CHIỀU LĂNG CÔ
Một ngày tôi ghé Lăng Cô
Em tha thướt váy cuốn xô nắng chiều.
Sóng xanh mải hát lời yêu
Và bờ cát trắng ngỏ điều khát khao.
Biển ơi dấu ở nơi nào
Những năm tháng đã dạt dào yêu thương.
Nguyện cầu quên hết vấn vương,
Em tha thướt váy tôi đường nào ra?
Nghiêng nghiêng gió rặng thông già
Hôn làn tóc rối hay là bờ môi.
Mênh mang biển, rạo rực người
Ngực em dâng sóng cuốn trôi đời này.
Lâng lâng nửa tỉnh nửa say
Rượu tình chưa rót đã đầy li vui
Dang tay nâng trọn nụ cười
Để mai lưu luyến khi rời Lăng Cô./.
Lăng Cô - Huế, 16/7/2014