Hành Hương
Trích đoạn: NhàQuê
Xướng
Quẹt
(Cái Sự Đời)
Thời gian định luật lẽ đương nhiên
Có những quyền uy bỗng ngã nghiêng
Biết mấy giai nhân khuynh vận nước
Càng nhiều quốc sắc chuốc sầu miên
Làm sao trốn khỏi TRÊN dành lối
Khó lắm mưu tìm tận cõi tiên
Rọi khắp xa gần bao chuyện cũ
Phù du chẳng bận mới tâm yên
NhàQuê
Bài này hay quá.:-) Tà tôi ti toe họa theo nhe bác Nhà Quê. Trổ (Thịnh suy) Thế cuộc xoay vần chuyện hiển nhiên Bao người sức lật đất trời nghiêng Anh hùng chí rộng cùng non nước Kẻ sĩ đêm trường khắc khoải miên Tự cổ vang danh đường mấy lối Ngàn năm khuất bóng nẻo thần tiên Phân tranh sử sách ghi thời cũ Cực thịnh rồi suy chẳng mãi yên 31-08-2007 CSL
Thuốc Cười
Muốn học vài chiêu ghẹo chọc đời
Khều cho nắc nẻ suốt không ngơi
Quên đi khổ nhọc phần thân xác
Nhớ lại tình ân kiếp phận người
Mắm muối cầm hơi cho đủ buổi
Mì khoai trợn trạo ráng chờ thời
Linh đơn chỉ có liều ngần thế
Cứu vản không thì bỏ cuộc chơi
NhàQuê
Hạ Qua
Hai tà áo trước nay cô giáo
Mỗi buổi chuông rung nhắc nhớ về
Quê cũ trường xưa xanh lá thắm
Có vài phượng trể ngắm đê mê
Nơi em nắng Hạ có hoa không
Loài đỏ màu tim rực rỡ hồng
Hay chỉ đầy đường biên biếc tím
Lấy gì tưởng nhớ thuở thương mong
Bụi phấn bay bay giờ mất dấu
Những khung lá sách chỉ trong mơ
Chơi vơi dõi mắt lần hò hẹn
Đâu đó hình như ...vẫn ... đứng chờ
NhàQuê
Hôm nay... Ngạo nghễ cười cho thỏa chí chơi
Ai chê khen mặc chẳng khi vời
Chí gằn sóng dữ yên giông bão
Nghĩa khắc lòng sâu vẹn kiếp người
Không thẹn cùng cao khi thác xuống
Nào lo trần thế lúc ngừng thôi
Ngày mai ai biết làm sao được
Quá khứ mà mây, mưa đã rồi
Thú đi câu
1.Cuối tuần lẩn quẩn biếi đi đâu?!
Áo vá trên vai nón đỉnh đầu
Ngựa sắt leo lên guồng cẳng đạp
Tìm nơi vắng vẻ để buông câu
Gió đưa lúa rợp đồng mông vắng
Nước chảy bèo trôi cá ẩn sâu
Lựa chỗ bỏ cần tay dợm giựt
Cầu cho cá bự sẽ ăn câu
Khoai Lang Sùng
2.Dù mong cá bự sẽ ăn câu
Hủng hỉnh, Lòng tong vẫn phải thâu
Được cở dăm con sờ đếm mãi
Nếu chừng vài chục chắc mò lâu
Rình nghe đám cá đang ăn mống
Liếc thấy trên sông nhợ lút sâu
Căng mắt ngả nghiêng chân thối bộ
Dè đâu vướng gốc đứt dây câu
KLS
3.Nước đưa vướng gốc đứt dây câu
Xắn vội lai quần nhảy xuống sâu
Lặn hụp mò quanh tìm nhợ lưỡi
Trồi lên ngó quất mất mồi câu
Lầm bầm dưới nước:Ai chôm lẹ?
Nhóp nhép trên bờ:Chó liếm lâu!
Lóp ngóp leo lên sình bết gối
Trở về nắng dữ ngán gì đâu!!!!
Khoailangsùng
Họa: Thú Theo Chọc 1-
Rạch nhỏ khi nào cá bự đâu
Rành nơi rõ chốn chuyện hàng đầu
Bằng không uổng sức công mõi đạp
Nếu chửa coi thêm sách dạy câu
Cá trọng vô hang vùng khuất vắng
Cần buông nhấp nhử chổ lan sâu
Lòng tong rỉa rỉa đừng ham giựt
Thứ chảng mê mồi mới đáng câu
NhàQuê
2-
Thứ chảng mê mồi mới đáng câu
Đồng thời phải nhớ nới dây thâu
Đừng nên hấp tấp loay quay mãi
Cũng chớ lơ ngơ lóng ngóng lâu
Đợi lúc vờn đuôi trồi đớp mống
Chờ khi miệng phập táp ghì sâu
Rề vô sát mé nơ lên bộ
Giãy giụa cầm chừng … mép dính câu
NQ
3-
Giãy giụa cầm chừng … mép dính câu
Nằm im dế trục đã chui sâu
Nhanh nhanh kéo ngược mồi luôn lưỡi
Gấp gấp banh hàm nắm móc câu
Chớp nhoáng trê to vào giỏ lẹ
Liền khi lóc chảng tiếp oằn câu
Người vui hễ hã cười run gối
Ít chập là quen chớ khó đâu
NhàQuê
Bài Thơ Buổi Sáng
(Viết cho VĐ)
Như cơn mưa chờ đợi
Trôi đi bụi bao ngày
Lá hoa xinh trở lại
Kết trao em sáng nay
Từng cánh mềm búp nở
Hương quen tỏa xa gần
Gởi môi hôn trìu mến
Vòng ôm đủ ân cần
Lọ sứ cười rất thắm
Gian phòng bỗng vui tươi
Lâng lâng dường rất mới
Lâu lắm gặp rạng ngời
Ngỏ ngoài kia xanh mướt
Chờ tiếng bước song đôi
Lao xao lời sỏi hát
Ngôn ngữ tình lên ngôi
NhàQuê
Trèo Non
Non cao đứng ngắm chớ nên leo
Tới đỉnh mười người hết chín teo
Ngó lại mây che dầy lớp lớp
Nhìn ra đá độn nứt nhăn nheo
Khi xưa ở xứ đồng mông quạnh
Đến lúc xa quê núi dợm trèo
Bạn giục nghe ra ờ có lý
Gồng mình nhắm mắt thử vài keo NhàQuê
Trích đoạn: NhàQuê
Trèo Non
Non cao đứng ngắm chớ nên leo
Tới đỉnh mười người hết chín teo
Ngó lại mây che dầy lớp lớp
Nhìn ra đá độn nứt nhăn nheo
Khi xưa ở xứ đồng mông quạnh
Đến lúc xa quê núi dợm trèo
Bạn giục nghe ra ờ có lý
Gồng mình nhắm mắt thử vài keo
NhàQuê
Phuc Linh xin cùng vui với thi Huynh nhé.... rất mong được chỉ giáo thêm Nheo, nhéo, cù Sáng réo, trưa khèo, tối giục... leo Leo lên, leo xuống, mãi đà teo! Teo thời teo vậy, leo đành ráng Ráng mãi không xong, má trẻ nheo Nheo, nhéo, nhéo, nheo, cù tới nhéo Nhéo, cù, cù, nhéo, giục...mau trèo Trèo sao nổi nữa đừng nheo nhéo Nhéo quá!... thôi!... đành!... thử một keo... Phục Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2007 23:03:29 bởi Phuc Linh >
Trích đoạn: Phuc Linh
Trích đoạn: NhàQuê
Trèo Non
Non cao đứng ngắm chớ nên leo
Tới đỉnh mười người hết chín teo
Ngó lại mây che dầy lớp lớp
Nhìn ra đá độn nứt nhăn nheo
Khi xưa ở xứ đồng mông quạnh
Đến lúc xa quê núi dợm trèo
Bạn giục nghe ra ờ có lý
Gồng mình nhắm mắt thử vài keo
NhàQuê
Phuc Linh xin cùng vui với thi Huynh nhé.... rất mong được chỉ giáo thêm
Nheo, nhéo, cù
Sáng réo, trưa khèo, tối giục... leo
Leo lên, leo xuống, mãi đà teo!
Teo thời teo vậy, leo đành ráng
Ráng mãi không xong, má trẻ nheo
Nheo, nhéo, nhéo, nheo, cù tới nhéo
Nhéo, cù, cù, nhéo, giục...mau trèo
Trèo sao nổi nữa đừng nheo nhéo
Nhéo quá!... thôi!... đành!... thử một keo...
Phục Linh
Chào bạn Phục Linh tới viếng và để lại bài họa "ấn tượng" !!! Chào Phục Linh Lẽo đẽo rồi ra cũng gặp nhau Hành Hương tiếp đón Phục Linh vào Mừng vui biết mấy người thơ viếng Hạnh phúc làm sao bạn ý trao . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Xướng họa tiêu pha ngày tháng lụn Khôi hài nấn níu tuổi đời cao Trường văn chốn bút NhàQuê mới Chỉ đáng đun trà... hưởng sái sau NhàQuê
Trích đoạn: NhàQuê
Trích đoạn: Phuc Linh
Trích đoạn: NhàQuê
Trèo Non
Non cao đứng ngắm chớ nên leo
Tới đỉnh mười người hết chín teo
Ngó lại mây che dầy lớp lớp
Nhìn ra đá độn nứt nhăn nheo
Khi xưa ở xứ đồng mông quạnh
Đến lúc xa quê núi dợm trèo
Bạn giục nghe ra ờ có lý
Gồng mình nhắm mắt thử vài keo
NhàQuê
Phuc Linh xin cùng vui với thi Huynh nhé.... rất mong được chỉ giáo thêm
Nheo, nhéo, cù
Sáng réo, trưa khèo, tối giục... leo
Leo lên, leo xuống, mãi đà teo!
Teo thời teo vậy, leo đành ráng
Ráng mãi không xong, má trẻ nheo
Nheo, nhéo, nhéo, nheo, cù tới nhéo
Nhéo, cù, cù, nhéo, giục...mau trèo
Trèo sao nổi nữa đừng nheo nhéo
Nhéo quá!... thôi!... đành!... thử một keo...
Phục Linh
Chào bạn Phục Linh tới viếng và để lại bài họa "ấn tượng" !!!
Chào Phục Linh
Lẽo đẽo rồi ra cũng gặp nhau
Hành Hương tiếp đón Phục Linh vào
Mừng vui biết mấy người thơ viếng
Hạnh phúc làm sao bạn ý trao
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Xướng họa tiêu pha ngày tháng lụn
Khôi hài nấn níu tuổi đời cao
Trường văn chốn bút NhàQuê mới
Chỉ đáng đun trà... hưởng sái sau
NhàQuê
Chào bác Nhà Quê Bác thương không trách hẹn cùng nhau Xướng họa đường thi, được đón vào Văn bút Nhà Quê hơn kẻ thị Ý tình Gia Chủ vượt lời trao Nhún nhường xin chớ, đừng cao thấp Tương kính cầu mong, chẳng thấp cao Cúng Phật mượn hoa, trà một tách Phục Linh mời Bác... rượu mời sau... Phục Linh
Trích đoạn: NhàQuê
Trèo Non
Non cao đứng ngắm chớ nên leo
Tới đỉnh mười người hết chín teo
Ngó lại mây che dầy lớp lớp
Nhìn ra đá độn nứt nhăn nheo
Khi xưa ở xứ đồng mông quạnh
Đến lúc xa quê núi dợm trèo
Bạn giục nghe ra ờ có lý
Gồng mình nhắm mắt thử vài keo
NhàQuê
Lội Suối
Hễ núi cao thì suối phải sâu
Chênh vênh nọc ngắn ngại xây cầu
Trên bờ cỏ ống bò đan mịt
Dưới vực hầm ngầm sụp cấn đau
Lội rạch băng sông nguy hiểm thiệt
Trèo đèo vượt thác dễ dàng đâu
Cha sanh mẹ đẻ trời ban tính
Gặp khó càng hăng ... khổ tính sau
NhàQuê
Chỉ Gáy Mà Thôi
Tể tướng ham vui thích đá gà
Vài quan cạc táp xách cho va
Tùy tùng mũ mão theo mang bịch
Thuộc hạ nồi soong đợi ở nhà
Cặp Ó tâm hường hay nước nạp
Đôi Ô cựa sắc giỏi cúi qua
Kỳ nầy thắng bại đều no nốc
Đặc sản hầm tương nhất xứ ta
NhàQuê
Vĩnh Biệt Trưởng Huynh
Từ xứ xa dâng ba lạy tiễn
Đưa gia huynh giã cõi Hồng Trần
Rời Dương Thế thảy người hằng mến
Đến Nhược Bồng người thảy quý trân
Nấm đất mẹ tròn ôm nhục thể
Khói hương đăng tỏa rạng từ nhân
Chia tay nào chẳng làm thương cảm
Vĩnh biệt nhau sầu đến vạn ngần
NhàQuê
Toa Thuốc Gia Truyền
Nghe nói bạn ta bịnh khá nhiều
NhàQuê ý tứ chẳng bao nhiêu
Ít hàng gởi chúc cầu an tịnh
Đôi chữ chọc vui đọc khiển tiêu
Nổi tiếng thuốc cười hay bá phát
Được tin gượng dậy dớt vài liều
Qua cơn bình phục công tui mách
Bài thuốc dân gian thuộc loại siêu
NhàQuê
Nhịn
Đi ngang qua trường dạy võ
Mõi chưn sẳn dịp ghé coi
Thấy họ quýnh qua quýnh lợi
Bên né, được mợi cứ thoi
Nóng mũi, xắn tay... đi tuốt
Hung hăng chửi vói quá trời:
"Có giỏi thì nhảy vô đây!"
Chấp tay trình thưa ông Kẹ
Má tui trối biểu làm lành
Nhà ta bao đời tích đức
Câu nhịn bằng chín câu lành
Cứ xem tất cả em anh
Lời thiêng tui ghi tận cốt
Chứ xưa: quét sạch sành sanh.
Có người nắm tay kéo lại
Sao không cho nó một bài
Bạn ơi, Thầy tui có dạy
Truyền con không để hiếp người
Họ hung thì mình ráng tránh
Không trung họ quánh một hồi
Bao nhiêu món nghề trổ hết
Bàng quang thấy tỏng tòng tong
Tự họ đút đầu thòng lọng
NhàQuê
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: