NHỮNG DÒNG THƠ CỦA VÂN MINH TT .
BÀI TOÁN ĐỐ NĂM XƯA. Ngày xưa tóc để trái đào Quần xăn tới gối trèo rào nhà anh Nhà anh có cụm tre xanh Thân cây bóng mướt như mành cô dâu Sung già rũ xuống ao sâu Lim dim bóng mát con trâu ngủ ngày Gió lùa ngọn mướp lung lay Như cười con bướm đang say nhụy vàng Đâu đây như có tiếng đàn Tình tang , tang tính , dưới tàn cây cau Mon men em lại đàng sau Đưa ra quyển tập vừa nhàu vừa đen Anh dậy em dưới ánh đèn Một bài toán đố úi mèn ! khó ghê Trời mưa sao cứ lê thê Mo cau thay nón em về làm sao? Từ khi anh học lên cao Em không sang nữa bờ ao ngày nào Pháo hồng một buổi lao xao Nao nao em vạch hàng rào nhìn sang. Vân Minh. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 03:11:06 bởi Viet duong nhan >
Pháo hồng một buổi lao xao
Nao nao em vạch hàng rào nhìn sang.
TTVM.
Chào TTVM nè, thiển ý của bn mong bạn ko bùn nha,...bn thấy từ vạch đổi thành vén nghe nhã nhặn hơn đó ko biết ý bạn thế nào, weocom bạn đến với vườn thơ vntq nha... chúc vui và thơ đều đều nà..
Ngưng dòng! Những dòng thơ đan xen tình tự Em đi rồi tôi cứ trông sang Cảnh thường đã một cảnh hoang Em đi cảnh bỗng biến tàn, tàn hơn Nhặt lên từng xác mẫu đơn Thấy em nghịch ngợm dỗi hờn ngày nao.. Chúc em hạnh phúc dạt dào Chúc tôi quên đựoc tình nào vừa xa...
Chào bạn Băng Nguyệt , cảm ơn bạn đã ghé thăm và góp ý.Nhưng từ ( vạch ) VM thấy sát nghĩa hơn vì thường thì hàng rào ở thôn quê thường được trồng bằng những loại cây có thân cứng. Mong bạn thông cảm nha. Chúc bạn vui. HAI MƯƠI NĂM. Hai muơi năm trong lòng em vẫn nhớ Bóng hình anh tràn ngập ở trong tim Anh ở nơi đâu? em vẫn mãi đi tìm Nhưng không thấy giữa bao người lui tới. Anh hứa với em trong ngày lễ cưới Tình thủy chung sẽ mãi mãi khắc ghi Một đoạn đường anh đã bỏ ra đi Để em lại giữa biển đời đen tối. Anh , anh ơi ! Trên đưởng dài chân em mỏi Bên giòng sông em khóc mỗi buổi chiều Anh nơi nào chẳng che chở thương yêu Để em đi giữa niềm đau tuyệt vọng. Em nhớ lắm ngày đầu tiên năm ấy Tình đôi ta sáng rực một màu hồng Em nghĩ rằng sẽ chẳng có mùa đông Trời đất cỏ cây một màu nắng mới. Nhưng bão về giữa mùa xuân đang tới Hóa công ơi ! Con có tội tình gì? Cuộc đời ơi ! Sao nỡ vội phân ly Hoa tươi thắm bỗng trở mình héo úa. Em gào lên trong niềm đau chất chứa Anh nằm đây sao chẳng nói lời nào Người thân đây sao chẳng có lời chào Trời đất cỏ cây quặn mình chao đảo. Em bước đi những bước chân rướm máu Đưa anh vào nơi chốn của phân ly Con đường thân quen ơi ! Sao chẳng nói gì? Hờ hững quá những giòng người qua lại. Em đã đi và đi xa mãi mãi Ngôi mộ anh em chẳng ghé mỗi chiều Nhưng đừng hờn đừng giận nhé anh yêu Em thương lắm và ngàn năm lưu luyến. Vân Minh. :: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2006 04:42:18 bởi Viet duong nhan >
Em gào lên trong niềm đau chất chứa
Anh nằm đây sao chẳng nói lời nào
Người thân đây sao chẳng có lời chào
Trời đất cỏ cây quặn mình chao đảo.
kiếp trước ta đã nợ gì nhau
đời này đền ơn hay trả giá?
trời đất cỏ cây thương chi nữa
tình em anh đã nợ muôn đời...
