Một chút cho tôi , chút cho người ...
Trích đoạn: Nét cố đô
ĐA ĐOAN
Đứng lên đỉnh núi
Ngắm dưới chân mình những lối sống đa đoan
Những tiếng cười xen lẫn tiếng khóc than
Chông chênh lắm đời này phù du lắm
Trăm năm
Tượng nàng Tô hoá đá chờ chồng
Hay sử xanh ghi vào bao cô gái
Đan áo cho người
Đợi mãi cũng phòng không
Mênh mông
Ta hứng lấy chắt chiu từng giọt nắng
Trải ra rồi
Sao dạ cứ lạnh căm?
Gửi tình yêu về từng chốn xa xăm
Tiếc thương chi nhỏ nhoi vài cọng cỏ
Nhạt lắm
Mặn mà gì cho những phút ngu ngơ?
Đời là gió
Rụng rơi từng chiếc lá
Ta đánh vào đời
Đời quất lại, tím da...
(-Như Diệu Linh-)
Ta vớt vát chút niềm tin rơi sót Làm lời ru hy vọng dỗ yên đời Ta cố níu chút tình người hời hợt Làm nụ cười đơm nhè nhẹ lên môi Nắng nhạt quá nên chiều giăng sương giá Đời ngổn ngang trăm mối - lạnh nỗi buồn Ta cộng lại những lần đời phải trả Dường quá nhiều - đành chịu - khó đảm đương HG Rât vui tiếp bạn thơ Diệu Linh cùng thả vần chia sẻ. Chúc vui nhiều và hãy cứ thoải mái đến chơi cùng HG nhé !
Ta vớt vát chút niềm tin rơi sót Làm lời ru hy vọng dỗ yên đời Ta cố níu chút tình người hời hợt Làm nụ cười đơm nhè nhẹ lên môi Nắng nhạt quá nên chiều giăng sương giá Đời ngổn ngang trăm mối - lạnh nỗi buồn Ta cộng lại những lần đời phải trả Dường quá nhiều - đành chịu - khó đảm đương HG Trời không thương rải nắng rải sương
Kiếp nhân thế đành chịu đoạn trường
như thế
Ta nhặt lại ánh vàng mùa hạ nhớ
Lối đường về phố cổ Huế thân thương
Bước lãng vu số kiếp gió sương
Cứ lẩn khuất lần vào ngỏ tối
Đường thênh thang nhưng không có lối
Đến thiên đàng ca hát với Hằng Nga
Giấc mộng lầu gát phượng chốn thiên toà
Khi tỉnh mộng...hoá ra là chỉ mộng...
X _X
( Vì thấy Huỳnh_Gia đến ngỏ nhà Tiểu Tiểu đệ, nhưng lại không vào. Thôi thì Tiểu đệ đến thỉnh an Huỳnh_Gia trước cho đúng lễ nghĩa ạ ! Hi hi hi... Chỉ vui thơ chốc lát thôi. Huỳnh_Gia đừng ghét Tiểu tiểu đệ và đứng la mắng. Nếu có gì phật ý mong thứ cho.)
Trích đoạn: Xa_xăm
( Vì thấy Huỳnh_Gia đến ngỏ nhà Tiểu Tiểu đệ, nhưng lại không vào. Thôi thì Tiểu đệ đến thỉnh an Huỳnh_Gia trước cho đúng lễ nghĩa ạ ! Hi hi hi... Chỉ vui thơ chốc lát thôi. Huỳnh_Gia đừng ghét Tiểu tiểu đệ và đứng la mắng. Nếu có gì phật ý mong thứ cho.)
Không hề phật ý đâu , HG rất vui là đằng khác. Đã tự xưng là tiểu tiểu đệ thì HG xưng bằng tỷ tỷ à nghen ! ( vì HG tính đến hôm nay cũng ngót ngét U50 rồi hihi ) có ngại lỗ lã gì không đó ? Xa xăm thông cảm cho HG tỷ tỷ tí chút vì bản tính mình vốn ít oi mà , hơn nữa tự thấy công lực còn non yếu nên thật tình không dám múa rìu qua mắt các thợ , đành lẳng lặng sang nhà các bạn đọc thơ ké thôi.
Bắt tay làm quen rồi phân ngôi thứ sau hén !
g.yahô
Trời không thương rải nắng rải sương
Kiếp nhân thế đành chịu đoạn trường
như thế
Ta nhặt lại ánh vàng mùa hạ nhớ
Lối đường về phố cổ Huế thân thương
Bước lãng vu số kiếp gió sương
Cứ lẩn khuất lần vào ngỏ tối
Đường thênh thang nhưng không có lối
Đến thiên đàng ca hát với Hằng Nga
Giấc mộng lầu gát phượng chốn thiên toà
Khi tỉnh mộng...hoá ra là chỉ mộng...
X _X
Đời rộng quá ! còn ta thì nhỏ bé Kiếp nhân sinh mong níu trọn nụ cười Chờ một ngày dong ruổi bước rong chơi Hẳn có lẽ thiên đàng là điểm nhấn Đời thử thách riêng ta lòng kiên nhẫn Chiều hắt hiu cong rũ chiếc lá vàng Bước trong chiều ta thả trái tim hoang Mặc cho gió thổi tung từng lận đận... HG Vài dòng hồi hoạ cùng Xa xăm. nếu không ngại hãy đến chơi thường xuyên nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2010 08:18:26 bởi Huỳnh_Gia >
Vâng ạ !
Bố Mẹ U 45
Con còn học xa xăm
Hằng năm còn cắp sách
Mơ tương lai trăng Rằm
Nên cứ học quanh năm
Chẳng quản bao nhọc nhằn
Bố Mẹ con U 45
Kém hơn Huỳnh_Gia 5
Vậy Xa Xăm xưng rằng:
- Tiểu đệ vâng lời tỷ dặn
ạ !
X _ X
@ he he he...ka ka ka...Mừng vui quá ! Vì Huỳnh _ Gia rất hiền , nên con không bị la ạ ! Vui nha vui nha ! Ka Ka ka kà à à à
Trích đoạn: Xa_xăm
Vâng ạ !
Bố Mẹ U 45
Con còn học xa xăm
Hằng năm còn cắp sách
Mơ tương lai trăng Rằm
Nên cứ học quanh năm
Chẳng quản bao nhọc nhằn
Bố Mẹ con U 45
Kém hơn Huỳnh_Gia 5
Vậy Xa Xăm xưng rằng:
- Tiểu đệ vâng lời tỷ dặn
ạ !
X _ X
@ he he he...ka ka ka...Mừng vui quá ! Vì Huỳnh _ Gia rất hiền , nên con không bị la ạ ! Vui nha vui nha ! Ka Ka ka kà à à à
Vừa đọc chữ Xa xăm Suýt tí tỷ tỷ nhầm. Đang miệt mài đèn sách Nhưng thơ phú rất chăm Đúng là Trường giang sóng sau xô sóng trước. Tiểu tiểu đệ ngoài giỏi giang ra còn rất hoà mình và vui vẻ. Tỷ tỷ rất vui khi có thêm một người bạn vong niên Đến đây chơi thường xuyên cùng tỷ tỷ nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2010 23:32:25 bởi Huỳnh_Gia >
Chiều muộn
Chiều rơi dần trên phố
Đi về đâu yêu thương
Vệt nắng vàng loang lổ
Soi bóng em cuối đường
Ngược chiều từng bước vội
Trốn màu chiều xanh xao
Để rồi trong bóng tối
Mới hay mình nhớ nhau ...
Có chút gì mờ nhạt
Lướt qua đời thênh thang
Chiều giật mình ngơ ngác
Dệt vần thơ muộn màng
Chiều trầm tư đếm lá
Mùa nối mùa buông trôi
Cơn gió chiều hoang hoá
Thổi vào hồn chơi vơi ...
Chiều đến rồi đi nhé !
Trêu đùa chi trái tim ?
Nỗi buồn ơi ! thật nhẹ ...
Nép vào chiều lặng im ...
06-07-2009
HG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2010 19:25:11 bởi Huỳnh_Gia >
Có một con đường... Có một con đường tên gọi "Lãng quên"
Vô thức những bước chân - nuốt sâu từng giọt lệ
Khi ta biết cuối cùng là không thể
Xoá làm sao cho nhạt kỷ niệm buồn
Có một thứ tình tim bối rối không buông
Dù thật khó giữ bằng vòng tay ấm
Không níu kéo , có - không lòng ân hận
Hạnh phúc của người - hạnh phúc cả cho ta ...?
Chuyến xe cuối cùng chuyển nỗi nhớ về xa
Ngày tắt nắng - sao ta còn đứng đợi
Quay về đi - khi trời chưa sụp tối
Ru hồn chìm vào giấc ngủ thật say
Nghe lá rơi vèo - hụt hẫng bước liêu trai
Ta mới biết giọt nắng chiều đã tắt
Có còn ai - đêm cuối đầu thở hắt
Nẻo đường xưa - cây mặc niệm tiếng cười
Huỳnh Gia
01-06-2010
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2011 04:23:27 bởi Viet duong nhan >
Có một con đường...(2) Muốn ngược bước quay về tìm kỷ niệm Nhưng đường xưa xa lắt - khói giăng mờ Loay hoay tìm trong cùng tận giấc mơ Tim thắt lạnh - ai nhóm dùm ngọn lửa ? Trăng có lúc lắt lay vì khuyết nửa
Ta có lần canh cánh những buồn - vui
Con đường riêng không có lúc bước lùi
Nhưng vẫn phút bâng khuâng nhìn hoài niệm
Bởi vần thơ vẫn đậm màu lưu luyến
Nên câu từ nằng nặng những suy tư
Gía sông Ngân đừng cắt bến tương tư
Thì Ngưu - Chức đâu khóc tình lận đận
05-06-2010
Huỳnh Gia
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2010 22:54:04 bởi Huỳnh_Gia >
Khúc hoài niệm không tên Ta gửi cho người hay ta giữ cho ta Từng nỗi nhớ chênh chao theo năm tháng Bốn mùa chôn nỗi đau vào quên lãng Hay thả vào từng hạt nắng - giọt mưa ? Cỏ chiều nay se lạnh bởi gió lùa Cố nương nhẹ từng bước chân hoài niệm Con đường cũ có còn ai để kiếm Miền lãng quên trơ trọi bóng trăng côi Cố nhân ơi ! đường phân lối chia đời Giây phút nhớ - mượn câu thơ làm bạn Dấu chân xưa bụi vô tình xoá nhạt Ta còn gì để giữ lại cho nhau Bình minh lên có ban phép nhiệm màu Ta quên phắt một lần - tim ngơ ngác Để đôi lúc ngỡ như mình thất lạc Men lối về - hoang lạnh những giấc mơ ... 07-06-2010 Huỳnh Gia
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2011 04:25:39 bởi Viet duong nhan >
" Ngày xưa..." Suốt nửa cuộc đời , xuôi một hướng tìm nhau
Bóng đuổi bóng trên chiếc vòng hư ảo
Đau cắt dấu chân - cõi lòng đau đáu
Mộng bình yên vương đá sỏi - ngập ngừng ... Em muốn để anh ở phía sau lưng
Và mạnh bước về một nơi chưa biết
Đời vốn hợp - tan , xót xa lần tạm biệt
Nén lại câu chào nên nước mắt không rơi Nhưng...cái cảm giác hụt hẫng đến chơi vơi
Đang đeo bám ...biết làm sao gỡ bỏ ?
Nghe như sóng dâng một góc trời bão tố
Con thuyền chở nhớ - quên chao đảo những muộn phiền Thôi ! hãy chờ nhau trong nỗi nhớ rất riêng .
Hư ảo vốn trong veo , khoảng cách xa vời vợi
Không bắt được niềm tin - bước chân nào kịp tới
Khi ngả rẽ cuộc đời bẻ gãy những vấn vương Nếu mảnh trăng gầy soi bóng bến sông tương
Đêm - tiếng sáo Trương Chi có còn cô độc ?
Gía có thể đơn phương ném nỗi buồn vào xa vắng
Thì trái tim không buốt lạnh bởi gió lùa.... Có lối đi nào đưa ta đến " Ngày xưa ..." ? Huỳnh Gia
CÓ THỂ NÀO TÌM LẠI THUỞ XA XƯA
Có thể nào tìm về thuở xa xưa Để em ngỡ mình vẫn còn trẻ dại Chẳng níu được một thời xa xôi mãi Chỉ tiếc hoài một kí ức trinh nguyên. Anh vẫn đâu đây trong nỗi nhớ rất riêng Trong con tim vời vợi niềm cay đắng Niềm tin ngủ quên trong nỗi đau thầm lặng Như khoảnh khăc oi nồng trước những cơn giông Lời tình nào lay lắt giữa hư không Để tháng năm nghe cồn cào nỗi nhớ Con tim đau nghe tình xưa gõ cửa Lối tìm về có vợi những chông gai? Em nhọc nhằn bôi xoá những phôi phai Gom nhớ nhung giấu vào thời xa vắng Kí ức trở trăn những muộn phiến sâu lắng Em vụng về hàn gắn những suy tư… Có thể nào tìm về thuở xa xưa Để em có anh như thời còn trẻ dại…
CÓ THỂ NÀO TÌM LẠI THUỞ XA XƯA
Có thể nào tìm về thuở xa xưa
Để em ngỡ mình vẫn còn trẻ dại
Chẳng níu được một thời xa xôi mãi
Chỉ tiếc hoài một kí ức trinh nguyên.
Anh vẫn đâu đây trong nỗi nhớ rất riêng
Trong con tim vời vợi niềm cay đắng
Niềm tin ngủ quên trong nỗi đau thầm lặng
Như khoảnh khăc oi nồng trước những cơn giông
Lời tình nào lay lắt giữa hư không
Để tháng năm nghe cồn cào nỗi nhớ
Con tim đau nghe tình xưa gõ cửa
Lối tìm về có vợi những chông gai?
Em nhọc nhằn bôi xoá những phôi phai
Gom nhớ nhung giấu vào thời xa vắng
Kí ức trở trăn những muộn phiến sâu lắng
Em vụng về hàn gắn những suy tư…
Có thể nào tìm về thuở xa xưa
Để em có anh như thời còn trẻ dại…
Thôi đành... Ta muốn dừng dù chỉ một lúc thôi Để ngày xưa không tủi hờn giận dỗi Nhưng thời gian như trôi đi thật vội Bước chân quên lúng túng ngã ba đường Biết bao giờ tìm lại thuở yêu thương Cho ta biết trái tim còn rất nóng Cho ta níu nụ cười làm hy vọng Để ủi an bên cạnh vẫn còn người Xoá làm gì từng ký ức nổi trôi Để dòng chảy xuôi nguồn về phía ấy Nếu buông hết những gì còn sót lại Thì còn không hạnh phúc tuổi dại khờ ? Gom nhớ nhung thôi gửi cả vào mơ Nhặt luyến tiếc cất vào nơi thật khuất Dặn con tim khẽ khàng hơn nhịp đập Vì thời gian không trở lại . Thôi đành... Huỳnh Gia 29-06-2010 HG chậm tiếp đón , mong bạn thứ lỗi. Cảm ơn bài thơ hoạ rất hay của NG. vui nhiều nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2010 23:47:18 bởi Huỳnh_Gia >
Trích đoạn: Huỳnh_Gia
Vịnh thơ bần
Trời sinh em vốn kẻ bần nông
Mặt mũi quanh năm lấm đất đồng
Ngóay bút - giấy cười "Ôi ! cũ rích"
Xâu vần - mực nhạo " Ý ! bà - ông ?" *
Mấy nong con chữ hòng khua nước
Bao thúng văn thơ vội khuấy dòng ?
Ngẫm tủi thân mình sao mãi dốt
Học đà bao bận - vốn tròn không ...
Huỳnh Gia
* hàm ý chê già
Huỳnh Gia Huỳnh Gia thi phú chẳng hề nông Vàng đúc, thiên kim, chớ bảo đồng Tâm sự nữ nhi người tưởng " Mợ " Tên đề nam tử bạn ngờ " Ông " Văn chương xuất chúng mây vờn lối Tình ý thâm sâu nước mượt dòng Kiến tánh mấy ai đà thấu được Đâu cần trau chuốt, bỡi gương... không. Chu Hà thân mến họa tặng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2010 09:21:04 bởi Chu Ha >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: