Một chút cho tôi , chút cho người ...
Mộng tương tư (2) Chỉ còn mộng tưởng xa xôi Chỉ còn nỗi nhớ chơi vơi giữa dòng Ta mang ngày tháng long đong Gửi nhờ đêm giấu để trông chờ gì ? Từ lần ly biệt người đi Mây chiều ai nhuộm màu ghi u sầu Biết rằng duyên phận lao đao Ông tơ khéo bẻ nhịp cầu gãy đôi Chỉ còn ta với ta thôi Từng đêm đếm giấc mơ trôi giữa đời Cớ sao dạ mãi bồi hồi Trách than chi cũng đã rồi - tình ơi ! Huỳnh Gia 24-01-2010 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2010 07:58:30 bởi Huyền Băng >
Ừ thôi ! Ừ thôi ! đàn lỗi nhịp rồi Dây chùn phím lệch nốt rời âm đau Hỏi chừng nào thấy được nhau Không gian trắng một gam màu trơ trơ Gía đời giống hệt như mơ Để ta nhốt hết dại khờ vào trong Yêu thương bỗng hoá hư không Hoang vu một nẻo mênh mông riêng mình Huỳnh Gia 20-01-2010
Chiều Chiều
Những chú chim cuối cùng bình yên trong chiếc tổ
Còn lại ta và nỗi buồn loang lổ
Rơi vãi một góc trời
Không gian trắng
sương rơi Có tiếng vỡ toang
thềm ký ức bồi hồi
tiếc nuối
ta cố nhặt từng mảnh đau
cặm cụi
Nhích dần ...nhích dần ...
Cuối đoạn đường đã chia thành hai lối
Chia cả phần kỷ niệm
xót xa Chiều
ta làm bạn với ta
Lắng nghe gió mùa thổi run từng chiếc lá
Những cơn gió mùa rất lạ
Bạc bẽo
lạnh căm Chiều
Ta giang rộng vòng tay ...
ngỡ hơi ấm thật gần
Nỗi nhớ chao nghiêng
Chao nghiêng
Chới với ...
Nén lòng chờ đợi
Đợi ai ...? Chiều
Nghe từ phía xa xa
như có tiếng thở dài
Quay ngoắt lại
nhận ra chiều rất vắng
Mỏi quá những bước chân
lối xưa tìm đâu gặp
Chiều vô tình
bỏ trống một giấc mơ Huỳnh Gia 02-02-2010
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2010 08:00:35 bởi Huyền Băng >
Tứ tuyệt chào Xuân
Nghe bước nàng Xuân đến bên đời
Mang từng hạnh phúc đến nơi nơi
Khai bút giao thừa - lòng thật nhẹ
Nguyện cầu năm mới vạn niềm vui
==============
Hoa thắm khoe màu trong nắng tươi Không có chia phôi người với người Hãy để thơ thay vòng tay lớn Ôm chặt chữ tình chẳng phút lơi ============== Năm mới gửi lời chúc yêu thương Những đứa con trên vạn nẻo đường Quê mẹ luôn ngày đêm dõi mắt Theo bước người sống cảnh tha hương.
Huỳnh Gia
14- 02-2010
Giấu Tôi giấu nỗi buồn vào hốc tối mùa xuân Nhờ bụi đắp ngủ trọn đời - yên tịnh Để niềm vui mượn áo hoa - xúng xính Đón giao thừa - hy vọng một tương lai ... Tôi giấu nỗi đau vào làn khói cay cay Đầu năm mới thắp hương cầu thanh thản Mong cũ kỹ tan dần theo năm tháng Để từ mai tô vẽ lại tiếng cười Tôi giấu giọt lệ tôi trong hốc tối cuộc đời
Hoà gió hát - như quên từng lận đận Hạnh phúc chênh vênh trong cơn túng quẫn Đêm nhìn trời - lặng lẽ đợi sao rơi Có một cái gì gần giống nỗi đơn côi
Xoay ...xoay mãi trong khoảng không tuyệt vọng Lúc quấn chặt - khi rã rời buông thỏng Bỏ lại xung quanh chằn chéo những rối bời Lại một mùa xuân trôi ...vẫn giông bão biển khơi . Bàn tay mỏi - bến bình yên xa quá Tôi cố giấu - không cho ai biết cả Khéo thế nào - một nửa vẫn dôi ra... Huỳnh Gia 25-01-2010 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2010 08:02:34 bởi Huyền Băng >
Những tưởng... Ta mở toang cánh cửa đón mùa xuân Nhìn ánh nắng mỉm nụ cười trong vắt Muốn nhờ nắng hong khô dòng nước mắt Mới hôm qua vô ý để rơi dài
Những tưởng mùa xuân mang điều ước trao tay
Mắt hấp háy những ánh nhìn hy vọng
Để đôi lúc thấy lòng như trống rỗng
Lấp sao đây ? chừng một nửa đã nhiều
Mấp mái môi đánh vần mãi tiếng yêu
Nghe lạc mất câu từ bên hiên vắng
Hồn thơ chết giữa mùa xuân thật ấm
Lời ru yên tắt nghẹn giữa tiếng cười
Những tưởng mùa xuân mang đến vạn niềm vui
Như chợt biết đang khéo lòng che đậy
Không dám lột chiếc mặt nạ ra - để thấy
Khuôn mặt thực của đời hằn dấu những gian truân
Huỳnh Gia
25-01-2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2010 12:53:23 bởi Huỳnh_Gia >
Ta ru hoài niệm Ta ru nửa giấc chiêm bao Ru ngày xưa ngủ trong nhau trọn đời Ru câu lục bát nửa vời Dư âm đọng lại khung trời nhớ thương Chiều vương hạt nắng trong sương Tìm đâu nhặt chút hoang đường trả thơ ? Ngày xưa về giữa cơn mơ Từng đêm nhìn bóng bơ vơ in thềm Ta ru hoài niệm ngủ yên Bỏ vần thơ lạnh im lìm dưới trăng Gío lay hoài niệm băn khoăn Ta ru ta cõi hư không - Để rồi... Huỳnh Gia 03-01-2010 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2010 07:56:27 bởi Huyền Băng >
Mộng. Anh có chờ em từ nỗi nhớ không Em sẽ đến trong một lần lạc lối
Muôn thuở , tình yêu không bao giờ có tội
Dẫu đơn phương che chắn những dại khờ Anh có chờ em dù trong những cơn mơ
Huyền thoại những bước chân ru hồn đêm huyễn hoặc
Em sẽ đến dịu dàng hôn lên mắt
Trong giấc ngủ vùi - ấp ủ mộng bình yên Anh có chờ em như biển ngóng con thuyền
Trong tiếng sóng - nỗi khát khao bừng dậy
Em sẽ đến - dù đường xa đến mấy
Khoảng cách không là gì trên vùng đất yêu thương Anh có chờ em ở cuối con đường
Vòng tay ấm xoá tan đời băng giá
Hạnh phúc nở hoa trên cánh đồng hoang dã
Trái tim hoà từng nhịp đập chung đôi. Anh có chờ em...? Đêm sắp sửa đi rồi ...
Huỳnh Gia 04-03-2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2010 20:10:43 bởi Huỳnh_Gia >
8/3...? Có phải hôm nay ngày của Ta Thả sức ăn chơi - kệ việc nhà Cơm nước đã phần người thay thế Ta chỉ ra vào ngắm - nhẩn nha ? " Ôi ... cá khê rồi - nhỏ lửa thôi ! Nồi cơm không chín - chết tươi rồi Quần áo lung tung - nhà tốc bụi ..." ( Sung sướng kiểu này - lạy ông tôi ...) ------------ Ngó quanh - ngó quất - thật đến hay Một bó hoa tươi tặng riêng ngày Mình nhé ! xắn tay cùng san sẻ Rộn rã tiếng cười - hạnh phúc thay ...
Huỳnh Gia 08-03-2010
Nửa bức tranh đời Ta cuối xuống nhặt sắc màu vương vãi
Xếp thật ngay trên giá - vẽ cuộc đời
Làm dấu ấn cho những lần mê mải
Cho cả lần chấm phá bước rong chơi Đường dẫu rộng - người dù đông đến mấy
Chen chân chi - phút cuối một điểm dừng
Kẻ đến sớm - cỏ xanh màu hoang tái
Người muộn màng mượn hoa lá hoá thân Ta vẫn muốn tháng năm ngừng một lúc
Hay dùm ta quay ngược những lần chờ
Chiều gõ phách - dư âm bừng tỉnh giấc
Chạm vào hồn đá sỏi - thoáng ngẩn ngơ Đêm gầy guộc ru ta vào giấc mộng
Gío chảy dùm từng sợi tóc ủ ê
Trong phút chốc ngỡ hồn như cánh bướm
Lạc thiên thai quên cả lối quay về Phút lơ đễnh lấm lem màu mắt ướt
Ta vẽ gì khi điểm nhấn không nhau
Mảng hy vọng bong ra từ ảo tưởng
Một đời quên - tô mãi những nát nhàu ... Huỳnh Gia 12-03-2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2010 21:32:18 bởi Huỳnh_Gia >