Một chút cho tôi , chút cho người ...
Khúc thu mưa Từ mưa xóa dấu chân người Tôi đi tìm - cả một đời hanh hao Từ chiều gọi nắng lao xao Ngỡ như ai gọi tên nhau - để rồi ... Con đường thu ngập lá rơi Lấp dần kỷ niệm bên đời dịu êm Nếm môi nỗi nhớ đã mềm Nghe dường mưa đổ vào đêm sụt sùi ... Huỳnh Gia 07-10-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2009 17:20:52 bởi Huỳnh_Gia >
Mang thơ phơi giữa cuộc đời Chiều nay nắng mải rong chơi quên về Mang tình phơi giữa cơn mê Sương rơi ướt lạnh câu thề - ai hay ?
Trích đoạn: Huỳnh_Gia
Mang thơ phơi giữa cuộc đời
Chiều nay nắng mải rong chơi quên về
Mang tình phơi giữa cơn mê
Sương rơi ướt lạnh câu thề - ai hay ?
Mang lòng trang trải tháng ngày
Miên man kí ức, vơi đầy suy tư.
Mang tình trả mộng thiên thu
Hồn xơ xác bóng đau từ hồng hoang...
Khoảnh khắc... Người ơi ! chi vội buông lời nhớ
Để cõi chiêm bao vọng tiếng chờ
Tìm trong khoảnh khắc vừa rơi vỡ
Ta nhặt có còn vẹn ước mơ ? Người ơi ! ly rượu ân tình đó
Đừng chuốt hồn say giấc ngủ vùi
Đêm trôi chậm quá - lòng ngập gió
Ai đắp mảnh tình ta rách đôi ? Một chút ngọt ngào vương sót lại
Ta giữ riêng ta mớ nát nhàu
Tay chặn nhịp tim dường run rẩy
Dốc cạn nỗi lòng - sao vẫn đau ?
Ai mang chút nắng dùm ta với
Một chút - đủ hong ấm môi cười
Nhưng , lúc giao mùa đang bối rối
Đâu ngờ đông ập đến ...Ừ thôi ! Huỳnh Gia
10-10-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2009 09:23:49 bởi Huỳnh_Gia >
Trích đoạn: NganGiang
Trích đoạn: Huỳnh_Gia
Mang thơ phơi giữa cuộc đời
Chiều nay nắng mải rong chơi quên về
Mang tình phơi giữa cơn mê
Sương rơi ướt lạnh câu thề - ai hay ?
Mang lòng trang trải tháng ngày
Miên man kí ức, vơi đầy suy tư.
Mang tình trả mộng thiên thu
Hồn xơ xác bóng đau từ hồng hoang...
Tìm rơi rớt chút ngọt ngào Lần theo nửa giấc chiêm bao muộn mằn Để rồi trong cõi hư không Ta còn ta với những mênh mông buồn ......................... Huỳnh rất vui tiếp đón bạn đến nhà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2009 00:26:26 bởi Huỳnh_Gia >
Trong khoảng trống không nhau Ta bỏ lại gì ở phía sau lưng
Mà hoàng hôn đỏ mắt trời như khóc
Nuối tiếc loanh quanh trong nỗi buồn vô vọng
Bóng một người xa khuất - Biết tìm đâu ? Những bước chân mòn in đậm dấu lo âu
Xua nỗi nhớ lặng im trong lá cỏ
Lạc lõng đám mây chiều - nghiêng chao cánh gió
Ta ngoảnh nhìn ta - cơ hội mỏng manh chờ Ta bỏ lại gì trong những câu thơ
Mà âm điệu cong vêu quằn nét chữ
Phút dừng lại lắng nghe đêm tự thú
Hiểu ra - trang ký ức vẫn chưa mờ Ta bỏ lại gì trong những giấc mơ
Cho bàn tay dỗ về tim - bối rối
Sợ mỗi sáng mai ánh bình minh thức vội
Sẽ chẳng còn gì - hoài niệm trở mình - đau Ta bỏ lại gì trong khoảng trống không nhau
Mưa chưa xoá - vẫn tràn đêm - khoắc khoải
Nếu có thể níu thời gian dừng lại
Chỉ một lần - ta giữ chặt những yêu thương Huỳnh Gia 12-10-2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2009 17:00:17 bởi Huỳnh_Gia >
Trả... Ta trả cho nhau những ràng buộc vô hình Như trả lại những buồn - vui vô cớ Những buồn - vui dây dưa như món nợ Lẩn quẩn bên đời - nghe nặng lòng hơn Trả cho thơ một chút mông lung Cho câu chữ toát màu duyên của nắng Gom phiền muộn nhắn trao miền hoang vắng Giữ lại một phần - trộn lẫn nét son môi Trả cho người như một cách phủi trôi Xuôi dòng chảy thời gian trôi đi biệt Dù sóng lênh đênh - riêng mình ta biết Xin đừng bao giờ đặt câu hỏi tại sao ... Trả lại tình ta một nửa ngọt ngào Một nửa đam mê - nửa đời quên - nhớ ... Một nửa ưu tư - nửa còn trăn trở... Nửa cặn thừa - giữ lại - gửi kiếp sau . ........................ Ta trả hết rồi - im lặng nhé ! nỗi đau . Huỳnh Gia 13-10-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2009 12:31:20 bởi Huỳnh_Gia >
Bão lòng Có gì như bão trong tôi
Ầm ì vang vọng tự xa xôi nào
Cay cay khóe mắt chực trào
Ô hay ! có phải nỗi đau chưa nhòa
Bấy nhiêu năm xoáy tim ta
Lở bồi vách nhớ - tay xoa mõi nhừ
Đêm như một kẻ mộng du
Lang thang - từng đụng mây mù bao quanh...
Huỳnh Gia
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2009 21:37:21 bởi Huỳnh_Gia >
Đừng đông nhé ! đừng đến làm chi vội Cõi lòng tôi băng giá đóng đã đầy Nắng chưa đủ sưởi tan đêm lại tới Tim lạnh dần đông ngấp nghé Sao đây?
Đừng ... Đừng giới hạn mình trong ngột ngạt nỗi đau Thoát ra nhé ! Đất trời kia xanh thẳm ... Dù mai này xác thân vùi sâu miền đất lạnh Vẫn hồng thắm đôi môi - nụ hôn nóng - tình người Ta thừa biết cuộc đời lắm những buồn vui Ta thừa biết ông trời không ban ơn tất cả Trên những đoạn đường ta qua - làm sao tránh lần khuỵ ngã Và tình yêu ... Có thể chưa trọn vẹn như mong chờ . Đừng giới hạn nỗi buồn trong những giấc mơ Mà đêm lạnh - co ro bờ vai mảnh Ngày mai dù có ra sao ... Hãy ngẩn cao lòng kiêu hãnh Kiêu hãnh giữ trái tim người Dù hư ảo cuộc tình xa ... Đêm rồi cũng nhường ánh bình minh rải ánh sáng chan hoà Hãy nhìn những đoá hướng dương thẳng mình gom nắng ấm Đừng giới hạn những bước chân trong vòng tròn tuyệt vọng Đừng giới hạn cuộc đời bằng dấu chấm hết tròn xoay . Hãy mỉm cười dậm mạnh bước Ngày mai... Huỳnh Gia 25-10-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2009 13:23:02 bởi Huỳnh_Gia >
MỘT CHÚT THÔI Một chút cho tôi...
Giọt lệ thắm ướt mắt môi năm cũ
Một chút cho người
Đã nhạt nhòa,xóa hết những ưu tư
Một chút thôi
Xin người thôi một chút
Cho những gì đã mất
Lại lăn tròn theo dấu vết thời gian
Nhìn vào mắt em
Một chút thôi_xin người đấy
Nhìn vào
Để trờ về với tất cà cuồng say...
(-Như Diệu Linh-)
Một chút sự đồng cảm,cho mình gửi gắm đôi dòng đề làm quen nhé!Chúc 1 ngày vui :)
Trích đoạn: Nét cố đô
MỘT CHÚT THÔI
Một chút cho tôi...
Giọt lệ thắm ướt mắt môi năm cũ
Một chút cho người
Đã nhạt nhòa,xóa hết những ưu tư
Một chút thôi
Xin người thôi một chút
Cho những gì đã mất
Lại lăn tròn theo dấu vết thời gian
Nhìn vào mắt em
Một chút thôi_xin người đấy
Nhìn vào
Để trờ về với tất cà cuồng say...
(-Như Diệu Linh-)
Một chút sự đồng cảm,cho mình gửi gắm đôi dòng đề làm quen nhé!Chúc 1 ngày vui :)
Một chút thôi ! Một chút thôi ! Lời nhắn gửi riêng người Đêm rất lạnh giữa trời đông lộng gió Giấc mộng chưa tan - đắm say bỏ ngõ Lòng bâng khuâng Nuối tiếc những bình yên Một chút thôi ! Gửi gắm những ưu phiền Ru ngày tháng ngủ say đời mộng mị Dỗ trái tim đang quay cuồng phi lý Mượn tình người giam giữ những thương đau Một chút thôi ! Còn có nghĩa gì sao ? Ta cố tô màu thời gian nhoè nhoẹt Nỗi đau cũ cứ âm thầm đục khoét Cho linh hồn mục ruỗng những tàn phai Một chút thôi ! Ta còn lại những ai...? Cho ta ngã vào bờ vai vững chắc Như đứa trẻ - trút cạn dòng nước mắt Rồi mỉm cười quên hết chuyện hôm qua... Huỳnh Gia 28-10-09 P/s : Huỳnh cảm ơn những đồng cảm ngẫu nhiên nhé ! Rất vui cùng hoạ dòng ghép chữ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2009 14:32:08 bởi Huỳnh_Gia >
Giữ lại bình yên Thử lắng nghe một lần
Trái tim thầm mách bảo
Nụ cười miền hư ảo
Có phai nhạt nỗi đau ? Vẫn biết tìm trong nhau
Một ít niềm chia sẻ
Mong khô dòng mắt lệ
Dường bâng quơ - bâng quơ ... Nhưng giây phút mộng mơ
Vẫn trào dâng cảm xúc
Cho dù là một chút ...
Níu tuổi đời xoay ngang . Lắng nghe trong lời than
Chứa ít nhiều trách móc
Vương ít nhiều hờn giận ...
( Đau lòng khách tri âm ) Đời lắm những thăng trầm
Tình như cơn gió thoảng
Ta vẫn còn có bạn
Và ngọt ngào câu thơ Ai viết được chữ ngờ
Ai đo đời dâu bể
Thôi dặn lòng " mặc kệ !"
Giữ lại chút bình yên ... Huỳnh Gia 28-10-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2009 13:19:23 bởi Huỳnh_Gia >
Vực nhớ
Triền dốc đứng - tay mềm trơn tru quá
Bám vào đâu - vực nhớ níu ta lăn ?
Khi đáy lòng trăm vạn mối tơ giăng
Càng cố gỡ - càng rối ren ký ức
Đêm gầy guộc xô nỗi đau - bất lực
Mắt nhìn sâu vào khoảng trống mơ hồ
Bóng thiêu thân gục chết giữa hư vô
Đèn ngơ ngác khẽ chao chao ngọn bấc
Từ lặng lẽ trượt dần trong vô thức
Dường không hay thắm thoát đã mấy mùa
Hoàng hôn chìm im bặt buổi tiễn đưa
Nắng nhàn nhạt soi bóng dài lê bứơc
Nếu có thể khiến thời gian xoay ngược
Nhịp trái tim thôi quá đá đợi chờ
Mối tơ đời đừng buộc chặt giấc mơ
Huyền hoặc mãi những phút giây ảo tưởng...
Huỳnh Gia
28-10-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2009 15:35:13 bởi Huỳnh_Gia >
Vô thức. Bóng thời gian hoá đá nỗi nhớ thương
Không hề biết lòng ta đau như thể ...
Những trận bão giông ( hoặc có khi hơn thế )
Thật khó lòng thu dọn những ngổn ngang
Bóng thời gian hoá đá những muộn màng Có lẽ ta nợ người câu xin lỗi Vô ý bước qua nhau một chiều mưa vương lối Giọt nhớ vô tình đọng lại ướt tim nhau Bóng thời gian hoá đá những lo âu Đêm vụng dại trong trò chơi cút bắt Kẻ bước - người đi trên đoạn đường xa lắc Phút cuối cùng không có điểm trùng chân Bóng thời gian hoá đá những bần thần Ta mệt mỏi rơi dần vào vô thức Gía như đừng bao giờ đánh mất... Ta sẽ một lần im lặng - lắng nghe ta... Huỳnh Gia 30-10-09 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2009 20:28:05 bởi Huyền Băng >