Chủ Nhật Buồn
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 51 bài trong đề mục
Believe 10.12.2006 13:06:03 (permalink)
0
Chủ Nhật Buồn
 
Giá như có một ánh mắt để nhìn
Ngôn từ sẽ chẳng cần tới nữa
Lời trong mắt đung đưa ngàn dấu thánh
Nhẹ truất mình những vụn vặt, âu lo
 
Chủ Nhật với nắng vàng như mơ
Ươm Thu em ngực ngoan đồi gióCơn lạnh khẽ thay màu áo đỏThèm cái chạm tay có hơi ấm của người Chủ Nhật, máy tính nhìn em mỉm cườiCô đơn trên mạng đếm người ra, vào cổng chợTiếng rao bán đanh mình như gióRạt mắt môi khắc vết chém thân bùn Chủ Nhật buồn với đau đáu lao lung Sợi biếc mắt biếng lười đổ xámBờ môi khô khát cơn mưa mùa HạNụ hôn nồng nàn................................khi đêm tối vừa sang.  
#1
    Believe 10.12.2006 13:08:08 (permalink)
    0
    Đêm Và Chút Gì Rơi Nghiêng
     
     
    Đêm. Giấc ngủ choàng vai mộng mị Cái trở mình lật ngữa bóng bình yên Lún về sau lưng nụ cười của khói Đêm Chẳng lời nào đủ minh chứng cho điều em muốn nói Câm lặng đến ngạt thở mình Và, đêm trong mắt em xinh Môi ai tìm về cơn khát Vấn vít từng sợi tóc bạc Khé vàng tay thuốc cầm xanh Đêm và những đường gân Trỗi lên bao nhiêu khắc khoải Phía trước, bến bờ hoai hoải Nắng có còn ngang lối em đi ? Đêm và mùa chia ly Em chênh vênh với ngàn đau, xót Vẫn biết ra đi là ...biệt Thời gian vô tình chẳng trở lại nữa đâu Đêm im và sâu Hút vào em bằng chuỗi tràng ám ảnh Gò mình chở che những câu thơ bất hạnh Có ngờ không, bất hạnh vẽ vào mình ? Đêm câm và lặng thinh Em với em đối bóng Xòe bàn tay ngón dài ngón ngắn Đếm được không ngày tháng vắng xa người ? Đêm và nước mắt rơi Con chim lợn gọi hồn ai về tối Linh hồn em rung lên nhức nhối Gởi sự sống mình cho vệt nắng hôm qua Đêm, một chút gì nghiêng nghiêng Bức tường cong hằn lưng em bóng đổ Con chữ khóc trên vai em tóc xõa Đêm, và một chút gì rơi nghiêng... 
    #2
      Trường Phi Bảo 10.12.2006 15:17:03 (permalink)
      0
      Chào bà chị yêu quý, cuối cùng em cũng gặp lại chị, lâu rồi chị em mình ko tám nên nhớ quá trời luôn chúc chị vui vẽ và mãi mãi vui vẽ nhé!
      #3
        Đuyên Hồng 10.12.2006 22:20:01 (permalink)
        0
        CHÚC MỪNG ĐỖ NGỌC TRỞ LẠI MÁI NHÀ THUQUAN


        CUỐI CÙNG
         
         
        Cuối cùng rồi anh cũng tới
        Nụ cười phảng phất gió sương
        Vui mừng ngày  em trở  lại
        Nét hờn mi ướt lệ vương…
         
        Nửa đường ngày ta lạc bước
        Nỗi buồn quay quoắt lòng anh
        Vầng trăng sẻ đôi hẹn ước
        Tương phùng mộng giấc mong manh…
         
        Đã xa tháng ngày chia cắt
        Mỏi mòn se sắt đợi chờ
        Em đi, đường mơ nức nở
        Đêm tàn  rỉ máu vần thơ…
         
        Muộn màng ngày ta gặp lại
        Vui buồn cuộn đổ biển đông
        Hoa thơm cuối mùa kết trái
        Nụ lòng tỏa  ngát hư không…
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2006 22:24:18 bởi Đuyên Hồng >
        #4
          sgecstasy 11.12.2006 08:30:17 (permalink)
          0

          Trích đoạn: Believe

          Đêm Và Chút Gì Rơi Nghiêng
           
           
          Đêm.
           
          Giấc ngủ choàng vai mộng mị
           
          Cái trở mình lật ngữa bóng bình yên
           
          Lún về sau lưng nụ cười của khói
           
          Đêm
           
          Chẳng lời nào đủ minh chứng cho điều em muốn nói
           
          Câm lặng đến ngạt thở mình
           
          Và, đêm trong mắt em xinh
           
          Môi ai tìm về cơn khát
           
          Vấn vít từng sợi tóc bạc
           
          Khé vàng tay thuốc cầm xanh
           
          Đêm và những đường gân
           
          Trỗi lên bao nhiêu khắc khoải
           
          Phía trước, bến bờ hoai hoải
           
          Nắng có còn ngang lối em đi ?
           
          Đêm và mùa chia ly
           
          Em chênh vênh với ngàn đau, xót
           
          Vẫn biết ra đi là ...biệt
           
          Thời gian vô tình chẳng trở lại nữa đâu
           
          Đêm im và sâu
           
          Hút vào em bằng chuỗi tràng ám ảnh
           
          Gò mình chở che những câu thơ bất hạnh
           
          Có ngờ không, bất hạnh vẽ vào mình ?
           
          Đêm câm và lặng thinh
           
          Em với em đối bóng
           
          Xòe bàn tay ngón dài ngón ngắn
           
          Đếm được không ngày tháng vắng xa người ?
           
          Đêm và nước mắt rơi
           
          Con chim lợn gọi hồn ai về tối
           
          Linh hồn em rung lên nhức nhối
           
          Gởi sự sống mình cho vệt nắng hôm qua
           
          Đêm, một chút gì nghiêng nghiêng
           
          Bức tường cong hằn lưng em bóng đổ
           
          Con chữ khóc trên vai em tóc xõa
           
          Đêm, và một chút gì rơi nghiêng...
           


           
          Welcome back, Believe với Đêm Và Chút Gì Rơi Nghiêng.
           
           
          #5
            BĂNG NGUYỆT 11.12.2006 19:59:54 (permalink)
            0
            Chào weocom back Believe nha, chúc vui và rất vui được đón Believe trở lại, sáng nay bn có viết bài đêm với Bel mà gửi đi thì gặp trục trặc net nên mất hết rùi......viết lại mà ko được đành gửi dòng chữ này đi trứoc.. gửi thơ vào sau vậy hih.. 
            #6
              Believe 13.12.2006 18:30:35 (permalink)
              0
              Người Đàn Bà Vẽ Mình Vào Đêm
               
              Người đàn bà vẽ mình vào đêm
              Lõa lồ khuôn mặtViên mãn những đường congPhía phù sa hun hút  Những đường chì ngoằn ngoèoBờ môi trễ nảiĐôi mắt buồn hoai hoảiEm giấu gì sau đuôi mắt thế kia ? Người đàn bà nốc vội cốc biaNhả từng chùm suy nghĩTròn vo khói thuốcCủa những gã đàn ông bên cạnh hênh hếch cười, đùaHình như, có vài hột mưa ? Người đàn bà đồ mình vào đêm bằng những tràng ngây dạiMen, âm nhạc, đàn ông, và làm tình với đêm bằng mắt môi tóe lửaSay trong chính sự tỉnh mình  Người đàn bà mải miết vẽ mình vào đêm Bằng nguồn sáng thoi thóp từ quả tim khôTrong hai ( 2 ) giây tưởng tượng. Đỗ Ngọc Thanks
              #7
                Believe 13.12.2006 18:33:53 (permalink)
                0
                Phố Của Em
                 
                Phố của em tháng sáu đổ cơn mưa
                Em không khóc cho mắt ngày thêm ướtDấu môi trầm thoang thoảng hương đưa Phố của em vẫn còn đó ngực thơmVòng luyến ái khát tin yêu cuồng dại Ngây ngô mình gởi cho gió ngàn hôn Phố của em mùa xa vắng cô đơnCánh sẻ nâu lượn quanh hồ ru mộngVàng bay Thu trở mình  ...chiếc láMục ruỗng theo ngày về với những ngón tay  Phố của emPhố đầy mây Đầy nắng, đầy gió, đầy anh, và...Đầy bão tố, đầy thiếu nữ ngàn năm thương phốĐợi đêm về hoang hoải hát hồn nhiên ... ...
                #8
                  Believe 13.12.2006 19:11:07 (permalink)
                  0
                  Khi Ta Ngồi Khóc Bão

                   
                  Đêm qua ngồi nghe báo bão
                  Cuộn lòng đau đáu rưng rưng
                  Đứa con xót thương đất mẹ
                  Thịt da ngấu nát mấy phần
                   
                  Ai cho em thơ tuổi nhỏ
                  Ngày ngày hai buổi đến trường
                  Cha đi, chiều cuối thu gió nhẹ
                  Lá vàng - mẹ rớt ngày sương
                   
                  Ai cho những vọng phu hóa đá
                  Chờ chồng tóc kín tay thon
                  Nước mắt mọc quanh vết rạn
                  Ngoài kia, tâm bão, hãy còn
                   
                  Niềm đau thể nào chôn giấu
                  Lớp lớp trai tráng không về
                  Thiếu nữ đêm mơ chiếc gối
                  Vỗ về giấc ngủ, không mơ
                   
                  Đêm qua ngồi nghe tin bão
                  Chạnh lòng một kẻ tha hương
                  Rồi mai ta về chốn ấy
                  Đặng không đi hết con đường
                   
                  Và khi ta ngồi khóc bão
                  Sóng át ngập tiếng lệ rơi
                  Và ta ơi ta có biết
                  Ra đi là trở về rồi
                  #9
                    Nguyên Đỗ 13.12.2006 19:52:35 (permalink)
                    0
                    Mừng Đỗ Ngọc trở lại nha!  Cứ thả thơ dọc theo những chặng đường tìm hiểu đất nước và chặng nghỉ nhá!  Chúc Đỗ Ngọc bình an và sáng tác thơ văn hay hòai!
                     
                    #10
                      Đuyên Hồng 13.12.2006 20:22:17 (permalink)
                      0
                      PHỐ NGÀY EM TRỞ LẠI
                       
                      Trở gót em về trên lối quen
                      Gió lặng cây im ánh mắt  mềm
                      Phố thương sờ sững chiều im tiếng
                      Em đã về ư bước chân êm…
                       
                      Phố đón em về nét ru ca
                      Trời nghiêng giọt nắng lắng vần thơ
                      Ai xui lảnh lót con chim hót
                      Phố đón em về giữa say sưa…
                       
                      Phố bước em về dấu chân xưa
                      Rưng rưng bóng cũ rải đường mơ
                      Em  đem man mác tràn nhung nhớ
                      Phố trở lòng mình bước em qua…
                       
                      Phố vẫn như xưa bước chân người
                      Phố cười phố tỉnh phố reo vui
                      Đầu chiều cuối phố ồ lạ quá
                      Ai bước theo chồng nước mắt rơi…
                       
                      Phố cũ khi xưa em trở lại
                      Buồn vui sóng sánh ứ mắt đầy
                      Phố cũ cựa mình cơn gió mới
                      Em vẽ nụ cười sáng chiều mây…
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2006 20:11:59 bởi Đuyên Hồng >
                      #11
                        Believe 15.12.2006 19:51:15 (permalink)
                        0
                        Mắt Lá
                         
                        Em đâu đã nhìn anh
                        Thật đấy
                        Mắt em ướt và không bóng mây
                         
                        Những người đàn ông đắm đuối say
                        Những người đàn ông cong veo nỗi sợ khi lọt vào mắt em
                        Nhưng
                        Em đâu đã nhìn anh
                         
                        Anh cố thấy
                        Anh cố tìm
                        Cảm giác đánh lừa ngọt ngào quá đổi
                        Dưng không em hờn dỗi
                        Lý do nào em chối bỏ anh đâu
                         
                        Giấu ánh mắt dao cau
                        Răm rắm lá
                        Chưa bao giờ
                        em rời mắt nhìn anh
                        #12
                          Believe 15.12.2006 19:55:32 (permalink)
                          0
                          Phố Núi và Em
                           
                          Đưa em đưa em về dốc vắng
                          Vàng bay vàng võ dã quỳĐưa em đưa em về dốc vắngRáng chiều rợp bóng hàng mi  Sương giăng sương giăng mờ ngang lốiNgựa buồn gõ vó rát hư khôngEm ma sơ hồn nhiên thú tộiCao nguyên nặng nợ đèo bòng Đưa em đưa em nào ai biếtHồn hoang xả thiện đâu ngờCon chữ từ bi tha thiếtHoài mong rịn cháy vần thơ  Có kẻ chiều nay mơ phố núiNhặt đoá mưa phai ướt tóc ngườiPhố núi và em dường như thểNhập tràng nhịp cách xa mù ơi !
                          #13
                            Believe 16.12.2006 18:43:38 (permalink)
                            0
                            Ngày Mưa Rơi
                             
                            Ngày mưa thôi rơi
                            Em che nắng qua cầuAnh đứng lạiNhặt sầu rươm rướm Thầm rủa cơn gió nào vừa chớmMang em xa, dòng sông cũ, bến chờEm vung tay hất tô nước mắtPhung phí đời phung phí mơ Áo hoa bay tuổi xuân thì cắc cớTrôi theo mùa vàng vọt đoá tình phaiGởi yêu thương vào góc bồi đã lỡCánh thư xanh rối, nát một đời thơ Ngày mưa rơi Em xây mồ nỗi nhớAnh cúi đầuKhóc lệ em chôn
                            #14
                              Believe 16.12.2006 18:59:04 (permalink)
                              0
                              Chỉ Là

                              Chỉ là một sự như là
                              Mà ta ngơ ngẩn mây sà sà bay
                              Nỗi buồn khóc ướt nguôi ngoai
                              Nghe từ tâm vọng một loài phiêu linh
                              Ta về soi lại chính mình
                              Mới hay gương cũng giả minh giả tường
                              Ta về vót lại sợi thương
                              Mới hay dấu ái theo đường chim bay
                              Thiên di mỏi cánh đàng ngoài
                              Đàng trong ta giữ một bầy nhầy thơ

                              Chứng nhân buổi ấy tình cờ
                              Sao băng cuối nẻo phải ngờ ngợ ta ?
                              Biển đêm trùm áo lụa là
                              Cho ta gánh sóng thật thà ra khơi

                              Tìm nhau trong cuộc đãi bôi
                              Mới hay mặn đắng ngàn lời thế nhân

                              Cát rầu ta bước hụt chân
                              Lún vào trũng ái căn phần xa bay

                              Xoè tay hòng đếm đọa đày
                              Ngón ngắn đẫm lệ ngón dài cũng rưng

                              Chải tình xanh mướt tuổi xuân
                              Thiên niên vạn kỷ một lần rồi thôi

                              Giũ buồn trên nhánh sông bôi
                              Ly là ly biệt biệt vời vợi nhau

                              Thắp đêm chờ sáng nghẹn hầu
                              Cách từ trong cũng ngôn nhầu nhụa phai.
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2006 19:01:50 bởi Believe >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 51 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9