Anh Hàng Xóm
Anh ở nhà bên lén lút nhìn
Làm như hai đứa chẳng thân quen
Thuở còn cấp một cùng chung lớp
Cứ mãi tau mi chẳng sợ khinh
Lên cấp anh đi học ở xa
Với cha để mạ ở quê nhà
Mấy năm không trở về thăm lại
Mạ anh tháng tháng lại thăm cha
Cậu bé ngày xưa đã lớn rồi
Em làng quê nhỏ cũng hoa khôi
Anh nhìn mê mẩn lòng tơ rối
Chẳng dám nhìn ngay chỉ liếc thôi
Đừng nhìn như thế đừng xưng anh
Em sợ mai kia chuyện chẳng thành
Gái quê nào dám giơ tay vói
Đằng ấy xưa nay ở thị thành
Anh bảo dù sao cũng láng giềng
Anh từ thuở nó giữ tình riêng
Chỉ mong con bé bên hàng xóm
Chóng lớn cùng anh đẹp mộng duyên
Chớp mắt bỗng dưng thấy thẹn thùng
Thương thương chẳng biết đáng tin không
Con trai thành thị ba hoa lắm
Bên gối em nằm chút vấn vương
Hoàng Nhã