Chào hai bạn Cô Đơn va Kha _ Loi , cảm ơn hai bạn đã ghé thăm và để lại những vần thơ hay. Chúc hai bạn luôn vui vẻ. MẸ VÀ CON. Mẹ ơi ! Năm ấy một chiều Rưng rưng nỗi nhớ cánh diều chẳng bay Mẹ chùi nước mắt bằng tay Thương con còn dại từ nay xa rồi. Về thôi con ạ về thôi Mặt trời đang lặn lưng đồi xa xôi Từ nay con đã có đôi Mẹ cha gả cưới trầu vôi nhà người. Giữ gìn giọng nói tiếng cười Siêng năng chăm chỉ khỏi đời cười chê Mẹ ơi ! Cụm chuối bên hè Than hồng khoai nướng , muối mè , đậu nâu. Lặn lội trên cánh đồng sâu Thèm cơm gạo mới một âu canh bầu Đói lòng trong những đêm thâu Nhớ cây ổi chín ngõ sau nhà mình. Trăng rằm cứ mãi lung linh Hàng cau soi bóng một mình con thôi Trầu xanh ai thắm đỏ môi Để con của mẹ chia đôi đường về. Vân Minh. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2006 07:42:13 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: VÂN MINH TT
Em bước đi những bước chân rướm máu
Đưa anh vào nơi chốn của phân ly
Con đường thân quen ơi ! Sao chẳng nói gì?
Hờ hững quá những giòng người qua lại.
Em đã đi và đi xa mãi mãi
Ngôi mộ anh em chẳng ghé mỗi chiều
Nhưng đừng hờn đừng giận nhé anh yêu
Em thương lắm và ngàn năm lưu luyến.
Vân Minh.
Tình phân ly khi không tròn duyên số
Đớn đâu nào rồi cũng sẽ đi qua
Như bát nước đầy vơi niềm cảm xúc
Giữ trong lòng bao kỷ niệm yêu thương
Người nơi xa chắc mong em hạnh phúc
Mỗi bước em đi đều có sự chở che
Hãy vững bước trên đường đời em nhé
Cầu mong hạnh phúc sẽ về bên em!
Trích đoạn: VÂN MINH TT
BÀI TOÁN ĐỐ NĂM XƯA.
Ngày xưa tóc để trái đào
Quần xăn tới gối trèo rào nhà anh
Nhà anh có cụm tre xanh
Thân cây bóng mướt như mành cô dâu
Sung già rũ xuống ao sâu
Lim dim bóng mát con trâu ngủ ngày
Gió lùa ngọn mướp lung lay
Như cười con bướm đang say nhụy vàng
Đâu đây như có tiếng đàn
Tình tang , tang tính , dưới tàn cây cau
Mon men em lại đàng sau
Đưa ra quyển tập vừa nhàu vừa đen
Anh dậy em dưới ánh đèn
Một bài toán đố úi mèn ! khó ghê
Trời mưa sao cứ lê thê
Mo cau thay nón em về làm sao?
Từ khi anh học lên cao
Em không sang nữa bờ ao ngày nào
Pháo hồng một buổi lao xao
Nao nao em vạch hàng rào nhìn sang.
TTVM.
--------------------------------------------
VM thân !
nguyetthao đọc bài thơ này thấy mang mang giống chuyên mình quá ..
chỉ khác một chút là người ấy nghĩ mình trông cao ước rộng để có bài thơ hờn trách thế này
Mươi năm anh ngóng trông hoài
vườn cam vườn bưởi vườn xoài vẫn xanh
thôi thì cây ớt cây chanh
có hoa có trái cho anh tìm về
Ngaỳ về đứng ở con đê
nhìn con bò nhớ con bê thuở nào
nhớ cô bé tóc trái đào
tiếc chùm xung rụng bờ ao . . . bây giờ
cây chanh cây ớt được mùa
cây cam cây bưởi còn chờ còn trông
(nhỡ ngày sáo muốn sang sông
cầu kiều đã có / đò không bến . . thừa )
...
hỏi bài toán khó năm xưa
đã tìm đáp số được chưa . . hỡi người
nguyetthao
Chào bạn Nguyên Thảo , cảm ơn bạn đã ghé thăm và để lại bài thơ rất hay , chúc bạn luôn vui nha. NẾU ĐƯỢC XIN. Nếu em được xin một lời nguyện ước Em xin gì anh có biết hay không? Thời gian kia sẽ quay ngược về giòng Và anh sẽ trở về cùng hiện diện. Ta cùng nhau xây chung lời ước nguyện Mái lều tranh ấp áp giữa rừng cây Khói bếp chiều bay rộng lẫn trời mây Chén cơm trắng nuôi đời mình khôn lớn. Em sẽ cất tiếng cười trong nắng ấm Vườn lúa xanh đang ôm ấp trổ bông Lá xì xào lay động giữa hư không Như điệu nhạc ru tình mình lưu luyến. Đốt củi lên mình cùng nhau trò truyện Bắp đầu mùa ta sẽ bẻ làm đôi Hương vị ngọt ngào bao giọt mồ hôi Đậm mùi sữa của đất hiền quê mẹ. Mái tóc em bay bay trong gió nhẹ Nụ cười anh ấm áp tuổi xuân xanh Ánh lửa hồng sưởi ấm mái lều tranh Đom đóm sáng thắp chung lời giao hẹn. Nếu em được xin một lời ước nguyện Thì anh ơi em sẽ chẳng xin gì ! Em xin trời xóa bỏ những phân ly Đừng ngăn cách những cuộc đời son trẻ. Vân Minh. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 04:01:41 bởi Viet duong nhan >
MẸ VÀ CON ( 2 ) Cơn mưa lớn cho bùn non ngập nước Mẹ khom người trên mảnh lúa tươi xanh Cưu mang con vừa thôi tuổi tròn trăng Giấc ngủ thiếu miếng cơm ăn dè dặt. Con đường xình lầy mẹ rút chân từng bước Miếng vải dầy cột bụng đỡ con lên Đường trơn lắm con ơi mẹ trượt ngã mấy lần Thân non nớt , tuổi đời còn non nớt. Có những đêm cơn mưa dài không ngớt Vài ánh đèn leo lét kẻ đi qua Một thân một mình mẹ lắm lo xa Ngồi dựa lưng vào vách tre để ngủ. Con giẫy trong lòng trưa hè nắng lửa Mảnh áo trên mình không đủ mát cho con Biết làm sao đây chiếc nón lá lại mòn Mẹ xoay người đưa lưng về phía trước. Trái bí non mẹ luộc lên lấy nước Làm canh chan nuôi con lớn từng ngày Sanh con ra mẹ hơ hổng đôi tay Con đã mất mẹ chết niềm mong ước. Bao năm rồi con vẫn theo từng bước Thương nhớ về con mãi mãi một hình hài Nhỏ bé lắm con ơi ! Nhưng vẫn nối dài... Vân Minh. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 04:03:54 bởi Viet duong nhan >
CHA LÀ NỖI NHỚ ĐỜI CON. Cha ơi ! Con nuốt giòng nước mắt Khi ngoài trời tiếng pháo rộn vang Đã mấy mùa chẳng đón xuân sang Người vui mừng khi lòng con tan nát. Con nhớ về mảnh vườn xanh ngát Hàng dừa xiêm rũ trái mượt mà Dáng cha hiền thấp thoáng từ xa Con đường cũ từng đêm nuối tiếc. Lòng con như một vầng trăng khuyết Khi nhớ về hình bóng cha yêu Mầu áo nâu giữa buổi nắng chiều Mây xanh biếc lời cha tha thiết. Gởi về ai? Những giòng chữ viết Lá thơ này con xếp lại đây Ánh mắt cha như vẫn đọng đầy Lời trìu mến đời con lưu luyến. Mùa xuân về lòng con xao xuyến Quà tặng cha biết gởi về đâu? Vì đời con thiếu vắng từ lâu Giòng suối mát tình cha bát ngát. Vân Minh. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 04:05:49 bởi Viet duong nhan >
BĂN KHOĂN. Tôi đứng lặng nhìn bầu trời không nắng Vầng mây nào lấp được nỗi cô liêu Mảnh trăng khuya không soi rõ những điều Trong tâm tưởng đang vạn ngàn nhức nhối. Tôi muồn níu mảng hoàng hôn đi vội Trả lại tôi dù một chút mong manh Tia nắng hồng và chiếc lá màu xanh Cơn gió mới cho lòng tôi tươi mát. Vân Minh.
THÔN NỮ THẦM LẶNG. Quê tôi ơi ! Những con đường nắng đổ Hàng dừa xanh vươn bóng đứng im lìm Bao cuộc đời thôn nữ vẫn lặng im Thầm khấn nguyện cho người yêu trở lại. Đôi mắt đen với nụ cười mềm mại Đợi chờ thư từ khu chiến bay về Ngày từng ngày chân vẫn bước qua đê Cắm cây lúa nuôi đàn em khôn lớn. Gió bão về cho lòng thêm xao xốn Lòng bồi hồi thức giấc giữa màn đêm Lời nguyện cầu chẳng dỗ giấc ngủ yên Mong trời sáng cho dịu cơn sợ hãi. Ngưởi yêu đi chẳng bao giờ trở lại Chiều mưa buồn nhận điện tín từ xa Chiến trường cam go leo núi qua phà Đành ly biệt những cuộc tình son trẻ. Người thôn nữ khóc thầm trong lặng lẽ Nước mắt lau nhanh gánh lúa qua đường Chưa một lần được giây phút yêu đương Tay xạm nắng héo dần theo năm tháng. Rồi tuổi đời xoáy mòn đi hình dáng Nắng và mưa hủy hoại nét xuân thì Nửa cuộc đời dầm dãi chẳng còn chi Người thôn nữ khóc thầm bên bếp đỏ. Cuộc đời này có vạn điều dang dở Làm sao đây để gắn bó cùng nhau? Đến bao giờ cho hết được niềm đau Người ra đi có khóc người ở lại ! Quê tôi ơi ! Trong lòng tôi hoang dại Khi nhớ về cánh đồng lúa xanh tươi Thấp thoáng từ xa nón lá buông lơi Chen trong lúa dáng gầy nàng thôn nữ. Ngày từng ngày ấp ôm niềm tâm sự Chân lội bùn lưng ướt đẫm mồ hôi Bao năm rồi nụ cười tắt trên môi Thầm lặng quá cuộc đời người thôn nữ. Vân Minh. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2007 21:59:00 bởi Huyền Băng >
GÁNH BẦU CỦA NGOẠI. Ngoại ơi ! Tháng tám trưa hè Cụm bầu của ngoại lá xoè thật to Ngoại để dành nước gạo vo Ngày ngày hai buổi chăm lo tưới bầu. Hoa bầu mầu trắng thon thon Lá hơi cụp xuống quả non đang chờ Rơm khô có sẵn ngoài bờ Nâng niu ngoại trải bầu bò ngọn ra. Bầu non cứ lớn mượt mà Đôi quang ngoại gánh chợ xa bán bầu Đường dài ngoại mặc áo nâu Đôi chân cứ bước ngoại đâu ngại ngùng. Chợ về có cục kẹo gừng Chạy ra đón ngoại con mừng ngoại ơi Ầu ơ...có giọt mưa rơi Cụm bầu của ngoại đang tươi giữa hè. Vân Minh. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 04:08:18 bởi Viet duong nhan >
CHA ƠI ! CON BIẾT TÌM ĐÂU? Tuy đã xa qua bao nhiêu ngày tháng Hình bóng cha con nhớ mãi mỗi chiều Lâu lắm rồi chẳng thấy được cha yêu Nhớ thương này gởi mây về bên ấy. Con nhớ lắm ngày con còn thơ ấu Cha và con thức dưới ánh đèn vàng Cha dậy con bài tập đọc vỡ lòng Hàng chữ đầu ôi sao mà khó quá ! Mùa khai trường cha ngồi bên khung cửa Bọc cho con những cuốn tập xinh xinh Cha viết vào bìa hai chữ Vân Minh Con thích quá đứng gần cha khép nép. Con nhớ rõ những lần cha về phép Bồng con lên cha âu yếm hôn con Dặn con rằng phải cố gắng ngoan hơn Con gật đầu miệng cười như hoa nở. Rồi thức dậy sau một đêm say ngủ Gọi cha ơi ! Sao chẳng thấy trả lời Mẹ bảo rằng cha đi lúc mưa rơi Con mếu máo nhìn quanh ngôi nhà vắng. Con cũng muốn cuộc đời mình may mắn Để cha yêu khỏi phải bận tâm nhiều Nhưng ước nhiều mà có được bao nhiêu ! Con trở về trên đầu vành khăn trắng. Cha đón con với đôi tay mở rộng Mái nhà xưa còn đó những giàn hoa Con thấy cha qua một thoáng lệ nhòa Như quay vội lau nhanh giòng nước mắt. Cha đền bù tình thương con đã mất Chăm lo con như thủa bé ngày nào Rồi những đêm tâm sự dưới trăng sao Kể con nghe chuyện đời cha khi trẻ. Con xuôi ngược những bước chân buồn tẻ Nhớ về cha con đau xót trong lòng Chiếc lá vàng rơi xuống cạnh giòng sông Thương cha quá con gục đầu nức nở. Con gom lại ngàn bông hồng chớm nở Về tặng cha khi xuân đến bên thềm Trên bàn thờ lung linh ảnh cha thân Con cúi xuống khấn thầm lời cảm tạ. Vân Minh. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 03:32:29 bởi Viet duong nhan >
MỖI TIẾNG CHUÔNG , MỘT NỖI LÒNG. Có những hồi chuông rất rộn ràng Theo vào trong gió cả trong mây Tiếng chuông nhảy nhót như bày tỏ Cô bé chiều nay đã lấy chồng. Ngoài trời gió lạnh đã lập đông Tóc dài sao bỗng thấy bâng khuâng Ngập ngừng chân bước còn e thẹn Thôi nhé ! Từ nay hết tuổi hồng. Áo cưới hơi men với rượu nồng Cúi đầu nghe tiếc ở bên trong Hết rồi những tháng ngày hoa mộng Thày cũ bạn xưa cả mái trường. Theo chồng tuy chẳng cách sông Tương Chiều chiều cứ ra ngõ đứng trông Mẹ ơi ! Con nhớ bầy em dại Biết tỏ cùng ai một nỗi lòng. Tình đầu duyên mới đậm mùi hương Trả hết suy tư một đoạn đường Chim sáo cuộn mình trong tổ ấm Ngắm nhìn qua lá đám mây trong. Có những hồi chuông rất lạnh lùng Chẳng thèm theo gió chẳng theo mây Vang lên những tiếng buồn giông tố Xé rách đời tôi khổ vạn trùng. Trở về nơi cũ nửa vầng trăng Con đò dừng bến chẳng sang ngang Đường tình một ngả chia hai lối Ai thấu cùng tôi nỗi đoạn trường. Vân Minh. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 03:58:39 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: