Một thoáng Quê Hương - Đuyên Hồng
KHUẤT XA
Một…
Hai..
Ba…
Trưa thì chóng
Ngày thì dày…
Bốn..
Năm…
Sáu…
Trưa thanh vắng
Lá bay bay…
Ta ngồi ta ngẫm
Bao ngày
Ta ngồi ta thấy
Mắt cay tim rầu
Thôi đừng giận
Đừng nhớ nhau
Thôi đừng nhớ cả cơi trầu mẹ mang…
Thuyền ơi
Tới bến cứ sang
Thôi thì
Ta đứng
Trên đường vọng thôi
Trưa nay
Gió thổi đầy trời
Cánh chim xưa ấy
Lẻ loi
Tìm vườn…
Ầu ơ…
Thương thương nhớ thương
Khu vườn
Năm cũ
Có còn
Nắng không….
Hương Đồng gió nội
Nơi xưa
Rộn rã nói cười
Trăng che bóng lá
Nắng rơi
Ngập đường…
Nơi xưa
Sợi nhớ sợi thương
Đồng quê
Tát nước
Áo nhường
Cho em…
Nếu quên
Về lại cánh Đồng
Nghe xôn xao lúa
Đâm đòng
Trổ bông…
Nắng mưa tình nghĩa
Cánh Đồng
Khoai bùi, lúa nặng trĩu bông
Nuôi người…
Mênh mang thì cũng biển thôi
Nông sâu thỉ cũng
Giếng khơi
Đầu đình…
Ta ngồi lòng những đinh ninh
Nghe như ai đó… từ mình bước ra….
r
Ra Đồng Giữa Ngọ*
Ai xui ra đồng giữa Ngọ
Tìm cái mênh mang của đất trời
Sao không gọi thêm người đó
Hương Đồng gió nội vẫn hay chơi….
Người ấy dường như tới trước rồi
Tóc buông nón trắng cứ nhìn thôi
Lung linh con mắt cười tủm tỉm
Ra Đồng giữa Ngọ với tôi…
Người ấy đâu rồi chỉ thấy tôi
Đồng trưa im ắng nắng tinh khôi
(Biết không ngày ấy thường hai đứa
Anh nhổ đòng cho chị cắn môi?)
Tôi thấy bên tôi cả đất tròi
Ngỡ ngàng cất tiếng gọi: Người ơi!
Đồng xưa vẫn có người thăm lúa
(Ngây dai hay sao cứ nhìn trời).
Trời tuôn nắng lửa, đổ mồ hôi
Bên ruộng cô em mở miệng cười
-Dại chi giữa nắng mà cởi nón?
-Nhớ Đồng giữa Ngọ dạo bờ chơi!
Phải em cô bé của một thời
Bày trò tinh nghịch hết chịu thôi
Nhưng từ bữa ấy ngày xa xứ
Chẳng được ngắm thêm một lần cười?
Trò chuyện vu vơ với nắng hồng
Với trời đổ lửa, với hư không
Tưởng đâu nhung nhớ trào ra hết
Nhưng chẳng cất lên được tiếng lòng…
Muốn hỏi bao nhiêu chuyện
Chuyện ngày xửa ngày xưa…
(Bao năm rồi chưa nói
Vẫn giữ nguyên tới giờ!)
Mắt chẳng tin mắt lòng hỏi lòng
Đúng người em cũ đó hay không
Phải cô bé ấy thời… nối khổ
Lạc tận phương nao, đã lấy chồng?
Thiên duyên kỳ ngộ vẫn ước mong
Một phút gặp nhau để thỏa lòng
Đồng Chiêm chính ngọ càng im ắng
Đối mặt nhẬn nhau giữa cánh Đồng.
Đồng lúa mùa về nặng trĩu bông
Má đào gặp nắng lại càng hồng
Phải đâu đỏ má do vì nắng
Hay đỏ vì do tiếng nói lòng…
Mênh mông cuộc đời giữa Ngọ
Nhớ lúa ngày xưa vội thăm Đồng
Ai biết một người tới trước
Hương đồng gió nội vẫn mênh mông…
*Tựa đề bài hát của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
r
NHỚ...
Nhớ ngày xưa Một Phố
Chung tán Bàng mướt xanh
Hai đứa... hồi còn nhỏ...
Đuổi nhau chạy xung quanh
Anh hơn em một tuổi
Vẫn hay chạy ngược vòng
Bất ngờ em bị đuổi
Cụng đầu, trán sưng bòng
Trái bàng chát mà thơm
Cứ mỗi lần anh hái
Em đứng dưới nhòm lên
Nghĩ bây giời mới ngại!
Bàng đâu còn nhiều trái
Em cứ giành phần hơn
Anh lớn, thôi nhường cả
Về nhà... em bỏ cơm!
Thương bàng mùa thay lá
Từng chiếc rơi tím hè!
Phố núi mùa tê tái
Đông về rồi đông đi...
Bạn bè thường vun vén
Chỉ thấy em nghiêng đầu
Khi cao thêm một chút
Ra đường, thường lườm nhau....
Hai nhà có xa đâu
Bên này và bên ấy
Mẹ nhờ người mang trầu
Em lắc đầu nguây nguẩy...
Rồi chiến tranh đi xa
Em vào trường đại học
Cây bàng bom bật gốc
Ai trồng vào cây đa?
Rồi năm qua, năm qua
Ngõ xưa thành đại lộ
Riêng bàng còn rất nhỏ
Chưa đến thì ra hoa...
Những hôm qua phố nhà
Nhìn trẻ con đuổi bắt
Bỗng thấy rưng rưng mắt
Bóng hình ai quen quen...
Khi nào bàng ra trái
Nhớ qua nhà mà xem
Anh lại trèo cây hái
Biết đâu, em còn thèm...
VỀ LẠI PHỐ XƯA
Còn nhớ lời về lại phố xưa
Trưa…
Phố bồng em bằng cả cơn mưa
Ôm em trong giá lạnh trái mùa
Thỏa lòng mong
Người xưa
Kỷ niệm mùa hè…
Thời khi trẻ
Tình đầu cắn răng không dám hé
Sợ bạn bè chê
Bóng lẻ buổi tan trường
Vấn vương
Để hoài trong bài thơ ngỏ
Nỗi nhớ bay xa
Lại
Tìm về
Hoang phế trái tim xưa
Dòng suối soi tóc dừa
Bóng đưa
Cả một thời thiếu nữ
Tóc mây xanh
Những con đường
Vòng quanh
Mùa thay lá
Ta nhặt lại bài thơ
Trên cỏ
Xua nỗi nhớ về
Phố vẫn nhìn em bằng ánh mắt đê mê
Bằng chiều giăng sương kín
Bịn rịn
Rặng núi xa
Trắng xóa
Nhạt nhòa
Bao la
Ngày em về…
Phố
Đã một thời đơn lẻ
Thương thế
Người
Đi xa….
TỰ HỎI
Tháng 5 bàng mới ra hoa
Sao về mà chẳng rủ ta đi cùng...
Vô duyên nên chỉ chung tường
Hai nhà cùng phố mà đường cách xa...
Tại vì bàng, chẳng tại đa
Núi xưa mây vẫn là đà sườn non...
TỰ HỎI
Tháng 5 bàng mới ra hoa
Sao về mà chẳng rủ ta đi cùng...
Vô duyên nên chỉ chung tường
Hai nhà cùng phố mà đường cách xa...
Tại vì bàng, chẳng tại đa
Núi xưa mây vẫn là đà sườn non...
HOA BÀNG ƠI... Cây xưa ,chung với lối mòn hoa Bàng như giọt nắng con nhạt màu lá xanh rợp mắt tìm nhau rủ ve ca khúc đoạn đầu ,nhớ thương. Đêm hè nhớ nỗi niềm sương trời cao mây thắm ,con đường dài thêm song thưa chờ ngọn gió mềm trăng sao kỷ niệm , cao thêm mấy tầng. Con tim một thoáng phân vân gặp xưa lối cũ ,tần ngần bước đi lá xưa kỷ niệm xanh rì hoa giờ vẫn nở...nhớ khi học về. Bẻ cành che mát đường quê hai thân nhỏ bé ,đầu kề bóng râm vô tư ánh mắt trong ngần nắng rơi ngọn lửa ngoài sân như đùa. Hoa bàng gợi nhớ ngày xưa lá xanh quạt nắng ,gió đùa vu vơ tiếng ve ngân khúc dại khờ lá xưa ,hoa cũ bây giờ...có hay. MINH TUẤN CHÚC bạn vui nhiều nhé DH mai gặp nhau nhé
Trích đoạn: Đuyên Hồng
Quê hương ta
Ta lại về với dòng xưa trong mát
Sông Hồng ơi! Thơm ngát phù sa
Ta lại về quê ta Bất Bạt
Ba Vì xanh mây phủ non xa….
Ngót nửa đời mon men nơi xứ lạ
Ta nhớ quê, nhớ quá những đêm rằm
Trăng sáng lắm, trăng nằm non xa ấy
Tuổi thơ vui cùng lũ bạn tung tăng…
Núi Tản mây vờn nghìn năm lẻ
Dòng sông Đà cuộn chảy giữa lòng quê
Ngôi đình cổ gốc đa xưa vẫn thế
Những rễ non che kín rễ già…
Quê hương ta xứ Đoài mây trắng
Mặt trời lên từ phía sông Hồng
Quê Hương ta bốn mùa mưa nắng
Cho xanh đồng cây lúa nặmg bông
Gợi nhớ Quê Hương.
Ái mộ lời thơ Đuyên Hồng , anh.
Tất cả như dòng suối trong lành.
Rưới mát lòng người đang thưởng thức.
Ấm lòng xa xứ...lúc tàn canh.
Gợi nhớ Quê Hương ta yêu dấu.
Đèo Hải Vân - Xứ Huế - Nha Trang.
Hải Phòng - Hà Nội với Phan Rang.
Nhớ quá những địa danh muôn thuở.
Đau buồn lắm , xa xôi cách trở.
Sống tha hương vẫn nhớ quê nhà.
Thắm thoát đã mấy chục năm qua.
Lo mài miệt bát cơm manh áo.
Vui thật ít những ngày nắng ráo.
Buồn thật nhiều khi tuyết phủ giăng.
Trời vào Đông gió lạnh giá băng.
Ai thấu hiểu nỗi lòng xa xứ.
Làm sao quên sông Hương núi Ngự.
Danh lam cung thắng cảnh miền Trung.
Nếu lần sau có dịp về chung.
Đưa anh đến miền Đông Nam bộ.
Miền Đông ấy là nơi tôi ở.
Bưởi Biên Hòa quê tôi mát rượi.
Chôm chôm Long Thành bự rất ngon.
Mít Bà Rịa...thật ngọt và giòn.
Nhãn Long Hải trái tròn hột nhỏ.
Mãng Cầu Cát Lở tận Vũng Tàu.
Du khách đến tắm ở Bãi Sau.
Ăn trái Nhãn ngọt ngào thấm giọng.
Biển Vũng Tàu gió chiều lồng lộng.
Khách dập dìu lặn ngụp Bãi Dâu.
Nơi đây nước sạch mà không sâu.
Tắm mát mẽ rồi ăn Cua nướng.
Khách ăn Cua , mắt nhìn tứ hướng.
Đẹp làm sao...non nước quê ta.
Tôi thích nhất là bóng chiều tà.
Miền Biển những cây Dừa nghiêng bóng.
Phía xa xa nhắp nhô làn sóng.
Sóng dạt dào sóng ngập hồn tôi.
Quê Hương ơi ! nay đã xa rồi.
Chỉ còn nỗi đau trong tiềm thức...
Hồng Sang
Xin chào Thi Sĩ Hồng Sang!
Đã biết danh của Thi Sĩ trên các diễn đàn khác. Đuyên Hồng rất hân hạnh được tiếp đón Thi Hữu trong vườn nhà. Xin chúc mọi điều may mắn, tốt đẹp!
NHẮN Ai về quê cũ cho ta gửi Nỗi nhớ hằng đêm tới mẹ già Rong ruổi đường xa chưa trở lại Thương người mái tóc đã trắng phơ… Cho ta gửi tới người em nhỏ Đợi chờ tin nhạn những thu qua Những buổi đông tàn ngồi lặng lẽ Mà người đi biệt chẳng phong thư Quê ơi! Thương thế con sông nhỏ Sóng vỗ bờ lau trắng con đò Có người con gái chiều nắng đổ Ngóng bóng ta về dõi mắt đưa Còn bao bè bạn khi xưa đó Nỗi nhớ bâng khuâng bím tóc thề Một tiếng cười quen đêm trở gió Như lời ai nhỉ… sáng Xuân Quê…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2007 19:09:08 bởi Đuyên Hồng >
"Trăng soi theo bước chân người
Đàn em vọng tiếng thương hoài ngàn năm"
ĐÊM TRĂNG HUYỀN ẢO Trăng đẹp lắm ảo huyền như trong mộng Soi hình ai ngồi ngơ ngẩn bên song Theo gió lạc những bóng vàng lồng lộng Bước triền miên trên gợn sóng ngoài sông… Chân neo bến một con thuyền im ắng Người lái say ngất ngưởng ngắm cô Hằng Đàn ai thả dăm cung trầm cung bổng Em và anh… khúc nhạc nhẹ nhàng ngân… Vọng từ đâu một câu hò sống động Tiếng như mời như kéo khách sang sông Thương yêu lắm nên nỗi lòng trông ngóng Hoài nhớ mong theo giai điệu bềnh bồng… Ngàn ngàn dặm xa xăm ai thừa thãi Năm canh vàng để lộ dưới trăng phơi Những lá bạc trở mình, cơn gió thổi Làm bàng hoàng run rẩy giọt sương rơi…
Bài của anh Đuyên Hồng bên 1 topic deleted, bn đem về đây cho anh coi anh có lưu lại thì có nè...anh post lại = nick anh rồi bn del bài này nha... Túy tâm ca
Lảo đảo sao mờ trên trời rụng
Hoàng hôn buông hớp họng một ly đầy
Chiều tím sẫm đất quay sầu vạn kiếp
Ngửa cổ mình nốc trọn một cơn say…
Xoay, xoay, xoay
Ta là tâm của thiên hà quay
Ta là gốc của ngàn ước vọng
Ta là chân của ngàn con sóng
Ta là sa bồi của những dòng trôi…
Nghiêng ngả nụ cười
Buông lơi cốc rượu
Ai bên kia khuất nẻo tầm nhìn
Môi rất hồng, mắt rất sáng, mặt thật xinh
Lung linh trong bóng đêm rạn vỡ
Ai bên kia
Nghiêng ngả cười vô cớ
Sặc sụa
Mùi trần…
Ta cưỡi áng phù vân
Chu du cùng bốn bể
Những lục địa hình thành
Những nền văn minh chợt biến
Bể dâu…
Một kiếp phong sương
Muôn đường khấp khểnh
Cơn mơ chợt tạnh
Lóng lánh hào quang…
Ai bên kia đứng trước cổng thiên đàng
Theo sau nữa ai lả lơi áo tuyết
Em đẹp quá! Nàng Thơ duyên tiền kiếp
Môi rất nồng, mắt sánh lửa, má như say
Em đẹp quá bao la hồn vọng tưởng
Tâm ta động
Mắt ngây
Mày ta nóng
Em diễm kiều xinh đẹp tựa ngàn xưa
Ta kinh hãi như vừa qua ác mộng…
Khí huyết trả cho người
Tâm tình thả theo cơn sóng
Ơi Nàng Thơ xin chớ tiễn đưa
Chén biệt ly về Huyền Không động
Ô hô
Ta đứng giữa trời
Thiên Hà chơ chỏng
Không gian chẳng còn phương hướng
Ngàn thu một khắc nhẹ ru
Mịt mù quá khứ
U viễn tương lai
Ta rong chơi
Một hạt bụi. Giữa đời!
Đuyên Hồng
NHỚ HUẾ Lâu quá không về thăm xứ Huế Nhớ Hương Giang soi bóng Ngự Bình Áo trắng bay nụ cười nghiêng rất khẽ Rạng Tràng Tiền mấy nhịp cầu xinh… Xóm Ngự Viên có còn hoa bướm trắng Gót giai nhân sen nở bước cung tần Nghe rạo rực một thời hoàng kim cũ Thoáng bóng rồng trong áng phù vân… Lâu lắm rồi chưa được ăn cơm hến Nhớ người em má đỏ bồ quân Đêm hoa đăng thuyền duyên chờ sang bến Con đường thơ trăng rải trắng ngần… Lâu lắm thôn xưa chưa về lại Nắng hàng cau Vĩ Dạ biếc tóc mai Đò ngược chuyến chuông chùa Thiên Mụ vẳng Câu Nam Bình gợi tiếp khúc nam ai… Giọng em cất nhẹ nhàng sao êm thế Nắng chiều xiên vành nón lá nữ sinh Trường Đồng Khánh thướt tha tà áo Huế Lối xưa về tím cả mộng thư sinh… Huế lăng tẩm những đền đài u nhã Lâu lắm rồi ta chưa được viếng thăm Hồn tiên đế mấy trăm năm hóa đá Huế thẳm sâu trong nỗi nhớ âm thầm… Huế trầm mặc những khu vườn giữa phố Huế đượm buồn sau những dải mưa thưa Bao năm xa… cố đô... tàn phượng đỏ Ta nhớ người mỏi mắt… Huế... ngày xưa… r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 11:06:21 bởi Huyền Băng >
Đuyên Hồng ui ! cho HS "ké" đôi dòng nhé Lối Cũ Ta Về. Tết này tui sẽ dìa quê. Bỏ bao thương nhớ ủ ê xứ người. Lâu quá đã vắng tiếng cười. Bao nhiêu năm biệt...những hồi nhớ nhung. Quê Hương ấm áp tình nồng. Quê Hương bạn nhậu ung dung đón chào. "Hồng Sang ui ! dìa mau mau" "Cà phe - rụ đế đón chào Hồng Sang" Câu thơ vang vọng xóm làng. Câu thơ ấm áp trong làng thơ văn. Quê người đất khách băn khoăn. Quê mình chiều ấm tình tăng thêm tình. Cà phe - khói thuốc tụi mình. Beer hơi - rụ đế..xập xình chung vui. Uống - hút - nhậu đã đời rồi. Lên xe trực chỉ đến nơi nhảy đầm. Bỏ hết năm tháng xa xăm. Xứ người buồn bã âm thầm tuyết rơi. Ta về tìm lại Hồ Bơi. ĐỆ NHẤT KHÁCH SẠN , ngụ nơi TÂN BÌNH. Ta về ghé chổ thâm tình. TENNIS - ĐỒNG TIẾN sân mình thuở xưa. Thầy DANH ơi ! đã già chưa ? Lúc xưa còn nhớ , banh đưa ào ào... Shop TRANG - Shop THU ra sao ? Còn nhớ năm nào tui mua banh không ? Đi ăn trưa vào quán "Ngông" Đập bể cái "bộp" mới hòng lấy cơm. Chiều xuống chạy một vòng ôm. Đến quán Họ Trịnh ăn cơm Huế mà. Tối nay hổng có dìa nhà. Khách Sạn LỤC QUỐC để mà Dancing. Hôm sau đến TÔ HIẾN THÀNH. "TIẾNG XƯA" quán nhạc xập xình mỗi đêm. "QUỐC TRỤ" nhạc thật êm đềm. Hồng Sang "lém" quá ĐÊM ĐÔNG một bài. Mọi người hoan hô vỗ tay. Màn đêm buông phủ buồn thay thật buồn. Bao năm chưa trở về nguồn. Nhớ ơi là nhớ...lệ tuôn đêm dài... Hồng Sang r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 11:08:36 bởi Huyền Băng >
HƠI THU Đi tìm chút nét Thu Bỗng gặp mây mờ trên trời biếc Hoa đã tàn những bông Hoàng Điệp Mới hay Thu đã đến tự hồi nào Mặt sóng Tây Hồ hơi nước gợn xôn xao Nét mờ ảo trên từng con sóng vỗ Những con phố trầm ngâm gieo nỗi nhớ Chút dư hương trong nắm cốm Vòng Tháng tám về sáng mờ mịt hơi sương Bờ bến cũ cơn lũ còn sót lại Những bờ bãi phù sa hồng cây trái Sông chưa tan cái xoáy nước trong lòng Sáng hôm nay bầu trời lại trong xanh Như chưa từng qua ngày buồn u uất Mặt trời hiền nhạt nhòa trong khóe mắt Long lanh cười với những giọt sương mai Con đường quen nỗi nhớ níu chân ai Dấu ký ức thở dài thời quá khứ Ôi một mùa thắm đượm từng hơi thở Sâu thẳm lòng vọng tiếng cổ xưa ngân Bước mùa Thu đang nhè nhẹ lan dần… Ta nín lặng không muốn làm tỉnh giấc Những hồn xưa đã ngủ với ngàn năm Đất dưới chân dìu dịu xa xăm Như nhắc nhở ta đừng quên mất Những mùa thu từ thẳm sâu lòng đất Tiếng cha ông cất tiếng gọi cháu con Đừng để thu già, giữ thu mãi còn non…
Tình khúc mùa thu
Nhớ về nhau mọi nơi mọi lúc
Nàng nghe chăng một khúc tình thu
Trong như nắng, lắng như mù
Đêm mơ tưởng gặp ngày chờ xem tin
Nàng đẹp tựa mùa thu tinh khiết
Nhớ thương nàng da diết gọi tên
Hát lên một khúc nhạc quen
Đê mê cơn mộng lãng quên cuộc đời
Nhìn trước mặt thu rơi vời vợi
Nghe bên song may thổi vi vu
Thoảng trong tiếng gió lời ru
Mênh mông sông núi hồn thu ngập tràn
Trăng sáng lắm trăng nằm non biếc
Lá như mưa chiếc chiếc rụng rơi
Nàng ơi ta nhớ một người
Ta mang nỗi nhớ thả trời mùa thu…
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: