Một chút cho tôi , chút cho người ...
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 28 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 413 bài trong đề mục
Huỳnh_Gia 11.12.2006 23:44:45 (permalink)
5
Ta tìm gì....

Ta tìm ai tìm ai trong đêm...?

Bóng chơ vơ đổ dài trên đường vắng
Lầm lũi bước đi... cuối đầu im lặng
Ngọn đèn đường soi rọi nỗi cô đơn

Ta tìm gì trong những buổi hoàng hôn
Ráng đỏ tươi , quả tim vừa rơi vỡ
Vẫn câu chuyện của một thời luyến nhớ
Mang để dành chia từng chút với thời gian

Ta tìm gì trong một kiếp lang thang
Quên tất cả những ưu tư trăn trở
Vùng vẫy bức rời sợi dây duyên nợ
Quẳng hết vào thế giới của hư vô

Cuộc đời này trần trụi đến ngây ngô
Một nửa muốn cười...nửa kia bật khóc
Thời gian trôi... trông chờ...và...tuyệt vọng
Còn lại những gì ....quá khứ liệm hồn ta ...


HG


Bài đã được đưa vào TV


<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:15:43 bởi Huỳnh_Gia >
#1
    Huỳnh_Gia 11.12.2006 23:47:16 (permalink)
    0
    Thu và ký ức bị lãng quên

    Thu lại về...hương sữa vẫn còn xa
    Hai kẻ yêu nhau mãi lục tìm trong ký ức
    Vòng đời vô tình xoay tròn ảo... thực
    Cuối đoạn đường... xin dừng lại gọi tên...

    Mùa thu còn một chiếc lá bị lãng quên
    Có lẽ heo may không đủ làm lá rụng
    Lối cũ giờ đây cô đơn mình em đứng
    Thu im lìm thao thức ngắm trăng khuya

    Đêm đã tàn rồi , sao đi ngủ hết chưa
    Một ánh lẻ loi kiếm tìm ai phương ấy
    Nắng reo cười gọi mùa thu ở lại
    Thu cuối đầu chầm chậm bước...về đâu ?

    HG

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:15:21 bởi Huỳnh_Gia >
    #2
      Huỳnh_Gia 12.12.2006 08:19:57 (permalink)
      0
      Hụt hẫng



      Có phải trời già thích đùa cợt để tìm vui
      Những tưởng mùa thu đã đi rồi xa lắc
      Mang ký ức gởi tận cùng cỏi vắng
      Nhưng nào ngờ...Thu gợi nhớ triền miên

      Có phải cuộc đời là cơn lốc đảo điên
      Xoáy xoáy mãi rồi lạnh lùng huỷ diệt
      Bầu trời kia muôn đời xanh biên biếc
      Nhưng giăng đầy mây xám lạnh hồn hoang ...

      HG

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:16:05 bởi Huỳnh_Gia >
      #3
        Huỳnh_Gia 12.12.2006 08:22:34 (permalink)
        0
        Viết cho mẹ



        Mẹ đã đi rồi về nơi hạnh phúc
        Cõi vĩnh hằng không vướng bận âu lo
        Bỏ lại nơi đây đàn con nhỏ dại khờ
        Bao sóng gió cuộc đời đang chờ chực

        Đứa em thơ mắt nhạt nhoè thổn thức
        Mẹ đi rồi chị hả? bước thong dong...
        Biết bao giờ trở lại để mà mong
        Sao giận dỗi mà bỏ mình đi mất...?

        Nghe em nói tôi nghẹn ngào rơi nước mắt
        Ôi ! tuổi thơ ngây nào đâu hiểu được nhiều
        Cả cuộc đời này mẹ vất vả bao nhiêu
        Gìơ còn lại nắm đất vàng lạnh lẽo

        Gánh lo toan trao về con mẹ nhé !
        Hãy mĩm cười trong giấc ngủ dài lâu
        Dù mai này đi bất cứ nơi đâu
        Con của mẹ vẫn là con mạnh mẽ

        Gởi hư vô dịu dàng nâng bước mẹ
        Thật thanh nhàn dạo gót chốn huyền thiên
        Hoặc hoà mình vào hoa cỏ thiên nhiên
        Lời cầu nguyện mẹ bình an vĩnh viễn...


        HG

        R

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:16:26 bởi Huỳnh_Gia >
        #4
          Huỳnh_Gia 12.12.2006 10:08:03 (permalink)
          0
          Dư âm

          Sao vẫn còn đọng lại chút dư âm
          Bản tình ca cuối mùa thu thuở trước
          Dòng thời gian xoá nhoà bao mộng ước
          Và lạnh lùng xua khoảng cách dần xa

          Quãng đường đời không phải của đôi ta
          Nên đoạn cuối đành chia hai lối rẽ
          Nghe đâu đây tiếng thở dài nhè nhẹ
          Tiếc nuối gì ? duyên phận... chỉ thế thôi

          Con thuyền tình trong giông bão nổi trôi
          Sóng vô tình biển vô tình quật ngã
          Anh cùng ai khoảng trời riêng...xa lạ ?
          Tôi từng ngày lặng lẽ với nỗi đau

          Biết bao giờ mình mới được bên nhau
          Cùng so giây dạo khúc tình ngây dại
          Mối tình đầu vẫn trong tôi...nhớ mãi
          Dở dang rồi...thôi hẹn kiếp lai sinh....

          HG
           

           R
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:16:45 bởi Huỳnh_Gia >
          #5
            BĂNG NGUYỆT 12.12.2006 11:33:44 (permalink)
            0
            Chào weocom Huỳnh Gia đến vui với vừơn thơ vntq nha,..chúc vui và thơ đều tay nà!
             

            Ta tìm gì....

            Ta tìm ai tìm ai trong đêm...?
            Bóng chơ vơ đổ dài trên đường vắng
            Lầm lũi bước đi... cuối đầu im lặng
            Ngọn đèn đường soi rọi nỗi cô đơn

             
            Con đường hoa trắng
             
            Con đường vắng một mình ta ngông nghênh
            Mỉm cười với mây,gió hôn êm vào mặt
            Mái tóc bồng ta với trời ngây ngất
            Con đường khoe nhiều hoa trắng khuyênh vênh
             
            Chẳng tìm gì, chỉ thích rọi vào đêm
            Chút quan tâm của ngày thưa thớt hụt
            Thời gian đi nhắc nhở ta thúc giục
            Chậm muộn rồi đoản khúc ấy....thường đông!
             
            Con đường vắng một mình ta thong dong
            Cùng đèn vàng nói những điều vô nghĩa
            Đêm và ta, đất và trời..hoang địa
            Con đường khoe..nhiều hoa trắng khuyênh  vênh!
            #6
              Huỳnh_Gia 12.12.2006 15:01:11 (permalink)
              0

              Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

              Chào weocom Huỳnh Gia đến vui với vừơn thơ vntq nha,..chúc vui và thơ đều tay nà!


              Ta tìm gì....

              Ta tìm ai tìm ai trong đêm...?
              Bóng chơ vơ đổ dài trên đường vắng
              Lầm lũi bước đi... cuối đầu im lặng
              Ngọn đèn đường soi rọi nỗi cô đơn


              Con đường hoa trắng
               
              Con đường vắng một mình ta ngông nghênh
              Mỉm cười với mây,gió hôn êm vào mặt
              Mái tóc bồng ta với trời ngây ngất
              Con đường khoe nhiều hoa trắng khuyênh vênh
               
              Chẳng tìm gì, chỉ thích rọi vào đêm
              Chút quan tâm của ngày thưa thớt hụt
              Thời gian đi nhắc nhở ta thúc giục
              Chậm muộn rồi đoản khúc ấy....thường đông!
               
              Con đường vắng một mình ta thong dong
              Cùng đèn vàng nói những điều vô nghĩa
              Đêm và ta, đất và trời..hoang địa
              Con đường khoe..nhiều hoa trắng khuyênh  vênh!


              Thân chào BN ,chào tất cả mọi người .Thật ra HG đứng ngoài cổng ngôi nhà này đã rất lâu rồi nhưng hai cánh cổng cứ im ỉm mãi cho đến hôm nay ,vừa trông thấy hé mở vội vàng tạt vào xin tá túc ngay...Cảm ơn tình cảm ban đầu...HG thật vui  
               Chúc an lành ,hạnh phúc...
               
              Đi qua...
               
              Mười năm...hai mươi năm...

              Câu chuyện thần tiên của một thời quá khứ
              Vẫn hằn sâu trong tiềm thức ngọt ngào
              Một thoáng riêng tư  chìm vào tư lự
              Phiêu du về miền hư ảo...tìm nhau

              Gìơ còn lại gì...thôi nén lại nỗi đau
              Biết trách ai đây...có lẽ đời là thế đấy
              Kỷ niệm xưa nhờ thời gian ghi lại
              Từng trang buồn tím xẫm mực nhớ nhung

              Thu vừa thả rơi những chiếc lá cuối cùng
              Cố thản nhiên cây vươn mình bên nắng
              Nào ai biết cây buồn hiu lẳng lặng
              Bóng khô cằn chờ đợi một ngày mai...

              Chờ đợi gì và chờ đợi những ai...?
              Thắp cho ta niềm tin vào cuộc sống
              Có hay không một thứ tình cháy bỏng
              Đến cùng ta sưỏi ấm những đêm dài...

              Chờ đợi gì và chờ đợi những ai đây...?
              Ta đứng bên lề ... còn thời gian đi mất
              Khoé mắt quầng thâm soi bóng mình trước mặt
              Mảnh đất cuộc đời...loang lỗ vết trầm ưu... 

              HG 


               R
               

               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:17:11 bởi Huỳnh_Gia >
              #7
                Huỳnh_Gia 12.12.2006 17:46:03 (permalink)
                0
                Thức giấc
                 
                Đã xa rồi những ngày tháng bên nhau
                Khúc nhạc tình ngân nga bên thềm vắng
                Bao nhiêu năm cuộc đời dường phẳng lặng
                Chừ bây giờ dậy sóng cỏi lòng tôi
                 
                Người quay về ...hạnh phúc đã buông rơi
                Kẻ lang thang khối sầu đeo mang mãi
                Khoảnh khắc lặng im... mơ hồ nghe sợ hãi
                Có lẽ nào tiềm thức chẳng mờ tan ?
                 
                Đêm thẩn thờ... hồn phách bỏ đi hoang
                Thêm một lần quên mình và thực tại
                Thêm một lần nhói đau lồng ngực trái
                Và một lần bừng dậy kỷ niệm xưa
                 
                Đêm sắp tàn rồi...người ấy đã ngủ chưa
                Có thản nhiên như đã từng...dạo ấy ?
                Ngủ ngoan thôi mối tình đầu si dại...
                Thu không buồn sao nhuộm tím lòng tôi ...
                 
                HG
                 
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:17:32 bởi Huỳnh_Gia >
                #8
                  Huỳnh_Gia 12.12.2006 22:26:02 (permalink)
                  0
                   
                  Bóng mát đời tôi

                  Bóng mát của tôi đã đổ rồi một sớm
                  Bỏ lại một khoảng trời đầy nắng gió mưa giông
                  Trong hoảng hốt tôi thét gào lạc giọng
                  Bóng im lìm trong giấc ngủ thần tiên

                  Bóng mát của tôi đôi mắt sáng dịu hiền
                  Dạy cho tôi bao điều hay lẽ phải
                  Và hôm nay bóng rời tôi đi mãi
                  Tôi biết làm gì khi bên cạnh không ai

                  Bóng mát đổ rồi gánh nặng sang vai
                  Tôi phải đứng giữa đất trời rừng rực nắng
                  Bóng mát của tôi sức người chừng giới hạn
                  Trọn cuộc đời phơi đã đủ , phải nhờ thay

                  Thượng đế ơi ! chấp tay lời khấn vái
                  Xin thiên đàng mở lối đón người qua
                  Chốn dương trần cùng bao nhiêu khổ ải
                  Trao dùm con sức mạnh để dung hoà ...


                  HG 

                   R
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:18:26 bởi Huỳnh_Gia >
                  #9
                    Huỳnh_Gia 13.12.2006 08:24:37 (permalink)
                    0
                    Cân phân...

                    Ngột ngạt hơi thở của thời gian
                    Chiếc bóng lang thang...ánh đèn khuya vàng vọt
                    Nỗi cô đơn bào mòn tim gầy guộc
                    Ta bắt đầu từ bao giờ...cuộc chạy trốn khỏi ta...?

                    Tự xa...tự rất xa...
                    Đêm buông rơi mất hút mảnh trăng ngà
                    Vũ trụ bao la một màu đen thăm thẳm
                    Con xoáy cuốn đời ta vào hố sâu tuyệt vọng
                    Mất hút linh hồn....mất hút cả trái tim...

                    Ôi ! cái giá lạnh của trời đêm
                    Từng tế bào bỗng hoá thành đông cứng
                    Lựng chựng...gập ghềnh...
                    thao thức những bước chân
                    Từng bước ngỡ như gần...bỗng phút quá hư không

                    Tê tái trong đêm , sương lạnh lẽo đến trong ngần
                    Cây cỏ buồn thiu...gió ngập ngừng ngõ vắng
                    Lay nhẹ nhịp tim... lòng cố nhiên phẳng lặng
                    Tìm nơi nào từ "hạnh phúc" chẳng cân phân...?

                    Gío vút cao , hình như tiếng hát những thiên thần
                    Trong vắt hồn nhiên chừng không phiền , không muộn
                    Vạn đoá hồng nhung trở mình chào nắng sớm
                    Có không đời... một góc tựa...nghỉ ngơi...?

                     
                    HG
                     
                    R
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:18:49 bởi Huỳnh_Gia >
                    #10
                      Huỳnh_Gia 13.12.2006 17:50:08 (permalink)
                      0
                      Một ít ...


                      Qúa khứ lùi xa ....xa đến vô thường
                      Ta đuổi bắt ,bóng chập chờn ẩn hiện
                      Nỗi đau thương hắn sâu đời cô viễn
                      Vết in mờ quanh khoé mắt quầng thâm
                       
                      Từng bước lang thang trên ngõ vắng âm thầm ...
                      Đời tặng cho ta những gì ...? chìa tay đón
                      Bao khó khăn cùng gian nan ngã nón ...
                      Cuối đầu chào ...ta ... bất chợt mím chặt môi
                       
                      Nửa đoạn đường đời đi tìm kiếm niềm vui
                      Một ít để đau ...một ít thôi để nhớ
                      Một ít ngây ngô thả vần thơ than thở
                      Một ít để cười và một ít bổ tìm nhau

                      Chiếc áo thời gian từ độ ấy bạc màu
                      Ta mang mùa thu nhuộm sắc vàng óng ánh
                      Mang tẩm vào đông thấm sâu dần vị lạnh
                      Khoát lên người ...bầu bạn với ... cô đơn ...

                      HG 

                      R
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:19:08 bởi Huỳnh_Gia >
                      #11
                        touyen 13.12.2006 23:45:47 (permalink)
                        0

                        Ta tìm gì....

                        Ta tìm ai tìm ai trong đêm...?
                        Bóng chơ vơ đổ dài trên đường vắng
                        Lầm lũi bước đi... cuối đầu im lặng
                        Ngọn đèn đường soi rọi nỗi cô đơn

                        Ta tìm gì trong những buổi hoàng hôn
                        Ráng đỏ tươi , quả tim vừa rơi vỡ
                        Vẫn câu chuyện của một thời luyến nhớ
                        Mang để dành chia từng chút với thời gian

                        Ta tìm gì trong một kiếp lang thang
                        Quên tất cả những ưu tư trăn trở
                        Vùng vẫy bức rời sợi dây duyên nợ
                        Quẳng hết vào thế giới của hư vô

                        Cuộc đời này trần trụi đến ngây ngô
                        Một nửa muốn cười...nửa kia bật khóc
                        Thời gian trôi... trông chờ...và...tuyệt vọng
                        Còn lại những gì ....quá khứ liệm hồn ta ...

                         
                        Huỳnh Gia

                         
                        THƠ BUỒN
                         
                        Buồn thế Chị ơi!
                        Thơ vỡ từ tim bật thành lời
                        Thấy sóng trào lên
                        Vỗ mòn ghềnh đá lở
                        Đau lặng chiều nức nở màn đêm
                         
                        Chị ơi!
                        Tựa lưng nhau chị sẽ thấy ấm êm
                        Niềm vui từ em vơi buồn từ chị
                        Ta thả lên trời, mây mộng mị
                        Nốt thăng trầm tri kỷ lựa cung thương
                        Sợi tình xưa màu mắt chị buồn vương
                        Cho em mượn buộc vần thơ buồn lại.
                         
                        Cho lung linh mắt huyền con gái
                        Bóng Tây Thi...Phạm Lãi ủ trong lòng
                        "Góc tựa" bên đời chị vẫn hằng mong
                        Dệt hạ sang thu tơ vàng hy vọng.
                         
                        Đốt cành sầu sưởi ấm mùa đông
                        Lửa chị cho em những ấm nồng.
                         
                        Tố Uyên
                         
                        To: Huỳnh Gia cho Tố Uyên họa với  nhé! Tại thơ Chị hay quá mà-Tố Uyên
                        #12
                          Huỳnh_Gia 14.12.2006 09:57:49 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: touyen


                          THƠ BUỒN
                           
                          Buồn thế Chị ơi!
                          Thơ vỡ từ tim bật thành lời
                          Thấy sóng trào lên
                          Vỗ mòn ghềnh đá lở
                          Đau lặng chiều nức nở màn đêm
                           
                          Chị ơi!
                          Tựa lưng nhau chị sẽ thấy ấm êm
                          Niềm vui từ em vơi buồn từ chị
                          Ta thả lên trời, mây mộng mị
                          Nốt thăng trầm tri kỷ lựa cung thương
                          Sợi tình xưa màu mắt chị buồn vương
                          Cho em mượn buộc vần thơ buồn lại.
                           
                          Cho lung linh mắt huyền con gái
                          Bóng Tây Thi...Phạm Lãi ủ trong lòng
                          "Góc tựa" bên đời chị vẫn hằng mong
                          Dệt hạ sang thu tơ vàng hy vọng.
                           
                          Đốt cành sầu sưởi ấm mùa đông
                          Lửa chị cho em những ấm nồng.
                           
                          Tố Uyên
                           
                          To: Huỳnh Gia cho Tố Uyên họa với  nhé! Tại thơ Chị hay quá mà-Tố Uyên


                          Ồ ! chào em gái , rất vui được làm quen với em.
                          Hãy tự nhiên vào đây chơi với chị nhé ,một mình cũng buồn lắm.
                          Chị chỉ viết bằng cảm xúc của trái tim mình thôi ,chưa có thể gọi là thơ đâu.[sm=hugs.gif]
                           
                             Uẩn khúc
                           
                          Có lẽ nào thao thức những dòng thơ
                          Khao khát mãi một thứ tình không hiện hữu
                          Tô điểm giấc mơ bằng những vì tinh tú
                          Thử một lần đêm chẳng mặc chiếc áo đêm
                           
                          Nửa cuộc đời - cay đắng chất dầy thêm
                          Phút luyến tiếc những gì vừa vuột khỏi
                          Phút ngây ngô nhìn đời ngàn dấu hỏi
                          Phút lạnh lùng phó mặc chẳng cần ai
                           
                          Hạnh phúc là gì...ai nếm thử cũng say
                          Đắng chát bờ môi hồn rã rời khụy ngã
                          Bóng thiêu thân lao vào miền đất lạ
                          Ánh đèn đêm hể hả nhếch môi cười
                           
                          Giữa dòng đời ai thả chiếc thuyền trôi
                          Thân mỏng manh chất đầy phiền muộn
                          Con sóng xô...về đâu...chừng lạc hướng
                          Quay ngược vào bờ ...tan nát mảnh hồn đơn.
                           
                          HG
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           

                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2016 14:19:33 bởi Huỳnh_Gia >
                          #13
                            Huỳnh_Gia 14.12.2006 21:38:31 (permalink)
                            0
                            Đêm đông

                            Ánh trăng tàn
                            Lữ khách về đâu...
                            Phố khuya
                            Hè vắng
                            Tiếng côn trùng kêu văng vẳng
                            Nỉ non...

                            Cái bóng tôi ẩn hiện...mất - còn ?
                            Rảo bước giữa trời đêm
                            Vai gầy lướt thướt
                            Lạnh lẽo
                            Chơi vơi

                            Bài hát "đêm đông" như xao động tim người
                            Đời cô lữ...lang thang viễn xứ
                            Bỗng nhớ quê
                            nhớ người tình năm cũ
                            Buồn
                            âm thầm
                            lê bước nhỏ
                            cô đơn...

                            HM
                            #14
                              Huỳnh_Gia 14.12.2006 23:42:36 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: co don


                              Lời thơ nầy nghe thật nỉ non
                              Như ai oán cỏi hồn đơn hiu quạnh
                              Nơi xứ xa mang nỗi sầu canh cánh
                              Từng đên buồn thao thức nhớ người thương...

                              Xin chào H_G ! Cô đơn xin mạng phép hoạ 4 câu với bạn cho vui nha chúc bạn vui vẻ thã hồn thơ lai láng nơi nầy cho CĐ và mọi người thưởng thức nha...



                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/25691/B8854DED262B4FB9853C85B1AC162227.jpg[/image]

                               
                               
                              Xin chào codon . Xin cảm ơn ,hoa rất đẹp
                              HG bất chợt ngoệch ngoạc vài dòng sau khi nghe bài hát "Đêm đông " , không được sâu sắc cho lắm nhưng nếu bạn thích HG sẽ mang sang tặng bạn nhé !
                               
                              Từng đêm buồn dỏi mắt cố hương
                              Kẻ xa quê đếm tháng ngày trong hiu quạnh
                              Đông năm nay lại kề bên rất lạnh
                              Sao nắng vàng quê mẹ chẳng ghé thăm...
                               
                              Chúc bạn vui nhé !
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 28 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 413 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9