Như là giấc mơ qua...
Hoàng Bào
Đường lên sơn cước xa xôi lắm
Sáng sớm khởi hành tới đã đêm
Truông dốc bằng rừng qua đoạn vắng
Khi nào có sợ... đặt lên tim
Nửa theo muôn dặm nửa đời thường
Đất đỏ bụi mù khuya ướt sương
Đêm xuống núi rừng thiêm thiếp ngủ
Nửa gần.. sao nhớ nhớ thương thương
Có bạn đồng hành tối trú chung
Đồng sàng dị mộng lạ vô cùng
Kể anh nghe với mơ gì vậy
Xem thử như là anh thấy không
Hay là mơ giống thuở xưa xa
Cờ bay tở mở tiếng quân la
Có nhìn coi khắp hàng sĩ tốt
Giáp trụ theo chân chẳng nệ hà
Rượu Rừng uống thử chơi cho biết
Chớ quá liều say xuống Chiếu bừa
Đem anh xử phạt oan oan lắm
Một dạ theo phò: Vậy Đó .... Vua!
HCN 18-09-2009
Nhàn Du
Lảm nhảm nghe hoài … ghéttt biết bao
Cái gì chiếu … rách với Hoàng Bào
Lên rừng có rượu say cho phỉ
Qua suối soi mình ngắm đã sao
Mơ thấy tung tăng cùng Cát Nhỏ
Mộng vui hí hửng sánh… Anh Hào
Biết vầy mỗi tháng đi vài chuyến
Dèo dốc đường bằng bước cạnh nhau
Trúc Giang 18.9.09
Sao Anh ...Tay Vẫy Mây Mù
(Lời Tình Ru Anh)
Trời mơ nắng vẫn hồng lên
Hương hoa vẫn thắm giọng quyên vẫn tình
Suối thơ vẫn chảy yên bình
Sông trăng lặng sóng tròng trành thuyền ai
Thôi nầy
xích lại bờ vai
Thôi nầy... đừng để giọt cay rát lòng
Hồn thanh chân bước thong dong
Ngày thu ngắn lại bụi hồng dày thêm
Sao không trải lụa tơ mềm
Gối đầu lên cánh mộng êm thoát phiền
Đời thường chai cứng vai nghiêng
Sao vừa để xuống
buồn chuyền vội sang
Phải cây thiếu chất nhựa tràn
Nên cành thưa lá hoe vàng trước thu
Phải Anh tay vẫy mây mù
Đem về pha nét ưu tư vườn mình...
Trúc Giang 19.9.09
(Lục Bát Cho Anh)
Mùa Cho Em
Mùa Thu mùa lá Em yêu thích
Đã rủ nguyên đàn đáp kín cây
Sáng ra đứng đợi người qua ngắm
Quên vịn vào cành chao nghiêng bay
Hỏi Em... Em thích lá màu nào
Dáng hình Em chọn phải ra sao
Anh xếp chúng thành điều mong ước
Ờ ...hiểu như tim nhịp dạt dào
Nhỏ đợi đừng đi đâu xa nha
Vuông sân mát rượi góc vườn nhà
Thu về đâu đã hoa lá rụng
Còn nụ búp tình nở thiết tha
Chùm nắng ban mai ấm dịu dàng
Thích không anh tặng ...lấy điểm trang
Long lanh ngọc biếc nơi hò hẹn
Nhớ nhé đứng chờ nhớ nhớ sang
Anh sẽ đưa Em đi xem lá
Người xưa bút tả thiếu... thiếu nhiều
Vẽ lên chiếc áo màu tình tứ
Mùa của bắt đầu... của Dấu Yêu
HCN 21-09-2009
Em thương từ lúc nhựa trào
Đến khi gió thở nhuốm màu phôi pha
Vàng tô lên dáng ngọc ngà
Run từng nhịp bước đi qua cõi buồn
Lá rơi tìm lại cội nguồn
Chiếc êm nệm cỏ chiếc vương góc đời
Chiếc theo bão xoáy cuồng trôi
Chiếc nằm thổn thức rối bời điệu thơ
Trúc Giang 21.9.09
(Lục Bát Cho Anh)
Có anh bên cạnh chuyến đi xa
Xe lên đường dốc ngã đầu qua
Anh hôn làn suối thơm nắng mới
Trìu mến nhìn anh mấy đậm đà
HCN 23-09-09
Chiêm Bao
Lâu lâu cũng thích rong chơi
Ngại đi vườn vắng giọng hời ai nghe
Nhà thêm có mấy ông... nghè
Không người chăm chút chỉ e... ổng buồn
Trời mây thôi thúc ta luôn
Chiêm bao cứ thấy du phương tuyệt vời
Vui thuyền độc mộc đua bơi
Trong xanh hồ Lak tưởng nơi thiên bồng
Cưỡi voi ôn lại sử hồng
Tự hào mình cũng thuộc giồng... hiên ngang
Đã từng xuống biển lên ngàn
Tiếc là ... chưa chép ... vài trang để dành
Vòng qua Thung lũng Vàng... hanh
Đẹp như Thượng uyển cấm thành thuở xưa
Họa mi cất giọng đong đưa
Tưởng mình ... công chúa mộng vừa chớm xuân
Cỏ Hoa nhóm hội tưng bừng
Lại say mỹ tữu lưng chừng tục tiên
Đôi bờ
thanh thản
ưu phiền
Còn đang lưỡng lự
bỗng nhiên
giật mình...
hết mơ...
Trúc Giang 23.9.09
(Lục Bát Cho Anh)
Nhớ Không?
Quen rồi đêm ngập tiếng ru
Hôm qua mưa ướt trăng thu sủng buồn
Đường đi tối quá không suông
Bước chân ngơ ngác mộng thường chợt xa
Giấc mòn thiếu ánh tơ ngà
Nỗi niềm len chút đậm đà hương đêm
Phải chi đời cứ trôi êm
Mưa lâm râm nhẹ đừng thêm sóng gào
Cũng như e ấp thuở nào
Tinh mơ vừa hé đã nao nao chờ
Có hôm lá rãi đầy thơ
Có hôm nắng dịu hôn bờ môi ngoan
Nhớ không biết mấy mùa sang
Chút hờn thêm ửng chín vàng duyên thơ
Nhớ không mấy lúc hững hờ
Tim mình như thể ai vò rất đau...
Trúc Giang 25.9.09
(Lục Bát Cho Anh)
Nhập Cuộc
Ghé bến trần gian một tối nào
Mưa mù mây phủ vắng trăng sao
Mồm oe oe khóc không người dỗ
Tay vẫy vẫy kêu chẳng kẻ chào
Chân ngắn mà mơ đo biển rộng
Trí khùng lại muốn vói trời cao
Đường bằng chê dỡ đời chê chán
Chẳng trách bao phen vấp té nhào
Trúc Giang 27.9.09
Mỗi sáng anh vào dạo bước trong
Sang canh nở búp đoá hoa hồng
Hỏi đâu tìm thấy trong thiên hạ
Quà tặng riêng phần có phải không
Trớ trêu sắp đặt lỡ hư đời
Thôi còn đoạn ngắn cũng niềm vui
Đã qua mấy quảng đường truông dốc
Muốn ghé vai anh ngủ giấc vùi ?!
HCN 28-09-2009
Vẫn Như Cùng...
Muốn ghé vai anh ngủ giấc vùi
Ghép từng cánh mộng vá ngày vui
Dỗ thì xuân lỡ thôi xa xót
Đưa bước thu qua bớt ngậm ngùi
Chỉ sợ canh trường thao thức mãi
Lại e trăng lạc tiếc khôn nguôi
Góc riêng từ thuở hoa vừa nụ
Về ngắm như cùng tựa đó thôi....
Trúc Giang 28.9.09
Đừng Chờ Hoang Phế
Dừng chân trước cửa biển dâu
Nghĩ buồn Hạt Cát tình sâu nỡ ngờ
Ngược dòng nước chảy bâng quơ
Tìm hoài không thấy đâu bờ dấu yêu
Sau lưng hấp hối nắng chiều
Ngập ngừng chân lỡ
bóng xiêu
đêm tràn
Tiếc ư...
ngân ngấn muộn màn
Bây giờ sao chẳng tơ đan mộng choàng
Sông khô dìu dịu hương loang
Còn hơi thở nhẹ
chờ hoang phế về
Đã gầy biết mấy trăng thề
Hư hao gần hết đam mê đời nầy
Sao không chiu chắt từng giây
Lẽ nào chẳng biết đá trầy cũng đau
Tiếc chi âm điệu ngọt ngào
Lỡ mai thuyền trước đò sau lạc đường...
sầu vương...
Trúc Giang 29.9.09
(Lục Bát Cho Anh)
Hai Chốn Thu Về
Bên đó Thu vàng ửng chín cây
Thơ ru từng bước khác nơi nầy
Lá màu tê tái rơi thềm vắng
Trăng ánh nhạt mờ khuất nẽo mây
Chim chóc im hơi trời nín thở
Cỏ hoa lặng tiếng đất buồn lây
Nửa sầu nghiêng xuống che sôngTrúc
Nửa mộng về kia ủ giấc đầy...
Trúc Giang 30.9.09
Bất Công ...
Hội Rằm khắp xứ về vui
Nhạn bay tới tấp rượu khui liên hồi
Tiếng cười muốn vỡ toang trời
Sao Anh bắt nhỏ nhốt rồi đi rong
Một mình hỏi có buồn không
Trăng tròn vành vạnh mà lòng khuyết sao
Một mình bóng ngã hư hao
Còn Anh vui vẻ tào lao khắp trời
Nói trước nè...
Nếu như mười sáu .... đơn côi
Thì em rão bước dạo chơi phố phường
Chỗ nào bát ngát lan hương
Đề thơ vịnh cảnh chỉ đường lên tiên...
ráng chịu...
Trúc Giang 02.10.09
(Lục Bát Cho Anh)
Nhắc
Biết Nhỏ bây giờ chẳng có ai
Niềm vui loáng thoáng hụt tầm tay
Chỉ còn Hạt Cát mong manh đó
Đừng để sóng đùa gió cuốn bay
Biết Nhỏ một ngày chẳng thấy sang
Lòng như dao cắt nhớ vô vàn
Chỉ lo mùa đến cây trơ nhánh
Chỉ sợ chiều qua giọt nắng tàn...
Trúc Giang 03.10.09
Chung Dòng
Ai ngờ khe khẽ vần thơ
Bắc qua làm nhịp cầu mơ nối liền
Sáng nghe ríu rít vành khuyên
Đêm thanh rẽ sóng đào nguyên tìm về
Bỏ không mấy chục Thu hề
Làm cho năm tháng ủ ê tơ sầu
Tóc chờ mắt đợi thêm sâu
Lược nào gỡ rối môi nào nhẹ lau
Sắc xưa nay đã phai màu
Đường xưa hương vẫn quyện vào hồn nhau
Lần về sóng dậy xôn xao
Hẹn giờ trôi biệt bến nào ta xuôi...
Trúc Giang 04.10.09
(Lục Bát Cho Anh)
Người-Ta ơiii... Ngộ quá à...
Em vừa lang thang cõi mộng
Vừa ngẫm qua bài phiếm văn
Rõ ràng điên tỉnh hai lằn
Cách nhau đường tơ nhỏ xíu
Nhà văn lý luận hơi gàn
Thi nhân sánh cũng y chang
Thơ hay bỗng nhiên có tội
Làm tiêu dáng vẻ hồng nhan
Thôi em chẳng ham viết nữa
Sợ mai có kẻ trầm trồ
Em mắc lời nguyền xấu xí
Mơ tàn mộng sẽ héo khô
Còn chuyện ham vui thơ thẩn
Thơm thơm hoa lạ hương đưa
Lén đùa gom gom cất giữ
Rình trộm nên nào dám thưaaaaa
Rong chơi ... ừa... thích rong chơi
Mõi cánh tim Anh về ngự
Ngủ vùi ngon giấc một nơi
Thơ ru thì thầm cũng đủ...
Vậy đó....biết hôn...
Trúc Giang 08.10.09
Vô Tình ...
Phải chăng yến tiệc còn say
Nên cành hoa nhỏ sáng nay ngủ vùi
Nắng trưa úp mặt bùi ngùi
Bơ vơ con suối rối nùi sợi mưa
Gió lùa sóng gợn buồn đưa
Hình như xoáy phả dấu xưa mất rồi
Thôi đừng đợi nữa Mình ơiiii
Có khi Họ lại rong chơi cõi Bồng
Trúc Giang 10.10.09
(Lục Bát Cho Anh)
Dễ Ghéttt...
Hỏi gì nghe dễ ghét không
Lại tay ai chuốc rượu nồng phải hôn ?
Nói năng đảo lộn càn khôn
Muốn em hết giân hết hờn còn lâuuuuuuu
Từ rày Ai có đi đâu
Say bờ té bụi mắc câu chốn nào
Đáng đời Hạt Cát biết baoooooooooo
Thèm thương thèm nhớ huỡn đâu mà hờn
Thiệt tình chắc Nhỏ Gờ hơnnnnnn...
Trúc Giang 11.10.09
(Lục Bát Cho Anh)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: