Thức giấc
Đã xa rồi những ngày tháng bên nhau
Khúc nhạc tình ngân nga bên thềm vắng
Bao nhiêu năm cuộc đời dường phẳng lặng
Chừ bây giờ dậy sóng cỏi lòng tôi
Người quay về ...hạnh phúc đã buông rơi
Kẻ lang thang khối sầu đeo mang mãi
Khoảnh khắc lặng im... mơ hồ nghe sợ hãi
Có lẽ nào tiềm thức chẳng mờ tan ?
Đêm thẩn thờ... hồn phách bỏ đi hoang
Thêm một lần quên mình và thực tại
Thêm một lần nhói đau lồng ngực trái
Và một lần bừng dậy kỷ niệm xưa
Đêm sắp tàn rồi...người ấy đã ngủ chưa
Có thản nhiên như đã từng...dạo ấy ?
Ngủ ngoan thôi mối tình đầu si dại...
Thu không buồn sao nhuộm tím lòng tôi ...
HG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:17:32 bởi Huỳnh_Gia >