Hành Hương
Tưởng Đâu ...
Người đi chưa kịp lời ai điếu
Trọn nghĩa chung cùng mấy năm qua
Sáng sớm đầu hôm tình bầu bạn
Đâu ngờ bất chợt buổi ly xa
Thương Người trọn vẹn thể yêu quê
Từ đến với nhau khắn khít kề
Được dạy bao điều… bao cửa mở
Hàm ân… gột rửa bớt u mê
Đường sắp ta đi sẽ ngắn dần
Ai vui tống cựu tiếp nghinh tân
Chắt chiu góc nhỏ ..ta hoài niệm
Giữa cõi bao la đã có lần
Người ngả xuống rồi không thể ai
Gần xa tâm huyết hiện còn vài
Miệt mài ngán ngẫm …từ nay lánh
Vỏ ốc thu mình…thoảng nguôi ngoai
NhàQuê Apr 12, 2009
Tiếng Suối Reo
Dòng suối xanh trong suối... suối ơi
Tiếng reo mềm nhũng trái tim người
Dù xa có đến ngàn muôn dặm
Nhắm mắt nghe từng hạt nước rơi
Rừng già đá cổ lắng tai nghe
Suối hát hoan ca dịu nắng Hè
Diễm phúc tình quân trầm suối mát
Gối đầu lá trải bóng rợp che
Hẹn ước kể từ suối chỉ riêng
Ngâm nga phiên khúc thật diệu huyền
Chờ một đêm trăng lời suối đáp
Suối ...Ờ ..từ đó kết hương duyên
Dừng bước chân trần quên phiêu lãng
Dấu vết chông gai kéo miệng lành
Tiếp nối chuyện dài trong cổ tích
Vẽ thành dòng suối ...vẽ thanh âm
NhàQuê 13-04-09
Chuyện xưa
Phật Ấn Đông Pha cùng tọa thiền
Tưởng Tô an lạc ngộ từ duyên
Ai ngờ cao hứng cho Người...tục
Lầm nghĩ … khoái lòng ngỡ Tớ …Tiên
Sĩ ví sư ngồi …phân một đống
Sư nhìn thế sĩ...Phật trang nghiêm
Văn hay chữ tốt …bồ sao đủ
Chân lý thông rồi tịnh mới ... thiêng
Trúc Giang 19.4.09
Giỡn
Phật khẩu xà tâm lạm chuyện thiền
Cho cùng bởi vướng nghiệp và duyên
Luôn còn đố kỵ hành thân tục
Tuyệt vứt nàn nghi sướng cõi tiên
Rót rót mồm quai điều đạo đức
Làu làu miệng tụng kiểu trang nghiêm
Tai nghe giả điếc… ồ thây kệ
Khuất lấp trần đời khó dối Thiêng
(Chớ tưởng nhây hoài họ sẽ thiêng)
NhàQuê 20-04-09
Ghé Vườn
Ra hoa chớm nụ bận săm soi
Tưới bón chiều trưa ít bỏ lơi
Trái kết xanh mơn tăng dáng vẻ
Bông thêm trắng muột điểm xinh tươi
Chừng như đáp tặng công chăm sóc
Cũng thể bù đền tạo chút vui
Đứng lại nâng niu cành lộc mới
Sau lưng loáng thoáng tiếng ai cười
NhàQuê 28-04-09
Áo Choàng
Cơm hẩm nằm mơ đang yến tiệc
Cho đời bớt khổ tiếp hành trình
Đọc áng “Hàn Nho Phong Vị Phú”
Tự dỗ dề rồi sẽ bình minh
Bao khổ ải qua truông trót lọt
Số phận người vui nhận không than
Lượm vụn đời đan thành chuổi ngọc
Những mượn vay …tạo dáng huy hoàng
Cậu bé mồ côi hồi rất nhỏ
Nhà đông con Má gánh tảo tần
Đàn em dại lơ vơ vài chữ
Giữa thị thành thử hỏi ai thân
Ba má cho hình hài lành lặng
Trời tặng ban trí não bình thường
Hành trang đó đi qua thác lũ
Giông bão dập dồn tưởng đã bương
Lỡ choàng áo văn nhân thi sĩ
Lỡ leo thang cũng ráng vẽ vời
Thấy trái mắt hiền gì cũng phải
Tưởng tượng mình chiến tướng cho vui
NhàQuê, 04-05-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2009 21:28:18 bởi NhàQuê >
Hương Nguyệt Quới
Lại đúng ngày cụm hoa nở trắng
Đợi đến đêm len cửa vào trong
Thăm người tưới chăm vun… hằng bữa
Tặng hương thơm nguyệt quới ngây lòng
Nằm thao thức mùi hoa gợi nhớ
Một nơi xa tận mãi vườn tiên
Vui hò hẹn mùa bông trổ muộn
Phải xuống trần trả lỗi nhiều niên
Khu vườn nhỏ lá hoa để nhắc
Cuộc tình xưa thượng uyển và người
Cây kiểng biết nỗi buồn cô quạnh
Trổ bông thơm kết trái xinh tươi
Đêm nguyệt quới nhớ gì không hở
Hương năm xưa góc nhỏ đợi chờ
Còn biết tới chừng nào hoa sứ
Một cánh thôi có để dành cho
NhàQuê 10-05-09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2009 08:17:34 bởi NhàQuê >
Lên Đường
Rượu tiễn rót mời nâng uống cạn
Mùa đi hoa rụng có còn đâu
Tiếng còi giục giã liên hồi thúc
Rảo bước sân ga lặng cúi đầu
NhàQuê
Vịnh Sọt Rác
(Thơ Giai Thoại)
Muốn vất a lê cứ bỏ vào
Kề bên khỏi phải với chi cao
Đồ hôi bọc kỹ phòng hơi hám
Thứ khẳm cho hay đổ hố đào
Thấy nếu không dùng đâu nữa được
Đừng nên nấn ná tốn công lao
Thùng nầy nấp đậy an toàn lắm
Muốn vất a lê cứ bỏ vào
NhàQuê, 20-05-2009
Vịnh Sọt Rác (Thơ Giai Thoại) Muốn vất a lê cứ bỏ vào
Kề bên khỏi phải với chi cao
Đồ hôi bọc kỹ phòng hơi hám
Thứ khẳm cho hay đổ hố đào
Thấy nếu không dùng đâu nữa được
Đừng nên nấn ná tốn công lao
Thùng nầy nấp đậy an toàn lắm
Muốn vất a lê cứ bỏ vào
NhàQuê, 20-05-2009
Bỏ Rát Không Bỏ Tinh
Có sợ chi đâu chẳng dám vào
Thì vào bỏ rát chớ làm sao
Thứ tư rát chở đem đi đốt
Thứ sáu rát đầy khoét hố đào
Rát rến không dùng mang ra đổ
Tình người không đổ cất thù lao
Tình là tình nghĩa trăm năm thiếu
Nếu mất tình ơi xót dạ cào
Lam Hồng Minh, 20/05/2009
Bỡn
Hai thằng vật lộn bớ làng ơi
Tụi nó đều toàn thứ chịu chơi
Lý lịch bô bô đầy nhóc nhách
Tài danh bậc bậc phát cao ngời
Nhìn sơ cứ tưởng mèo vờn cọp
Nhận rõ thì ra chuột xé dơi
Chưởng tuyệt chiêu thâm đem “huyết” đấu
Bàng quang nhổ rẹt: chúng như hơi …!
NhàQuê, 26-05-09
Chuyện Sỏi
Viên sỏi lóc lăn sao tránh khỏi
Mòn trầy va chạm mấy hư hao
Đã không nát biến đời may mắn
Yên nằm nghe suối hát lao xao
Hai bên bờ vực lở rồi bồi
Mạch suối hiền lành thả nước trôi
Ấm lạnh lòng sâu viên sỏi bám
Rong rêu níu chặc chẳng buông xuôi
Tạc cho phiến đá một tâm hồn
Đời tặng thêm phần tạo ngữ ngôn
Sông thẳm núi xanh thời gian đổi
Chắc khư viên sỏi mãi trường tồn
Sỏi biết rằng mình chỉ nhỏ nhoi
Bàn tay nghệ sĩ khéo săm soi
Một hôm tranh vẽ sao mà tuyệt
Tiếng suối giao hòa sỏi rạng vui
NhàQuê 27-05-09
Vuông Sân
Lại nữa đêm Hè thơm nguyệt quới
Từng đàn bông trắng đậu kín cây
Nhớ nhé đừng vội gì ngủ sớm
Ở lại mà nghe hương thoảng bay
Bài thơ ban sáng đọc hững đông
Cười tươi hằng bữa đóa nhung hồng
Ai tẩm thêm vào hương buổi tối
Biết rồi ...có phải vậy hay không
Còn cây bông sứ chắc thêm cao
Mấy nhánh ngang ngang sắp sỉ rào
Sáng sáng thăm chừng hoa có nhú
Vườn vui trở giấc… lá xôn xao
NhàQuê, 02-06-09
Hương Tóc
Chưa hề gặp biết cây bồ kết
Tục ngữ ca dao hay nói về
Liệu có thơm bằng làn tóc mượt
Sông khô mà sóng gợn đê mê
Ngoan hiền khép nép năm dòng kẻ
Chiếc lược ngón thon sứ giả tình
Chải ấm nâng niu ngàn sợi nhỏ
Thêm dài ấp ủ mộng tươi xinh
Nếu được bàn tay nhuần nét họa
Màu pha óng ả thuở đan mơ
Đi qua bụi cát bao cơn bão
Vẽ được hương thơm dưới gốc chờ
NhàQuê 05-06-09
Cơ Duyên
Lang thang dạo Quán ngoạn thơ Đường
Trộm ngắm bao nhiêu bậc đại đương
Bởi lẽ ghiền văn xa cứ nhớ
Vì chưng mến chữ vắng càng thương
Tao nhân bút họa hoài tơ tưởng
Mặc khách vần gieo những vấn vương
Sánh tựa thuyền nan tìm thấy bến
Bằng đâu phượng đỏ rực sân trường
NhàQuê
Cơ Duyên
Lang thang dạo Quán ngoạn thơ Đường
Trộm ngắm bao nhiêu bậc đại đương
Bởi lẽ ghiền văn xa cứ nhớ
Vì chưng mến chữ vắng càng thương
Tao nhân bút họa hoài tơ tưởng
Mặc khách vần gieo những vấn vương
Sánh tựa thuyền nan tìm thấy bến
Bằng đâu phượng đỏ rực sân trường
NhàQuê Nhà Quê chơi chữ thật dễ thương Tinh anh thấu ý quí đại dương Bởi trót nghiện văn ghiền câu chữ Gian lao bận rộn ngẫm càng thương !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: