Một chút cho tôi , chút cho người ...
Vắng... Bóng in thềm vắng lặng im
Từng đêm - ta ngóng từng đêm bước về
Thu phong giá buốt cõi mê
Vầng trăng khuyết nửa ủ ê dáng gầy Về đâu hỡi giấc liêu trai
Hoang vu chiếc bóng đổ dài trong sương
Buồn rơi - rơi giữa yêu thương
Nghe đâu đây khúc đoạn trường ngân nga ? Câu thơ bỗng chốc vỡ oà
Tay tìm nhặt những xót xa đã đầy
Cuối chân trời xám màu mây
Người đi có biết nơi này nhớ nhung ? Bóng in thềm vắng lạnh lùng
Ta tìm nhau cõi mông lung vô thường
Trăm chiều vẫn một vấn vương
Trăm năm vẫn một bến tương mơ hồ Bóng in đêm vắng thẩn thờ
Từ xa nhau - hẹn giấc mơ tao phùng Huỳnh Gia 31-10-09 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2009 20:27:23 bởi Huyền Băng >
Tứ tuyệt không tên Rừng xưa trơ trọi những cành khô Chiếc lá từ thu rụng nỗi chờ Chiều vắng chênh vênh hồn lạc lối Sương mờ lả tả lạnh câu thơ ... ===================== Lá phủ dấu chân vốn đã mờ Sương mù bao phủ một trời mơ Người đi - hun hút niềm thương nhớ Đâu biết từng đêm có kẻ chờ ... HG
Tứ tuyệt không tên Mây trắng lơ thơ sưởi nắng chiều Mặt hồ phẳng lặng bóng đồi xiêu Chiếc lá im trôi dường say giấc Ôi ! đời yên vắng biết bao nhiêu ... HG
Lời ru dĩ vãng Vắng xa ơi ! có còn không Cho tôi giữ chút mặn nồng hôm nay Men tình xưa lỡ chuốt say Nhớ nhung chếch choáng theo ngày tháng trôi. Tiệc tan - chân bước - bồi hồi Lối quen giờ đã nhạt rồi thương yêu Khéo ràng buộc - xót xa nhiều Con đường định mệnh đã chiều tách đôi Ngủ ngoan nhé , xa vắng ơi ! Chiếc thuyền mơ ước trọn đời chao nghiêng Bềnh bồng từng đợt sóng quên Đôi khi chợt thức - buồn miên man buồn Ngủ cho say nhé ! yêu thương Ngoài kia phủ trắng màn sương lối chờ . Đêm thì thầm gọi giấc mơ Như thầm ru những dại khờ trong nhau Ngủ ngon đi nhé ngọt ngào ! Mùa đông dường mới tràn vào - lạnh băng... Huỳnh Gia 06-11-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 09:51:16 bởi Huỳnh_Gia >
Một chút cho tôi Khi vô tình bước vụt qua nhau
Trong một thoáng nghe nhịp tim bối rối
"Có phải là yêu ?" ( ngập ngừng dấu chấm hỏi )
"À không ! phút xao động nhất thời " Thế rồi đêm - giấc ngủ hoá xa xôi
Mộng mị những mê say - quay cuồng như cơn lốc
Nghe từ trong tận cùng sâu thẳm
Có ngọn gió nào thổi bạt những mong manh Theo từng đông khối tuyệt vọng hình thành
Đời mang những chiếc đinh cắm vào lòng thực tại
Ghim cả những ngây ngô một thời dan díu mãi
Châm chích những yếu mềm - xoa xuýt bởi vì đau Ta đứng lại nhìn - thời gian vẫn trôi mau
Cố giữ lại một chút tình dang dở
Nếu như sợi tơ trời đừng rối ren trong gió
Thì điều ước chẳng dễ dàng buộc chặt khát khao Một chút bào mòn - mong nỗi nhớ gầy hao
Khi những yêu thương đã tan thành mây khói
Và khi trái tim thật thà lời thú tội
Kiên nhẫn chờ...đời ban tặng chút bình yên ... Huỳnh gia 07-11-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 09:56:48 bởi Huỳnh_Gia >
Trăng vỡ Trăng đã vỡ - ghép làm sao lành lặn Nửa khuyết gầy rơi hẳn phía không nhau Áo tình yêu - mảnh rách nát hư hao Mang vá víu - rối bời kim hạnh phúc Người chìm đắm trong nỗi buồn bất tận Mặc tim mình rên xiết với thời gian Món hàng yêu - thứ xa xỉ cao sang Cố mặc cả - quên mất đời thua lỗ Ta - nỗi nhớ thả bay theo cánh gió Đêm lặng yên nhìn ký ức khóc oà Tháng ngày dài cô độc ngóng trăng xa Tay tê buốt gõ nhịp lòng trăn trở ... Trái tim đau cũng bởi lòng ngờ ngợ Tiến hay lùi - liệu có phải là yêu ? Bắt dửng dưng đối chọi những liêu xiêu Môi kiêu hãnh dỗ an bao rối rắm Dẫu biết rõ chiếc vòng tròn lẩn quẩn Cuộc đuổi tìm - khoảng cách ngút ngàn xa Nhưng nào ai định nghĩa được để mà ... ...ta học lại từ ban đầu . Thật khó ...
Huỳnh Gia 09-11-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 10:13:04 bởi Huỳnh_Gia >
Trích đoạn: Huỳnh_Gia
Một chút cho tôi
Khi vô tình bước vội qua nhau
Trong một thoáng nghe nhịp tim bối rối
"Có phải là yêu ?" ( ngập ngừng dấu chấm hỏi )
"À không ! phút xao động nhất thời "
Thế rồi đêm - giấc ngủ hoá xa xôi
Mộng mị những mê say - quay cuồng như cơn lốc
Nghe từ trong tận cùng khoảng trống
Có ngọn gió nào thổi bạt những mong manh
Theo từng đông khối tuyệt vọng hình thành
Đời mang những chiếc đinh cắm vào lòng thực tại
Ghim cả những ngây ngô một thời dan díu mãi
Châm chích những yếu mềm - xoa xuýt bởi vì đau
Ta đứng lại nhìn - thời gian vẫn trôi mau
Cố giữ lại một chút tình dang dở
Nếu như sợi tơ trời đừng rối ren trong gió
Thì điều ước chẳng dễ dàng buộc chặt khát khao
Một chút bào mòn - mong nỗi nhớ gầy hao
Khi những yêu thương đã tan thành mây khói
Và khi trái tim thật thà lời thú tội
Kiên nhẫn chờ...đời ban tặng chút bình yên ...
Huỳnh gia
07-11-09
Mến chao HG. NN ghé thăm....
Dấu Vết
Người Đi Qua Đời Mình
Hết rồi !
xa một cuộc tình
thuyền em rời bến
bỏ mình bơ vơ
còn đâu
tháng đợi
năm chờ
bến xưa vắng lặng
giấc mơ tan rồi
Thuyền em rời bến sang ngang\
tình tang...nan tính...
nát lòng tình tan
bao năm tình tưởng đá vàng
nhưng là cát bụi giữa ngàn phong ba
xa rôì hỉnh bóng kiêu sa
gió mưa bão táp
cỏ hoa úa tàn
tình...tang..
tan giấc mộng vàng
chôn vùi kỷ niệm
bên hồn thương đau
thời gian phủ xám mái đầu
bao nhiêu hoài vọng bay vào cõi xa
ân tinh
thôi cũng phôi pha
dấu xưa
ghi khắc
người qua đời mình.
Nghinh Nguyên
Chào Nghinh Nguyên ! Huỳnh rất vui cảm ơn đã ghé thăm và lưu lại bài thơ hay như thế này. Huỳnh đọc bài thơ của bạn rồi nhưng chưa hoạ vần cùng Bạn được hôm nay. Cho Huỳnh hẹn lại hôm khác nhé ! Thân mến HG
Dẫu rằng không thể... Gánh tình sầu nặng vai gầy - loạng choạng Trút nơi nào - từng thương nhớ chật nêm ? Để không còn ray rức ánh sao đêm Khi điều ước rơi dần vào khoảng tối Mảnh trăng vỡ phía bên người đến tội Một nửa ta mềm nhũng những lo âu Nhìn cỏ khuya sương thấm suốt canh thâu Ta dừng lại lắng nghe - dường cỏ khóc Nếu có thể mang ít nhiều hơi ấm Lẽn vào nhau xoa dịu những nỗi buồn Lẽn vào nhau bù đắp những yêu thương Chừng một lúc - rồi quay lưng - cũng được ... Đời không thể tháo rời bao ràng buộc Nghĩa và tình nồng mặn mấy mươi năm Đành lặng thinh - thầm nuốt ngược vào lòng ... ... lời an ủi - cho người không bối rối... Huỳnh Gia 10-11-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 10:24:23 bởi Huỳnh_Gia >
Trích đoạn: nghinhnguyen
Mến chao HG. NN ghé thăm....
Dấu Vết
Người Đi Qua Đời Mình
Hết rồi !
xa một cuộc tình
thuyền em rời bến
bỏ mình bơ vơ
còn đâu
tháng đợi
năm chờ
bến xưa vắng lặng
giấc mơ tan rồi
Thuyền em rời bến sang ngang\
tình tang...tang tính...
nát lòng tình tan
bao năm tình tưởng đá vàng
nhưng là cát bụi giữa ngàn phong ba
xa rôì hình bóng kiêu sa
gió mưa bão táp
cỏ hoa úa tàn
tình...tang..
tan giấc mộng vàng
chôn vùi kỷ niệm
bên hồn thương đau
thời gian phủ xám mái đầu
bao nhiêu hoài vọng bay vào cõi xa
ân tình
thôi cũng phôi pha
dấu xưa
ghi khắc
người qua đời mình.
Nghinh Nguyên
Khúc nhạc buồn Đàn nâng phím lạnh bơ vơ Tình tang...Ta nếm ngu ngơ đủ nhiều Ai xuôi giữa gió thả diều Gío căng diều đứt một chiều...ngẩn ngơ... Một đời ướp mộng ươm mơ Đêm thao thức giữa trang thơ rối vần Bước qua nhau thoáng ngại ngần Còn chăng một nửa ân cần .Cho ta ? Để rồi đêm vắng ngân nga Ta ru ta giấc tiêu ba ngập ngừng Thời gian có thể dửng dưng Tình ta không thể lưng chừng như mây... Đường đời nắng bạc - sương phai Bến đời xa tít Hỏi ai có chờ...? Huỳnh Gia 10-11-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 10:34:08 bởi Huỳnh_Gia >
Trích đoạn: Huỳnh_Gia
Trích đoạn: nghinhnguyen
Mến chao HG. NN ghé thăm....
Dấu Vết
Người Đi Qua Đời Mình
Hết rồi !
xa một cuộc tình
thuyền em rời bến
bỏ mình bơ vơ
còn đâu
tháng đợi
năm chờ
bến xưa vắng lặng
giấc mơ tan rồi
Thuyền em rời bến sang ngang\
tình tang...tang tính...
nát lòng tình tan
bao năm tình tưởng đá vàng
nhưng là cát bụi giữa ngàn phong ba
xa rôì hình bóng kiêu sa
gió mưa bão táp
cỏ hoa úa tàn
tình...tang..
tan giấc mộng vàng
chôn vùi kỷ niệm
bên hồn thương đau
thời gian phủ xám mái đầu
bao nhiêu hoài vọng bay vào cõi xa
ân tình
thôi cũng phôi pha
dấu xưa
ghi khắc
người qua đời mình.
Nghinh Nguyên
Khúc nhạc buồn
Đàn nâng
phím lạnh bơ vơ
Tình tang...
Ta nếm ngu ngơ đủ nhiều
Khéo chi giữa gió thả diều
Gío căng
diều đứt một chiều...
ngẩn ngơ...
Một đời ướp mộng
ươm mơ
Đêm thao thức
giữa trang thơ rối vần
Bước qua nhau
thoáng ngại ngần
Còn chăng một nửa ân cần
Cho ta ?
Để rồi
Đêm vắng ngân nga
Ta ru ta giấc tiêu ba
Ngập ngừng
Thời gian
có thể dửng dưng
Tình ta không thể lưng chừng
như mây...
Tình đời
nắng bạc - sương phai
Bến đời xa tít
Hỏi ai có chờ...?
Huỳnh Gia
10-11-09
Khúc Hạ Huyền
Hạ huyền khuyết nửa vần buồn
Xa em xa cả mùa xuân mất rồi
Đường quê in bóng em-tôi
Đẹp như huyễn mộng giữa đời đơn sơ
Bồng bềnh qua nửa giấc mơ
Nụ hôn vứa chạm bên bờ chi ly
Vai anh tay em nhẹ tì
Chừng như anh cõng em đi vào đời
Khoảng đường đời ngắn ngũi thôi
Trên vai anh tưởng một đời có am
Bao nhiêu hoài niệm êm đềm
Chờ ai dạ khúc trăng đêm hạ hyuyền.
nghinh Nguyên
Trích đoạn: nghinhnguyen
Khúc Hạ Huyền
Hạ huyền khuyết nửa vầng buồn
Xa em xa cả mùa xuân mất rồi
Đường quê in bóng em-tôi
Đẹp như huyễn mộng giữa đời đơn sơ
Bồng bềnh qua nửa giấc mơ
Nụ hôn vừa chạm bên bờ chi ly
Vai anh tay em nhẹ tì
Chừng như anh cõng em đi vào đời
Khoảng đường đời ngắn ngủi thôi
Trên vai anh tưởng một đời có em
Bao nhiêu hoài niệm êm đềm
Chờ ai dạ khúc trăng đêm hạ huyền.
nghinh Nguyên
=============
Đêm hạ huyền Vô tư kéo tấm lụa mềm Mây che một nửa hạ huyền - bâng khuâng Tưởng như hoài niệm ân cần Che dùm thương nhớ lưng chừng trong em Gío lay chiếc lá bên hiên Như lay giấc mộng êm đềm đang trôi... Nụ hôn nào lạnh bờ môi Mà hôm nay cả đất trời giá băng ? Tưởng như hạnh phúc đủ gần Giơ tay em hứng hư không - từng ngày Nửa vầng trăng khuyết thật gầy Lắng nghe tiếng gió xoay xoay nỗi buồn Dây chùn - phím lạc cung thương Biệt ly từ ấy - uyên ương lẻ bầy Hạ huyền trăng lẫn vào mây Đêm trầm tư tiếng thở dài - xa xa... Huỳnh Gia 11-11-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 09:47:05 bởi Huỳnh_Gia >
Dỗi hờn. Anh không về nữa , thật rồi ! Bỏ mây giăng kín nẻo trời bơ vơ Bỏ đêm nức nở tiếng thơ Anh không về nữa - thôi chờ mà chi ? Thế mà phút ấy biệt ly : "Chỉ dăm hôm - ướt bờ mi chi nàng ? " Thời gian trôi đến ngỡ ngàng Đã bao đông gió chàn ràn bên hiên Anh không về nữa - Từng đêm Xa xôi giấc ngủ - em tìm nơi đâu ? Gío mùa thổi suốt canh thâu Nghe từng hơi lạnh thấm sâu vào hồn Anh không về giật nỗi buồn Ném vào hoang vắng - yêu thương lấp tràn Mặc mùa trôi với hoang mang Mặc em héo hắt võ vàng vì mong... Anh không về kịp - phải không ? Phải đâu chẳng hiểu tấc lòng của nhau Huỳnh Gia 12-11-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2009 07:15:23 bởi Huỳnh_Gia >
Dấu xưa Đường xưa để lại những dấu chân Cho gió mùa thu thoáng tần ngần Sao đủ lá rơi - hòng có thể ... Lấp dần dấu vết thuở bâng khuâng Anh - khách phong trần phút chồn chân Tim tôi ghé trọ chỉ một lần Cớ sao tím lịm từng thu nhớ Hỏi chiều yếu đuối lắm phải không ? Luỵ phiền tự chuốt - trái tim đau Bôi xoá làm sao khỏi nát nhàu Để mai nắng khỏi cần ghé lại Sưởi dùm cái lạnh lúc không nhau Người đã xa rồi - biệt bóng tăm Tình tôi chìm đắm nẻo thăng trầm Để từng thu vắng - từng thu vắng Đếm từng lá rụng - đếm buồn trông ... Huỳnh Gia 13-11-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2009 22:11:00 bởi Huỳnh_Gia >
THOẢNG Chỉ một chút không gian
Đôi chúng ta ở hai đầu thế giới
Chỉ một chút nông nổi
Lời vô tình lại làm xót tim nhau
Một chút mưa ngâu
Rơi rơi xuống đưa về miền kí ức
Một chút bất lực
Ta yếu hèn để năm tháng đi qua
Hỏi có phôi pha
Một chút yêu thương hôm qua còn sót lại
Một trời điên dại
Em muốn ta về ấm áp dưới tay anh,...
(-Như Diệu Linh-)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: