Như là giấc mơ qua...
Ừ Thì ...
Ừ thì cứ lẫy hờn đi
Nắng em đủ ấm chẳng khi cần bù
Ừ thì sớm tối… lu bu
Nhưng sao văng vẳng lời ru chớm phiền
Ừ thì … ai dám mơ… tiên
Theo dòng chìm giữa cô miên từ hồi
Ừ thì… buồn nấu sầu xôi
Gói vào tâm khảm đêm … ngồi dệt thơ
Ừ thì…cõi vắng thầm mơ
Lại về ngâm suối thả chơ vơ buồn
Ừ thì … trôi tít muôn phương
Giữ vàng thu chín… mùa đương mộng chờ
Trúc Giang 09.11.11
(Lục Bát Cho Anh)
Thuốc Đau ...
Nhỏ có biết ta đau như Nhỏ vậy
Những lời đùa cố làm Nhỏ khỏa khuây
Lại cũng hiểu Nhỏ thường hay nũng nịu
Nhưng có điều không giận lẫy giống ta
Vai đây nè cái cô Tiên cà nhắc
Kề vô đi làm gậy ...quãng đường phiền
Hay muốn cõng anh quì leo lên cỡi
Chừng mạnh lành nhớ phải Cám Ơn nhen
Anh không biết thuốc nào là thần dược
Chỉ cần xoa đã vơi dịu cơn đau
Nên anh vẫn dùng toa riêng trị liệu
Bằng giễu cười ..biết đâu sẽ hết mau
Nhắm mắt lại đi anh thêm liều khác
Mi lên vùng thương quí đã bao năm
Thầy thuốc nầy chuyên đau Nam chữa Bắc
Mạch dậy rần... bịnh mấy ...cứ an tâm
Nếu như đêm nào trăng lên có muộn
Gom củi khô mình đốt lửa bập bùng
Ánh sáng rọi khuôn tình đang lấp lánh
Bài thơ lồng ta và Nhỏ viết chung
Chưa nói cho Em cái nầy lạ lắm
Những bài thơ anh nhờ Nhỏ tựa đề
Lần đọc lại sao mà tâm và ý
Từ hai nguồn hòa nhập nghĩ ngộ ghê
....................................
HCN 10.11.2011
Giọt lóng lánh an nhiên vào cõi mộng
Nhỏ ước gì nhè nhẹ bước anh sang
Chén thần dược dỗ dành đau sẽ hết
Cám Ơn rồi Ơn Cám nữa .... miên man
Trúc Giang 10.11.11
Cho Em Ngày Sinh Nhật
Nhắm mắt lại đi khấn thầm điều ước
Biết Em giản dị chẳng mong chi nhiều
Tha thiết dòng đời êm xuôi lặng lẽ
Và gởi nguyện cầu cho một dấu yêu
Anh cám ơn Em đọc trong sâu thẳm
Mọi chuyện an lành từ vững niềm tin
Đứng trước gian nguy biết Người vẫn cạnh
Cảm thấy êm ru ...tâm thản lòng bình
Mọi thứ xưa nay hữu hình hữu hoại
Ta đã cho nhau... sẽ mãi còn hoài
Đường trần chung đi không còn đâu mấy
Ta nguyện giữ gìn chẳng chút nhạt phai
Lời thương gởi Em nhân ngày sinh nhật
Lời cầu hằng khi yên ắng đời thường
Lời nguyện an vui lo điều phúc thiện
Lời rất đủ đầy mãi mãi yêu thương...
HCN 29-10-2011
Nha ....
Nịnh vừa… nghe cũng êm tai
Nếu như ghẹo Nhỏ thì… cay cú à
Vườn khô từ bước Anh qua
Từ tay Anh tưới lá hoa sum cành
Luận công khó nhọc nhường Anh
Nhỏ không tốn sức mà thành… chủ nhân
Suốt ngày hương thoảng bâng khuâng
Đêm thanh Sao hội hóa thân yến vầy
Sỏi men bờ cát sang đây
Có khi trời sáng còn say quên về
Cảnh đâu bằng cảnh miền quê
Nỉ non trúc rót tỉ tê suối đàn
Nịnh vừa… cho đủ tình chan
Nếu như giả bộ thì… gan cùng mình
Bụt hiền còn chẳng làm thinh
Huống chi là Nhỏ thần kinh… bất thường
Cám Ơn ngày tháng yêu thương
Đêm ơi đừng rớt mù sương vướng lòng
Trúc Giang 18.11.11
(Lục Bát Cho Anh)
Thuốc ...
Giọt nắng mai hồng gởi gió sang
Chút hương quen thuộc chút nồng nàn
Cho ngày thức dậy tràn hơi ấm
Quấn quýt giọng cười theo nắng chan
Còn … mật ráng chờ tôi tối nha
Rót đầy chén ngọc lộng trăng ngà
Tương tư có nặng … ghiền thơ mấy
Cũng trị say thêm …mộng tới… già
Sót chỗ nào đau khai tiếp nhé
Để nghiền linh được chữa lành luôn
Hui hiu chút gió vườn tươi mát
Đuổi tiết đông se sợi tóc buồn
Trúc Giang 19.11.11
Qua Nại Hà Kiều
Ướm thử chân lên nhịp Nại Hà
Cầu không tay vịn bắt ngang qua
Bờ thi chỉ có...thi lương thiện
Dốc thách dường như thách chánh tà
Mắt hướng nhìn xem tầm rộng mấy
Đầu nghiêng đoán định khoảng bao xa
Bên kia đứng ngó còn trêu chọc
Chỉ chõ lung tung ức quá mà
Ức quá mà ta phải cố thi
Tâm lành vợi vợi chớ thua gì
Trần gian đã sống lâu nào phải
Địa ngục toan giam có dễ chi
Ráng đứng coi chơi chừng chốc lát
Chờ qua phải đợi tới phiên kỳ
Nghe đồn vượt khỏi người thay dạng
Nếu vậy nhìn ra chắc khó hì
NhàQuê Dec 09,2011
Họa bài “Qua Nại Hà Kiều”
Thành tích năm xưa vượt hải hà
Sóng to bão lớn khó ngăn qua
Kỵ cơ bảo giáp… ừ… phe chính
Giáo mác ma đao…rõ… phái tà
Núi thẳm tâm bình đâu sợ dốc
Trời cao chí quyết chẳng e xa
Xá chi mấy nhịp không tay vịn
Cứ bước thong dong cũng tới mà
Cũng tới mà thôi… hãy ráng thi
Lẽ nào bị rớt … chớ lo gì
Suối ôm trăng mộng rung muôn điệu
Vườn nở hoa tình rợp khắp chi
Múa bút tám câu Thần chấm…. tuyệt
Gieo vần năm chữ Lý khen …. kỳ ***
Phen nầy nhất định danh đầu bảng
Trút gánh trần ai thở cái…. hì
Trúc Giang 09.12.11
***là kỳ tài … chứ hông có phải kỳ… cục đâu á Bác
Vẫn Là...
Vẫn là hoa thắm hương say
Vẫn là nắng ấm sớm mai rạng hồng
Vẫn là yêu dấu ngập lòng
Là Anh ngự giữa mênh mông đời nầy
Là từ em tựa bờ vai
Đêm sao lấp lánh trần ai biết cười
Thì thầm… mười tám đôi mươi
Anh còn giữ đó mà… lười không chăm
Mấy hôm trời đất tối sầm
Làm em cứ ngỡ tay cầm buông lơi
Nghĩ hoài không hiểu Ờ ơiiii…
Trúc Giang 14.12.11
(Lục Bát Cho Anh)
Dỗ
Tưởng anh … khăn gói lên đường
Em ra bến nhớ bờ thương đứng chờ
Buồm căng rách nửa trời mơ
Gió quào rát cả vầng thơ em đề
Chiều phong trăng gọi thuyền về
Chèo khua tiếng vọng câu thề chẻ đôi
Tay buồn dỗ nhẹ bờ môi
Lời ru sương đọng… ừ thôi đừng hờn
Trúc Giang 3.1.12
(Lục Bát Cho Anh)
Vậy Là...
Vậy là Anh nghĩ chưa thông
Trần ai có được như không có gì
Để tâm hệ lụy làm chi
Phúc đâu dịu vợi nặng trì ưu tư
Như con suối nhỏ hiền từ
Tưới rừng xanh biếc còn ru nắng vàng
Vui hòa cung nhạc chiều loang
Đêm ôm trăng ngủ … bình an biết chừng
Nợ trần sao lại không dưng
Choàng tay giữ chặt đưa lưng quãy còng
Tặng Anh hai chữ CÓ – KHÔNG
Bắt đầu nghiệm kỹ … cho lòng thảnh thơi
Nha.
Trúc Giang 04.1.12
(Lục Bát Cho Anh)
Ừ...Em Biết...
Ừ…
Em cũng biết
Vườn nhà mình có cây hoa lạ
Theo bốn mùa thắm sắc thơm hương
Xuân trổ nụ chan niềm vui mới
Hạ sum cành lá mướt đong đưa
Che nắng héo che mưa bất chợt
Hát lời tình rẽ mộng ban trưa
Thu nhuộm sắc thơ vàng rất ngọt
Trái chín muồi chưa cắn đã say
Em giấu kỹ hơi men nồng ấm
Đông lạnh về giữ gốc tươi xanh
Cứ chăm mãi cây thành… dị thảo
Giống hoa tiên mọc giữa cõi trần
Có chút… kỳ duyên đời nầy gặp gỡ
Dưới đất trên trời bỗng ... quá thương thân
Trúc Giang 7.01.12
Cho Ngày Valentine
Vẫn loài hoa trắng cũ
Vẫn bình thường đơn sơ
Vẫn muôn màu hợp lại
Vẫn yêu thương vô bờ
14.02.12
Mở bầu trời nên thơ
Ngập hương Loài Hoa Trắng
Chỉ anh và em ngự
Riêng mình một cõi mơ
Trúc Giang 14.02.12
Cho Một Ngày Gần
Như bao lần hờn lúc trước
Nặng hơn khối đá trĩu oằn
Huống hồ còn liền lặn được
Hãy cười thấy đủ đường răng
Lá hoa trong vườn còn biết
Đến mùa thơm phức hương quen
Hình dung từng làn len lỏi
Sông khô bỗng hết muộn phiền
Thời gian cứ dần đi tới
Sẽ nhìn tận cõi chờ mong
Bàn tay đâu cần chạm nắm
Mà nghe mạch ấm trong lòng
Nếu như đúng ngày Nguyệt Quới
Trổ bông trắng muột sân mình
Vườn hẹn thêm cành tao ngộ
Dòng sông yêu dấu chứng minh
Một mai cửa đời đã khép
Ta mang huyền thoại về nơi
Xa xôi hẹn hò từ lúc
Gởi thương kết trọn dòng đời
HCN 15.03.2012
Tưởng đâu cục hứng đi luôn
Vườn hẹn bỏ không về nữa
Cây hờn còn khô dấu Sét
Ngó quanh một khoảng trời buồn
Đêm tàn thao thức nằm nghe
Lá rơi rất khẽ bên hè
Hương Sứ kêu mùi Nguyệt Quới
Chuyện gì mảnh sợi tơ se
Bạch mai buông tiếng thở dài
Nhỏ nhoi hạt cát trần ai
Người-Ta đào nguyên lạc cảnh
Rượu tiên chưa nếm… tình say
Đâu kỳ giống như con Suối
Nũng yêu không biết chọn giờ
Hòn Sỏi trên cao rơi xuống
Chạm vào đứt mạch nguồn thơ
Trúc Giang 15.3.12
Hòn Sỏi Thân Yêu
Nhất trần gian tật nhiều chi xiết
Kể ra hoài không biết đựng đâu
Hôm qua lốc cốc… thần sầu
Bữa nay nhịp ấm lời âu yếm tình
Suối đang khóc giật mình ngơ ngác
Lá đang buồn lác đác ngoài sân
Cùng hoa xúm lại thật gần
Kề tai nói lén… lão trần ai ghê
Dễ ghét vậy… tiên… mê mới ngộ
Làm mặt lì cỏ chộ hoa ghen
Quyết theo… tối lửa… tắt đèn
Không cho Sỏi trốn mon men vườn hồng
Trúc Giang 05.8.12
Sỏi đã quen nghe dòng suối hát
Lâu ngày dần khúc nhạc in sâu
Hóa mềm khác thuở ban đầu
Yêu thơ thích nối nhịp cầu văn chương
Từ lúc đó đời thường bỗng mới
Tắm sông xa gội được chua phèn
Thăng trầm đi nữa nào quên
Huống hồ gởi trọn khoảng duyên đời nầy
Năm tháng tiếp trồng cây ướm hạt
Vườn riêng rày ngan ngát hương hoa
Ánh trăng xưa vẫn màu ngà
Đủ soi sáng được lòng Ta và Người
05.8.12
Nói Với Anh
Hừng đông nắng dịu tô ngày mới
Bừng nở tim em một đóa hồng
Hương thoảng sang kia hòa nhịp thở
Lời thầm … ơiiii nhớ… có nghe không?
Từng ấy chiều buông mộng nhoẽn cười
Góc vườn cây héo trở mình tươi
Không là tiên được mà… linh quá
Lành vết ngày qua… nhẹ gánh đời
Nhỏ với mình
Đừng nói đường xưa lạc dấu hài
Mưa sa gội hết chất tình say
Năm vần ngơ ngác tim vô cảm
Cất nụ hôn … muồi thế tiếng… bayy
Trúc Giang 12.8.12
Chim Hót Đầu Ngày
Sáng nay chim hót ngoài sân
Cho Em thức giấc trong ngần niềm vui
Rất quen bay suốt dặm đời
Đậu vườn có lá hoa cười cùng Em
Có sương còn đọng cánh mềm
Chờ khi vừa rạng ánh lên ửng hồng
Thay Người-Ta gởi đôi dòng
Thành thơ thành nhạc và đồng cỏ thơm
Nhớ hồi còn mới tình đơm
Ước lần thảm cỏ chờ ôm dịu dàng
Nhớ hồi chờ cánh thư sang
Ước trong câu chữ có hàng dành riêng
Nhỏ à ...muôn thuở cô Tiên
Giấu trong khoảng lặng nơi miền thương yêu
HCN. 20-08-2012
Giờ nầy tỉnh mộng rồi chưa
Mau ra đón Nắng em vừa gởi sang
Quấn trong tia sáng nồng nàn
Là hơi thở ấm ôm choàng tim anh
Bình minh hương gió thơm lành
Là mùi riêng cất để dành tặng nhau
Hoa tiên cánh trổ muôn màu
Cô…Tiên hóa phép anh vào mơ tiên
Bởi đây là cõi bình yên
Bởi đây không có ưu phiền thế gian
Bởi đây lòng trải nhẹ nhàng
Em là em giữa vô vàn thương yêu
Trúc Giang 20.8.12
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: