Như là giấc mơ qua...
Mùa Sứ Thả Hương (4)
Chỉ vì
Nghĩ mình mấy kiếp tội tình
Hối e không kịp mà kinh chẳng làu
Bây giờ đâu biết làm sao
Lần theo đuốc tuệ nhiệm mầu bước đi
Nhưng lòng cũng có nhiều khi
Nhớ hương sứ thoảng nhớ thì thầm ru
Nhớ vầng dương đuổi mây mù
Nhớ trần gian có mùa thu ngọt ngào
Vậy đó...
Trúc Giang 11.4.11
(Lục Bát Cho Anh)
Nhỏ
Bữa nay Nhỏ lại lên chùa
Đem thương yêu trải ...ấm mùa Xuân sang
Bao nhiêu ánh mắt ngập tràn
Chờ mong tình mẫu chứa chan diệu huyền
Từ ngày có thể ngẫu nhiên
Hay từ tâm thiện gặp duyên nở bừng
Hình dung...con trẻ reo mừng
Túa xua về hướng xe dừng: Mẹ lên!!!
Hình dung Em dáng vóc Tiên
Nhẹ nhàng đáp xuống nơi miền thương yêu
Ban niềm vui sướng đồng đều
Rót bao hoan hỉ ...châm liều hồi sinh
Ta yêu... thương lắm chân tình
Bông hoa hương ngát đẹp xinh dịu dàng
Người đời son phấn điểm trang
Kim cương quí thạch khoe sang khoe giàu
Nhỏ à... Nhỏ chẳng đẹp sao
Tấm lòng từ ái còn cao biết chừng
HCN. 23-01-2011
Là em được phúc vui đầy
Bao nhiêu ánh mắt thơ ngây xoe tròn
Tim mình hòa nhịp trẻ con
Tiếng cười hai ... lứa cũng giòn như nhau...
á !
Trúc Giang 23.1.11
Giản Dị Cá kho và dĩa rau lang
Món mong món đợi cao sang đâu nào
Từ lâu thèm nhớ biết bao
Quê từ xương tủy làm sao đổi dời
Có đi cuối đất cùng trời
Vẫn yêu giản dị khoảng đời đã qua
NhàQuê 31-05-2011 Chọc Bác NhàQuê
Ước nầy đâu có chi xa
Nếu như Bác thích ghé qua đây nè
Đường bằng không phải chèo ghe
Nhắm con mắt lại là nghe tiếng chào
Ba Tri còn đó Bãi Ngao
Giồng dưa ruộng sắn ngọt ngào vị quê
Vàng tươi bông bí đó hề
Góc sân trường cũ hè về phượng rưng
Hương cau hương sứ reo mừng
Cỏ cây vui sướng không ngừng níu chân
Càng Cua bẽn lẽn xí phần
Cái nàng Rau Nhúc tần ngần mắt đưa
Đằng kia xanh ngát Rau Dừa
Bỏ qua sao được ... dễ ưa lắm mà
Toòng teng cô bé Khổ Qua
Tủi thân đắng nghét đứng xa lén nhìn
Cà Chua má thắm thật xinh
Chen vào tủm tỉm khoe mình có duyên
Không say cái lúm đồng tiền
Cũng nghe khoảnh khắc bình yên tâm hồn
Ừ thì ngược dấu hoàng hôn
Trở về lối mộng mình ôn chuyện đời
Theo dòng cổ tích rong chơi
Trăng thơ trải một góc trời dành riêng
đó Bác.
Trúc Giang 31.5.11
Hoa Tháng Năm
...................
Chỉ vui khi tựa vai Người
Chỉ nghe thanh thản khi vùi hương thơ
Chỉ thèm giữa ngọ nằm mơ
Giữa đêm trừ tịch thức chờ anh sang
Chìm trong hương sứ mơ màng
Bỏ VÔ THƯỜNG lại ôm choàng Chân Như
Trúc Giang 26.4.11
(Lục Bát Cho Anh)
Lên Chùa
Hôm qua em cũng lên chùa
Một đàn chim nhỏ chạy đua ra mừng
Bảo sao mình lại không cưng
Kéo vào chính điện tưng bừng... tiệc vui
Minh Thông ngoan đã nhiều rồi
Hát bài... Hủ Tíu ... bùi ngùi khách thăm
Em quên mai lại ngày rằm
Trên chùa cúng Phật hằng năm tháng nầy
Cám Ơn đàng ấy... cho hay
Hông thôi bị lỡ bữa chay mất rùiii...
Trúc Giang 16.5.11
(Lục Bát Cho Anh)
Nét Đẹp
.........................
Sỏi nầy... nói nhỏ anh nghe
Hôm nào vườn mộng im re biết là
Một ngày cây chẳng nở hoa
Một ngày giữa cõi ta bà mỏi mê
Hồn thơ đâu chẳng thấy về
Em ghì nỗi nhớ bốn bề vợi mong
Sỏi hờn suối sẽ đau lòng
Bởi không gian rộng khó vòng tay ôm
Cầu sang là sợi hương thơm
Đêm đêm bắt nhịp nối vòm trời thơ
Anh đừng làm ánh trăng mờ
Đừng làm sao tắt suối chơ vơ buồn
Trúc Giang 21.5.11
(Lục Bát Cho Anh)
Hẹn-Hổng Chịu đâu...
Một ngày nắng gắt không mưa
Một ngày cây cỏ lưa thưa gục sầu
Một ngày chậm chạp qua lâu
Hỏi Anh hoa héo làm sao hương nồng
Chờ mai hẹn... có còn bông
Hay là du lãng mấy vòng tử sinh
Hay là xa tắp bình minh
Gọi nhau chẳng thấy tiếng mình Ờ ơiii...
Trúc Giang 12.5.11
(Lục Bát Cho Anh)
Trích đoạn: TrucGiang
Giản Dị
Cá kho và dĩa rau lang
Món mong món đợi cao sang đâu nào
Từ lâu thèm nhớ biết bao
Quê từ xương tủy làm sao đổi dời
Có đi cuối đất cùng trời
Vẫn yêu giản dị khoảng đời đã qua
NhàQuê 31-05-2011
Chọc Bác NhàQuê
Ước nầy đâu có chi xa
Nếu như Bác thích ghé qua đây nè
Đường bằng không phải chèo ghe
Nhắm con mắt lại là nghe tiếng chào
Ba Tri còn đó Bãi Ngao
Giồng dưa ruộng sắn ngọt ngào vị quê
Vàng tươi bông bí đó hề
Góc sân trường cũ hè về phượng rưng
Hương cau hương sứ reo mừng
Cỏ cây vui sướng không ngừng níu chân
Càng Cua bẽn lẽn xí phần
Cái nàng Rau Nhúc tần ngần mắt đưa
Đằng kia xanh ngát Rau Dừa
Bỏ qua sao được ... dễ ưa lắm mà
Toòng teng cô bé Khổ Qua
Tủi thân đắng nghét đứng xa lén nhìn
Cà Chua má thắm thật xinh
Chen vào tủm tỉm khoe mình có duyên
Không say cái lúm đồng tiền
Cũng nghe khoảnh khắc bình yên tâm hồn
Ừ thì ngược dấu hoàng hôn
Trở về lối mộng mình ôn chuyện đời
Theo dòng cổ tích rong chơi
Trăng thơ trải một góc trời dành riêng
đó Bác.
Trúc Giang 31.5.11
Cám Ơn Bài thơ gởi chọc sao hay quá
Dọn hết lên bàn món ta ưa
Bông bí vàng... khổ qua... rau nhúc
Đến cà chua... củ sắn... rau dừa
Những màu sắc thành tranh tuyệt đẹp
Kẻ phương xa như được dắt về
Sân trường cũ có bầy phượng đỏ
Từng con giồng... bãi biển nơi quê
Cám Ơn nhé biết nhiêu kể xiết
Sáu đoạn thơ giản dị vậy mà
Như sống lại ...bên trời cố xứ
Bốn mùa đang đứng cạnh đâu xa
NhàQuê 01-06-2011
Sứ Giả Ít hôm nữa cháu về quê nội
Nén cảm dâng ta chúc lên đường
Sẽ chân bước qua vùng nhiều khác
Dây buộc ràng gọi đó quê hương
Chắc bỡ ngỡ cảnh quang lạ lẫm
Mải mê nhìn nước đục phù sa
Nghe muối trắng ngàn lời tâm sự
Về quảng đời thơ ấu ông cha
Có những người... xưa kia chòm xóm
Mơn tóc xanh... sao giống quá chừng
Sẽ ngơ ngác hiểu gì câu nói
Nếu đứng gần... ta chắc rưng rưng
Dấu chân nép bao năm lặng lẽ
Vừa nghe tin hối hả trở mình
Chút dư hương lá hoa giữ hộ
Thả miên man theo ánh bình minh
Bên kia ngày... nơi nầy vào tối
Thao thức cho tâm tưởng ngược về
Viếng đất tổ cháu con Sứ Giả
Thay lời người lỡ bước xa quê
NhàQuê 03-06-2011 Có những người... xưa kia chòm xóm
Mơn tóc xanh... sao giống quá chừng
Sẽ ngơ ngác hiểu gì câu nói
Nếu đứng gần... ta chắc rưng rưng
NhàQuê 03-06-2011 Nhạy Cảm
Tủm tỉm thôi nha... hổng dám... cười
Ông Già mít ướt thiệt ta ơiiii
Sờ tim tim kể ngàn tâm sự
Vuốt tóc tóc theo vạn nẻo đời
Phố lớn chân qua chiều tẻ nhạt
Quê nghèo hồn gởi nắng tinh khôi
Cây cao tỏa bóng tàn che rộng
Nước mắt hình như ... ẩn khắp người
Trúc Giang 03.6.11
Đứng Chờ Sáng vừa ra cửa sân sau
Chợt nghe hương sứ ngạt ngào đâu đây
Nhìn lên đồi phía tàng cây
Hoa chi chít trắng nở đầy đêm hôm
Nhỏ ơi Nhỏ có biết hôn
Suy tư theo bước hương thơm dẫn về
Tưởng chừng đứng dưới trời quê
Sân hoa xinh xắn mãi đê mê nhìn
Tần ngần...nhưng nhớ như in
Bồn hoa chậu sứ như hình thiết thân
Lá lay vẫy gọi tới gần
Đưa tay chạm được bâng khuâng thuở đầu
HCN 13-06-2011
Giá như dừng lại lâu lâu
Để cho hương sứ đừng sầu phân ly
Giá như cứ mãi thầm thì
Cho đêm nguyệt quới nhu mì lắng nghe
Diệu huyền rót xuống môi se
Sáng ngày mật đượm hoa xòe cánh thơm
Giá như anh... hóa cọng rơm
Chim bay mỏi cánh về ôm ngủ vùi
Tinh mơ thức dậy niềm vui
Dịu dàng tia nắng mỉm cười theo em
Lá bay nép khẽ bên thềm
Chở câu tình tự ru êm biển đời
Trúc Giang 13.6.11
(Lục Bát Cho Anh)
Thôi Nhỏ Biết Rồi
Hẹn... bay mất dấu chân chim
Hẹn trần gian xuống rồi chìm khuất tăm
Thì ra danh lợi thăng trầm
Thì ra quấn quýt trăm năm tơ hồng
Bến Mê thuyền đắm giữa dòng
Còn bao la đó .... chèo không thấy bờ
Hẹn... rồi mai mốt làm ngơ
Bắt Ta đứng đợi bơ vơ góc trời
Chi bằng tay nắm không lơi
Mười giờ chín khắc cùng rời thế gian
dzị cho chắc cú hông sợ lạc nữa hén
Trúc Giang 17.6.11
Quê xưa vẫn đượm hương nồng
Góc vườn thân thiết thầm mong người về
Cách con đường nhỏ gồ ghề
Mà qua không được ngại kề chong chênh
Có nghe ngày nhớ gọi tên
Có hay đêm dõi dài thênh lối mù
Hẹn... sao ngần ấy trăng thu
Hẹn ... mà chân cứ vân du cõi hồng
Nếu như Ấy chẳng thay lòng
Cho dù ... mất dấu giữa dòng không nao
Bới tung quả đất tìm nhau
Có đâu... chờ tối... chiêm bao mới về
ghéttt ơiiiii là ghétttttt ...
Trúc Giang 16.6.11
Thôi Nhỏ biết rồiii...
Sáng ra mưa ướt ngoài sân
Hình như không có dấu chân Sỏi về
Vườn hồng đáng lẽ xum xuê
Lời ru bởi vắng sắc tê tái buồn
May mà ... chút nữa ... quên luôn
Trên cây còn phiến lá vương... tội tình
huhuuuu...
Đổ thừa ... đâu phải tại mình
Vô duyên con chữ cứ rình đi chơi
Đuổi hoài mệt muốn bỡ hơi
Bắt về mấy vận Gầy ơiiii là Gầy...
Trúc Giang 15.6.11
Hỏi Anh
Lạ... sao hai nửa Người Dưng
Tâm như một thể Anh trầy Nhỏ đau
Đêm thường đi lạc chiêm bao
Hừng đông trăng ngủ chén đào chưa vơi
Lại quay về ngụp biển đời
Ý thơ mới chớm vần bơi thẩn thờ
Nói cho Nhỏ biết đi Ờ
Đâu ngàn năm nọ hẹn chờ... có chăng
Hay Cô Tiên Suối nghe nhầm
Bỏ thiên thai xuống mãi lầm lũi đi...
Nghĩ hoài chẳng nhớ ra gì
Hỏi cho rõ chuyện còn ...hy vọng... chờ
Trúc Giang 14.6.11
(Lục Bát Cho Anh)
Mềm Mại Ân Cần
.............................
Giữ như tranh đẹp mới vừa
Vẽ xong ....mà Thực là chưa xong gì
HCN. 17-07-2011
Lung linh đường nét diệu kỳ
Không cùng ... chấm phá dễ gì nhận ra
Cỏ cây quanh lối mượt mà
Ghi bao cổ tích từ ta tương phùng
Giọt hờn rớt xuống viền khung
Mai thơm thanh thoảng vừa xuân ngọt ngào
Hương sứ lẻn vào chiêm bao
Trần gian nặng bước làm sao dự phần
Nhé anh... chỉ giữ trong ngần
Bỏ đi cát bụi vướng thân đời nầy
Khoác vầng thơ ấm đầu ngày
Nhẹ thênh hồn phách cùng bay về miền
Nếu như gọi đó... Tiền Duyên
Thế nào mình cũng ... Thần- Tiên sánh kề
Trúc Giang 17.7.11
(Lục Bát Cho Anh)
Vườn Ngủ Yên
...........................
Vài vần gói đủ thiết tha
Lúc như dòng suối ngân nga bổng trầm
Chữ mà chuyển được thanh âm
Còn đưa vị ngọt âm thầm ngấm sâu
Nhớ ơn vuông đất nhiệm mầu
"Niềm Đau Yên Ngủ"... đêm ngào ngạt hương
HCN. 20-07-2011
Góc trời nhỏ thật bình yên
Xa nơi thế tục đào nguyên rất gần
Khóm hoa bụi cỏ thương thân
Cả con sâu đốm có lần mon men
Nhìn lâu mắt đã dần quen
Lá Vàng mấy chiếc đeo... khoen cũng... tình
Tranh nhờ điểm khuyết thêm xinh
Có mưa có nắng vườn mình mới tươi
Trúc Giang 20.7.11
(Lục Bát Cho Anh)
Vô Thường
Thế gian tất cả vô thường
Có chi đáng để mình vương vấn nào
Hôm nay cười nói xôn xao
Trèo lên chín bệ ngôi cao tưởng bền
Biết đâu bờ vực chông chênh
Đang cơn chếnh choáng lăn kềnh ngỡ mơ
Tâm không đuốc tuệ nên mờ
Túi không có đáy nên vơ khó đầy
Đã siêng xới đất trồng cây
Hoa vô ưu đó nên gầy vườn ta
Đừng lo thế sự nữa mà
Giữ lòng thanh thản chờ qua chuyến đò
Trúc Giang 22.7.11
(Lục Bát Cho Anh)
Trích đoạn: TrucGiang
Vô Thường
Thế gian tất cả vô thường
Có chi đáng để mình vương vấn nào
Hôm nay cười nói xôn xao
Trèo lên chín bệ ngôi cao tưởng bền
Biết đâu bờ vực chông chênh
Đang cơn chếnh choáng lăn kềnh ngỡ mơ
Tâm không đuốc tuệ nên mờ
Túi không có đáy nên vơ khó đầy
Đã siêng xới đất trồng cây
Hoa vô ưu đó nên gầy vườn ta
Đừng lo thế sự nữa mà
Giữ lòng thanh thản chờ qua chuyến đò
Trúc Giang 22.7.11
(Lục Bát Cho Anh)
Bình thường Con người trên trái đất này Đều có hai mặt ngoài trong khác thường Có thế xu hướng đi lên Để mà đối phó mặt trong mặt ngoài Ai đâu ngờ trước tương lai Chỉ vì hiện tại lo toàn cho xong Hướng đường chỉ lối tâm lành Ngày dần tích lũy đầy thêm tấm lòng Thích nghi công việc thường ngày Rồi đi đây đó nhận ra rất nhiều Bình thường sống với mọi điều Nhưng ta vẫn giữ ta là chính ta.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: