Một chút cho tôi , chút cho người ...
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 28 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 413 bài trong đề mục
Huỳnh_Gia 16.11.2009 10:09:41 (permalink)
0

Trích đoạn: Nét cố đô

THOẢNG

Chỉ một chút không gian
Đôi chúng ta ở hai đầu thế giới
Chỉ một chút nông nổi
Lời  vô tình lại làm xót tim nhau
Một chút mưa ngâu
Rơi rơi xuống đưa về miền kí ức
Một chút bất lực
Ta yếu hèn để năm tháng đi qua
Hỏi có phôi pha
Một chút yêu thương hôm qua còn sót lại
Một trời điên dại
Em muốn ta về ấm áp dưới tay anh,...

(-Như Diệu Linh-)



Một chút cho người
 
 
Một chút giận hờn rồi quay mặt dửng dưng
Những yêu thương bỗng hoá thành vô nghĩa
Dù cố gắng gom về một phía
Vẫn rớt rơi từng vụn vỡ vô hình
 
Một chút vu vơ mong ấm lại chữ tình
Ta thu vén cả một đời - dường không gọn
Tay yếu đuối dắt trái tim chạy trốn
Giữa đông hàn trắng xoá một màu mưa
 
Đã buông rồi - khoắc khoải ngủ yên chưa
Sao vẫn sót một mắt đời thao thức
Ngoài kia mưa bay lất phất
Lòng nghe thấm từng hạt - tê buồn !?
 
Người vô tư rải đá khoảng đường trơn
Ta cố bước - quên trái tim rướm lệ
Không thể trách - vì yêu thương là thế 
Đã cho - không đòi lại bao giờ
 
 Ai dỗ về điên dại những câu thơ
Cho ta biết không còn người bên cạnh
 Trong mảnh vỡ của trái tim chết lạnh 
Còn lại gì  ?  ảo ảnh một giấc mơ...
 
 
 
Huỳnh Gia
 
 
16-11-09
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 07:47:54 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 17.11.2009 20:30:46 (permalink)
0
Vẫn là không
 
 
 
Nghẹn ngào chi tiếng gọi người dưng
Cho kỷ niệm đêm giật mình thức giấc
Cho thương nhớ phủ trùm lên vạn vật
Cây cỏ biết đau - đâu chỉ trái tim người
 
Vô tình chi hai chữ người dưng
Âm vang mãi dội vào tim rét mướt 
Đã không thể... thôi thì hai  lối ngược
Giữ một phần yêu dấu -sót trong nhau
 
Đơn giản thôi ! định nghiã người dưng
Không nợ - không duyên - không còn gì tiếc nuối
Nỗi nhớ tàn phai - tâm hồn già cỗi
Dẫu có mặn nồng - nếm thử  - vẫn là không !
 
 
 
Huỳnh Gia
 
 
16-11-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2009 20:39:35 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 17.11.2009 20:49:39 (permalink)
0
Đường thi
 

Ba mươi năm chẳn đã làm thầy
Trên cấp huy chương đến tận tay
Ngớ ngẩn, bao ngày rao tựa sốt
Vu vơ, suốt tháng múa như say
Lửa to rắn lủi,  thét gào loạn
Heo nhỏ cọp vồ, buôn bán may
Mấy đứa trẻ thơ theo lớp học
Mai sau đều giỏi việc canh cày.
 
 
 
Nguyễn Phúc Vĩnh Ba  
 

-------------------
 
Kính họa cùng anh VB
 
 
 
Chúc mừng...
 
 
Vác tấm huân chương đóng dấu "thầy"
Ngoảnh nhìn bụi phấn trắng đôi tay
Lơ mơ vừa đủ ba mươi chẳn *
Lọ mọ chỉ còn một bữa say
Cái đoạn đường qua , giờ đã mỏi 
Rửa chân bắt chéo , thế mà may
Bôn ba không khỏi thời và vận . 
Vui thú điền viên - bỏ sức cày  ...
 
Huỳnh Gia
 
===========
 
* Ba mươi năm
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2009 20:51:07 bởi Huỳnh_Gia >
#153
    Huỳnh_Gia 17.11.2009 20:52:34 (permalink)
    0
     
    Vịnh thơ bần
     
     
     
     Trời sinh em vốn kẻ bần nông
    Mặt mũi quanh năm lấm đất đồng
    Ngóay bút - giấy cười "Ôi ! cấu tứ "
     Xâu vần - mực nhạo " Oái ! văn phong " *
    Mấy nong con chữ hòng khua nước
    Bao thúng văn thơ vội khuấy dòng ?
    Ngẫm tủi thân mình sao mãi dốt
    Học đà bao bận - vốn tròn không ...
     
    Huỳnh Gia  
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2010 13:18:34 bởi Huỳnh_Gia >
    #154
      nghinhnguyen 18.11.2009 06:43:44 (permalink)
      0

      Trích đoạn: Huỳnh_Gia

      Dấu xưa
       
       
       
       
      Đường xưa để lại những dấu chân
      Cho gió mùa thu thoáng tần ngần
      Sao đủ lá rơi - hòng có thể ...
      Lấp dần dấu vết thuở bâng khuâng
       
      Anh - khách phong trần phút chồn chân
      Tim tôi ghé trọ chỉ một lần
      Cớ sao tím lịm từng thu nhớ
      Hỏi chiều yếu đuối lắm phải không ?
       
      Luỵ phiền tự chuốt - trái tim đau
      Bôi xoá làm sao khỏi nát nhàu
      Để mai nắng khỏi cần ghé lại
      Sưởi dùm cái lạnh lúc không nhau
       
      Người đã xa  rồi - biệt bóng tăm
      Tình tôi chìm đắm nẻo thăng trầm
      Để từng thu vắng - từng thu vắng
      Đếm  từng lá rụng - đếm buồn trông ...
       
       
      Huỳnh Gia
       
       
      13-1-09

       
      Dấu Xưa
       
      Bao nhiêu năm đã qua rối ?
      Lãng du hết nửa cuộc đời gió sương
      Làm người Lữ khách tha hương
      Nay quay về lại quãng đường ấu thơ
      Ba mươi năm
      Một giấc mơ
      Bể dâu biến đổi
      Bây giờ lạ xa
      Những người bạn trẻ đã già
      Những trước đã lần qua cõi đời
      Bóng hình xưa đã xa xôi
      Chỉ còn ký ức của thời xa xăm
       
      Con đường xưa với tháng năm
      Dòng sông con nước theo dòng thời gian
      Cây cầu ai mới bắc ngang
      Con đò gác mái
      Vắng nàng lái xưa
       
      Bến bờ cùng với nắng mưa
      Bên bồi
      Bên lở
      Dấu xưa đã mờ... !!!
       
      Nghinh Nguyên
      #155
        Nét cố đô 19.11.2009 10:09:37 (permalink)
        0
        MÃI CHỜ

        Còn đây...
        Vẫn mãi còn đây
        Đôi môi tê cóng
        Vai gầy nhẹ run
        Người đi...lạnh lắm
        Mùa đông
        Em ngôi nhìn lại bóng hồng
        Trong gương
        Đâu rồi...
        Hỡi bóng người thương?



        (-Như Diệu Linh-)

        #156
          nghinhnguyen 19.11.2009 19:02:27 (permalink)
          0

          Trích đoạn: Nét cố đô

          MÃI CHỜ

          Còn đây...
          Vẫn mãi còn đây
          Đôi môi tê cóng
          Vai gầy nhẹ run
          Người đi...lạnh lắm
          Mùa đông
          Em ngôi nhìn lại bóng hồng
          Trong gương
          Đâu rồi...
          Hỡi bóng người thương?



          (-Như Diệu Linh-)


           
          Bốn Mùa Thương Nhớ
           
          Nước non nghìn dặm xa xôi
          Ai chờ ai để vào đời có nhau
          Để vơi đi những niềm đau
          Bốn mùa thương nhớ sắc mà tình thơ :
           
          Mùa đông đến thương bần hàn cơ nhỡ
          Mùa xuân về mong đợi cuộc tao phùng
          Mùa hè qua mang hoài cảm mông lung
          Mùa thu tới điêp trùng bao hoài niện
           
          Rồi ta mãi một đời đi tìm kiếm....
           
          Nghinh Nguyên
          #157
            Huỳnh_Gia 20.11.2009 20:05:29 (permalink)
            0
            Đêm và Ta 

             
             
            Đêm xạt xào tiếng lá gọi tên nhau  
            Bừng tỉnh giấc ngỡ ai về trước cửa
            Chập chờn tỉnh say - trái tim như lửa 
            Mở rộng vòng tay - khoảng trống ùa vào

            Kỷ niệm chia giòng từ những nhánh giao
            Ta - thượng nguồn mắt trông theo - bất lực
            Mệt mỏi quay lưng - khuất tầm nhìn ký ức
            Bỗng thấy lòng dường hoá đá nỗi đau

            Người cứa vào tim rõ dấu một vết sâu
            Theo năm tháng cứ khô dần thành sẹo
            Ta bôi xóa dù thế nào... Thật khéo...
            Thi thoảng nhói lên nhưn nhức nửa phần đời 

            Từ âm thầm rời bỏ những cuộc chơi
            Tự giam mình giữa hoang tàn trống trải .

            Ta như thấy thời gian dừng hẳn lại
            Và xung quanh là một mảng không màu

             Tiếng nguyệt cầm văng vẳng giữa đêm thâu  
            Nghe như gió than van đời bất hạnh

            Ai nỡ cắt vầng trăng làm hai mảnh
            Để bây giờ đêm lạnh giống như Ta
             



            Huỳnh Gia


            20-11-2009 



            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2009 16:19:09 bởi Huỳnh_Gia >
            #158
              Huỳnh_Gia 20.11.2009 20:12:09 (permalink)
              0

              Trích đoạn: nghinhnguyen


              Bốn Mùa Thương Nhớ
               
              Nước non nghìn dặm xa xôi
              Ai chờ ai để vào đời có nhau
              Để vơi đi những niềm đau
              Bốn mùa thương nhớ sắc mà tình thơ :
               
              Mùa đông đến thương bần hàn cơ nhỡ
              Mùa xuân về mong đợi cuộc tao phùng
              Mùa hè qua mang hoài cảm mông lung
              Mùa thu tới điêp trùng bao hoài niện
               
              Rồi ta mãi một đời đi tìm kiếm....
               
              Nghinh Nguyên

               
              Bốn mùa vời vợi nhớ thương
              Người đi bỏ lại con đường thân quen
              Nhủ lòng thôi hãy cố quên
              Chợt nghe băng giá phủ lên nỗi buồn
               
              #159
                Huỳnh_Gia 20.11.2009 20:22:10 (permalink)
                0

                Trích đoạn: Nét cố đô

                MÃI CHỜ

                Còn đây...
                Vẫn mãi còn đây
                Đôi môi tê cóng
                Vai gầy nhẹ run
                Người đi...lạnh lắm
                Mùa đông
                Em ngôi nhìn lại bóng hồng
                Trong gương
                Đâu rồi...
                Hỡi bóng người thương?



                (-Như Diệu Linh-)


                 
                 
                Đếm buồn
                 
                 
                Tìm đâu 
                 Ta biết tìm đâu
                Môi son - mắt biếc
                 tóc nâu  - má hồng
                Đêm
                Ta tìm giữa hư không
                Ngày
                Ta tìm giữa phố đông
                Thở dài...
                 
                Tìm ai
                Ta biết tìm ai
                Giật mình chợt thấy
                dáng gầy ai qua...!?
                 
                Đã xa
                Giờ đã quá xa
                Chỉ ta ngồi lại
                Cùng ta
                đếm buồn...
                 
                 
                 
                Huỳnh Gia
                 
                20-11-09
                #160
                  Huỳnh_Gia 20.11.2009 20:56:28 (permalink)
                  0
                  Nhớ miền đất tôi qua
                   
                   
                   
                  Hơn hai mươi năm chưa về thăm phố lạnh
                  Hàng thông xưa còn đứng đó đợi chờ
                  Những cánh hoa bên lề đường mỏng mảnh
                  Có dịu dàng khoe sắc tím mộng mơ ?
                   
                  Hơn hai mươi năm sao dời vật đổi
                  Dường không còn có dịp để đi xa 
                  Thung lũng tình yêu đã thêm tình nhân tới
                  Hay lặng yên soi bóng cội thông già ?
                   
                  Hơn hai mươi năm - đủ mòn đá sỏi
                  Một chút tình theo ngày tháng lãng quên
                   Giữa cái nóng con đường trưa nắng chói 
                  Bỗng nghe thèm cơn gió lạnh cao nguyên
                   
                  Huỳnh Gia
                   
                  ( Thân tặng một người bạn từ phố núi )
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2009 21:43:24 bởi Huỳnh_Gia >
                  #161
                    nghinhnguyen 21.11.2009 04:14:39 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Huỳnh_Gia


                    Trích đoạn: nghinhnguyen


                    Bốn Mùa Thương Nhớ
                     
                    Nước non nghìn dặm xa xôi
                    Ai chờ ai để vào đời có nhau
                    Để vơi đi những niềm đau
                    Bốn mùa thương nhớ sắc màu tình thơ :
                     
                    Mùa đông đến thương bần hàn cơ nhỡ
                    Mùa xuân về mong đợi cuộc tao phùng
                    Mùa hè qua mang hoài cảm mông lung
                    Mùa thu tới điêp trùng bao hoài niện
                     
                    Rồi ta mãi một đời đi tìm kiếm....
                     
                    Nghinh Nguyên


                    Bốn mùa vời vợi nhớ thương
                    Người đi bỏ lại con đường thân quen
                    Nhủ lòng thôi hãy cố quên
                    Chợt nghe băng giá phủ lên nỗi buồn

                    #162
                      Huỳnh_Gia 23.11.2009 11:07:27 (permalink)
                      0
                      Ta học đường thi
                       

                      Ngăn ngắn chỉ vừa đủ tám câu
                      Vét gần cạn vốn liếng trong đầu
                      Bằng bằng - trắc trắc - rằng không khó ?
                      Luật luật - niêm niêm - thật phát rầu !
                      Hý hoáy gò lưng - cong nét bút
                      Loay hoay chổng vó - mực tuôn ào ...
                      Người hay - chỉ cần dăm ba phút
                      Ta kém - trọn ngày , ai bảo lâu ?


                       Huỳnh Gia
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2010 21:48:29 bởi Huỳnh_Gia >
                      #163
                        Huỳnh_Gia 23.11.2009 11:10:48 (permalink)
                        0
                        Cơm độn vào những năm sau giải phóng Huỳnh đã từng nếm qua cả . Dạo đó bo bo thuộc nhóm lương thực được nước bạn gởi sang cứu đói nên chuyện cơm độn bo bo là chuyện thường ngày . Ngoài ra khoai mì cũng là món lương thực quan trọng đứng thứ 2 . Khoai mì được má Huỳnh tẻ thành thứ bột mịn và chế biến thành đủ các  loại bánh ăn thay gạo...
                         
                         
                        =============
                         
                         
                        Ăn độn
                         
                         
                        Bữa ăn được mẹ dọn ra
                        Mắt tròn , mắt vẹt .Ư...a ...! con nhìn ...
                        Đượm buồn , mẹ đứng lặng thinh
                        Mong con đừng đói giật mình nửa đêm
                        Khoai mì trộn muối - bột nêm
                        Hấp thành món bánh mềm mềm - thơm ngon
                        Gạo trong chum sớm không còn
                        Mẹ thầm rơi lệ nhìn con gầy còm ...
                         
                         
                        =========
                         
                        Vài câu cho hồi ức ...
                         
                        Huỳnh Gia
                         
                        20-11-2009
                        #164
                          Huỳnh_Gia 25.11.2009 09:56:25 (permalink)
                          0
                          Tập...
                           
                           
                          Thời gian dạy em tập sống một mình
                          Tập đứng dậy - phủi tay sau mỗi lần vấp ngã
                          Tập làm quen với nỗi đau rất lạ
                          Tập mỉm cười quên lãng chuyện đã qua
                           
                          Tập đã quen chưa ? nỗi nhớ thật thà
                          Bàn tay níu những hư không - bối rối
                          Quay trở lại dỗ trái tim bối rối 
                          Vững vàng lên ! bàn tay ấy xa rồi ...
                           
                          HG
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2009 22:39:18 bởi Huỳnh_Gia >
                          #165
                            Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 28 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 413 bài trong đề mục
                            Chuyển nhanh đến:

                            Thống kê hiện tại

                            Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                            Kiểu:
                            2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9