Nhập Dòng...
Như vừa trầm mát dưới sông
Như vừa phơi nắng trời trong trên đầu
Như vừa trút cạn nỗi sầu
Như vừa mở cửa ngạt ngào hương hoa
Vì Em buồn đã trôi xa
Vì Em tay khéo kết hoa đan tình
Vì Em một tập sách xinh
Vì Em đang trải lòng mình thành thơ
Nếu không ngày đó tình cờ
Nếu không kiếp nọ hẹn chờ nhân gian
Nếu không trăng uyển mơ màng
Nếu không ...chắc sẽ buồn chan ngập hồn
Nên ngày mở mắt...Cảm Ơn
Nên ngày rộn rã giận hờn yêu thương
Nên ngày mọc nhánh uyên ương
Nên ngày khắc dấu lạ thường lên tim
Hẹn nhau có lạc nhớ tìm
Hẹn nhau chia xẻ nỗi niềm dẫu chi
Hẹn nhau gìn giữ những gì
Hẹn nhau dầu chẳng... chẳng di đổi dời
Thương sao bóng lẻ bên đời
Thương sao gặp khó cho lời nhủ khuyên
Thương sao quá đỗi quá hiền
Thương sao thao thức từng đêm vui buồn
Có khi nóng giận điếng hồn
Có khi nhung nhớ như không thể nào
Có khi lòng trĩu cơn đau
Có khi sóng sánh nhiệm mầu đưa sang
Lòng tin vào những nồng nàn
Lòng tin có thật muộn màng dấu yêu
Lòng tin mất mát đã nhiều
Lòng tin tìm gặp được điều ước mong
Trời thơ đâu chỉ đôi dòng
Trời thơ mây ửng bềnh bồng xưa sau
Trời thơ ướp mật tình trao
Trời thơ biến cả chiêm bao thành ngày
Nầy thuyền gặp sóng lắc lay
Nầy đời hụt hẫng vùi cay nuốt sầu
Nầy chân kề mé vực sâu
Nầy bàn tay đỡ lo âu vỗ về
Từ trong hơi ấm tràn trề
Từ tim khép lại say mê điệu vần
Từ đêm ngóng đợi bâng khuâng
Là Từ khi ấy ta gần biết bao..
. Trúc Giang 26.3.09
(Lục Bát Cho Anh)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2010 05:02:55 bởi TrucGiang >