Hành Hương
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 47 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 694 bài trong đề mục
NhàQuê 14.11.2009 07:17:23 (permalink)
0


Hồi 1:Tộ Canh Bài Thuốc

Cha mẹ nhỏ, ba má ta thân thiết
Thôn lân hay bà con xa không biết
Nhà hai bên qua lại thiệt... thiệt gần
Hai đứa kiếm nhau mấy lần,... ngày một

Lâu lắm rồi chưa thăm lại chốn quê
Khói tỏa canh rau làm nhớ quá hề
Của một bận nồi cơm vừa ghế cạn
Nhỏ ló vô rồi vội te te về

Trở lại cho tô canh còn giải dẫn
Giọng ra như thầy thuốc ở đâu rồi
Ta con chiên thành tâm nghe rao giảng
Về rau dền rau ngót rau mồng tơi...

Cũng bao thứ rau ngày xa xưa ấy
Cũng lá xanh lá tím đỏ đủ màu
Cũng thịt tôm tiêu hành quếch nhuyễn
Cũng nóng thổi phù sao khác làm sao

Bởi lần đó nhỏ líu lo cười nói
Bởi ngoài cơm chỉ kho quẹt và canh
Bởi má bên kia nhỏ ta ngồi cạnh
Bởi như rau nhờ đất ấy tươi xanh

Ta nhớ chưa lần ngõ lời cùng nhỏ
Nơi dành cho đó ngự chỗ Thiên Thần
Như thầm hẹn giữ hoài hoài thánh thiện
Ta rời nơi và từ độ xa xăm

Nghe nói nhỏ lặng buồn không cải chánh
Ta và con của nhỏ giống hao hao
Nói sao hết nỗi lòng người tiết phụ
Vị thuốc tương tư lẩn mớ rau nào

NhàQuê Jan 14, 2007




Hồi 2:Tộ Canh Bài Thuốc

(Cám ơn Độc Giả)


Ta ở nơi trái rau khó kiếm
Chợt một hôm thèm món tập tàng
Nghi ngút khói đủ đầy gia vị
Tưởng rằng ngon ...nuốt vội nghẹn ngang

Thôi cũng ráng biết đâu vị thuốc
Nghe hồi xưa Ba Má nói rằng
Ông Bà ta thường hay trị liệu
Mọi bịnh tình trong cách uống ăn

Không lẽ nói thuở trai ế độ
Tưởng tượng ra những cuộc tình duyên
Chốn quê nghèo đấp qua vá lại
Gọt giũa thành thơ mộng thần tiên

Có người đọc tưởng lầm chuyện thật
Phải chăng thơ đạt được điệu vần
Khiến cảm xúc ngỡ đâu hồi đó...
Nói thiệt tình làm cũng sượng trân

Thầy có dạy rằng là thơ phú
Bay lên trên cõi tục đời thường
Tạo thanh thoát nhờ thêm trí tưởng
Đượm vẻ buồn phải đệm cung thương

NhàQuê 07-11-2009


NhàQuê 02.12.2009 06:53:56 (permalink)
0


6 Chữ

Đi tìm chữ còn hơi ấm
Hơ bàn tay mỏi chuyên cần
Lót lưng Đông đời kéo tới
Tựa đầu lên gối nghĩa nhân

Đi qua những con phố lạ
Nắng nghiêng chiếc bóng đổ dài
Hái chùm nắng buồn còn sót
Giữ gìn nơi chẳng tàn phai

Rút trong tiền căn định mệnh
Vỗ về lý lẽ đời người
Ngủ yên giấc dài nguồn cội
Cuối cùng hạt nuớc về khơi

NhàQuê 02-12-09


<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2009 17:28:54 bởi NhàQuê >
NhàQuê 10.12.2009 00:41:10 (permalink)
0


Tuyết & Giáng Sinh

Sáng thức dậy ngoài sân đầy tuyết
Nhìn vói theo Thu khuất đàng xa
Ngọn cây trần đứng run ái ngại
Đốm da nhăn ... bắt gặp tuổi già

Hăm mấy năm ...tưởng chừng mới đó
Chuyến bay dài Nhiệt Đới sang đây
Chiếc áo mỏng phất phơ tiếu ngạo
Túi hành trang lép xẹp... guộc gầy

Ờ ... mới đó... à à.... mới đó
Giáng Sinh nay cũng giống láng giềng
Mong tuyết trắng lại về đúng dịp
Tin như người... đời sống ổn yên

NhàQuê 08-12-2009


songthhuong 11.12.2009 04:38:47 (permalink)
0


Trích đoạn: NhàQuê



Tuyết & Giáng Sinh

Sáng thức dậy ngoài sân đầy tuyết
Nhìn vói theo Thu khuất đàng xa
Ngọn cây trần đứng run ái ngại
Đốm da nhăn ... bắt gặp tuổi già

Hăm mấy năm ...tưởng chừng mới đó
Chuyến bay dài Nhiệt Đới sang đây
Chiếc áo mỏng phất phơ tiếu ngạo
Túi hành trang lép xẹp... guộc gầy

Ờ ... mới đó... à à.... mới đó
Giáng Sinh nay cũng giống láng giềng
Mong tuyết trắng lại về đúng dịp
Tin như người... đời sống ổn yên

NhàQuê 08-12-2009




Mừng Tuyết Thu Rơi

tin báo sớm,
sáng mai trời lạnh ... tuyết
mấy thu rồi hương khói mịt mù xa
gót ngao du mắt lệ trào da diết
đời lang thang trí mệt ... mỏi thân già

đêm thao thức rập rờn quanh mộng đó
cụm tơ lòng ... thơ mấy giỏ nằm đây
lữ thứ mê say - dật dờ cau có
dài bao năm,,, tim đợi đến hao gầy

trời chợt nắng, sợ tuyết về không kịp
khúc nghê thường, linh động ngõ cô miên
vén bức mành trông
hiên ngoài vừa đúng dịp
đàn bướm tiên say nhịp lấp trời yên .... .... songthhương
NhàQuê 14.12.2009 03:46:27 (permalink)
0


Trích đoạn: songthhuong


Trích đoạn: NhàQuê



Tuyết & Giáng Sinh

Sáng thức dậy ngoài sân đầy tuyết
Nhìn vói theo Thu khuất đàng xa
Ngọn cây trần đứng run ái ngại
Đốm da nhăn ... bắt gặp tuổi già

Hăm mấy năm ...tưởng chừng mới đó
Chuyến bay dài Nhiệt Đới sang đây
Chiếc áo mỏng phất phơ tiếu ngạo
Túi hành trang lép xẹp... guộc gầy

Ờ ... mới đó... à à.... mới đó
Giáng Sinh nay cũng giống láng giềng
Mong tuyết trắng lại về đúng dịp
Tin như người... đời sống ổn yên

NhàQuê 08-12-2009




Mừng Tuyết Thu Rơi

tin báo sớm,
sáng mai trời lạnh ... tuyết
mấy thu rồi hương khói mịt mù xa
gót ngao du mắt lệ trào da diết
đời lang thang trí mệt ... mỏi thân già

đêm thao thức rập rờn quanh mộng đó
cụm tơ lòng ... thơ mấy giỏ nằm đây
lữ thứ mê say - dật dờ cau có
dài bao năm,,, tim đợi đến hao gầy

trời chợt nắng, sợ tuyết về không kịp
khúc nghê thường, linh động ngõ cô miên
vén bức mành trông
hiên ngoài vừa đúng dịp
đàn bướm tiên say nhịp lấp trời yên .... .... songthhương





Đáp Thạnh Tình SongThhương Họa Thơ

Mưa tiếp nối mấy ngày sau trận tuyết
Lá Thu khô nằm mẹp cũng như ta
Sáng gượng dậy đi vòng vòng phố ảo
Chợt gặp vần giống quá ... phải chăng là

Dưới miền Nam năm nay trời tuyết sớm
Từ Arizona qua tận Houston
Theo chiều gió trôi lên miền Đông Bắc
Thu đang còn...bỗng xám ngắt tầng không

Tưởng mạnh sân sân ... bất thần lạnh quật
Khuỷnh da mồi khô khốc răn reo thêm
Ực cốc nước đẩy trôi vài món thuốc
Hỏi bạn bè ...tụi nó cũng đau rêm

Lẽ rất đương nhiên già thời phải vậy
Biết mấy buồn thiếu tuyết trắng bay bay
Đường trơn dốc bao phen tim chực đứng
Có hề chi ... lánh chỗ bốn mùa nầy

NhàQuê 13-12-2009


NhàQuê 24.12.2009 23:06:32 (permalink)
0
 
Cuối Năm

Từ Nam bão tuyết đang dần tới
Hứa hẹn sáng mai ngập trắng đường
Nhớ lại lần đầu rơi lất phất
Có gì lạ lắm… kẻ tha hương

Thu Đông Xuân Hạ nối nhau liền
Nhẹ hững hành trang thuở trung niên
Số âm lạnh cóng đời gầy lại
Xếp hết ưu tư cất muộn phiền

Tuyết phủ cây cành cứ mỗi Đông
Tháng năm lặng lẽ chảy xuôi dòng
Hai bàn tay đếm qua vài lượt
Nhấp nháy như hình đã sắp xong

Đường qua ngoái lại nhìn khắp lượt
Vạn trạng muôn hình những phù vân
Ta xin đổi hết làm viên sỏi
Lòng suối nằm yên nước trong ngần

NhàQuê 20-12-09


NhàQuê 04.01.2010 02:58:01 (permalink)
0
 
Đi Và Đến

Vài hôm trước hay tin thằng bạn
Vừa mới đây vẫn tỏ yêu đời
Vụt đột quỵ… mọi giờ khăn khó
Nghĩ mất còn …sợ trễ quá thôi

Ráng có thể…. tới đâu hay đó
Tạm xem đây …dòng chữ cuối cùng
Xếp bút nghiên… thôi ngừng thơ phú
Tự cho mình khoảng ngắn thung dung

Được như vầy đã phần mãn nguyện
Vốn chân quê hưởng phước ân ban
Ba má nghèo mồ hôi tươm áo
Mong muốn con thoát cảnh cơ hàn

Được đi học giữa bao trẻ khác
Đứa giữ trâu... ở mướn... bắt cua
Người thành thị quần là áo lượt
Cuộc phân tranh đâu phải là vừa

Cám ơn Thầy rót nguồn kiến thức
Phễu đong đầy đều đặn như nhau
Bộ não phèn dần dần trong cước
Xin đời đời ghi tạc thâm sâu

Bước xuống đường bấy nhiêu hành lý
Tạ ơn Em đến cạnh rất gần
Chấp nhận hết muôn vàn cam khổ
Chất vai gầy gánh nặng ngàn cân

Vốn ít chữ củi châu gạo quế
Cuộc mưu sinh lây lất đợi chờ
Nguội binh lửa can qua quá khứ
Ước mơ nầy hình chỉ trong mơ

Kẻ nướng thịt giỡ kinh ngày cũ
Đọc vang vang bổn phận làm người
Ăn hạt thóc núi sông.. đã nợ
Ném vô vòng máu đổ thây phơi

Thói quen mới lằn tên mũi đạn
Đêm ngủ đầu quay hướng bao nhiêu
Chân thòng nước chia phần ụ đất
Như anh em san sẻ mọi điều

Hai lăm tuổi thanh xuân biết mấy
Máu tuôn dòng nợ nước đền xong
Nửa còn lại phế nhân từ đó
Thương tích đau tiếp bước cõi hồng

Xếp lại hết mọi điều ân oán
Khóa ngăn sầu… liệm nỗi buồn riêng
Nếu có phải biển vùi kiếp khổ
Lòng an nhiên chân bước xuống thuyền

Ở một nơi có Xuân hoa nở
Mùa Hè trong…rực rỡ đan thanh
Cứ đúng hẹn Thu về khoe sắc
Đông buồn chăng …sao vẽ thành tranh

Cũng nơi ấy ... giống từng ruồng bỏ
Mọc xanh um... xòe lá khoe cành
Cảm thư thái ... thân già nhẹ hững
Đêm không còn nơm nớp thâu canh

Lòng sảng khoái bên đời tươm mật
Lắng sâu trong... khơi mạch thành thơ
Lối tiêu dao ...bao người xưa đã
Lần bước theo thích thú đâu ngờ

Ngày giong ruổi qua bao cảnh lạ
Đêm gối đầu nghe suối hát ca
Lâu lâu mở ngăn đời đã cũ
Thử hành hương trở lại thăm nhà

Những tự nhiên theo chiều thiên định
Thoát làm sao Tứ Khổ đời người
Dọn mình bước qua miền thanh thản
Cứ xem là tàn cuộc rong chơi

Đứng nhìn lại nơi lần đầu đến
Những gần xa vướng víu trên đường
Đọc niệm khúc oán thù xin xóa
Vẫy tay chào gởi lại yêu thương

NhàQuê Dec 24, 2009




><><><><><><><><



Đi & Ở

Biết đến giã từ, bạn tiễn ta
Món ngon vật lạ có chi là
Nửa chai rượu đế vừa mua chịu
Khô nướng cơm chiều mới nhín ra
Từ độ xứ người lê gót nhói
Thường khi thức giấc buốt về xa
Cố hương mù tít nghe gần lắm
Đứng cạnh trái tim, rất mượt mà


NhàQuê

Tên kêu từng đứa bước vô tù
Cứ nghĩ lần nầy sẽ vạn thu
Ngầm tiễn dúi ta ve rượu gốc
Dặn thầm cất kỹ chút quà như
Rượu thần theo bước qua muôn khổ
Linh dược cạnh bên thế mẫu từ
Ve rượu hà nàm nhiều trại chuyển
Tấm tình trong đó vẫn đầy như


NhàQuê

Lê lếch thân tàn về cố xứ
Đời nầy đã thật sự sang trang
Thân sơ nháng thấy từ xa tránh
Giòng họ xem như chẳng buộc ràng
Mới đó mà nay ta đã mới
Rất ngu đần cũng rất lầm than
Cứu thân luôn cứu đời con cháu
Viễn xứ, dư đồ ta vẫn mang


NhàQuê

Chưa qua suốt hết đoạn đường trần
Đi Ở hợp tan biết mấy lần
Bất chợt ngưng mưa bừng nắng hửng
Thình lình sóng cuốn nước trôi phăng
Phàm trần Đi Ở đâu mình tự
Tạo Hóa sắp bày định kiếp căn
Thủ diễn trọn vai thôi bước xuống
Ngộ ra Đi Ở chẳng băn khoăn


NhàQuê Oct 17, 2006

NhàQuê 17.01.2010 23:06:41 (permalink)
0
NhàQuê Jan 17. 2010

Em hẹn đến thăm tuần nầy ba bận
Rờ sau lưng nận thử thấy nhói đau
Phải chi chừng bốn mươi năm về trước
Dẫu ngày hay đêm có ngán đâu nào

Ba má ta nông dân đời chất phác
Họ hàng không ai địa vị cao sang
Ta thanh xuân…nàng ngự nơi khó vói
Đâu thể tranh cùng các cửa nhà quan

Biết gia thế… nặng lòng yêu nơi đã
Mưa nắng hai mùa… cỏ dại dưới chân
Nhẫn nhục thành món canh rau thân thiết
Ta định gói đời… cột chặc thôn lâng

Có lẽ số trời có chút oái oăm
Đủ vị chua cay đắng nhiều hơn ngọt
Đọc đâu đó nếu đường không dốc trợt
Còn gì ra ý nghĩa bước phàm trần

Những đưa đẩy một ngày ta lại đến
Quê hương nàng …lơ láo kiếp lưu vong
Quá độ trung niên …xương da dẹt đét
Chỉ trái tim còn đập nhịp tuổi hồng

Rồi em cũng đến như ta mong đợi
Chưa già chi… trắng nà nõn làn da
Lau kiếng lão mờ mờ hơi sương khói
Gối run run… mơ hay thực đây mà

Kính cẩn nếm tựa con chiên... Bánh Thánh
Lưỡi tê tê sự thực thế nầy sao
Em đáp trả lạnh lùng như hằng vẫn
Ta nhớ hoài lần gặp gỡ cùng nhau

Ở nơi xa biết bao nhiêu mơ ước
Cận kề rồi lắm chuyện mới nẩy sinh
Em vẫn trẻ qua thời gian năm tháng
Cái già nua bám ta thật chí tình

Em hẹn đến ta phải lo đủ thứ
Rủ màng treo… chăn gối mới thơm tho
Khơi bếp sưởi hong lại vùng da thịt
Vốn đã mồi hễ chút lại co ro

Vẻ kiêu hảnh sắc dân miền Nhiệt Đới
Vẫn kiên cường dẫu lòng nát như tương
Quyết đóng chốt thi gan cùng thử thách
Ngựa đã già đâu chịu dẹp yên cương


(Thơ Vui)

Tuyết&Ta
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2010 20:42:36 bởi NhàQuê >
NhàQuê 17.01.2010 23:11:07 (permalink)
0

NhàQuê Jan 17. 2010

Em hẹn đến thăm tuần nầy ba bận
Ta rờ nơi thận thấy nhói nhói đau
Phải chi chừng bốn mươi năm về trước
Dẫu ngày hay đêm có ngán đâu nào

Ba má ta nông dân đời chất phác
Họ hàng không ai địa vị cao sang
Ta thanh xuân…nàng ngự nơi khó vói
Đâu thể tranh cùng các cửa nhà quan

Biết gia thế… nặng lòng yêu nơi đã
Mưa nắng hai mùa… cỏ dại dưới chân
Nhẫn nhục thành món canh rau thân thiết
Ta định gói đời… cột chặc thôn lâng

Có lẽ số trời có chút oái oăm
Đủ vị chua cay đắng nhiều hơn ngọt
Đọc đâu đó nếu đường không dốc trợt
Còn gì ra ý nghĩa bước trầm luân

Những đưa đẩy một ngày ta lại đến
Quê hương nàng …lơ láo kiếp lưu vong
Quá độ trung niên …xương da dẹt đét
Chỉ  trái tim còn đập nhịp tuổi hồng

Rồi em cũng đến như ta mong đợi
Chưa già chi… trắng nà nõn làn da
Lau kiếng lão mờ mờ hơi sương khói
Gối run run… mơ hay thực đây mà

Kính cẩn nếm tựa con chiên... Bánh Thánh
Lưỡi tê tê sự thực thế nầy sao
Em đáp trả lạnh lùng như hằng vẫn
Ta nhớ hoài lần gặp gỡ cùng nhau

Ở nơi xa biết bao nhiêu mơ ước
Cận kề rồi lắm chuyện mới nẩy sinh
Em vẫn trẻ qua thời gian năm tháng
Cái già nua bám ta thật chí tình

Em hẹn đến ta phải lo đủ thứ
Rủ màng treo… chăn gối mới thơm tho
Khơi bếp sưởi hong lại vùng da thịt
Vốn đã mồi hễ chút lại co ro

Vẻ kiêu hảnh giống dân miền Nhiệt Đới
Vẫn kiên cường dẫu lòng nát như tương
Quyết đóng chốt thi gan cùng thử thách
Ngựa đã già đâu đã dẹp yên cương


(Thơ Vui)

Tuyết&Ta

<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 20:31:00 bởi NhàQuê >
NhàQuê 21.01.2010 06:13:58 (permalink)
0



Gương Mặt Trái Xoan
 
Văn hoa người gọi cây sầu đông
Nỗng cao tự mọc hay ai trồng
Hoa nở cuối Hè từng chùm tím
Rải phấn theo làn ...vào mênh mông
 
Mảnh đất nhỏ nhoi ngày xưa đó
Con cháu thêm nhiều nhà lấn lên
Trên cao mì đậu lơ xơ củ
Không còn chỗ để ...hình đã quên:
 
Vào mưa gượng dậy bao cây cỏ
Tên nghe mộc mạc đến làm sao
Dù mè... cây é ....bông húp mật
Đứng nép bóng xoan ...lá rì rào
 
Một ngày sách vở và thơ nhạc
Bông trái "Xù Đâu" bỗng đổi đời
Đi vào hình tượng tên rất mới
Gương mặt giai nhân của mọi thời
 
NhàQuê 18-01-10


 
** Dưới quê kêu tên cây Xù Đâu,
 ngoài Trung và Bắc gọi Cây Sầu Đông
hay Cây Xoan, còn Trái Xoan là
hình tượng chỉ gương mặt đẹp ...
Nhưng các thứ: cây, trái, lá, hoa "Xù Đâu"
cũng đều đắng "tàn nhẫn"

 

NhàQuê 05.02.2010 01:14:47 (permalink)
0
 
Canh Rau Nhúc

Như gặp người quen trên xứ lạ
Dáng mảnh mai khép nép dễ thương
Vốn nhà quê cơm canh giản dị
Xa quê hương thèm những tầm thường

Ráng bấm bụng nhìn con số nhảy
Chỉ giá tiền... chảy máu**... phải đâu
Lặt chăm chỉ non già trối kệ
Xứ lạnh căm... rau nhúc... dễ dầu

Nơi quê xưa ruộng giồng ven biển
Nhiều món vườn lặn lội bò lan
Lắm mùi vị lần đầu thấy lạ
Dần dần quen "thân thích họ hàng"

Cơm gạo mới khói bay nghi ngút
Nghe lừng thơm hương vị tiêu hành
Cá kèo kho nâu nâu sền sệt
Thêm gì bằng rau nhúc món canh

NhàQuê 29-01-10




Rau Nhúc Sau Khi Lặt Sạch


** Tiếng nhà quê là mắc đến chảy máu con mắt. Giá US$12.oo/Lbs lúc mới, nay còn US$8.oo/Lbs mà thôi !


NhàQuê 09.02.2010 23:15:40 (permalink)
0


Nhịn

Đi ngang qua trường dạy võ
Mỏi giò sẳn dịp ghé coi
Thấy họ quýnh qua quýnh lợi
Bên né, được mợi cứ thoi
Nóng mũi, xắn tay... đi tuốt
Hung hăng chửi vói quá trời:
"Có giỏi thì nhảy vô đây!"

Chấp tay trình thưa ông Kẹ
Má tui trối biểu làm lành
Nhà ta bao đời tích đức
Câu nhịn bằng chín câu lành
Cứ xem tất cả em anh
Lời thiêng tui ghi tận cốt
Chứ xưa: quét sạch sành sanh.

Có người nắm tay kéo lại
Sao không cho nó một bài
Bạn ơi, Thầy tui có dạy
Truyền con không để hiếp người
Họ hung thì mình ráng tránh
Không trung họ quánh một hồi
Bao nhiêu món nghề trổ hết
Bàng quang thấy tỏng tòng tong
Tự họ đút đầu thòng lọng

NhàQuê Nov 13, 2006

NhàQuê 13.02.2010 23:11:33 (permalink)
0







NhàQuê 15.02.2010 06:19:28 (permalink)
0

Cận Tết


Gần Tết giong ra ngoài chợ kiếm
Thứ gì chút chút với người ta
Hổng lẽ cứ ngồi lì gõ gõ
Bài vở mừng Xuân rượt đuổi nà

Bánh mứt Việt Tàu bày la liệt
Cầm lên coi... ngắm nghía một hồi
Chê bỏ xuống... mò qua thứ khác
Săm soi mãn nhãn rồi cũng thôi

Người mua sắm nhìn qua lẩm bẩm
Có biết chăng ăn uống kiêng khem
Họ tưởng đâu thấy hàng Trung Quốc
Yêu nước non nên Lão cóc thèm

Không phải giá cao hay vị kém
Định rồi dằn túi những tờ xanh
Bởi trực nhớ lát đây tới cữ
Nốc mấy viên ực nước no cành

Nghĩ tới đó không mua mấy loại
Bảng nêu tên nhiều béo lắm đường
Mọi ngon ngọt thôi dành người khác
Quay trở về lo việc văn chương

Cặp XO còn nguyên trong tủ
Tết năm nay quà cáp xin ngưng
Vụ rượu bánh thêm làm ngứa mắt
Chán "cù cưa" rút nút không chừng

Mở Email đọc thơ bè bạn
Cũng như mình thông lệ mừng nhau
Cảm ấp áp cuối đời viễn xứ
Như đang nâng ly rượu bọt trào

NhàQuê


<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2010 04:48:35 bởi NhàQuê >
NhàQuê 15.02.2010 06:26:21 (permalink)
0
 
Chờ Giao Thừa



Chiều nay mới thỉnh hai chai rượu
Đợi tối giao thừa lếu láo chơi
Vô mấy ly đầu còn tỉnh táo
Tứ phương bất kể nhớ là mời

Trước khi ngả gục lầm bầm đếm
Ủa, có lần nào với chính ta
Nếu chửa thì đây cho đủ cặp
Ruột rà thân thiết tuốt trời xa

-**-***-****-***-**-

Đài báo suốt đêm nay tuyết đổ
Rạng ngày cao tới cả chục inch
Năm nào Tết cũng run cầm cập
Thiên hạ ngứa chân xúm xập xình

Còn một mình ngồi gù gật nghĩ
Lo toan đã vẹn ở bên nhà
Người người vui vẻ mừng xuân mới
Quẳng gánh, thăng trầm dẹp bỏ qua

Xương da xích đạo vùi trong tuyết
Chực rã nơi xa vọng hướng về
Nắm đất quê hương theo khắp cõi
Lấy ra nhìn lại điếng hồn tê

Một gói buộc ràng hình chữ S
Mở rồi người, đất cứ nhìn nhau
Mai nầy tro sẽ hòa cùng với
Trầm xuống biển khơi trọn ước cầu

-**-***-****-***-**-

Nốc cốc rượu Tây mừng Tết Nam
Nghe từng khóe góc nhói bao năm
Nhớ ly vừa kháp còn âm ấm
Cụng cụp, trót khà, nóng nóng râm

Có kẻ lưu linh trôi thất lạc
Buồn tênh tết mãi xứ người ta
Khôn nguôi tự dỗ ngăn dòng lệ
Phú Lễ một chung cũng đủ là !

NhàQuê


<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2010 04:47:03 bởi NhàQuê >
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 47 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 694 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9