày 31/10/2019 (R)

         
        Chớm thu
        Thu vừa thoáng đến thôi
        Lá vàng thưa thớt lắm
        Em đếm bước sâu thẳm
        Vào an yên cuộc đời.
         
        Đừng dấu nét môi cười
        Cho con đường bừng sáng.
        Ánh mắt lặng chơi vơi
        Có gọi về ngày nắng.
         
        Ta ru mình thầm lặng
        Nhớ chớm thu năm nào.
        Bờ vai gày như thế
        Ôm nhẹ và nôn nao.
         
        Từng bước thu xạc xào
        Rơi trong miên viễn nhớ.
        Ký ức thuở ngày nao
        Êm đềm trong dang dở.
         
        Hà Nội, ngày 3/8/2020 (R)
         
        Tiễn Mẹ
         
        Ngày mai còn đâu dáng Mẹ tôi
        Mẹ đã khuất xa nơi cuối trời.
        Dương thế chúng con tràn dòng lệ,
        Chín suối dang tay Bố mỉm cười.
         
        Hà Nội, ngày 4/05/2021


        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2021 17:44:56 bởi Nguyễn Hoàng >
        #49
          Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 49 trên tổng số 49 bài trong đề mục
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9