Một chút cho tôi , chút cho người ...
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 28 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 413 bài trong đề mục
Huỳnh_Gia 27.11.2009 10:29:58 (permalink)
0
Sao không...?
 
 
 
 
Đừng giam nụ hôn trong nỗi cô đơn
Cho những hạt mưa thấm vào môi
lạnh ngắt
Sao không ngăn trái tim đi
Nó đang đếm từng bước chân hụt hẫng
Vì những trái ngang người mang tặng
Một lần .

 
Đừng giam nụ cười sau những chấn song
Hãy mở rộng vòng tay
Có tiếng chân người đang tới
Khi cánh cửa đóng im 
yêu thương mất lối
Thì làm sao hạnh phúc ngược nẻo về ?

 
Đừng giam trái tim mình u uất giữa mải mê...
Cho đêm mùa đông - mưa mặc tình than thở
Sao không bước ra ngoài...
gió thổi tung nỗi nhớ
Ở phía bên kia - có kẻ lặng yên chờ ...

 
Đừng  mãi giam mình trong góc tối
bơ vơ ...
Cho nặng trĩu nỗi xót xa tồn đọng
Sao không để nắng phơi dùm một chốc
Vết tình sầu khô hẳn
cất vào trong ...

 
 Đừng tách riêng mình ra khỏi đám đông
Lau khô chưa
đôi mắt kia ngân ngấn ?
Sao không phủi cho nỗi buồn văng mất
Thử một lần lấy lại tuổi hồn nhiên

 
Sao không tựa hẳn vào
bờ vai ấy - bình yên...?

 
 
 
Huỳnh Gia

 
27-11-2009
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2009 20:27:19 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 27.11.2009 22:05:15 (permalink)
0
 
Hoang vu.
 
 
 
 Chiều hoang vu - ta một bóng đi tìm
 Cất tiếng  gọi ngày xưa ! dường im lặng ...
 Dò dẫm mãi trong tận cùng trống vắng
Dĩ vãng đâu tìm ? khéo lạc giữa u mê
 
Như vẫn còn nguyên những nỗi bộn bề
Ta gom mãi chưa xong phần vụn vỡ
Màu yêu thương theo tháng ngày loang lỗ
Bức tranh đời đậm nét những băn khoăn
 
Chẳng đưa tay giữ lại - dẫu một phần ...
Và như thế nhìn niềm tin giãy chết
Ôi ! lý trí như một tên ngờ nghệch
Ta mất - còn , người có hiểu được đâu ?
 
 
 
 
 Huỳnh Gia
 
 
27-11-2009
 
 
Huỳnh_Gia 28.11.2009 20:16:44 (permalink)
0
Bài tóan tình yêu
 
 
 
 
Đặt câu hỏi - ai người cho đáp án
Khi trái tim - bài toán khó cuộc đời
Câu "tình yêu" - định nghĩa ; được mấy người
Bằng phép tính giản đơn - cho lời giải

 
Có thể tình yêu - kẻ cho vay nặng lãi
Ta vô tình vướng phải - trọn kiếp đau
Hay tình yêu thi vị phép nhiệm mầu
Đời ưu ái trao người - Ta đứng ngó

 
Hoặc tình yêu từa tựa như làn gió
Thoảng qua tim - bỏ lại những hanh hao
Ôi ! tình yêu  - cay đắng lẫn ngọt ngào
Ai nếm trải cũng hơn lần bật khóc

 
Như con thiêu thân lao vào ngọn bấc
Phút cuối cùng - dừng lại - xác cong khô
Nhưng vì sao người cứ mãi dại khờ
Muốn thử sức - dù một lần giải mã ...

 
Người hay ta cũng đã lần mặc cả
Mua tình yêu - ngất ngưỡng giá "cuộc đời"
Có đựơc rồi - bất chợt phải buông trôi
Và như thế - rối bời trong tuyệt vọng .

 
Bài tóan tình yêu - bài tóan đời thật hóc ...
 
.........
 

Huỳnh Gia
 
 

28-11-2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2009 20:20:30 bởi Huỳnh_Gia >
Nét cố đô 28.11.2009 21:05:53 (permalink)
0
DỆT MỘNG

Nợ cuộc đời gánh mãi ở trên vai
Tà áo dài đã không còn trắng nữa
Trăng tình yêu cũng đôi lần vụn vỡ
Em nhạt nhoà nhìn bóng nắng êm trôi

Có bao giờ chợt nghĩ_một lần thôi
Sao tình yêu cứ gieo đầy oan trái
Có những câu hỏi không bao giờ có lời giải
Bời thế gian có lắm chuyện nực cười

Như chúng ta _ở hai phía chân trời
Trao cho nhau thứ tình yêu nồng thắm
Rồi đến khi khoảng cách chừng quá ngắn
Ta lại nhạt nhoá xoá hết những niềm thương

Tình tan rồi sao cứ mãi còn vương?
Hình như em vẫn còn thương anh lắm
Bởi em biết từ tận cùng sâu thẳm
Em vẫn muốn mình...là một cặp uyên ương

(-Như Diệu Linh-)


Huỳnh_Gia 01.12.2009 09:08:27 (permalink)
0

Trích đoạn: Nét cố đô

DỆT MỘNG

Nợ cuộc đời gánh mãi ở trên vai
Tà áo dài đã không còn trắng nữa
Trăng tình yêu cũng đôi lần vụn vỡ
Em nhạt nhoà nhìn bóng nắng êm trôi

Có bao giờ chợt nghĩ_một lần thôi
Sao tình yêu cứ gieo đầy oan trái
Có những câu hỏi không bao giờ có lời giải
Bời thế gian có lắm chuyện nực cười

Như chúng ta _ở hai phía chân trời
Trao cho nhau thứ tình yêu nồng thắm
Rồi đến khi khoảng cách chừng quá ngắn
Ta lại nhạt nhoá xoá hết những niềm thương

Tình tan rồi sao cứ mãi còn vương?
Hình như em vẫn còn thương anh lắm
Bởi em biết từ tận cùng sâu thẳm
Em vẫn muốn mình...là một cặp uyên ương

(-Như Diệu Linh-)
 


Hẹn
 
 
Chuyện hợp tan là chuyện của đời thường
Sao nghe đắng chiếc hôn chiều ly biệt
Giọt nước mắt không rơi - vì ta biết
Vẫn có người trong cùng tận nỗi đau
 
Món nợ đời chưa trả được cho nhau
Chân mải miết cho kịp ngày đối mặt
Mấy mươi năm đoạn đường kia rất ngắn
Buổi trùng lai nối lại những muộn màng
 
Ta vẫn tin định mệnh muốn buộc ràng.
Phút lơ đễnh ngủ quên trong nỗi nhớ
Lý trí giật mình gõ nhịp tim - nhắc nhở
Trở về thôi - trăm mối ngổn ngang chờ...
 
 
 
Huỳnh Gia
 
 
01-12-2009
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2009 21:27:01 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 01.12.2009 21:38:23 (permalink)
0
Kẻ lạ đời nhau
 
 
 
Có phải ta lẫn lộn giữa thực hư
Rồi trách cứ con tim mình ngờ nghệch ?
Đường khúc khuỷu - bước chân quen đã mệt
Nửa lề  đau sạt lở mảng ân tình
 
Xa nhau rồi - nỗi nhớ có còn in
Sao đôi mắt mãi nhìn chiều đăm đắm
Phố đông người - mà ngỡ đang vắng lạnh
Lòng khô cằn như sa mạc hoang vu
 
Có lẽ chiều muốn dạo khúc tương tư
Nên bất chợt đổ ào mưa bong bóng
Cho nỗi nhớ thoáng giật mình - lóng ngóng
Chạm vào đời - tung tóe những băn khoăn ...
 
Ngày anh đi - ta cứ mãi ngại ngần
Không giữ lại - để vuột xa ngày tháng
Lá vàng rơi - lấp dần thành dĩ vãng
Để bây giờ thành kẻ lạ đời nhau
 
Huỳnh Gia
 
30-11-2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2009 22:35:26 bởi Huỳnh_Gia >
NganGiang 01.12.2009 22:28:30 (permalink)
0

Trích đoạn: Huỳnh_Gia

 
Hoang vu.
 
 
 
 Chiều hoang vu - ta một bóng đi tìm
 Cất tiếng  gọi ngày xưa ! dường im lặng ...
 Dò dẫm mãi trong tận cùng trống vắng
Dĩ vãng đâu tìm ? khéo lạc giữa u mê
 
Như vẫn còn nguyên những nỗi bộn bề
Ta gom mãi chưa xong phần vụn vỡ
Màu yêu thương theo tháng ngày loang lỗ
Bức tranh đời đậm nét những băn khoăn
 
Chẳng đưa tay giữ lại - dẫu một phần ...
Và như thế nhìn niềm tin giãy chết
Ôi ! lý trí như một tên ngờ nghệch
Ta mất - còn , người có hiểu được đâu ?
 
 
 
 
 Huỳnh Gia
 
 
27-11-2009
 
 


Còn gì cho nhau

Còn những gì hay chua xót cho nhau
Ta đắng cay nhìn con tim sỏi đá
Giữa nhân gian sao nghe lòng lạnh giá
Niềm tin nào nhen hơi ấm yêu thương?..
 
Vẫn lạ quen trên mỗi nẻo đường
Ta tìm mãi phần đời kia đánh mất
Những đam mê xa xưa dù nhỏ nhặt
Cũng quý vô ngần nơi tâm thức tối tăm.
 
Ta chẳng thể tìm lại những bâng khuâng
Những mộng mơ của một thời áo trắng.
Giấc mơ nay cũng một màu u ám
Loang lổ hình hài miền kí ức không tên...
 
Nào mong ngày cập bờ bến bình yên
Ta chẳng níu những xa xăm mùa cũ
Những mất – còn trong cuộc tình dang dở
Xin một lần được hoá gió lang thang...

 

Huỳnh_Gia 02.12.2009 21:50:57 (permalink)
0

Trích đoạn: NganGiang


Còn gì cho nhau

Còn những gì hay chua xót cho nhau
Ta đắng cay nhìn con tim sỏi đá
Giữa nhân gian sao nghe lòng lạnh giá
Niềm tin nào nhen hơi ấm yêu thương?..
 
Vẫn lạ quen trên mỗi nẻo đường
Ta tìm mãi phần đời kia đánh mất
Những đam mê xa xưa dù nhỏ nhặt
Cũng quý vô ngần nơi tâm thức tối tăm.
 
Ta chẳng thể tìm lại những bâng khuâng
Những mộng mơ của một thời áo trắng.
Giấc mơ nay cũng một màu u ám
Loang lổ hình hài miền kí ức không tên...
 
Nào mong ngày cập bờ bến bình yên
Ta chẳng níu những xa xăm mùa cũ
Những mất – còn trong cuộc tình dang dở
Xin một lần được hoá gió lang thang...

 

 
Lối về
 
 
 
Những mất - còn  cuộc tình kia - riêng giữ
Không thở than - duyên phận vốn bẽ bàng
Bến bình yên giam cuộc đời lữ thứ
Ta còn gì - miền dĩ vãng tan hoang 
 
Nếu tim ta lạnh lùng như đá sỏi
Thì nỗi đau không có cớ hình thành
Mang giấu nhẹm khối tình si nông nổi
Dậm bước đời - mong ngày tháng qua nhanh
 
Vẫn lạ - quen như nắng chiều mưa tối
Đợi bốn mùa cô đặc những đam mê
Có đôi lúc thấy tim mình rất tội
Lạc khúc quanh - tìm mãi lối quay về
 
 
 
Huỳnh Gia
 
 
 
02-12-2009
 
 
Huỳnh_Gia 02.12.2009 21:55:10 (permalink)
0
Ta gọi bình yên
 
 
 
 
 
Bình yên - bình yên không
Ru lại giấc mơ hồng
Hiện thực đời cuốn gió
Thổi tạt từng ước mong ?

 
Ngổn ngang - đời ngổn ngang
Ta như kẻ bần hàn
Van xin từng chút nắng
Hong ấm lòng hoang mang

 
Bình yên - bình yên chưa
Nỗi nhớ bỗng hoá thừa
Ai hay  dường thua cả
Chốn tình trường tranh đua ?

 
Chênh vênh .Ừ ! chênh vênh
Đường xưa quá gập ghềnh
Ta tìm chi dĩ vãng
Giữa bộn bề nhớ - quên ...


Bình yên - bình yên ơi !
Ta lên tiếng gọi mời
Có kịp về chôn giấu
Khối sầu ta đang rơi ...

 
Huỳnh Gia


02-12-2009




 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2009 22:58:56 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 02.12.2009 22:07:09 (permalink)
0
Chuyện hợp tan
 
 
 
Đã biết cuộc đời tựa bể dâu
 Hơn thua - tranh cạnh - có vào đâu
Đường xa đi thẳng gườm chân mỏi
Nẻo ngắn ngoặc ngang khéo bạc đầu
Ngày rải tiếng cười dăm bảy phút
Đêm ngồi thu dọn mấy canh sầu
Hợp tan - tan hợp từ duyên phận
Tàn tiệc cũng rời - chóng hoặc lâu

 
 
Huỳnh Gia
 
 
01-12-2009
Nét cố đô 03.12.2009 10:23:12 (permalink)
0

Trích đoạn: Huỳnh_Gia


Hẹn
 
 
Chuyện hợp tan là chuyện của đời thường
Sao nghe đắng chiếc hôn chiều ly biệt
Giọt nước mắt không rơi - vì ta biết
Vẫn có người trong cùng tận nỗi đau
 
Món nợ đời chưa trả được cho nhau
Chân mải miết cho kịp ngày đối mặt
Mấy mươi năm đoạn đường kia rất ngắn
Buổi trùng lai nối lại những muộn màng
 
Ta vẫn tin định mệnh muốn buộc ràng.
Phút lơ đễnh ngủ quên trong nỗi nhớ
Lý trí giật mình gõ nhịp tim - nhắc nhở
Trở về thôi - trăm mối ngổn ngang chờ...
 
 
 
Huỳnh Gia
 
 
01-12-2009
 
 


...ĐÀNH...

Trời đem em gán vào thân con gái
Tiếng yêu thương chẳng ngừng thốt trong tim
Ai ra đi để em phải đi tìm
Đời nhố nhăng mà em nhỏ nhoi quá

Nắng và gió cứ từng hồi thư thả
Thổi vào hồn một chút mộng mong manh
Để rồi khi tình không đẹp như tranh
Thì trái tim thêm một lần tan vỡ...



(-Như Diệu Linh-)


Huỳnh_Gia 04.12.2009 22:19:42 (permalink)
0
Cho nửa giấc mơ
 
 
Đừng hỏi vì sao sóng bạc đầu
Cho chuyến thuyền tình mãi lao đao
Nắng gió phơi niềm tin đã nhạt
Sao chiều còn nán lại chờ nhau ?
 
Đừng hỏi bây giờ em có vui
Trong vòng tay mới luống ngậm ngùi
Một trời thương nhớ đành chôn kín
Từng mảng rêu phong phủ lạnh đời
 
Đừng hỏi cánh hoa trắng bên đường
Vì sao bạc trắng những yêu thương
Héo hon hoa khóc tình dang dỡ
Hoa nhuộm màu tang - trắng nỗi buồn
 
Đừng hỏi bao giờ trọn vần thơ
Trái đất còn xoay - ta mãi khờ
Biết đâu định mệnh vờ say ngủ
Vô tình bỏ lại nửa giấc mơ
 
 
Huỳnh Gia
 

02-12-2009




<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2009 18:59:06 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 04.12.2009 22:33:48 (permalink)
0

Trích đoạn: Nét cố đô

...ĐÀNH...

Trời đem em gán vào thân con gái
Tiếng yêu thương chẳng ngừng thốt trong tim
Ai ra đi để em phải đi tìm
Đời nhố nhăng mà em nhỏ nhoi quá

Nắng và gió cứ từng hồi thư thả
Thổi vào hồn một chút mộng mong manh
Để rồi khi tình không đẹp như tranh
Thì trái tim thêm một lần tan vỡ...



(-Như Diệu Linh-)




Người ta bảo tình đẹp khi dang dở
Sao trái tim như chất chứa nỗi niềm
Người đi rồi mang theo cả bình yên
Cho nỗi nhớ cồn cào như ngọn sóng
 
Nắng và gió phơi khô dần hy vọng
Chút mong manh - ta giữ lại từng ngày 
Đời không dành hạnh phúc tặng riêng ai
Thôi có lẽ đành cuối đầu khuất phục...
 
 HG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2009 19:54:38 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 09.12.2009 22:31:37 (permalink)
0
Lời ru từ dĩ vãng
 
 
 
Ngọt ngào ngày ấy lời ru
Ta mang theo đến ngàn thu bên đời
Ví dầu vật đổi sao dời
Vòng tay giữ trọn một lời sắc son
HG

Dù cho non cạn đá mòn
Lời ru ngày ấy vẫn còn du dương
Ru tình - tình nhé ! yêu thương
Hoa mùa xuân nở ngát hương cuộc đời.
TL
Ngờ đâu ông tạo biếng lười
Cung đàn lỡ nhịp , ta - người hai nơi
Giọt sầu như đắng lên môi
Đêm đi tìm mộng - trăng soi lối gầy ...
HG

Lời ru như gió thoảng bay
Người xa mờ mịt chân mây khuất tầm
Mắt mờ cổ mỏi tháng năm
Thương cho thân phận con tằm nhả tơ.
TL
Ngập ngừng ta gọi tiếng thơ
Nghe lời ru tự cõi mơ vọng về
Nỗi lòng như sóng tràn đê
Nhấn chìm ta giữa cơn mê chập chờn
HG

Tỉnh ra một bóng cô đơn
Tương tư ngày cũ, dỗi hờn chính ta
Lời ru dĩ vãng đã xa
Đành thôi xếp lại dư ba... ơ ...ầu...
TL

==============
 
Huỳnh Gia - Tuyết Lê

14-12-2009

<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2010 19:19:11 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 14.12.2009 08:20:58 (permalink)
0

 
 
Cho cuộc tình ở lại
 
 
Em vốn không tin tạo hoá  luân hồi
Lời tạm biệt chờ kiếp sau gặp lại
Người bấu víu niềm tin vào đổ gãy
Khi trái tim yêu hoen rỉ những yếu mềm
 
Em vốn không tin có nỗi nhớ nhập nhem
Đang vướng vít cõi lòng - nghe rất lạ
Nhưng không thể phân trắng - đen - thật - giả
Bởi nó vô hình chằn chéo - khó đuổi xua 
 
Không muốn cược tình vào tranh chấp - hơn thua
Nên ngày ấy đành dối tình - câm lặng
Nhìn anh bước đi - cả đất trời hoang vắng  
Cố nhủ lòng - không duyên nợ , ừ thôi !
 
Hơn hai mươi năm trời trong giấc ngủ nổi trôi
Anh hiện diện từng cơn mơ - mệt mỏi
Trong vòng tay chồng - bỗng giật mình bối rối
Có lẽ nào em đang lạc lối - quên đường ?
 
Em vốn không kẻ hời hợt chốn tình trường
Trong lồng ngực là trái tim kiêu hãnh 
Vẫn biết rằng yêu là buộc ràng khó tránh
Nhưng thà buông rời hơn bi luỵ van xin 
 
Từ những dở dang đông đặc một khối tình
Không tri kỷ để sớt chia phần nặng
Anh như cơn gió bay qua miền đất phẳng
Thổi tung đời - làm nghiêng ngã niềm đau
 
Em muốn tin vào định phận của trời cao
Vì đang sống trong bình yên hạnh phúc
Khó vùng vẫy thoát ra chừng một lúc
Để nói cùng người - tận sâu thẳm vẫn có nhau... 
 
Em đã không tin vào lời hẹn kiếp sau 
Vẫn khao khát dù một lần lên tiếng
Theo năm tháng - tình yêu em miên viễn
Nửa cho chồng - nửa thầm lặng phần anh 
 
Nếu có kiếp sau - xin hứa trọn dành
Cho những run động đầu đời...ngày xưa ấy
Cho những giấc mơ em suốt đời khờ dại
Và cho cuộc đời nhau lời xin lỗi - dẫu muộn màng... 
 

Huỳnh Gia
 
 
10-12-2009
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2010 19:22:47 bởi Huỳnh_Gia >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 28 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 413 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9