Một chút cho tôi , chút cho người ...
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 28 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 413 bài trong đề mục
Huỳnh_Gia 14.04.2011 23:14:24 (permalink)
0

Xin một lần
 
 
Xin một lần ...
chỉ đơn giản thế thôi
Sao khó quá 
 những gì ta muốn
Trả cho hết
 không còn vay mượn
Rồi bình yên quên tất cả 
ơi người...!
 
Xin một lần
Dòng nước mắt thôi rơi
Dẫu nỗi đau cứ chai lì
ở lại
Xin một lần thôi
lòng không khoắc khoải
Dẫu trọn đời 
canh cánh nỗi niềm riêng
 
 
05-04-2011
 
 
Huỳnh Gia





 
 
#256
    Huỳnh_Gia 26.04.2011 00:43:40 (permalink)
    0
    Thơ viết tặng tình thâm
     
     
    Tôi thừa hiểu từ xưa đời vốn bạc
    Nhưng nào ngờ loang trắng cả tình thâm
    Giàu sang đi - người nâng gót - ân cần
    Nghèo , đối mặt - họ chê bai - khinh miệt
     
    Nếu dù ít , một phần thôi - người biết
    Tôi chẳng cần phải cắn chặt môi - đau
    Xưa đói lòng - dòng sữa mẹ chung nhau
    Nay mẹ mất - vội chia đàn tẻ nghé
     
    Người có biết đồng tiền kia rất rẻ
    Bán tình thâm - liệu người có được lời ?
    Khúc ruột mềm người mang cắt làm đôi
    Không màng đến từng nỗi đau âm ỉ
     
    Người không thiết tình thương yêu vốn dĩ ...
    Mất đi rồi - rất khó để tìm ra
    Làm sao ngăn tiếng nấc chẳng vỡ oà
    Khi uất ức dâng lên - nghèn nghẹn cổ
     
    Nếu rủi ro tôi suốt đời cùng khổ 
    Hẳn người cười vì lòng dạ hả hê 
    Rồi xăn tay chặn đứng mọi lối về
    Không cần hiểu thế nào là cốt nhục
     
    Sông có khúc - con ngườì có lúc...
    Biết đâu chừng gian khó bỏ rơi tôi
    Bao cam go trên từng quãng đường đời
    Cùng cuối rạp dưới lòng bàn chân bước
     
    Nếu thượng đế cho tôi dăm điều ước
    Gom tủi thân - tôi muốn trả một lần
    Vào tận cùng của vất vả gian truân
    Bắt số phận phải cuối đầu khuất phục

    Tôi sẽ đi đến cuối đường tuyệt vọng ...
    Mặc tình đời tô trắng - hoặc bôi đen
    Thản nhiên nhìn ngàn vạn những chê khen
    Không mặc cả - ngẩn mặt cười ngạo nghễ
    .................
     
     Tặng chị của tôi
     
    Huỳnh Gia   
     
    25-04-2011

    R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2011 04:22:01 bởi Viet duong nhan >
    #257
      Huỳnh_Gia 28.04.2011 23:16:56 (permalink)
      0
      Nhuận bút cầm - vẫn không phải nhà thơ.
       
       
      Cầm phong thư - bên trong là nhuận bút
      Của lần đầu vỏ vẻ gửi vần thơ
      Nghe hình như có một chút bất ngờ
      À ra thế ! thơ ta đăng tạp chí
       
      Ta đâu dám ứơc mơ làm thi sĩ
      Chỉ gọi thơ tâm sự mỗi khi buồn
      Chốn thi đàn khéo cũng lắm tai ương
      Nếu lỡ dại chen chân không đúng lúc
       
      Nghe loáng thoáng thơ rất cần bằng cấp
      Ta dốt bù... sở hữu tấm " Bằng không "
      Ngại người cười :" Thế ai gọi thi nhân,
      Bao nhiêu chữ trong đầu hòng tô - vẽ...? "
       
      Chắc có lẽ lui về vườn thật lẹ
      Thơ viết rồi... gửi bè bạn đọc chơi
      Biết chừng đâu khi nhắm mắt lìa đời
      Bỗng một chốc trở thành :" người nổi tiếng !? "
       
      Chốn hư ảo - thơ hãy là vốn liếng
      Làm gia tài của một thuở rong chơi
      Lỡ đua đòi - sợ đến lúc muốn lui
      Không kịp nữa... rồi dở cười dở mếu...
      ...............
       
      Nhưng... Chữ "nhưng"cũng lắm điều khó hiểu
      Biết đâu chừng dừng chẳng được bao lâu
      Máu thi ca chờ có dịp tuôn...ào...
      Lại lọ mọ gửi đi...
      Chờ đăng báo !?
       
       
      28-04-2011
       
       
      Huỳnh Gia
       
       
       R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2011 04:24:22 bởi Viet duong nhan >
      #258
        Huỳnh_Gia 11.05.2011 13:16:00 (permalink)
        0
        Biển mặn !
         
        Bóng thiên di khuất nẻo trời
        Lòng như sóng biển xa khơi thét gào
        Đưa tay chặn lấy nỗi đau
        Đêm khao khát đợi bóng nhau tìm về
        Có gì mằn mặn trên môi
        Hình như từng giọt biển đời nhẹ lăn ....
         
         
        Huỳnh Gia

        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 22:31:31 bởi Viet duong nhan >
        #259
          Huỳnh_Gia 13.05.2011 21:54:12 (permalink)
          0
          Gía có thể mang tim mình cá cược
           
           
          Chữ kiếp sau em hẹn - mặn đắng môi
          Khi chợt hiểu không thể tròn ước nguyện
          Mang nỗi nhớ ru tiếng sầu ly biệt
          Đêm khẽ khàng hoà điệu khúc nam ai
           
          Tiếng thơ rơi xen lẫn tiếng thở dài
          Lòng ray rức khó lựa lời cho thỏa
          Nói đi anh - đắng cay em nghe cả
          Trả nợ người - em trả trọn đời đau ...
           
          Thương rất nhiều nhưng đâu biết làm sao
          Gía có thể buộc thời gian lùi bước
          Để từ đó mang tim mình cá cược
          Mà lấy về những thứ của riêng ta
           
          Huỳnh Gia
           
          14-09-2009

          R
           
           
           
           
           
           
           
           
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2011 04:17:55 bởi Viet duong nhan >
          #260
            Huỳnh_Gia 17.05.2011 00:10:02 (permalink)
            0
            Hai mươi năm - ta trở thành kẻ dại...


            Mang trái tim mình đánh cược 
            toàn thua
            Thôi dừng lại 
            ta không liều lĩnh nữa
            Nếm đầu môi
            nghe đắng cay lời hứa
            Một đời quên đã đủ 
            phải không người ?

            Nhưng thời gian luôn như thế
            biếng lừơi
            Mặc ta đợi mõi mòn 
            không ngoảnh lại
            Hai mươi năm ...
            ta trở thành kẻ dại
            Đếm giọt sầu
            như đếm hạt mưa rơi ...

            Nỗi niềm riêng từ ấy
            vỡ thành lời
            Đêm không đủ vần thơ buồn nương náo
            Những ánh sao trên bầu trời
            Một dạo...
            Tắt mất rồi
            từ độ tiễn người đi ...


            15-05-2011

            Huỳnh Gia
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 21:20:16 bởi Huỳnh_Gia >
            #261
              Huỳnh_Gia 17.05.2011 09:10:23 (permalink)
              0
              Thơ châm

              Thời gian gần đây rộ lên những bài viết liên quan đến việc đạo văn của một cô mang bút danh Lê Thủy - cán bộ hội VHNT tỉnh Đăk Nông. Huỳnh Gia không là nhà thơ hay nhà văn cũng cảm thấy đôi phần bức xúc , bài thơ này Huỳnh Gia ưu ái thân tặng những người xem nhẹ chữ " Sỹ...".
              Mong mỏi lắm sự trung thực và tự trọng ở từng trái tim của con người...
               
               
              NGHỀ  "BUÔN  SỸ..."
               
              Nghe phong phanh có một nàng " văng sỹ..."
              Cầm nhầm văn hàng loạt - mộng kiếm tiền
              Hội nhà văn - dựa dẫm một chút quyền
              Tự biên tập - tự diễn trò dối trá
               
              Ồ khoan khoan...! Hãy nghĩ suy lại đã
              "Nghề đạo văn". Mốt thời thượng phải không?
              Ta quanh năm toàn sống với ruộng đồng
              Nắng cháy mặt suốt bao mùa - vẫn khổ
               
              Hay xách bút thử đi tìm một chỗ
              Nhặt bốn phương - Kệ truyện ngắn , tản văn
              Ngắt mỗi nơi chừng độ một vài dòng
              Rồi ghép lại cho ra đời " tuyệt tác"
               
              Gửi báo đăng ...? ( tìm nơi nào xa lắc...
              Chốn khỉ ho cò gáy...lại càng hay
              Từ xưa nay vốn khan hiếm nhân tài
              Hẳn người nhận - kèm lời khen rối rít )
               
              - Nhớ ! phải ngắt mỗi nơi chừng một ít
              Cô ấy khờ , bê trọn bảng - nguyên xi
              Đổi tựa đề ,thì né tránh đựơc chi
              Người phát hiện - thật ê chề nhân cách
               
              Ta một bước gọi " nhà văn " , thật oách
              Và nghiễm nhiên được xét nạp ưu tiên
              Cứ tàn tàn... nhận nhuận bút triền miên...
              Không nhiều lắm - cũng ly cà phê sáng
               
              Điều đáng nói - Một tương lai sáng lạng
              ( Cứ âm thầm như thế - có ai hay )
              Truyền cháu con bằng bí quyết cầm tay
              Nghề " Buôn Sỹ.." hơn khối nghề đang thịnh...
               
               
              Hoa Chanh
               
              ( HG )
               
              17-05-2011
               
               
               
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2011 22:19:43 bởi Huỳnh_Gia >
              #262
                Huỳnh_Gia 20.05.2011 13:28:16 (permalink)
                0
                Quà  tặng cho Anh.
                 
                 
                Dẫu biết rằng ngày kỷ niệm. Thế nhưng...
                Xin đừng trách vì sao em im lặng
                Không lời chúc – cũng không quà tặng
                Như vô tình quên bẵng – Nghe anh !
                 
                Ngày sinh thần - lòng gợn chút băn khoăn
                Thêm tuổi mới - kiếp người dần ngắn lại
                Ở phía trước - vô hình bàn tay vẫy ...
                Hơi thở nhẹ tênh trong một sớm một chiều 
                 
                Đâu phải em hẹp hòi tính toán với tình yêu  
                Nhưng trái tim em dường đóng băng giây lát
                Nhường lý trí nóng ran niềm lo khác
                Hạnh phúc vô thường... rồi tan loãng tựa  giấc mơ ...
                 
                Không có quà - Thôi ! nhận tạm bức tranh thơ 
                Em vừa vẽ bằng sắc màu tưởng tượng
                Khi ánh mắt từ lâu đã nhìn về một hướng
                Nơi chỉ có ước mơ thêm một chút...yên bình
                 
                Vì em chẳng chúc mừng sinh nhật . Thế nên …
                Thời gian sẽ ngủ quên trên dòng chảy
                Và như thế vô tình anh trẻ mãi
                Sinh nhật không còn là câu hỏi : " Buồn – Vui …?"
                 
                Qùa tặng cho anh em đợi đến cuối đời
                Ngày lũ trẻ gọi chúng mình bằng “ Cụ “
                Ngày em biết duyên kiếp này đã đủ 
                Kiếp trùng lai - "Lời hẹn..." sẽ là quà.
                 
                 20-05-2011
                 
                Huỳnh Gia
                 
                Tặng một nửa tôi nhân ngày 20-05
                 
                R
                 
                 
                 
                 
                 
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 22:28:28 bởi Viet duong nhan >
                #263
                  Huỳnh_Gia 29.05.2011 23:33:00 (permalink)
                  0
                  " Chuyến xe ngược hướng"
                   
                   
                  Tay cầm chiếc vé màu xanh
                  " Chuyến xe ngược hướng"
                  chờ tranh chỗ ngồi
                  " Ngày xưa..."
                  phía cuối chân trời
                  Nơi bầy trẻ nhỏ đùa chơi từng chiều
                   
                  Xa xa vi vút tiếng tiêu
                  Chở bao điều ước 
                   cánh diều bay cao
                  Gió vô tình thốc thật mau
                  Diều băng...
                   ngơ ngác , nhao nhao bổ tìm...
                   
                  " Ngày xưa..."
                  trăng sáng soi thềm
                  Chia phe 
                  mở cuộc trốn tìm bên trăng 
                   
                  Đêm...
                  bên võng mẹ bâng khuâng...
                  Ngồi nghe kể chuyện Thạch Sanh chém chằn
                  Để rồi ghét kẻ bất nhân
                  Biết phân tốt xấu
                   tự thân trau dồi
                   
                  Thời gian cứ thế mà trôi...
                   " Ngày xưa..." xa lắc  
                  Còn tôi lớn dần...
                   
                  Tay cầm chiếc vé phân vân
                  Quay về thuở bé một lần
                  Được chăng ?
                  " Chuyến xe ngược hướng"
                  đến gần...

                  Tiếng chuông gọi thức...
                  Bần thần giấc mơ...
                   
                   
                  Huỳnh Gia
                   
                  28-05-2011
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                   

                  R
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2011 17:08:06 bởi Viet duong nhan >
                  #264
                    nghinhnguyen 06.06.2011 19:59:55 (permalink)
                    0


                    Trích đoạn: Huỳnh_Gia

                    Thơ viết tặng tình thâm
                     
                     
                    Tôi thừa hiểu từ xưa đời vốn bạc
                    Nhưng nào ngờ loang trắng cả tình thâm
                    Giàu sang đi - người nâng gót - ân cần
                    Nghèo , đối mặt - họ chê bai - khinh miệt
                     
                    Nếu dù ít , một phần thôi - người biết
                    Tôi chẳng cần phải cắn chặt môi - đau
                    Xưa đói lòng - dòng sữa mẹ chung nhau
                    Nay mẹ mất - vội chia đàn tẻ nghé
                     
                    Người có biết đồng tiền kia rất rẻ
                    Bán tình thâm - liệu người có được lời ?
                    Khúc ruột mềm người mang cắt làm đôi
                    Không màng đến từng nỗi đau âm ỉ
                     
                    Người không thiết tình thương yêu vốn dĩ ...
                    Mất đi rồi - rất khó để tìm ra
                    Làm sao ngăn tiếng nấc chẳng vỡ oà
                    Khi uất ức dâng lên - nghèn nghẹn cổ
                     
                    Nếu rủi ro tôi suốt đời cùng khổ 
                    Hẳn người cười vì lòng dạ hả hê 
                    Rồi xăn tay chặn đứng mọi lối về
                    Không cần hiểu thế nào là cốt nhục
                     
                    Sông có khúc - con ngườì có lúc...
                    Biết đâu chừng gian khó bỏ rơi tôi
                    Bao cam go trên từng quãng đường đời
                    Cùng cuối rạp dưới lòng bàn chân bước
                     
                    Nếu thượng đế cho tôi dăm điều ước
                    Gom tủi thân - tôi muốn trả một lần
                    Vào tận cùng của vất vả gian truân
                    Bắt số phận phải cuối đầu khuất phục

                    Tôi sẽ đi đến cuối đường tuyệt vọng ...
                    Mặc tình đời tô trắng - hoặc bôi đen
                    Thản nhiên nhìn ngàn vạn những chê khen
                    Không mặc cả - ngẩn mặt cười ngạo nghễ
                    .................
                     
                     Tặng chị của tôi
                     
                    Huỳnh Gia   
                     
                    25-04-2011

                    R




                    NN mến chao HG

                    THÓI ĐỜI

                    Khi ta thành đạt giữa đời
                    Quanh ta biết mấy là người thiết thân

                    Một khi bại lệt thân danh
                    Có còn chăng kẻ nhủ lòng xót thương?

                    Bại thành trên cõi vô thường
                    Nhân tình thế thái - vết thương một đời

                    Lỡ sa chân sẫy bước thôi
                    Ta là đứa trẻ mồ côi lạc loài

                    Thế gian một cõi bi ai
                    Nhưng lòng từ ái nối dài bước đi.

                    Nghinh Nguyên
                    #265
                      Huỳnh_Gia 08.06.2011 22:27:01 (permalink)
                      0

                      NN mến chao HG

                      THÓI ĐỜI

                      Khi ta thành đạt giữa đời
                      Quanh ta biết mấy là người thiết thân

                      Một khi bại lệt thân danh
                      Có còn chăng kẻ nhủ lòng xót thương?

                      Bại thành trên cõi vô thường
                      Nhân tình thế thái - vết thương một đời

                      Lỡ sa chân sẫy bước thôi
                      Ta là đứa trẻ mồ côi lạc loài

                      Thế gian một cõi bi ai
                      Nhưng lòng từ ái nối dài bước đi.

                      Nghinh Nguyên


                      ---------------------
                      Huỳnh Gia mến chào bạn ghé thăm cùng bài thơ chia sẻ !

                      Niềm đau mất mát
                       
                       
                      Vẫn biết đời là một cõi sân si
                      Tìm chốn bình yên - nào đâu có được
                      Đành nhắm mắt đánh liều đôi chân bước
                      Mong tình thương khỏa lấp nỗi giận hờn
                       
                      Nhưng...cuối cùng ta thấy quá cô đơn
                      Đơn phương giữ một chữ tình hoa mỹ
                      Mà không biết thế gian đầy nghịch lý  
                      Cứ khư khư - rồi chuốt hận không ngờ
                       
                      Ta biết đời không thể đẹp như mơ
                      Nhưng chí ít tình thâm đừng phai nhạt
                      Chung dòng máu nhưng vì sao lợt lạt 
                      Đáng buồn không ? Ta tự hỏi bao lần...
                       
                       
                      HG
                       
                       
                       
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2011 22:28:24 bởi Huỳnh_Gia >
                      #266
                        Huỳnh_Gia 12.06.2011 23:46:35 (permalink)
                        0
                        Một phút ưu tư
                         
                         
                        Khi với ta hiện tại chẳng có gì
                        Thì mặc nhiên muốn nhìn về ký ức
                        Ở nơi có những nụ cười túc trực
                        Trên vành môi tươi tắn tuổi mộng mơ
                         
                        Khi hiểu rằng cuộc sống chẳng là thơ
                        Thì ảo ảnh luôn ngập tràn giấc ngủ
                        Cất lời ru linh hồn ta mệt lữ
                        Giấc hiền hòa những đêm trắng sương rơi

                        Con dốc đời trơn trợt phủ đầy vôi
                        Ta xoa xuýt đôi tay mòn  trầy xước
                         Cố vớt vát chút bình yên tìm được
                        Mong một ngày sắp xếp lại ngổn ngang 
                         
                        Sẽ được gì khi ca thán - oán than
                        Thôi ! hãy sống như ngày mai sẽ chết
                        Mặc kệ xác thân hao gầy mỏi mệt
                        Vì thời gian không nấn ná đợi chờ...
                         
                         
                        Huỳnh Gia
                         
                        12-06-2011
                         
                         
                         
                         
                         

                        R
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2011 05:42:32 bởi Viet duong nhan >
                        #267
                          nghinhnguyen 17.06.2011 07:47:52 (permalink)
                          0


                          Trích đoạn: Huỳnh_Gia

                          Một phút ưu tư
                           
                           
                          Khi với ta hiện tại chẳng có gì
                          Thì mặc nhiên muốn nhìn về ký ức
                          Ở nơi có những nụ cười túc trực
                          Trên vành môi tươi tắn tuổi mộng mơ
                           
                          Khi hiểu rằng cuộc sống chẳng là thơ
                          Thì ảo ảnh luôn ngập tràn giấc ngủ
                          Cất lời ru linh hồn ta mệt lữ
                          Giấc hiền hòa những đêm trắng sương rơi

                          Con dốc đời trơn trợt phủ đầy vôi
                          Ta xoa xuýt đôi tay mòn  trầy xước
                           Cố vớt vát chút bình yên tìm được
                          Mong một ngày sắp xếp lại ngổn ngang 
                           
                          Sẽ được gì khi ca thán - oán than
                          Thôi ! hãy sống như ngày mai sẽ chết
                          Mặc kệ xác thân hao gầy mỏi mệt
                          Vì thời gian không nấn ná đợi chờ...
                           
                           
                          Huỳnh Gia
                           
                          12-06-2011
                           
                           
                           
                           
                           

                          R


                          SƯỐI ƯU TƯ

                          Vươn lên từ suối ưu tư
                          Hồn như siêu thoát nhìn từ nột tâm
                          Đi vào giấc ngủ nghìn năm
                          Đưa nàng ảo mộng về thăm Địa đàng
                          Đam mê dẫn bước chân hoang
                          Đưa ta quay lại suối ngàn ưu tư...

                          Nghinh nguyên
                          #268
                            Huỳnh_Gia 26.06.2011 23:46:51 (permalink)
                            0

                            SUỐI ƯU TƯ

                            Vươn lên từ suối ưu tư
                            Hồn như siêu thoát nhìn từ nội tâm
                            Đi vào giấc ngủ nghìn năm
                            Đưa nàng ảo mộng về thăm Địa đàng
                            Đam mê dẫn bước chân hoang
                            Đưa ta quay lại suối ngàn ưu tư...

                            Nghinh nguyên

                             
                            HG chậm tiếp đón , mong thứ lỗi nhé !
                             
                             
                             
                            Từ đêm đếm bước lang thang
                            Ưu tư rớt giữa hoang mang kiếp người
                            Nỗi buồn buông mãi không rơi
                            Dấu xưa lạc cuối khoảng trời hoang vu
                             
                            Từ đêm trượt dốc ưu tư
                            Loay hoay giấc ngủ - sương mù vây quanh...
                            Rong rêu bám víu đã đành 
                            Thời gian bôi xóa dẫu nhanh , cũng vừa...
                             
                             
                            HG
                             
                             
                             
                             
                             
                            #269
                              Huỳnh_Gia 10.07.2011 13:51:05 (permalink)
                              0
                              Bài thơ chẳng trọn vần...
                               
                               

                               
                               
                              Có người hỏi :

                                sao tôi không viết những bài thơ
                              ca ngợi quê hương ấm no - giàu đẹp
                              Có lẽ khối óc tôi nông - tầm nhìn tôi hạn hẹp
                              Chỉ nhìn thấy xung quanh vá víu những mảnh đời...
                               
                              Hôm qua đọc báo...

                               lòng chùng thấp - bồi hồi
                              Bà mẹ gầy gò ôm bình tro con - đôi vai run bật ...
                              Cô dâu trẻ  gửi thân nơi đất khách
                              Ngày quay trở về nhà - bất lực những bước chân
                               
                              Ấm no ư ! giờ hẳn mẹ không cần
                              Khi đầu bạc tiễn tóc xanh - lối mòn quen loạng choạng
                              Nếu không phải vì nghèo - chắc hôm qua đã khác
                              Có bà mẹ nào đành đoạn "bán" con đi ...?
                               
                              Giữa phố phường đông đúc kia - tôi đã thấy gì ...
                              Là những gánh hàng rong bải bương xuôi - ngược
                              Giang nắng - dầm mưa - nhập nhằng khô - ướt
                              Dáo dác nhìn quanh ...

                               sợ người giật mất bữa cơm chiều ...!?
                               
                              Có bà cụ hom hem lê chiếc gậy - dáng liêu xiêu
                              Xấp vé số đang cầm dầy hơn xấp tiền trong túi
                              Bàn tay gân guốc run run mời người đi đường thử thời may - rủi
                              Riêng mình chỉ mong mỏi ngày hôm nay kiếm được mấy mươi ngàn...


                              Yêu lắm quê hương tôi...
                               
                              Nhưng ghép mãi chẳng trọn vần
                              Thì làm sao có thể đơm hoa từng câu chữ.
                              Quê hương có thấy không... 

                              còn nhiều lắm những mảnh đời lam lũ 
                              Trong những đôi mắt hiền lành

                              tia hy vọng vẫn nhóm nhen...?
                               
                               
                               
                              Huỳnh Gia
                               
                               
                              10-07-2011 


                              R
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2011 04:28:25 bởi Viet duong nhan >
                              #270
                                Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 28 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 413 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9