Như là giấc mơ qua...
THÓI ĐỜI
Ăn chơi đài các chúng cho ghiền
Lịch lãm so tài họ bảo điên
Sự thế trần ai trăm nổi khó
Thăng trầm khổ ải vạn thứ phiền
Vui thì tìm tới nơi nhàn hạ
Buồn đi lai vãng chốn thần tiên
Muốn để cho đời không dị nghị
Làm người hành khất ngủ ngoài hiên...
PO 2/09/07
Trích đoạn: phu ong
THÓI ĐỜI
Ăn chơi đài các chúng cho ghiền
Lịch lãm so tài họ bảo điên
Sự thế trần ai trăm nổi khó
Thăng trầm khổ ải vạn thứ phiền
Vui thì tìm tới nơi nhàn hạ
Buồn đi lai vãng chốn thần tiên
Muốn để cho đời không dị nghị
Làm người hành khất ngủ ngoài hiên...
PO 2/09/07
Hihihiiii… sợ quá !!!! Đụng tới nhà giàu điếc …lỗ tai Giận chi bỏ của giả …ăn mày Ngoài hè gió thổi đêm tê lạnh Trong hóc chuột bò khói xé cay Nhớ cảnh chăn êm sao chịu nổi Thèm vòng tay ấm khó dằn thay Thôi ghiền thì cứ , tài đem sánh Thế thái dư hơi… mặc… kệ này!!! Trúc Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2007 12:04:52 bởi TrucGiang >
Chào Trúc Giang và các bạn hửu .....
Nhà nghèo trách móc lủng màng tai
"Tứ cố vô thân " chúng gọi "mày "
Ai nỡ bia hơi không ướp lạnh
Sao đành món phỏ thiếu tương cay !
Chăn đơn thiếu đắp sao mà ấm
Gối chiếc cô phòng thế thái thay
Ân oán tình người vai ắc trả
Chi đâu lợi lộc cõi trần nầy.
PO 2/11/07
LỄ TÌNH NHÂN
"Tình nhân " ngày lễ cho đôi lứa
Chúc tụng trao nhau lắm đón đưa
Trai Gái xua đi ân tình cũ
Vợ Chồng khơi lại mối duyên xưa
Bên nhau trọn kiếp đâu mà đủ
Khắn khít đôi khi chẳng có vừa
Ngó lại Tổ tiên sao lắm lạ
Phòng thì đã động...yêu thì chưa !
PO 2/14/07
Chúc mừng lễ Tình nhân....
Nét đẹp tâm hồn
Đời nếu được tô vạn sắc hoa
Đừng tranh danh lợi sống chan hoà
Tình thương xoa dịu niềm đau khổ
Thù hận hằn sâu nỗi xót xa
Sao chẳng cùng nhau chia ấm lạnh
Lại gây tan tác khuấy phong ba
Được gì trong cuộc hơn thua đó
Hạnh phúc bao giờ đến với ta? Trúc Giang
Công Danh Nghe đến công danh dạ chán phèo
Sao còn lắm kẻ thích vươn theo
Ngựa xe háo hức quên nhân nghĩa
Đồng bạc vô tình bỏ nhẫn đeo
Một bước vinh thăng, ba bước nhục
Dăm câu nghĩa khí, một đời nghèo
Nghĩ mình chẳng biết khôn hay dại
Non nước rong chơi tựa cánh bèo.
Trúc Giang
Trích đoạn: TrucGiang
Nét đẹp tâm hồn
Đời nếu được tô vạn sắc hoa
Đừng tranh danh lợi sống chan hoà
Tình thương xoa dịu niềm đau khổ
Thù hận hằn sâu nỗi xót xa
Sao chẳng cùng nhau chia ấm lạnh
Lại gây tan tác khuấy phong ba
Được gì trong cuộc hơn thua đó
Hạnh phúc bao giờ đến với ta?
Trúc Giang
Chào hội ngộ Trúc Giang.....
TU TÂM
Trong ngần mây nước vạn hương hoa
Cầu khẩn ơn trên vận thái hòa
Nhục thể nhân sinh kề cận quá
Tâm linh thần trí lại thêm xa
Trầm luân muôn kiếp còn như lạ
Tứ khổ cuộc đời đã nếm ba
Lây lất sớt chia câu nghĩa khí
Trước sau thì cũng đến phiên ta.
PO 2/27/07
Trích đoạn: phu ong
Trích đoạn: TrucGiang
Nét đẹp tâm hồn
Đời nếu được tô vạn sắc hoa
Đừng tranh danh lợi sống chan hoà
Tình thương xoa dịu niềm đau khổ
Thù hận hằn sâu nỗi xót xa
Sao chẳng cùng nhau chia ấm lạnh
Lại gây tan tác khuấy phong ba
Được gì trong cuộc hơn thua đó
Hạnh phúc bao giờ đến với ta?
Trúc Giang
Chào hội ngộ Trúc Giang.....
TU TÂM
Trong ngần mây nước vạn hương hoa
Cầu khẩn ơn trên vận thái hòa
Nhục thể nhân sinh kề cận quá
Tâm linh thần trí lại thêm xa
Trầm luân muôn kiếp còn như lạ
Tứ khổ cuộc đời đã nếm ba
Lây lất sớt chia câu nghĩa khí
Trước sau thì cũng đến phiên ta.
PO 2/27/07
quote]
Tại lòng
Cũng dến phiên ta biệt cõi hồng
Thân vùi hồn nhẹ giữa hư không
Trả vay gánh nợ nơi trần thế
An hưởng niềm vui chốn nhược bồng
Tâm tịnh ý lành xua bão táp
Trí hoà nhân thiện dịu cuồng phong
Không tu …nhưng giữ điều cao đẹp
Chắc hẳn non tiên ngự ở lòng
Trúc Giang
Hổm rày hơi bận ....nay ghé vào TQ thấy vui vui ,ai nấy thi nhau mà so bút ....PO chỉ có mấy ngòi bút cùn hỏng dám so ........đành đem vô nhà Trúc Giang rao bán !
CAO TAY !
Thân vinh cố bám lấy tay nghề
Dở ngón đành cam chớ húc Dê
Chữ tốt nào ngơi nơi ngục thất
Duyên lành chẳng ngụ chốn Tào Khê
Hoài lòng tự phụ công nào dấu
Vổ ngực kiêu căng lý há che
Tốt xấu đâu cần chi kẻ đoán
Hay ho phải định lúc đường về.
PO...3/04/07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 02:27:09 bởi phu ong >
Trích đoạn: phu ong
Hổm rày hơi bận ....nay ghé vào TQ thấy vui vui ,ai nấy thi nhau mà so bút ....PO chỉ có mấy ngòi bút cùn hỏng dám so ........đành đem vô nhà Trúc Giang rao bán !
CAO TAY !
Thân vinh cố bám lấy tay nghề
Dỡ ngón đành cam chớ húc Dê
Chữ tốt nào ngơi nơi ngục thất
Duyên lành chẳng ngụ chốn Tào Khê
Hoài lòng tự phụ công chẳng dấu
Vỗ ngực kiêu căng lý há che
Tốt xấu đâu cần chi kẽ đoán
Hay ho phải định lúc đường về.
PO...3/04/07
Hoan nghênh Bút múa liên miên đến ngọn cùn Như là bảo bối giữ gìn chung Đem rao sợ tủi lòng nhân sĩ Để bán e hờn dạ phú ông Ngọc ẩn đâu màng trong bóng tối Long tiềm vẫn rạng khắp non sông Hàn gia thơ rượu trà không thiếu Mặc khách tao phùng xướng hoạ đông... TrúcGiang
Sư Cụ Đầu năm ra ngõ gặp…Sư Thầy Kính cẩn nghiêng mình …xá trối thây Đạo nhiệm nghe ra lời … ố hố Kinh mầu thuyết mãi giọng …ô hay Càn khôn đảo lộn ma thành phật Thiên địa nghịch hành lão hoá trai Chín bệ chùa xây công đức bỏ Lầm đường lạc bước mĩa danh thay ! Trúc Giang 06.3.07
Trích đoạn: TrucGiang
Sư Cụ
Đầu năm ra ngõ gặp…Sư Thầy
Kính cẩn nghiêng mình …xá trối thây
Đạo nhiệm nghe ra lời … ố hố
Kinh mầu thuyết mãi giọng …ô hay
Càn khôn đảo lộn ma thành phật
Thiên địa nghịch hành lão hoá trai
Chín bệ chùa xây công đức bỏ
Lầm đường lạc bước mĩa danh thay !
Trúc Giang 06.3.07
THẦY TỤNG
Vỏn vẹn thôn tôi chỉ một Thầy
Ma chay giỗ quãy tụng quàng thây
Làng trên có kỵ chuông vang tốt
Xóm dưới ma chay mõ tiếng hay
Lỡ vận đường tu đành thọ giới
Xui thời thế tục khổ đời trai
Khôi hài trẻ nhỏ thường hay giễu
Cõi Niết Bàn xa ! Khổ lắm thay !
PO....3/08/07
KẼ Ở ....NGƯỜI ĐI
Người đi kẽ tiễn chuyến đò ngang
Gió gọi mây ngàn...chuyện dỡ dang
Tách bến thuyền xa xa tay vẫy
Muộn màn như thể chuyện tình Lan
Nhặt cánh hoa xuân gửi trao nàng
Hoa tàn theo nắng...giọt sương tan
Xa rồi ngày đó mình chung lối
Biết còn có dịp đón xuân sang
Chòng chành sóng nước nỗi buồn mang
Bóng nàng mờ nhạt chốn cầu ngang
Đâu đây còn thoảng hương hoa cũ
Ấp ủ bao ngày nhụy đã tan
Xa rồi câu hát vọng Hoài Lang
Trầm bỗng du dương mãi ngút ngàn
Nắng lên lóng lánh màn sương đọng
Nàng hởi bây giờ...lệ đã chan?
PO 3/08/07
Trích đoạn: phu ong
KẼ Ở ....NGƯỜI ĐI
Người đi kẽ tiễn chuyến đò ngang
Gió gọi mây ngàn...chuyện dỡ dang
Tách bến thuyền xa xa tay vẫy
Muộn màn như thể chuyện tình Lan
Nhặt cánh hoa xuân gửi trao nàng
Hoa tàn theo nắng...giọt sương tan
Xa rồi ngày đó mình chung lối
Biết còn có dịp đón xuân sang
Chòng chành sóng nước nỗi buồn mang
Bóng nàng mờ nhạt chốn cầu ngang
Đâu đây còn thoảng hương hoa cũ
Ấp ủ bao ngày nhụy đã tan
Xa rồi câu hát vọng Hoài Lang
Trầm bỗng du dương mãi ngút ngàn
Nắng lên lóng lánh màn sương đọng
Nàng hởi bây giờ...lệ đã chan?
PO 3/08/07
Ngậm ngùi Ai buồn than thở biệt tình nương Một chuyến đò ngang rẽ khác đường Lệ thãm càng tăng niềm buốt giá Hoa tàn thêm chạnh nỗi tang thương Khi gần gang tấc lòng không trãi Lúc cách sông dài dạ vấn vương Chẳng thể... đành thôi tim khép lại Lặng nhìn sóng vỗ... bóng chiều buông... TrúcGiang
...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2007 22:10:05 bởi TrucGiang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: