Như là giấc mơ qua...
Nhỏ Và Anh
Ta ru ngào ngạt Tình xa
Tình ru Ta lúc đời sa biển sầu
Ta -Tình dệt giấc mơ sâu
Tình-Ta ước hẹn mai sau và nầy
Ta-Tình đưa nắm bàn tay
Tình-Ta rượu ấm men gầy niềm tin
Ta-Tình như chính thương mình
Tình-Ta tha thứ dù nghìn lần hư
Ta-Tình lấy lẽ nhân từ
Tình-Ta mở cửa rất ư tình cờ
Ta-Tình vun vén thành thơ
Tình đưa Ta cập bến bờ những sau
HCN 12-10-2009 Thực Và Mơ
Mơ đưa mình lạc trời xa
Mơ đùa với Thực làm sa lệ sầu
Thực vùi Mơ xuống cùng sâu
Mơ xoa đời Thực nán lâu chốn nầy
Thực Mơ úp mở bàn tay
Mơ hong tim ấm đan dài niềm tin
Soãi chân Thực đuổi theo mình
Mơ băng lành lặn trăm nghìn hao hư
Ừ... Mơ rất đỗi hiền từ
Chẳng như đời Thực quá ư hững hờ
Vào Mơ thu trỗ tình thơ
Thuyền trôi sông Thực đến bờ Mơ hoa
Trúc Giang 12.10.09
(Lục Bát Cho Anh)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2009 19:48:35 bởi TrucGiang >
Hạnh Phúc
Một ngày bây giờ rất mới
Nắng hồng từng sợi lung linh
Hạt cát bay bay hữu tình
Giọng hờn như thơ trầm bổng
Hồn quấn theo khắp nẽo đời
Chỗ nào thường ghé rong chơi
Em đều khắc tên làm dấu
Ngàn năm dâu biển khó dời
Chỉ ghét tật hơi ... nghĩ nhiều
Có khi làm nhạt tin yêu
Lâu ngày không lo trị liệu
Sợ trầm kha nhuộm bóng chiều
Buồn vui ... chắt chiu từng chút
Gom đầy gởi cho Người- Ta
Ngọt ngào hương Mai hương Quế
Hỏi Anh còn giữ... hay là...
Trúc Giang 14.10.09
Sợi Tơ Lòng
Gởi anh dài lắm sợi tơ lòng
Xiết chặt tim mình nối biển Đông
Chẳng dụng thuyền đưa e sóng cả
Chỉ cần tâm tưởng cũng tình trong
Thu qua sầu chất phai màu tóc
Xuân lại hương tràn thắm sắc bông
Hỏi Tuổi trần gian ai níu được
Mà đem má nhạt sánh môi hồng...
Trúc Giang 15.10.09
Nhớ...Vẫn Chờ
Sáng nay hoa nở khác thường
Mùi thơm tỏa nức cả vườn
tưởng mơ
Dấu hôn in đậm tới giờ
Đường tim lõm xuống
tình thơ
bềnh bồng
Chỗ nầy tràn ngập nhớ mong
Khúc kia ấm áp hơi nồng mộng say
Một ngày đổi sắc trần ai
Một ngày mở cửa thiên thai gọi vào
Ừ..
hôn nhiều nhé...
không sao
Bỡi vì mỗi cánh môi trao lạ kỳ
Như là một đoá huyền vi
Nửa lâng thoát tục nửa trì thế gian
Sáng nay hương phất dịu dàng
Dấu yêu phả xuống nồng nàn biết bao
Sóng tim dâng mãi dạt dào
Bờ xa hẹn
nhớ
ngàn sau vẫn chờ,,,
Trúc Giang 16.10.09
(Lục Bát Cho Anh)
Ngao Du
Kinh nghiệm xưa núi rừng mùa lạnh
Còn tuần hơn đâu có lâu gì
Nhỏ sửa soạn quần dày áo ấm
Sẳn sàng chưa ? dành một chuyến đi
Mặc thiếu ấm đêm về khó ngủ
Ba bốn hôm coi thế mà dài
Lỡ thao thức anh đâu có thể
Như ở nhà to nhỏ bên tai
Có mấy lần uống cà phê tặng
Gốc gác đâu ở tận Buôn Mê
Nơi nổi tiếng vị ngon nhất xứ
Nhỏ cũng nên nếm thử đó hề !
Nhưng phải vào điểm tâm hững sáng
Đừng ban chiều rồi thức nguyên đêm
Nhạc rừng khuya nghe buồn lắm đó
Biết làm sao hôn gởi môi mềm
Vậy trước hôm xa rời thành phố
Có những gì anh cất giùm cho
Dù như vẫn Nhỏ thương bên cạnh
Nhưng ..nhưng...nhưng ...: dài lắm đợi chờ
HCN 18-10-2009
Nhỏ Đi... Anh nhớ chăm Vườn
Ừ...
Nhỏ chẳng sợ núi rừng sương lạnh
Có anh che cũng đủ ấm rồi
Hể thao thức nằm nghe gió thở
Tiếng thiên nhiên hòa tấu tuyệt vời
Nói vậy chứ...
Dặn dò mãi... thương sao quá đỗi
Chỉ vài hôm cứ tưởng như là
Nhỏ chắc nhớ ...trùm chăn thút thít
Những thân quen lẩn quẩn quanh nhà
Rồi tối tối ai ru vào mộng
Nhạc rừng hay đâu thế giọng thầm
Khúc thơ riêng đầu ngày nắng dịu
Nhỏ dõi buồn theo dấu mù tăm
Sẽ ...
Gởi anh cất vô vàn nỗi nhớ
Chỗ dành riêng mỗi bữa em kề
Ủ thật ấm cho cây xanh mượt
Trỗ đầy cành hoa trái xum xuê
Nếu...
Mai bước vào vườn Thơ vắng bóng
Chuyện ... lên voi không kể đâu à
Chuyến ... độc mộc Đào Nguyên bỏ lại
Phạt anh tìm kiếp nữa không ra...
thiệt đó nha....
Trúc Giang 18.10.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2009 19:51:56 bởi TrucGiang >
Nhé Em...
Một ngày anh đợi mỗi năm lâu
Em có nhớ không thuở ban đầu
Cũng độ mùa nầy Thu ghé bước
Có còn nghe Sóng gợn lao xao
Tấm hình đen trắng mấy thập niên
Màu chữ đàng sau nét nghiêng nghiêng
Những lúc tình cờ hàng số hiện
Tiềm tàng anh đâu thể nào quên
Đơn giản trong lòng nghĩ tới nhau
Nhé Em sinh nhật chúc một câu
Năm nay đặc biệt từ sáng sớm
Gọi "Nhỏ Thương Ơi" chịu hôn nào
Những lời hoa mỹ anh không đủ
Những sợi thiết tha anh có nhiều
Phong kỹ thật đầy từng vun vén
Ta ràng khao khít những Ta yêu
Nhé Em
HCN 24-10-2009
Nhé Anh... ráng chờ...
Hai Bốn tháng Mười rón rén
Sau lưng một khoảng trời buồn
Cứ hoài đưa tay níu lại
Hăm lăm hy vọng hồng hơn
Rồi mai rồi mốt đang chờ
Chuẩn bị trần ai trắc trở
Bao nhiêu ngày hoa thắm nở
Bao nhiêu năm tháng hững hờ
Ngày kia hai tám ... Ờ ... ơi
Hình như tâm sự rối bời
Nửa muốn quay về chốn cũ
Nửa lo lạc nẽo thuyền bơi
Hai Chín chắc Em ...ra đời
Chỉ mong đừng có mưa rơi
Để Em còn sang bến hẹn
Cùng Anh thong thả rong chơi
Trúc Giang 24.40.09
Sáng Hôm
Anh vừa xem xong phần dự báo
Đến khuya mây rời rạc từng phần
Xế chiều mưa lưa thưa nhẹ hạt
Gió Đông Đông Bắc hiu hiu sân
Đúng giờ thức dậy nhé Nhỏ thương
Gọn hành trang cùng bạn lên đường
Anh lẽn vô chỗ mình thường lệ
Xe khởi hành lất phất hơi sương
Lạnh ban mai đồng bằng dễ chịu
Chắc vài giờ Em ngủ thiu thiu
Bởi hằng đêm ít khi nghỉ sớm
Mặt trời hừng có muốn anh kêu
Hay nhẹ lay chuông lòng gọi dậy
Cho hay đã được một phần đường
Chiều tắt nắng đến miền đất lạ
Buôn Mê à nhớ đón Nhỏ Thương
Xứ Dinh Điền xưa... nay trù mật
Những trái hoa không thiếu thứ gì
Đẹp nhất hoa đồng bằng hôm đó
Mang lời thầm chúc đẹp chuyến đi
HCN 27.10.2009
Cám Ơn Cám Ơn...
Anh sắm hành trang chật hết rồi
Giờ lo canh giấc ... gọi dùm thôi
Dư nhiều rũi bạn xin xin ké
Giữ rịt e người chẳng chẳng chơi
Bởi vậy chỉ nên tim đủ kín
Hay hơn ráng giữ bước không rời
Mình cùng dạo khắp cao nguyên nhé
Tưởng tượng Đào Nguyên đang lướt trôi...
Nha...
Trúc Giang 26.10.09
Vậy Đó...
Đêm nay có lẽ còn ngon giấc
Ngày mai thao thức chắc nôn nao
Ờ ...lạ... thường khi thanh thản lắm
Thương Tiên ta biết dỗ thế nào
Bây giờ Tiên cấm ta cám ơn
Chữ nghĩa xài lâu cũng trầy sờn
Lệch lạc căn nguyên sao tội nghiệp
Vậy Tiên chỉ cách ý tình hơn
Nói thế chứ anh nhạy lắm mà
Cám Ơn dành chỉ nói với Ta
Môi cong hình dáng con tim đỏ
Và chữ phải bằng nét viết hoa
Sáng nay gởi Nhỏ những dịu dàng
Xách có nặng không những hành trang
Nhớ chừa khoảng đủ cho anh gởi
Đoán thử thử xem ..rất nồng nàn
HCN 28-10-2009
Buổi sáng hôm nay khác lệ thường
Mừng ngày sinh nhựt Nhỏ anh thương
Quà tặng cho Em như năm trước
Hoa trắng tỏ giùm nghĩa yêu đương
Anh hôn đằm thắm chúc vui nha
Lên đường cùng bạn chuyến đi xa
Mấy bữa anh chờ ...lâu lắm đó
Còn nhiều nhiều nữa nữa và ...và ...
HCN 29-10-2009
Hạt Giống
Đêm đầu đến phố miền cao
Trời trong lấp lánh muôn sao thiên hà
Đường chiều đón bước Em qua
Thác reo tở mở lá hoa tươi cười
Chờ lâu lắm đợi một người
Vòng tay dang rộng mọc mời thiết thân
Mùa Thu cũng rất ân cần
Tặng Em hạt giống theo chân Em về
Đồng bằng cho biết miền quê
Gầy thành cây mới hương đê mê nhiều
Vườn mình nha... Nhỏ thương yêu
Gốc nguồn Cương Thổ Hoàng Triều thuở xưa
HCN 31-10-2009
Lời Giã Từ Ban Mê...
Giã từ Buôn Mê... Hoàng Triều Cương Thổ
Biệt Điện trầm u giấu kín muộn phiền
Lên xe rồi Tây Nguyên nhìn tới khuất
Em đến cùng Xứ Lạnh... đỉnh Lâm Viên
Những thớt voi gợi nhớ thời oanh liệt
Những hùng anh giữ tấc đất ngọn rau
Những khổng tượng bây giờ khom lưng xuống
Những đồng tiền chưa đầy được hầu bao
Thân cây đẽo lộng thành thuyền độc mộc
Vẻ hoang sơ đơn giản cuộc mưu sinh
Nét nguyên thủy đâu đây còn lãng vãng
Sóng hồ dâng than khóc khúc uẩn tình
Ngày đến đây thác reo ngàn cung điệu
Đứng bên dòng nghe xao xuyến đê mê
Hùng vĩ thiên nhiên dang tay thân thiết
Đồng bằng xa... mới đó đã nhớ về
Sao thế được nâng niu từ tấm bé
Khó thay cho con sông đục phù sa
Rặng dừa xanh đứng nghiêng nghiêng tình tứ
Từng nhạt nhòa ... đất khách lỡ bôn ba
Ngụm rượu cần chưa mềm lòng người nếm
Tách cà phê đâu đủ gợi xa xưa
Hạt bụi đỏ bám sơ sài trên vạt
Giã từ nha... nơi... Gió Lạnh Mưa Mùa
HCN 31-10-2009
Mừng Về
Đêm qua chắc Nhỏ ngủ vùi
Leo lên đỉnh núi có vui hôn nào
Thăm đồi xưa cũ ra sao
Chân giày chân dép gặp cao bồi gàn?
Mấy ngày đây đó lang thang
Nhớ nhà chưa hởi ...mà mênh mang buồn
Nhà mình vắng Nhỏ mấy hôm
Khóm hoa đợi chủ mới đơm bông nè
Tối nay đúng lúc trở về
Vừa nghe tiếng động cùng hè mừng vang
Tay còn lủ khủ xách mang
Chỗ nào gởi nhớ hởi nàng Tiên thương
HCN 01-11-2009
Chút Suy Tư
Miền cao mấy bữa rong chơi
Tạm quên công việc quên đời rối tung
Xuống thung lũng lên đồi thông
Ngày xưa phố ấy vàng... hồng... những hoa
Giờ đây có khác chăng là
Bao chàng hào kiệt mù xa phương trời
Thoáng qua mấy chục năm rồi
Đường thoai thoải dốc chắc vơi u sầu
Đã thành cổ tích từ lâu
Bây giờ khách viếng nghĩ hầu hết quên
HCN 03-11-09
Trở Lại Đường Xưa
Anh dắt Em về những con đường xưa lắm
Hoa lá cỏ cây giờ nhiều chỗ không còn
Những dãy phố công viên thay màu gần hết
Miếu đình cổ thụ dấu xóa sạch trơn
Nhưng tất cả trong anh vẫn y nguyên ngày trước
Nhất là đoạn giờ có Nhỏ yêu thương
Đám chuối... hàng rào.. cửa sơ sài giản dị
Nhớ thuộc lòng lối nào cạnh bờ mương
Phía bên kia cây chanh trái hoằng gần chấm nước
Lại xà thêm lúc xe đò về quận chạy ngang qua
Vào cái thuở của nhiều người ít
Lũ chim no... trái chín đỏ hằng hà
Nhắm mắt lại đi... cái nầy Nhỏ thích
Trái me cong anh tặng đây nè
Thoáng một chút leo lên cành thoăn thoắt
Biết rất rành cây nào ngọt đó nghe
Để anh ghé vô nhà thằng bạn
Mượn chiếc xuồng ba lá bơi qua sông
Phía bên đó lục bình nhiều vô kể
Biết Nhỏ yêu phơn phớt tím màu bông
Hay Em có muốn lên trên ruộng
Lúa đang đồng ...ăn mống cả bầy rô
Mồi kiến vàng mới xào thơm phưng phức
Chiều nay làm gì cũng có tộ kho khô
HCN 14 - 11-2009
Nhỏ theo Anh vòng vèo bỡ ngỡ
Nắm chặt tay miệng ríu rít không ngừng
Qua Vườn thú còn dáng rừng hoang dã
Mới cách mấy năm bỗng hoá sân trường
Hồ Trúc mộng quan Tây tạo cảnh
Đẹp như thơ hoa bướm phải lòng
Xa chút nữa vòng sang Cái Cối
Bến đò xưa nhà đợi mái vòm cong
Ờ... Nhỏ quên hỏi ngày qua mấy chuyến
Cô lái chèo thoăn thoắt tay đưa
Áo bà ba... nắng hồng lên má dễ ưa
Anh ghé xuống... chỗ nào quen...quen nhất ?
Cây me ngọt mấy đời dâu biển khuất
Quẹo đường nầy mất dấu kiếm không ra
Mắt trông vời chân lướng vướng ngã ba
Lòng nặng trĩu gọi thầm yêu dấu cũ
Ngang nhà em... rồi tiếp miền quê cổ tích
Anh nhử rô em lội bắt cua đồng
Cá kho tộ canh tập tàng đủ vị
Thuốc nầy linh .... mở rộng cửa thiên đường...
Trúc Giang 14.11.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2009 00:50:06 bởi TrucGiang >
Ví Dầu
Lối xưa nắng vẫn ươm vàng
Sớm mai hoa vẫn nồng nàn ngát thơm
Hương còn đọng đến chiều hôm
Tràn vào mộng đẹp em ôm ngủ vùi
Lời ru ướp mật chín muồi
Xua tan hơi lạnh đẩy lùi bóng ma
Trời thơ lóng lánh trăng ngà
Hai vì sao nhỏ Ngân hà chèo qua
Ví dầu Hồng thủy không tha
Người chìm kẻ nổi ta bà lạc nhau
Ví dầu còn có kiếp sau
Lối xưa em vẫn khát khao tìm về....
Trúc Giang 23.11.09
(Lục Bát Cho Anh)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2009 08:48:34 bởi TrucGiang >
Nghĩ
Anh đó... chân tình sưởi ấm em
Dịu dàng canh mộng thế gian... thèm
Non Bồng tay nắm ngao du thưởng
Nước Nhược vai kề thích thú xem
Rớt giữa phong ba không thấy lạnh
Rơi cùng vực thẳm chợt nghe êm
Biết đâu cũng bóng hình nương tựa
Một chút... ghen hờn tô sắc thêm
Trúc Giang 24.11.09
Tình Trao
Đêm qua khó ngủ ghê là
Thực mơ mơ thực canh qua trăng tàn
Bình minh thấp thoáng đầu làng
Mà vần mới ửng chưa vàng ...làm sao
Đợi muồi nắng sẽ lên cao
Chắc chén rượu đào không kịp chuốc say
Thì thôi tựa đỡ bờ vai
Nhấp hương buổi sáng cũng ngày thần tiên
Thì thôi hôn cánh ...môi hiền
Ngụp trong suối mắt đỡ... ghiền chút nha
Chừng vườn rộ nở trăm hoa
Lại tiếp chén ngà tức cảnh vịnh chơi
Nhân gian tình nghĩa rối bời
Lỡ tay chạm nhẹ đứt rời khúc tơ
Từ khi mình trốn vào mơ
Tháng ngày bỗng kết nụ thơ ngọt ngào
Trái sai mình để dành nhau
Hương thanh để ướp tình trao đời đời...
nhé Anh...
Trúc Giang 26.11.09
(Lục Bát Cho Anh)
Cho Em
Gởi Em một cánh môi hôn
Tạ Ơn vá lại lành trơn muộn phiền
Gởi Em vần điệu nhung mềm
Tạ Ơn dòng Suối diệu hiền chảy quanh
Gởi Em nét vẽ đan thanh
Tạ Ơn ban sáng phần dành tặng nhau
Gởi Em hoa lá sắc màu
Tạ Ơn năm tháng vườn nào chỉ riêng
Gởi Em con chữ nợ duyên
Tạ Ơn nhiều lắm cô Tiên đời nầy
Gởi Em nhung nhớ vẹn đầy
Tạ Ơn xa tránh vũng lầy thế gian
Gởi Thương Yêu Đó vô vàn
HCN 28-11-09
Quà Của Anh
Nhỏ đem ấp ủ nụ hôn
Chờ mai chín rượu chuốc hồn Anh say
Nhỏ đem điệu nắng ban mai
Hòa chung giọng suối thiên thai vút về
Nhỏ- Anh hạnh phúc vai kề
Nét thần rạng rỡ hoặc mê lòng trần
Hoa yêu dấu... nhánh thương thân
Bốn mùa sắc thắm đơm cành biếc xuân
Nhỏ xin trả nợ phù vân
Thơ duyên giữ lại kết vần thiên thu
Vì Sao Lạc giữa sa mù
Chìm Sông Trăng dịu sóng ru dạt dào
Cám Ơn HC biết bao ....
Trúc Giang 8.11.09
(Lục Bát Cho Anh)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2009 23:36:34 bởi TrucGiang >
Gởi Em
Gởi Em vàng lá Thu nào
Khơi màu yêu dấu tình trao nồng nàn
Gởi Em thương muộn thương màng
Từ đây mãi mãi chẳng tan bao giờ
Gởi Em sóng gợn đôi bờ
Muôn ngàn dặm cách...dây tơ nối liền
Gởi Em Nguyệt Qưới cõi tiên
Xuống trần hương tỏa khắp miền thơ văn
Gởi Em nhật nguyệt đôi vầng
Sáng soi vườn mộng...ấm nồng sớt chia
Gởi Em thủ thỉ canh khuya
Đêm chiêm bao...sáng mai kia vẫn còn
HCN 30-11-09
Mơ Về Một Cõi
Em từ lạc Cảnh thu vàng
Chìm trong yêu dấu nép tàng cây cao
Nghe từng nhịp thở xôn xao
Của đêm Nguyệt Quới của chiêm bao hồng
Là từ vườn mộng trổ bông
Là từ phiền muộn theo dòng trôi xa
Cảnh thu giờ chuyển sắc hoa
Lá vàng trở giấc chồi ra xanh cành
Trời xưa mây khói mong manh
Góc nầy nhỏ xíu mà thành bao la
Chắn che cuồng nộ phong ba
Bình yên vừa đủ mình qua đến bờ...
Trúc Giang 29.11.09
(Lục Bát Cho Anh)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2009 23:38:38 bởi TrucGiang >
Ồ Lạ chưa....
Trong tim đang bừng ngọn lửa
Tay cầm mầu nhiệm lung linh
Chân bước trên vùng hạnh phúc
Mà sao trăn trở phận mình
Nếu kể từng con đường nhỏ
Khúc quanh vinh nhục hằn sâu
Thu đông có làm phai sắc
Cũng còn xuân hạ pha màu
Chẳng như Người-Ta vừa đến
Đã sẳn một khung trời buồn
Loi ngoi giữa dòng định mệnh
Buổi chiều vệt nắng tơ vương
Lỡ khi trời chuyển âm u
Nắng trốn sau lưng mây mù
Xui thêm từng cơn mưa đổ
Nên thường ấm lạnh lời ru...
Trúc Giang 02.12.09
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: