Như là giấc mơ qua...
Gìn Giữ Hương Quen
Hôm qua Nắng rất thần kỳ
Em giao hương sớm đem đi đủ đầy
Lượt về má đỏ hây hây
Thì ra in dấu ngây ngây nụ tình
Bữa nay… thôi để tự mình
Gói hương gói ý… hiện hình kề bên
Không chừng cái vận mình hên
Được vài ba nụ bồng bềnh cánh mây
TrúcGiang 21.8.12
(Lục Bát Cho Anh)
Lịch Sử Nụ Hôn
Hay như thần thoại … tương truyền
Tiên nga phạm giới giao duyên cõi trần
Ba sinh đáo lại càng thân
Dấu yêu thêm đậm nửa phần dành nhau
Ngọt ngào biết mấy tình trao
Nụ hôn.. lịch sử thuở nào còn thơm
Tinh hoa trời đất anh gom
Làm em ngộp thở choàng ôm diệu huyền
Sông trăng môi mọng đẩy thuyền
Sóng đê mê gợn Người – Tiên chết chìm
Trúc Giang 30.8.12
(Lục Bát Cho Anh)
Ờ… Há…
Sao mà Nhỏ cứ hay GỜ
Dặn lòng đừng nghĩ bâng quơ thêm buồn
Đời nầy Nhỏ có Anh thương
Và yêu Anh nữa… diệu thường quá thôi
Bàn tay đã nắm tay rồi
Dấu hôn đã khắc muôn lời ước trao
Giữ nguyên hơi ấm ngọt ngào
Với mùi thân thiết ngàn sau lại tìm
Nhỏ không .. khờ nữa lặng im
Để Anh cứ rẽ đường tim cho người
Không là tiên cảnh rong chơi
Có lạc biển đời cũng bước bên nhau
Trúc Giang 17.8.12
(Lục Bát Cho Anh)
Lịch Sử Bài Thơ Sáng
Trong vườn trồng hoa nhớ
Bông sáng nở riêng dành
Đã tháng năm cho Nhỏ
Nhận và nghĩ về anh
Trong vuông tình bày tỏ
Chữ hát lời yêu thương
Vần chảy qua lớp sỏi
Tinh khôi trên đời thường
Nơi tình ta trú ngụ
Thành quách khắc tranh thơ
Mỗi năm nhìn nét vẽ
Như mơ rồi hơn mơ
Giữa nhân quần tất bật
Dành cho nhau dịu dàng
Dựa lưng vào cổ tích
Có phải từ hồng quang
Nếu chốn trần không nữa
Hẹn cùng nơi vô biên
Nếu lại lần sai xuống
Nhỏ sẽ phải Tiên hiền
Của anh
HCN. 01.09.12
Ngày rất chậm đi qua
Mưa buồn than rả rích
Cổng vườn hoa khép kín
Tiều Phu nay vắng nhà
Bước ngao du sơn thủy
Bên tai có khi nào
Thoảng nghe hơi gió thở
Cảm…ngọt ngào em trao
Qua vườn đào có ghé
Quả mọng để dành em
Ngả lưng thảm cỏ mềm
Bên… nầy… phần em nhé
Nét thần thêm chấm phá
Từ cổ tích bừng ra
Cô…Tiên Suối hiền hòa
Ôm vấn vương Thần Sỏi
Lung linh…
Trúc Giang 9.1.12
Phải Hôn
Anh ngoài… trí dũng song toàn
Tùy văn luận sử dịu dàng tiếng thơ
Khiến em ngày cũng nằm mơ
Chiều ra bến đợi đêm chờ thuyền sang
.........................................
Từ anh đáp xuống thầm thì
Tim em thức dậy ôm ghì vấn vương
Biết rằng… đời rất vô thường
Thiên thu gói cả yêu thương riêng dành
Cho anh…
GHH 24.9.12
Bốn đầu bốn cuối nghe ham.......
Đọc xong như hớp rượu làm ngây say
Nhỏ à trong mấy tuần nay
Anh ghi lại sử về hai chúng mình
Mai sau ôn lại sự tình
Thấy trong câu chữ có hình bóng nhau
Đời nầy ngắn ngủi biết bao
Trở lui những chuyện tào lao làm gì
Hãy ngồi xích lại anh mi!
HCN 25.-9-2012
Hôm nào vội vã quay đi
Anh quên để lại cái… mi làm bằng
Một đêm tâm trí nặng oằn
Giấc không yên giấc trở trăn trăm điều
Vần nầy phân giải hương Yêu
Điệu kia ước đoán có nhiều dây mơ
Sáng ra ướt sủng bài thơ
Tại Anh hết đó… không ngờ cũng…nghi
Nếu anh sáng sử chiều mi
Thì em đâu có…gì… gì… đúng hôn?
GHH 25.9.12
Lạ Nầy…
Khi không mình bỗng nhẹ tênh
Gió ru?..
không phải…
sao lên tận …. Trời?
Hay là hồn phách chơi vơi
Thân phàm bỏ lại trần đời hết vui
À… không
còn chén ngọt bùi
Mình chưa cạn hết…
nửa vời nhường ai
Hình như lẩn chút vị cay
Đêm nào cũng thấy bờ vai lạnh dần
À… không
tai tiếng mưa gần
Âm rơi vẩn đục mộng ngần đó thôi
Hay mình ngớ ngẩn mất rồi
Mưa mơ mà ngỡ tuyết rơi… thiệt kỳ…
À không…
đó giọng thầm thì
Ru mình ấm mộng từ khi… đến giờ
Bao năm mật ướp dòng thơ
Nếu như thiếu vắng
thẩn thờ ngày trôi…
À không..
không phải
thì thôi….
Vẫn chờ…
Trúc Giang 11.10.12
(Lục Bát Cho Anh)
Bài Thơ Viết Nối Vần
Ta đang giữa thực nào mơ
Mừng vui báo hiệu có thơ của người
Ta mong từ phía bên trời
Kể nghe chuyện cũ chuyện đời hiện đang
Xẻ chia đường dọc nét ngang
Hai nơi lại một muôn ngàn lại chung
Những đêm đều những khôn cùng
Hòa hai đốm sáng hợp bừng nến vui
Từ hôm Em đến bên đời
Từ hôm anh tới gởi lời thương yêu
Từ hôm sớm tối trưa chiều
Từ hôm từ đó gọi kêu nhau là
Trong anh Em một bông hoa
Thắm hương rạng sắc thước tha cánh mềm
Và từ Em ngủ trong tim
Anh nghe mình đã con chiên phục tùng
12-10-2012
Còn em đi giữa mịt mùng
Anh như ánh đuốc soi cùng đêm sâu
Vớt lên từ vũng u sầu
Anh đem thơ trải nhiệm mầu thế gian
Từ em nhấp chén nồng nàn
Trong lòng vương vấn ngọt tràn yêu thương
Ngàn năm tiên giới quên đường
Ngủ vùi trong cõi vô thường…” tim” anh
Từ Ta … thơ tiếng đồng thanh
Trốn vào vườn mộng em- anh hòa vần
Từ trong hương sứ đưa gần
Mình như lấp khoảng sông Ngân đôi bờ
Khỏa từng con sóng nằm mơ
Trăng sao về hội… môi chờ môi thơm
Đuổi ngày… đợi bóng chiều hôm
Nụ cười mới thật là gom diệu huyền…
Trúc Giang 12.10.12
(Lục Bát Cho Anh)
Trích đoạn: TrucGiang
Bài Thơ Viết Nối Vần
Ta đang giữa thực nào mơ
Mừng vui báo hiệu có thơ của người
Ta mong từ phía bên trời
Kể nghe chuyện cũ chuyện đời hiện đang
Xẻ chia đường dọc nét ngang
Hai nơi lại một muôn ngàn lại chung
Những đêm đều những khôn cùng
Hòa hai đốm sáng hợp bừng nến vui
Từ hôm Em đến bên đời
Từ hôm anh tới gởi lời thương yêu
Từ hôm sớm tối trưa chiều
Từ hôm từ đó gọi kêu nhau là
Trong anh Em một bông hoa
Thắm hương rạng sắc thước tha cánh mềm
Và từ Em ngủ trong tim
Anh nghe mình đã con chiên phục tùng
12-10-2012
Còn em đi giữa mịt mùng
Anh như ánh đuốc soi cùng đêm sâu
Vớt lên từ vũng u sầu
Anh đem thơ trải nhiệm mầu thế gian
Từ em nhấp chén nồng nàn
Trong lòng vương vấn ngọt tràn yêu thương
Ngàn năm tiên giới quên đường
Ngủ vùi trong cõi vô thường…” tim” anh
Từ Ta … thơ tiếng đồng thanh
Trốn vào vườn mộng em- anh hòa vần
Từ trong hương sứ đưa gần
Mình như lấp khoảng sông Ngân đôi bờ
Khỏa từng con sóng nằm mơ
Trăng sao về hội… môi chờ môi thơm
Đuổi ngày… đợi bóng chiều hôm
Nụ cười mới thật là gom diệu huyền…
Trúc Giang 12.10.12
(Lục Bát Cho Anh)
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101576/D76DEB36CDCF49F6A5537C828E68E8B7.jpg[/image]
Thuyền tình, bến, trăng
Thơ thật từ trí mộng mơ
Hân hoan biết mấy, vần thơ nối liền
Thuyền thơ qua lại liên miên
Mới toanh, đầy ấp uyên thuyên chuyện đời.
Tới lui nào chẳng thấy vơi
Bến, thuyền chan chứa rạng ngời ý thơ
Đêm thâu, ngày rõ vẫn chờ
Đến khi hợp nhất duyên mơ nối vần.
Một ngày trăng tỏ bến thân
Một ngày thuyền ghé lân lân xao lòng
Một ngày trăng, bến, thuyền không
Một ngày như có trong lòng buồn tênh.
Trong thuyền, trăng tỏ như nghênh
Trong trăng, thuyền đón chao chênh ấm tình
Với bến, trăng tỏ thuyền mình
Câu thơ dung hợp, xếp in ý người.
Thuyền đang lơ lững bến đời
Ánh trăng soi sáng một nơi đến cùng
Lướt đi đến giấc mơ chung
Có trăng, thuyền, bến hát cùng câu thơ.
Thuyền đây ghé bến trông chờ
Lắc lư sóng nhỏ cận bờ tin yêu
Bao năm xa vắng nhớ nhiều
Nói, cười ánh mắt thắm điều mến thương.
Bến, thuyền trau những vấn vương
Trên đầu trăng tỏ chỉ đường ghép đôi
Thơ như hiểu ý giao bôi
Hòa vần lấp trống bồi hồi nhớ nhung.
Sóng chờ đôi lứa trùng phùng
Có trăng soi bóng rõ chung một hình
Vỗ về đôi lứa niềm tin
Câu thơ vần nối thuyền tình, bến, trăng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2012 08:47:32 bởi thanhsingle >
Mừng Năm Mới
Mừng năm Quý Tỵ đẹp làm sao
Rắn tiễn Rồng đi ngả mũ chào
Xuân đến từng nơi Lan tiếp đón
Hạ sang mọi chỗ Trúc đưa trao
Thu về nắng sớm chăm vườn Cúc
Đông tới sương Mai tưới luống đào
Thơ vịnh tri âm vui cạn chén
Phú ngâm tình bạn rất thanh cao.
Sang năm mới chúc Bạn Thơ
An Khang, Hạnh Phúc và thành đạt
P-T-Nguyên
Kính họa:
Xuân… Nghĩ Về
Bốn mùa hoa nở hữu tình sao
Hạnh phúc dang tay rạng rỡ chào
Măng trẻ đường xa đua sức tiến
Tre già nghiệp lớn vững lòng trao
Khơi dòng sông biếc căng nguồn sống
Giữ dãy non xanh thắm máu đào
Hạt cát ngàn năm ôm đất mẹ
Ngẫng đầu không thẹn với trời cao
Trúc Giang 01.01.2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2013 09:39:53 bởi TrucGiang >
Bài xướng:
TẶNG QUÀ ANH
Anh trở về quê, Em tặng quà
Ba trăm bài viết được trình ra
Ta say đàm đạo niêm cùng luật
Thỏa ước vui chung rượu với trà
Bát cú tiềm tàng bao ý đẹp
Thất ngôn chứa đựng bấy tình ca
Thơ xưa mai một nay tươi lại
Xứng đáng trong nền văn hiến ta .
Phạm Đức Nhị
Bài hoạ 1:
GỬI GẮM
Ẩn chứa bên trong một chút quà
Bao nhiêu suy tưởng nói không ra
Trăm bài, trăm ý say men rượu
Ngàn tứ, ngàn câu ngọt vị trà.
Gửi gắm nỗi lòng từng chữ nghĩa
Trao nhau cảm xúc mỗi bài ca.
Hội thơ năm mới vui bàn luận
Đã thoả bao ngày ta nhớ ta.
Phạm Văn Dương 10.01.13
Bài họa 2:
NHẬN QUÀ
Em được anh cho một món quà
Ngập ngừng ngắm mãi mới bày ra
Lung linh thơ xướng và thi họa
Ngào ngạt hương say lẫn vị trà
Băm mốt nhà thơ cùng góp sức
Ba trăm thi phẩm vọng lời ca
Thơ Đường ai nói không tươi sáng
Vun đắp bầu trời Văn nước ta
Phạm Đình Nhân 10.01.13
Bài họa 3:
Ta Hiểu Ta
Ai chả như ai: thích có quà
Nhưng nào ai đã dám đưa ra
Tinh thần ẩn chứa ngàn tình ý
Vật chất thoảng qua chút rượu trà
Mỗi một lời thơ trào mộng tưởng
Hàng hàng câu chữ cất lời ca
Bồi hồi đón nhận quà: Thi Tập
Cần nói chi đâu - ta hiểu ta!
Thúy Lan 11.01.13
Bài họa 4:
Độc thoại ngày Xuân
Đầu năm họp mặt lại thêm quà
Diệu vợi đường bay chắc khó ra
Nhắn gió đưa thơ kèm hớp rượu
Cậy mây chuyển vận tiếp chung trà
Thưởng xuân thi hữu bày câu đối
Tức cảnh kim bằng gõ nhịp ca
Tết khắp trần gian vui mở hội
Góc nầy say… mộng một mình ta
Trúc Giang 11.01.13
Bài họa 5:
NĂM MỚI LÀM THƠ
Năm mới mừng nhau chẳng có quà
Mượn vần đường luật, nghĩ không ra
Vào bàn nhấm nháp vài ly rượu
Ra quán nhâm nhi mấy chén trà
Thấy phố ngời lên nhiều ánh điện
Nghe đài vang vọng mấy bài ca
Tìm thơ ở chốn nhân gian ấy
Chẳng được câu nào đến với ta
Phạm Thanh Cải 11.01.13
Bài họa 5:
Ta Thiếu Ta
Họa "Độc thoại ngày xuân" của TG
Họp mặt đầu năm được nhận quà
Cơ duyên hiếm có bạn không ra
Xuân Hương nhắn gió về mời rượu
Bà Huyện nhờ mây đợi uống trà
Cõi Bắc thiếu người đâu muốn hát
Trời Nam lẻ bóng chẳng buồn ca
Ba trăm thi phẩm thơm mùi mực
Lần đọc trang thơ...ta thiếu ta
Từ Đức Khoát 12.11.13
Bài họa 6:
Kính gửi các nữ sĩ và CLB
Xin gửi chị em và CLB bài họa bài "Độc thoại ngày xuân"
Đủ Mâm
(Họa "Độc thoại ngày xuân" của TG)
Nhận được thư em, tưởng được quà
Xa xôi vẫn biết khó lòng ra
Vẫn mong có dịp cùng ăn trái
Vẫn ước một phen hội uống trà:
Chị Bảy, chị Tâm, em Cúc hát
Em Mai, em Trúc, chị Lan ca.
Lẽ nào chẳng có ai về Hội?
Vừa đủ mâm mà có mỗi ta
Thuý Lan 12.01.13
Bài họa 7:
Vui tết Năm Nay
Vừa có thư xuân, vừa có quà
Mình về nhớ đón bạn cùng ra
Trang thơ hội tụ văn trăm nẻo
Tập sách thu gom ý đại trà
Thực Luận Trắc Bằng khơi nét nhạc
Câu Vần Ý Tứ gợi lời ca
Xuân về thêm tuổi thêm bầu bạn
Đón tết năm nay vui quá ta!
Nguyễn Minh 12.01.13
Bài họa 8:
Ta Với Ta
Họa "Độc thoại ngày xuân" của TG
Vẫn nghĩ gặp em lúc nhận quà
Nào ngờ… dịêu vợi khó đường ra
Ngoài đây trông ngóng tan…mùi rượu
Trong ấy lặn tăm biệt bóng trà*
Khúc nhạc sập sình không kẻ hát
Tơ đàn lỡ nhịp chẳng người ca
Nhớ ai thao thức thơ khôn tả
Trằn trọc một mình ta…với ta
(*): Bông hoa trà
DoãnThiết 13/01/2013
Vịnh Con Rắn
Tiếng vang... khẩu Phật tâm Xà
Cái đầu không giập ra ma còn thù
Quý Tỵ… trời ơiii… Rắn hiếm kìa
Ai gan ghẹo thử … tớ đề bia
Năm rồi đắc tội không vàng mã
Nay Tết cầu siêu đủ áo hia
Ái ố tình trần khuyên sớm bỏ
Sân si thói tục hãy mau lìa
May về cõi giác thành… tiên bụt
Mãi đội lốt nầy sống… giữa khuya
Trúc Giang 13.02.13
Hoạ Bài: Vịnh Con Rắn " Bắt phong trần phải phong trần
Cho thanh cao mới đặng phần thanh cao"**
Vịnh Rắn ... Ô hay ... lạ quá kìa
Lồng trong ý tưởng đáng ghi bia
Vòng xoay thập nhị dần ngôi vị
Đổi lớp mười can tiếp mão hia
Nếu phải cơ trời sao cưỡng được
Bằng như thế cuộc cách chi lìa
Hằng tin tạo hóa an bài cả
Lấy đó soi đường giữa tối khuya
NhàQuê Feb 15, 2013
** Truyện Kiều - Nguyễn Du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2013 07:34:15 bởi TrucGiang >
Quyền Và Lợi
Học chẳng cần cao miễn... lưỡi dài
Cuộc đời sung sướng có thua ai
Thừa tiền sắm chút danh khoe mẽ
Sẳn của mua thêm chức thị oai
Trống vỗ thì thùng trên dưới... dạ
Miệng la í ới dọc ngang... bay
Lòng trung chí cả không xu nịnh
Một chữ ký quèn đúng hóa sai
Trúc Giang
Bài Họa: Khó ... Lợi hại xưa nay truyện kể dài
Vương công tục tử có từ ai
Danh lừng vị chiếm mầm thay đổi
Lực tóm quyền thâu khởi phát oai
Cờ đã trao tay cơ hội phất
Diều đang thuận gió mặc tình bay
Phù vân cõi tạm đâu gì lạ
Hỏi được bao người tự biết sai
NhàQuê Feb 18, 2013
Nhỏ và Anh
Biết Nhỏ đang say giấc nửa đêm
Anh tin hiệu nghiệm thuốc con tim
Trị lành mọi chứng vừa nhen nhúm
Hồi phục niềm tin vốn dịu mềm
Từ buổi con tim anh qui thuận
Chan hoà cùng nhịp đập về nhau
Xẻ chia lượn sóng đời vây khốn
Tin tưởng tình yêu thật nhiệm mầu
Dù cảnh đời người ... người mỗi khác
Không đòi ... để khó ... bận âu lo
Trong ta chói lọi vầng trăng sáng
Buộc chặt về nhau một chuyến đò
Nửa đêm thầy thuốc đo tim
Giật mình cứ tưởng đò chìm sông mơ
Đến thăm sao chẳng hẹn giờ
Nhạc khuya đang trổi bất ngờ lặng im
Bệnh nhân con mắt lim dim
Hồn chơi vơi đáp lên miền yêu thương
Em tin trong cõi vô thường
Có riêng một góc thiên đường dành nhau
Những khi roi xướt gai cào
Tin yêu là thuốc nhiệm màu dịu xoa
Đã tim cùng nhịp chan hòa
Yên lòng em tựa cùng qua chuyến đời
Trúc Giang 04.03.13
Đêm Mơ
Kể anh nghe có mơ không vậy
Có chu du đây đó xa gần
Có chăm hoa ... nhốt mùi nguyệt quới
Có gom nhiều hương sứ ngoài sân
Để dưới gối những gì vừa kể
Dòng sông khô được ướp lâu ngày
Sẽ dịu dàng kết từng lượn sóng
Chưa hôn mà đã thấy ngất ngây
Giữ tất cả vào nơi vô tận
Chừng anh về nhớ lấy ra khoe
Hương vẫn thơm từ chân tới ngọn
Sẽ thưởng nhiều ... nhiều lắm đó nhe
Mắc cỡ chết… nếu ờ… Ờ… Vậy Đó
Hỏi sao kỳ… Nhỏ Thích cũng… Không Không
Ngu sao dạ… Người- Ta cười … bể bụng
Dưới chân mình đất khép… chỗ nào… dông
Kể từ thuở… hương nồng thơm lối mộng
Đến ngọt ngào giọng ấm cất ru đêm
Vườn thơ trổ sắc thu dìu dịu chín
Một góc đời lặng sóng… thật bình yên
Nhỏ cứ kể… chuyện dài như cổ tích
Anh nghe rồi… nghe nữa có còn say
Cô tiên Suối xuống trần ôm huyền thoại
Cùng Sỏi… phàm đây đó chặt vòng tay
Anh đã hứa… nhớ thưởng nhiều đó nhé
Nụ chiêm bao nụ e ấp đời thường
Hôm nào… dư sẽ cất dành thật kỹ
Để bù vào khi… thiếu vẫn còn hương
Nghen…
Trúc Giang 05.3.13
Cho Anh
Em đi quờ quạng cõi trần
Bùn đen khắp nẻo tránh gần hụt hơi
Giữa dòng sóng dữ em bơi
Anh là tia nắng mặt trời trong đêm
Trải ra thảm mộng nhung mềm
Tổ Rơm ấm áp hồn chìm mơ hoa
Chiều thu trời đất dịu hòa
Anh cùng với Nhỏ lánh xa lụy phiền
Bờ nầy tục bến kia tiên
Mong rời bụi đỏ bình yên trở về
Non xanh nước biếc vai kề
Xóa đi ký ức ê chề nhân gian
Bởi tim anh quá dịu dàng
Thiên thu em nguyện tơ ràng không buông
Trúc Giang 21.02.13
(Lục Bát Cho Anh)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: