Một chút cho tôi , chút cho người ...
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 28 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 413 bài trong đề mục
Huỳnh_Gia 24.02.2012 23:23:15 (permalink)
0
Phút tư lự giao mùa
 
 
 
Khi Ta bảo với người rằng :
“ tất cả đã qua...“
Có nghĩa là Ta lại bắt đầu từ vạch đến
Một cái phẩy tay – gần như hiệu lệnh
Vật cản ...?
 khoảng thời gian thật ngắn cuối con đường...
 
Bão tố xoáy ngang đời đâu phải chỉ một phương
Che chắn đã quá nhiều...
 Lật bàn tay tím tái
Nếu ngọn gió vô tình thổi niềm tin trôi đi mãi
Thì chút hơi ấm sau cùng còn đọng giọt đáy tim ?
 
Khi ta tự nhủ với mình rằng sau mỗi lúc lặng im 
Tia nắng mặt trời kia sẽ sáng bừng thêm một chút
Trên mảnh đất tình người muốn ươm mầm hạnh phúc
Thì trong lúc khai hoang đừng e ngại vết chai sần.
 
Khi màu nắng rực vàng có nghĩa đã qua xuân
Rồi sẽ có những cơn mưa mỗi chiều rơi tầm tả...
 Mùa thản nhiên đến và đi ...
 Chỉ riêng ta thấy lạ
Cắm cúi cả một đời ...
Tất cả để mà chi ?
 
Những sót lại của ngày hôm qua...
 Ta dành dụm được gì.
Đêm hết...
Ngày qua...
 Cuối cùng rồi cũng thế.
Vắt kiệt sức vào những lo toan câu nệ
Để đôi lúc bỗng giật mình...
đi tìm kiếm một bình yên
 
Khi Ta bảo với người rằng:
 " có thể đã quên..."
Có nghĩa là nỗi nhớ đã lặng thinh trốn một nơi nào rất khuất
Quơ hết những suy tư ...
 mang giấu vào tất bật
Ta níu nhịp thời gian gõ chầm chậm...
Dỗ dành ...
 
 
Huỳnh Gia
 
24/02/2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2012 19:25:05 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 26.03.2012 15:07:04 (permalink)
0
Tháng ba - điệp khúc ru đời...

Khẽ ngân nga  khúc nhạc tình
Nhẹ khơi ánh nến lung linh góc đời

Tháng ba à ... tháng ba ơi !
Nắng chi như nhóm lửa trời thế kia  ?
Gió đừng mê mải rong chơi
Bỏ cơn mưa lạc phía chơi vơi ... buồn .

Tiếc mà chi  những yêu thương
Rồi mai thôi ... cũng đôi đường cách ngăn
Khắc sâu chi nỗi băn khoăn
Để đuôi mắt ...những nếp nhăn ngậm ngùi ...

Kệ mưa hay nắng khóc - cười
Ta ru thêm một tuổi đời  ...mênh mông
Ru bình yên phía chênh chông
Ru bao khoắc khoải  trong lòng ngủ say

Mùa chưa bước vội hôm nay
Bởi thương mái tóc sớm phai màu chiều
À ơi ...! khúc hát mỹ miều
Nâng niu dùm chút tin yêu ngọc ngà

Phía cuối đường dẫu không xa
Vẫn lung linh nến ... tháng ba ngọt ngào .



Huỳnh Gia

25/03/2012



Viết tặng ngày 26/3 - Tặng riêng Ta 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2012 15:10:50 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 02.04.2012 12:24:42 (permalink)
0
Ngày không nhau 
 
 
 
Ngày sóng không về
 bờ cát khốc khô đau
Ngày không nhau
mùa trôi đi
 lặng lẽ
Biển khát khao bờ
 sóng xô cuồng nộ thế
Em khát khao anh ...
im lặng đến tê người !?

Những tưởng chỉ có bờ mới yêu biển mà thôi

Em nào biết mình yêu anh đến vậy
Những ngày không gặp nhau ...
sóng giận hờn đạp quẫy
Em xa anh rồi...
cơn sóng nhớ dội vào trong ...

Từ những chiều hạt nắng bỏ đi rong

Mưa như trút thay em từng giọt vỡ
Trời xuống thấp
nặng nề cơn gió thở
Chiều vô tình ...
 hạt nắng hóa xanh xao

Men dấu dã tràng 

Ngơ ngác rặng phi lau
Ru biển đêm thâu
Nhọc công chùm hoa sóng
thời gian quên
dẫu đôi lần hoài vọng 
 Xin bãi cát bồi
khỏa lấp dấu chân xưa .
 
 
Viễn Du 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2014 14:35:52 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 08.04.2012 21:41:45 (permalink)
0
Đoản khúc
 
 
 
Đêm còn chưa chịu ngủ yên
Nửa trăng soi bóng bên thềm đơn côi
Lang thang tìm kiếm cả đời
Bóng hòa chiếc bóng ...
Đêm bồi hồi trông ...

 
************************
 
Người đi ...
Từ ấy lặng thinh
Tháng năm trôi ...
Cứ vô tình trôi xa
Đêm treo nửa mảnh trăng ngà
Đêm ơi !
nỗi nhớ sao mà không đi ...?

 
****************
 
Xạt xào tiếng lá gọi nhau
Mà ta cứ ngỡ hôm nào người qua
Thời gian lặng lẽ trôi xa
Bỏ ta ở lại cùng ta ...

ngóng chờ ...
 
***********************
 
Sương rơi ...
Đêm trắng ...
Bóng mờ ...
Trống không giấc mộng ...
Bơ vơ nỗi chờ....


Tiếng côn trùng
Dặt dìu ru khúc
trăng hờ hững treo...


Hiên đời ...
Lần bước gieo neo
Thu chưa về
ngỡ gió heo may lùa...

 
 
**********************
 
 
4/4/2012
 
 
Huỳnh Gia
 
 
Huỳnh_Gia 23.04.2012 10:08:14 (permalink)
0
Nỗi buồn chiếc nón bài thơ
 
 
 
Ngày con tôi có dịp ra Trung
Tôi dặn : " Nhớ mang nón bài thơ về làm quà cho mẹ "
Chiếc nón lá mỏng manh tôi mê từ thuở trẻ
Khoe nét đẹp dịu dàng bên tà áo tím ... gợi hồn  thơ
 
Lúc con đi , tôi hăm hở đợi chờ
Đến hẹn... buồn ơi ! cầm trên tay "chiếc nón"
Từng mối chỉ  vụng - thưa bởi bàn tay thợ mọn
Chắp vá những câu thơ lồng ghép phía trong vành
 
Tôi còn nhớ ngày xưa bên mái nhà tranh
Má tôi đã một thời thức thâu canh nâng niu từng chiếc nón
Những chiếc nón chắc bưng theo chân người ra ruộng
Những chiếc nón lên rừng thách thức với thời gian
 
Mắt hững hờ nhìn chiếc nón lá người đan
Không tìm thấy từng mũi kim sắc xảo
Có phải chăng chỉ vì miếng cơm manh áo
Người quay mặt , vô tình cùng nét đẹp quê hương ?

Rồi đây những chiếc nón bài thơ theo du khách đi khắp mọi nẻo đường
Như kỷ vật đáng nâng niu của một lần dừng bước 
Ôi ! những chiếc nón đội đầu chưa một lần thấm nước
Đã rách tơi ...
 
Huế đẹp - Huế buồn - Huế mộng mơ ơi !
Chỉ một chút tinh hoa sao người không cố giữ ?
Nếu những câu thơ kia có thể buông lời trách cứ
Thì chiếc nón Huế hôm nay không buồn - thẹn bởi vì người ...




Huỳnh Gia



Viết sau ngày con gái đi thực tập miền Trung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2012 21:29:53 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 09.05.2012 23:18:35 (permalink)
0
Từ khoảng trống không nhau
 
 
 

Có một khoảnh khắc tưởng vô hình - nhưng in dấu trong tim
Lặng lẽ với tháng năm - vô chừng nỗi nhớ
Nghiêng vai xuống nửa đời - rớt rơi từng lỡ dở
Đuổi nhặt những hư không - khao khát buổi giao mùa

Có những cơn gió vô tình thổi bạt góc vườn xưa
Từng vạt cỏ bên lề như héo hon vì chờ đợi
Mỗi bước chân người về - đã bao lần không kịp tới
Vài hạt bụi tháng ngày có che lấp được nỗi buồn riêng ?

Khi em xòe tay mong buông hết những ưu phiền
Từ buộc cánh thiệp hồng bằng chiếc nơ màu hạnh phúc
Từ đánh đổi niềm vui bằng tiếng cười vỡ vụn
Từ tô vẽ sắc màu lên phiến đá đã xanh rêu

( Nhưng cớ gì không tô vẽ được điều kỳ diệu của tình yêu
Bằng sắc đỏ cánh phượng ngày hè đang xoãy lưng nằm sưởi nắng
Hay sắc tím của chùm hoa giấy ngày xưa đang rũ buồn vì trông ngóng ...
Từ khoảng trống không nhau ?)

Khi em loay hoay giữa miền ký ức bạc màu .
Nghe như có đôi lúc trái tim mình mềm yếu hẳn .
Ừ ! thì thời gian sẽ trôi qua rất nhanh , nhanh lắm .
Thoáng chốc ...nắng sẽ già - tô trắng một đời mây

Vì có những nỗi niềm không dám nói cùng ai
Nên thời gian cần phải dỗ dành - lấy đi và giấu mất .
Dù biết đó chính là những điều thiêng liêng nhất .
Em đang cố giữ gìn ...

Và khi thần giao cách cảm cũng chỉ là một kẻ vô tình

Thì trên khoảng trống không nhau sẽ được em tô đậm màu im lặng
Em xé vụn và rải vào hút sâu...hàng trăm ngàn lời nhắn ...
Mặc kệ những cơn đau ...


09/05/2012 

 

Huỳnh Gia




================

Từ khoảng trống không nhau (2)



Đôi lúc vô tình lạc giữa mênh mông
Nỗi nhớ vùng thoát ra
Loang dần theo gió
Dẫu bụi thời gian có lấp dùm những dấu chân ngoài ngõ
Như vẫn còn vương một ít hương thừa ...

Đôi lúc tự hỏi lòng đã quên được hay chưa
Khi liều thuốc nhiệm màu đôi khi không tác dụng
Thì thời gian dẫu rất dài trôi đi ...
còn lúng túng ...
Tô vẽ nụ cười lấp liếm qua loa

Nỗi nhớ chưa từng giũ sạch hôm qua
Nên những cơn mưa mỗi chiều rơi tí tách
Như điệp khúc ru buồn khiến màu mây đỏ hoạch
Rưng rức mắt chiều nay

Ai đuổi nắng đi ...
kéo vệt tháng ngày
Cho cơn gió chóng quên cứ lay miền hoài niệm
Thiếu chỉ một màu - chiếc cầu vồng tan biến
Dù mưa tạnh từ lâu ...




Huỳnh Gia


23/05/2012







<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2012 08:21:54 bởi Huỳnh_Gia >
Huỳnh_Gia 09.05.2012 23:21:32 (permalink)
0
Điều nghịch lý trong mưa...

 

 

 

Khi những hạt nắng khốc khô ...
chiều đỏ mắt đợi giao mùa .
Những chiếc lá trên cành cong queo vì cháy nám

Cả mảng lớn không gian  oi nồng và ngột ngạt
Thì chiều - sáng ...hoặc ban trưa , một chút gió vẫn chưa vừa ...

Nhưng ...

khi từng góc phố ... con đường khao khát đợi những cơn mưa
Thì trên một góc nhỏ mái hiên nhà đang đóng kín cửa kia
...
Đêm nguyện cầu điều ngược lại .
Trong khoảng ánh sáng cố giãn ra từ ánh đèn đường vàng vọt cháy
Chỉ cần một ít gió nhẹ lùa ...
giấc ngủ đã bình yên .



Rồi ...

Khi những giọt nước mát buông mình
tưới mùa hạ ướt nhem
Thì từ trong bóng tối xanh xao ...
Lóp ngóp đống chăn mền - lạnh ngắt đôi vai ...
Có những chiếc bóng gầy gò đang cố thu mình thật gọn
Có những cặp mắt quầng thâm sau một đêm dài thức trọn ...
Che chắn nỗi buồn ...
Buông thỏng mọi hơn thua ...



Và ...
Khi ngoài kia ...những đám ruộng xanh non đơm trĩu hạt ...
hẹn cho mùa ...
Thì những đám mây xám trên cao sẽ đổ tràn niềm hoan hỉ
Nhưng mấy ai biết được từ phía bên trái của cuộc đời
vẫn còn điều nghịch lý .
Rằng lại có những con người luôn dè dặt thì thầm cho một điều ước :
" Giá đừng mưa ...!? "



Huỳnh Gia






( Viết tặng cơn mưa đầu mùa )




09/05/2012








<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2012 23:24:59 bởi Huỳnh_Gia >
#322
    Huỳnh_Gia 16.05.2012 10:08:00 (permalink)
    0
    Thơ tặng Tháng Năm 
     
     
     
    Thấm thoát rồi cũng đón tháng năm
    Tuổi chồng thêm tuổi
    Thời gian vội vàng dường chơi trò rượt đuổi ...
    Về phía cuối hoàng hôn


    Em cắm cạnh đời mình từng cột mốc yêu thương
    Và bắt đầu đếm ... từ hơn hai mươi năm trước
    Thì thầm một điều ước ...

    " Những cột mốc yên bình sẽ được tính con số gần trăm ..."


    Những cột mốc đã cùng em chèo chống vượt thăng trầm
    Bão nổi - mưa giông - cố vươn mình đứng thẳng

    Ghim chặt những ngọt ngào - cay đắng
    Ghim quá nửa đời hy vọng phía tương lai ...

    Và tháng năm lại về - cột mốc của hôm nay
    Ghim trọn mặn nồng mấy mươi năm chồng vợ
    Ghim cả tiếng khóc - tiếng cười của những lần ấm ớ
    Học làm người ...

    Thời gian giống con thoi ...
    Rồi ... nhanh lắm ...có một ngày  ... nhanh lắm ...
    Thoát ra giấc mộng
    Những cột mốc hẹn hò sẽ dẫn lối chúng ta đi

    Đừng nói trước điều gì .
    Hãy mỉm cười cùng nhau cắm thêm lần cột mốc
    Không quên dặn tháng năm kéo dài ra ... một chốc

    Khơi ánh nến lung linh phả vào lòng thêm chút ấm
    Đừng để ý phía bên ngoài mưa lạnh - gió lay ...



    15/05/2012

    Viết tặng ngày 20/05
    - Tặng một nửa Tôi


    Huỳnh Gia 

     


    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2012 10:04:58 bởi Huỳnh_Gia >
    #323
      Huỳnh_Gia 28.05.2012 11:28:12 (permalink)
      0
      Tự bạch 50



      Đôi lần nhìn lại sắc năm mươi
      Tự trấn an mình :" kể cũng tươi ! "
      So nét không bằng ngàn gái trẻ
      Đọ da vẫn trội một vài người
      Yo ga - thể dục nhanh chăm chỉ
      Giảm béo - kiêng ăn chớ biếng lười
      Chỉ sợ thời gian không ngó nghĩ
      Nếp nhăn hằn miết - hết mơ cười ...



      27/5/2012

      Huỳnh Gia
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2012 11:30:13 bởi Huỳnh_Gia >
      #324
        Huỳnh_Gia 27.06.2012 00:26:42 (permalink)
        0
        Bất chợt nhẹ nhàng
         
         
         

        Ừ ! thì cứ mơ
        Ừ thì cứ thơ
        Để còn biết đắm say
         biết hờn
         biết giận
         Biết nương gió  thả trôi những điều chưa đánh mất
        Như chùm hoa nắng bay vèo  ....
        Triền dốc đứng  - cheo leo .

        Nỗi buồn vốn nhẹ nhàng từ lúc mang theo ...
         Phớt lờ viễn vông
          Thản nhiên hy vọng
        Ừ ! thì đôi khi cũng cần đốt nóng
        Dù một ít tâm tư ...trên miền đất  vô hình

        Bằng chiếc cọ cuộc đời mang chỉ số của niềm tin
          Khi pha màu nắng
        Lúc đậm thì màu mưa 
        Ta cứ vẽ ước mơ lên khoảng không màu xám lạnh
          Chật vật mấy , cuối cùng rồi cũng xong những lần nhặt nhạnh 
          Ai nhìn thấy ngổn ngang ?

        Khi nửa phần đời còn rất ngắn thời gian
        Ừ ! thì hãy cứ mơ
        Ừ ! thì hãy cứ thơ
         Cho những điều mà người ta thường gọi là rất cũ
        Cho những lần lạc bước chân quay ngược đường quá khứ

        Quên mất nẻo bình yên .




        16-06-2012



        Huỳnh Gia



         Viết cho những điều rất cũ


        #325
          Huỳnh_Gia 28.08.2012 08:24:04 (permalink)
          0
          Viết cho mùa Vu lan




          Ta nhặt được một cành hồng người vô ý đánh rơi
          Len lén cài - vài giây ... trên ngực áo
          Dẫm mạnh vào đời - mỉm cười gượng gạo
          Như muốn nghiến nỗi buồn nát vụn dưới gót chân

          Mùa vu lan đến gần ...
          Đêm - như thấy bóng hình mẹ in hằn trên liếp vách
          Thoăn thoắt những mũi kim - vá mảnh đời chật vật
          Như cố vá víu niềm tin bằng lo toan tất bật
          Hy vọng một tương lai ...

          Cứ ngỡ như  vừa mới hơn ngày
          Giọt nước mắt mồ côi còn chưa kịp lạnh
          Đêm cuộn mình trong chăn ấm
          Nhớ quá mái tranh nghèo rộn rã tiếng đùa vui

          Bất giác xoay nghiêng - ngước mặt nhìn đời
          Nhìn khoảng trời bao la phía trước
          Xòe tay đếm cho mình những dọc ngang trầy xước
          Đếm cả hơn thua - cả những điều mất - được .
          Mà thương hạt nắng chiều đang cố soi rọi những tàn cây

          Mùa Vu lan đến gần hơn ...
          Bất giác thèm được nghe tiếng mẹ la rầy
          Thèm được sấp mình nhận roi mỗi khi lầm lỗi
          Thèm quá những đêm lạnh co ro trong vòng tay gầy cỗi
          Hay bó gối co tròn - nghe kể chuyện ngày xưa ...

          .............................

          Ta nhặt được một cành hồng trong buổi xế trưa
          Đảo mắt nhìn quanh muốn tìm xem ai là người vô tâm thế
          Mắt dường ngân ngấn lệ
          Bất chợt nghe lòng nhói một niềm đau ....


          Huỳnh Gia

          22/08/2012
          ( 06/07 al )
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2012 09:15:40 bởi Huỳnh_Gia >
          #326
            Huỳnh_Gia 24.09.2012 09:12:07 (permalink)
            0
            Trách đêm



            Ơ ! chừ thả giấc mơ rơi
            Xoay tròn mắt bão khoảng trời nhớ nhung
            Ngày xưa ...
            xa đến vô cùng
            Vô tình chi những bước chân lạc lầm?

            Đêm ...
            đừng vọng khúc dư âm ...
            vào nơi sâu thẳm
             nẩy mầm băn khoăn
            Bình minh  tỉnh giấc
             ăn năn .
            Trách đêm treo nửa mảnh trăng
            phỉnh phờ ...

            Xin đừng đùa cợt giấc mơ
            Kẻo sương thấm lạnh hồn thơ cả đời ...
            Đêm không gom được ý lời
            Thì chăng xóa nổi một thời nhớ - quên ?

            Ơ... ! mùa
            Xin gọi nắng lên 
            Đêm dùm ở lại phía miền yêu thương
            Xin đừng ru điệu vấn vương
            Xuôi con thuyền vọng bến tương phùng .
            Rồi ...




            Huỳnh Gia


            15/09/2012
            #327
              Huỳnh_Gia 07.12.2012 08:24:49 (permalink)
              0
              Mùa Xuân và ký ức



              Có một thời tôi mở cửa đón mùa xuân
              Bằng tiếng pháo râm rang hòa tiếng rè rè hai cổ máy
              Ngàn tinh tú chợt ngẩn ngơ trước  đôi tay mềm con gái
              Hai mươi bốn khuôn hình trên giây  - quay từng thước phim đời .

              Đêm - cả khung trời tỏa nắng nụ cười tươi
              Thế giới bao la - như có phép mầu - bỗng thu nhỏ lại .
              Giữa những đôi mắt vừa lạ xa vừa thân quen ngần ấy
              Là khoảng cách được thu dần - bằng hơi ấm của mùa xuân .

              Ngày xưa ấy ...Có ai ngờ xô đẩy những bước chân ...
              Như những cánh chim xanh trước khoảng trời mở rộng
              Cháy bỏng vạn ước mơ - Tôi đi làm chiếu bóng
              Bằng sức trẻ đôi mươi - không câu nệ nhọc nhằn
               .
              Có những mùa xuân -
              hơn cả những mùa xuân
              Chiều - sân bãi xôn xao tiếng cười xen tiếng nói
              Hạt nắng vội trốn sâu - nhường ánh đèn soi rọi
              Tiếng cổ động vang vang - đàn én nhỏ giật mình

              Có một thời Tôi - cô gái thuyết minh
              Quên hết xung quanh - hóa thân vào nhân vật
              Lúc nói - Lúc lặng im - Lúc như cười - như khóc
              Có lúc chạnh buồn - khi kết cục quá bi thương

              Có một thời ... giấu nhẹm chuyện yêu đương
               Dù nghe thấy con tim dường rối tung nhịp đập...
              Khi ánh mắt một người dịu dàng soi ánh mắt .
              ( Bởi xuân về - tăng xuất chiếu - người ơi !)

              ......................................

              Ký ức thuở xa xưa như sống lại buổi giao thời
              Đã hai mấy xuân qua - người đi xa - người ở lại
              Nhưng kỷ niệm vẫn in sâu trong lòng tôi - mãi mãi ...
              Cho đến bao giờ không còn nữa những mùa xuân .

              ...............................

              Thầm ước : " Giá như Xuân quay lại - dẫu một lần ..."


               Huỳnh Gia

              Viết tặng khoảng thời gian 30 năm kể từ ngày bước vào  ngành chiếu bóng  - 1983 - 2013
              Viết tặng Tôi và những người lính chiếu bóng Hòa Thành của thập niên 80 .


              Tặng Xuân 2013

              #328
                Huỳnh_Gia 20.12.2012 11:27:10 (permalink)
                0
                Cho những điều rất cũ



                Nắng thu từ đó vàng phai

                Lòng thoang thoáng hiểu không ngày đoàn viên

                Bâng khuâng nhẹ bước xuống thuyền

                Em về bên ấy
                 muộn phiền mang theo 

                Tình bên bờ vực
                cheo leo
                 
                Còn đâu giữ lại dấu yêu một thời
                Thời gian
                 con nước xa khơi
                 
                Thôi !
                chôn giấu một góc đời nhớ nhung


                Kiếp lai sinh
                 hẹn trùng phùng

                Kiếp này
                 giữ mảnh tình chung vẹn lòng
                Người ơi !
                 có hiểu nhau không ?

                Xin đừng dõi mắt xa xăm làm gì 



                Huỳnh Gia  
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2012 11:28:17 bởi Huỳnh_Gia >
                #329
                  Huỳnh_Gia 23.12.2012 08:17:33 (permalink)
                  0
                  Vẫn như  thế còn nguyên - sau ngày tận thế


                  Tích tắc gõ nhịp đều ...
                  chầm chậm tiếng thời gian
                  Ta chờ đợi một lần thử ngắm nhìn sự sống ...
                  Mang tất thảy ném vào miền vô vọng
                  Tất thảy những tỵ hiềm - ganh ghét  lẫn hơn - thua

                  Trái đất đến bây giờ đã quá đỗi già nua
                  Không giữ nổi dùm nhau một chút tình - vốn dĩ
                  Vậy thì tận thế đi !
                  Cho con người nếm vị
                  Cho sót lại mảnh ăn năn cào cấu mảng linh hồn

                  Trên cột  mốc cuối cùng từ cuốn lịch vạn năm
                  Dãy ngân hà lung linh sẽ lóe lên rồi tắt ngúm
                  Những đám mây trắng trên cao sẽ quây tròn từng cụm
                  Gió dạt một góc trời
                  thung lũng mịt mù sương .

                  Chiều nhuộm màu xanh 
                  lạnh ngắt những con đường
                  Mặt đất chao nghiêng - vầng thái dương  rơi vỡ
                  Những hạt nắng li ti co mình thoi thóp thở
                  Chim thảng thốt gọi bầy - tìm đâu chỗ trú thân 

                  Giòng sông quen sau một lúc bần thần
                  Nhìn con sóng lặng yên dìm thủy triều chết hẳn 
                  Bờ dõi bóng xa - hàng phi lao đứng lặng
                  Khi dày đặc những chuyến đò không dịch chuyển được mỗi niềm vui

                  Ánh trăng vàng vắt vẻo phía chơi vơi
                  Không tròn vạnh như đêm rằm năm  tháng cũ
                  Cũng không khuyết hạ huyền - cho hồn thơ lưu trú
                  Mà thẳng băng - cắt vạt nửa khung trời

                  Như những đám mưa rào - ngàn vạn ánh sao rơi
                  Điều ước chẳng linh thiêng 
                  dẫu thành tâm cầu nguyện
                  Đời còn lại những gì  trên lối về suy diễn
                  Để từ đó con người biết lo sợ ngày mai  ?

                  Đã quá buổi giao thời - ngày tận thế đâu hay
                  Vẫn chất đống bên đời tiếng thở dài trăn trở
                  Xen lẫn tiếng cười vang - sau một lần thoát nợ
                  Ai chắt lọc cho đời mà hy vọng đổi thay ?

                  " Ngày tận thế" dạo chơi ...
                  Người nao núng ?
                  Chỉ một ngày ./.


                  Huỳnh Gia

                  22/12/2012


                  R
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2013 03:59:11 bởi Ct.Ly >
                  #330
                    Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 28 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 413 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9