Hành Hương
Qua Miền Cổ Tích
Một lần về phố xưa
Từ quê lên trọ học
Dãy nhà cũ không còn
Biệt thư ai mới cất
Trụ điện vẫn một nơi
Chằng chịt dây đủ loại
Bóng đèn tuốt trên cao
Lòng đường soi có tới
Cây trứng cá mất rồi
Sân vườn hoa lá lạ
Muốn đứng lại thử nhìn
Xem biết tên cây kiểng
Qua thêm nhiều ngõ khác
Hình như chẳng ai quen
Hay ta từ cổ tích
Tìm phần đời bỏ quên
NhàQuê Mar 19, 2010
Gần cuối tuần gùi tặng huynh Nhà Quê đọc cho vui hì hì ....
Kỵ mã già
Tuấn mã khôi ngô lão hóa rồi
Ngủ gà ngủ gật giống trời ơi
Lên đồi hổn hển như gần chết
Xuống dốc phì phò tựa hết hơi
Minh Mạng như không lòng mãi gọi
Kỳ đà vẫn vậy mộng đành thôi
Uổng công tẩm bổ gà tiềm thuốc
Tối đến tình lơ chán sự đời
Vancali 3.18.10
Vịnh Rùa
(Đề "Mã" vịnh "Quy", Quy Mã /Qua Mỹ)
Mu nhô đặc điểm đúng rùa rồi
Ló thụt đầu tròn lạ quá ơi
Lật ngửa mười con như nín thở
Trườn bò chín trự giống mòn hơi
Ai nhanh mặc kệ cần chi gấp
Họ tới lần hồi cũng đến thôi
Sách nói lòng thòng vua vuột mất
Hồ Gươm trả kiếm sử lưu đời
NhàQuê Mar 20, 20107
Cua xanh Cở một gang tay lắm chuyện rồi
Lên bờ dựng ngược khóc tình ơi
Giương càng nhát gái đi từ tốn
Bấu cẳng đau lòng chạy hụt hơi
Đỏ gạch chàng mê chờ hấp chín
Xanh mình trẻ sợ tránh xa thôi
Bò ngang ví phỏng người ương ngạnh
Hủ tiếu tôm cua ngạo nghễ đời
Vancali 3.19.10
Cám ơn huynh Nhà Quê ủng hộ , chúc huynh cuối tuần vui mạnh khỏe hì hì ...
Về Hưu
Những tưởng hồi hưu biết mấy nhàn
Người nhăn kẻ nhó có đâu an
Ban ngày tủ lạnh tìm ăn vội
Chập tối đồ khô lục nuốt càn
Bạn hối như tuồng đang cữ tới
Bà kêu chẳng thể rịch cà tang
Trâu đi vất lại nguyên cày ách
Trót lỡ đưa lưng... khó chạy làng
NhàQuê 11-03-10
Nhà Quê
Phước lớn Trời cho nửa kiếp nhàn
Tại mình háo chiến khó cầu an
Giữ vườn bốn cẳng còn chưa giáp
Ra cửa ba chân muốn chống càn
Nể bạn sức tài toan vắt cạn
Nợ Người thơ nhạc bớt tình tang
Cái nầy đau phải là tai ách
Được ... đấm lưng khoe khắp xóm làng
kỳ nha...
Trúc Giang 11.3.10
Em thấy hai bài thơ quá độc cho em họa vui nhen cám ơn hai vị , chúc hai huynh luôn vui mạnh hì hì ....
Ơn đời
Sáu mí trời cho được hưởng nhàn
Vui đời xướng họa sống bình an
Đêm về bả nhắc giường chăn ấm
Sáng đến ông kêu giặc nó càn
Rượu thuốc hằng đêm tìm tẩm bổ
Cua sò mỗi tối nhớ tình tang
Trồng cây tỉa lá chơi cùng cháu
Lối xóm nhìn qua lão nhất làng
Vancali 3.22 10
Thân chúc quí huynh tỷ thứ hai vui mạnh hì hì ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2010 23:54:45 bởi vancali96 >
Gối Gác Than Thân
Cùng giường gối Gác với Ôm thân
Gác nói nhà ngươi thiệt có phần
Ấm áp mi trong cưng tới nựng
Bèo nhèo tớ dưới cẳng rồi chân
Mền kia cậy nĩ trùm hằng mỗi
Nệm nọ nhờ bông điệu mấy lần
Chỉ Gác tàn đời chưa chút sướng
Ngày thì liệng góc tối hô cần
NhàQuê
Gối Ôm Trần Tình
Ôm trong ngột ngạt nóng hầm hơi
Muốn thở, yên thân, xiết quá trời
Đủ cặp đâu cần ôm tớ nữa
Mình ên vắng thiếu ấp mình chơi
Đầu hôm quấn quít trên giường phẳng
Tới sáng chông chênh dưới đất lồi
Nhặt lượm đem lên rồi phủi phủi
Mồ hôi độc khí ớ bồ ơi!
NhàQuê
Trích đoạn: NhàQuê
Gối Gác Than Thân
Cùng giường gối Gác với Ôm thân
Gác nói nhà ngươi thiệt có phần
Ấm áp mi trong cưng tới nựng
Bèo nhèo tớ dưới cẳng rồi chân
Mền kia cậy nĩ trùm hằng mỗi
Nệm nọ nhờ bông điệu mấy lần
Chỉ Gác tàn đời chưa chút sướng
Ngày thì liệng góc tối hô cần
NhàQuê
Gối Ôm Trần Tình
Ôm trong ngột ngạt nóng hầm hơi
Muốn thở, yên thân, xiết quá trời
Đủ cặp đâu cần ôm tớ nữa
Mình ên vắng thiếu ấp mình chơi
Đầu hôm quấn quít trên giường phẳng
Tới sáng chông chênh dưới đất lồi
Nhặt lượm đem lên rồi phủi phủi
Mồ hôi độc khí ớ bồ ơi!
NhàQuê
Bài Họa: Thảm Than
Xấu xí mọn hèn nghĩ tủi thân
Co ro một góc khổ muôn phần
Mèo nằm gác mõm ru hờ giấc
Người dẫm đưa hài phủi nhẹ chân
Rát mặt ngỡ tiêu từ mấy kiếp
Đau lưng tưởng chết đã bao lần
Dùng không được nữa thôi đành bỏ
Rách nát mà ai lại thấy cần
Thảm Nhủ
Ai lại cần chi của ....dỡ hơi
Sao không an phận trách than trời
Nằm yên mà ngắm đời chen lấn
Tỉnh thức để nhìn thế giỡn chơi
Có dạo kiếp sau tìm chỗ phẳng
Đừng đi đường vắng tránh nơi lồi
Lỡ đà vấp ngã kêu ai thấu
Đáng số mi rồi đó thảm ơiiiiiiiiii !!!
Trúc Giang
Kính tặng huynh Nhà Quê cùng Trúc Giang , thứ ba vui mạnh hì hì ...
Đời thi sĩ
Sáng sớm rời nhà vẫn thói quen
Ghé vào quán lá gọi ly đen
Ghiền cô chủ quán trong màu áo
Nhớ bạn tình thân dưới ánh đèn
Hút thuốc phà hơi run cẳng nhịp
Uống trà từng ngụm gật đầu khen
Trần gian hạnh phúc đời thi sĩ
Tối đến bên nhau xúm thổi kèn*
* Uống bia không ly
Vancali 3.29.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2010 01:16:22 bởi vancali96 >
Hổm rày mắc đi xa, thiếu chịu bài hoạ nha Vancali !
Còn Ngon
Biết mình không vướng vô bịnh ngặt
Có chút mừng có chút nghi nan
Chắc Ta thuộc loại người cõi khác
Máy móc bó tay xếp giáp hàng
Ta thường xem nhẹ chuyện bệnh đau
Thầy thuốc vây quanh bực lại rầu
Cho những thân tình ...hay lo nghĩ
Tự lượng về mình....thấy gì đâu
Vẫn ăn vẫn uống vẫn yêu đời
Vẫn hăng vẫn hái nhập cuộc chơi
Vẫn thích vẫn mê như thường nhật
Vẫn là vẫn vậy giữa đất trời
Chắc tại chưa.... hay quên giũ sổ
Thì ta cứ việc tiếp tục đi
Ngao du đây đó chừng nào họ
Trực nhớ gọi tên ... rắp ráp gì
NhàQuê 08-04-10
Trích đoạn: NhàQuê
Sóng Bổ Ghềnh & Mùa Điên Điển
Giữa đêm thức giấc nằm nghe sóng
Thoạt đến rất gần lại vụt xa
Ủa lạ nơi đây triền núi thoải
Ờ ... xe âm vọng tưởng bên nhà
Tiếng sóng bổ ghềnh một thuở xưa
Ngủ trong tâm tưởng đợi tới mùa
Gió chướng từng cơn lùa biển chạy
Bao lần phát nhớ giữa canh khuya
Cứ thường ưa hỏi trái gì đang
Ra hoa hay đã ửng chín vàng
Tuy nhớ y nguyên mùa nào rộ
Xem giờ có khác ...khác nhiều chăng
Hết nửa đời người vùng châu thổ
Đi từ cửa biển vô Tháp Mười
Nhiều đêm neo đậu chờ nước thuận
Bất chợt nghe ùm tiếng trái rơi
Ngang vùng Sa Đéc mùa điên điển
Hai bờ ai cắm rực vàng bông
Cột ghe len lỏi lên phiên chợ
Thèm quá canh chua món cá đồng
NhàQuê 18-03-10
Bông Su Đũa
Nghe đó,,, mà nôn dạ ... nhớ đồng
Vườn hoang su đũa mọc ... đầy bông
Cơm trắng thơm chen nồi bóng trứng
Cùng canh su đũa,,, tép ngoài sông
Như thoáng qua lòng ngọn gió quê
Ngút ngàn thhương nhớ đến đê mê
Chờ dăm ba bữa trời quang đảng
Đan cánh bầy chim nối gót về ...
Ngọt bùi âm ỉ cháy hương khuya
Sâu thẳm niềm riêng gió chướng lùa
Đong đưa su đũa xưa gào thét
Xui lòng tê tái ... đổ cơn mưa
Songthhuong
Xin dán trang Nhà Quê coi vui hì hì
Tu thân
Cạn vốn vì thua mấy độ gà
Cu Sùng (CS) lại gió ở hàng ba
Ác nhân cứ tưởng mình thâm thúy
Trận chiến chưa ngừng hắn chạy xa
Dĩ đại teo chim ngày tẩm bổ
U mê lại sức tối đòi cà
Cung Sù gác kiếm ngồi nhặc cỏ
Tu đạo giờ đây chỉ tại nhà
Long vũ 4.5.10
Xin phép HH cho mình tâm sự với Cu Sùng nhen hề hề ....
Thu Mua
Vũ công* cũng khoái độ lũ gà
Cựa sắc, mình to, chắp tới ba
Trụ thế kim kê, thu phóng tới
Dụ đòn lạc mã, đợi vù xa
Đầu u đợi dịp cho lông vặt
Mồng rũ chờ thời đặt bụng cà
Đối thủ đại thù chơi mấy hiệp
Thu mua chọn kỹ mới vui nhà
HH
*Long Vũ......công công heeeeeeeeeeeeeeee
Cho em họa vui nhen hỏng có nghĩ tùm lum à nha hì hì ......
Già dê
Khó ngủ khều nhau dậy đá gà
Xà quần thắng bại đến canh ba
Chùng chân thờ dốc lòng tê tái
Rối tóc mơ màng dạ xót xa
Lão khỉ ăn nhiều đêm khó chịu
Già dê nhậu xỉn tối ham cà
Không cho đổ quạu nằm tru tréo
Bố thí cho xong ấm cửa nhà
Vancali 4.6.10
Thân chúc quí huynh thứ ba mạnh khỏe hì hì ..
CAO TAY ẤN
Bắt cọp giống chăng vặn cổ gà.
Trời quang bỗng nổi trận phong ba.
Hứng cơn thịnh nộ cao tay ấn
Lãnh trận lôi đình trụ cẳng xa.
Mặt trận giằng co trong cận chiến.
Chiến trường giăng mắc thế hoa cà
Lời đồn thêu dệt bao huyền ảo.
Địch đánh cầu mong trẻ giữa nhà
Trần Mạnh Hùng
Cho em họa vui nhen
Võ nhu đạo
Võ sư nhu đạo múa như gà
Bệ rạc từ ngày được chức ba
Cởi ngựa sơ sài chê dáng hạc
Vác cày chiếu lệ khóc tình xa
Đêm về mỏi gối nhăn màng trống
Sáng lại đau lưng héo cuống cà
Đá độ thua hoài đâm chán nản
Chê cơm thích phở ít ăn nhà
Vancali 4.11.10
Chúc huynh Nhà quê chủ nhật vui say hì hì ....
Như Mọi Ngày
Sáng ra nhìn khắp xem gì lạ
Cũng vẫn vàng hoa dọc lối đi
Thêm mấy gốc đào hồng trỗ muộn
Chồi xanh nức nụ mỉm xuân thì
Xe đến ngã tư vô cảm ngừng
Tới phiên lại tiếp vẻ dửng dưng
Trên cao phiêu bạt vài cụm trắng
Dốc thoải ta đang tới giữa chừng
NhàQuê Apr 21 2010
Nơi Xưa
Đường xưa thấy lại tận trên cao
Yên ngủ trong ta bỗng rạt rào
Cảnh vật tưởng chừng nằm lặng lẽ
Tình quê ngỡ lắng trỗi lao xao
Dù xa muôn dặm luôn hoài nhớ
Dẫu cách hai phương chẳng thể nào
Thoai thoải dốc cầu quen thuộc quá
Phố còn từng dãy tiếp liền nhau
NhàQuê 31-03-10
Của Chìm Của Nổi
(X-Ray Lòi Ra Miếng Sắt Trong Người)
Thân thể ta mang thương tích
Chung cùng đất nước niềm đau
Mỗi khi trở trời nhức buốt
Mới đó bốn mươi năm lâu
Đâu ngờ khó thể nào ngờ
Tìm đâu trong đống giấy tờ
Săm soi lên vùng bỏ phế
Nép mình miếng sắt bá vơ
Vậy mà bốn mươi hai năm
Người đi vật theo âm thầm
Sợ ta quên khi đây đó
Nên chi tìm chỗ yên nằm
Giàu sang khi rời cõi thế
Ngậm theo chút ít quý kim
Cười thầm ta giờ sẳn có
Như ai ...thì gọi "của chìm"
NhàQuê Apr 26, 2010
Trích đoạn: NhàQuê
Của Chìm Của Nổi
(X-Ray Lòi Ra Miếng Sắt Trong Người)
Thân thể ta mang thương tích
Chung cùng đất nước niềm đau
Mỗi khi trở trời nhức buốt
Mới đó bốn mươi năm lâu
Đâu ngờ khó thể nào ngờ
Tìm đâu trong đống giấy tờ
Săm soi lên vùng bỏ phế
Nép mình miếng sắt bá vơ
Vậy mà bốn mươi hai năm
Người đi vật theo âm thầm
Sợ ta quên khi đây đó
Nên chi tìm chỗ yên nằm
Giàu sang khi rời cõi thế
Ngậm theo chút ít quý kim
Cười thầm ta giờ sẳn có
Như ai ...thì gọi "của chìm"
NhàQuê Apr 26, 2010
Đã hơn ba mươi năm
Nghe chuyện kể như trong cổ tích
Bao nhiêu năm còn đó niềm đau
Đời lưu lạc ngoan cường tim buốt
Thời gian trôi lương đống tìm lâu
Mảnh dư đồ rách có ai ngờ
Khắp cả trời Nam sóng phủ mờ
Những bước đoạn trường thân hoang phế
Nửa đời hụt hẩng nửa bơ vơ
Gặm nhấm uất hờn ba mươi lăm năm
Nghiêng ngã đời theo giọt lệ thầm
Đất Mẹ mịt mù giăng gió bụi
Vất vưởng hồn oan khó yên nằm
Dẫu chân gối mõi lòng vẫn thế
Niềm đau trang sử hận cổ kim
Xa xót quê hương ai chẳng có
Cuồng xoáy trong tim : vận nước chìm !
Lưu thị Chiêu
Guốc Mộc Ngày Xưa
Chỉ là con đường nhỏ
Mang tên Người "Phá Tống Bình Chiêm"
Dọc theo phố nhiều cây trứng cá
Đứng suy tư dáng vẻ im lìm
Chân ngượng nghịu khua âm guốc mộc
Ngang qua nhà len lén dòm vô
Giận khung cửa dang tay che chắn
Giấu kín trong đôi mắt thu hồ
Chiếc xe lam trên đường về quận
Cuối băng sau chiếc áo vàng hoa
Màu bông cúc xuống đời thuở đó
Lấp lánh trong đâu đã nhạt nhòa
Bẳng một dạo nâu lưng cày cuốc
Nương đêm đen gom hết đổi mơ
Nơi xứ lạ tình cờ chữ nghĩa
Dẫn dắt đi về phía xa mờ
Góc phố nhỏ ôn người và việc
Mấy mươi năm như một lời thăm
Biết an khương trên vùng đất hứa
" Đường Xưa" ơi đừng tắt trăng rằm !
NhàQuê May 03, 2010
Đôi Khi Khùng
Đôi khi dưng bỗng thánh hiền
Thả trôi cục giận theo triền sóng đi
Đôi khi dưng bỗng nhu mì
Hòa tan khối tức vào ly ngọt ngào
Đôi khi dưng bỗng dạt dào
Bỏ quên thùng ghét nơi nào thật xa
Đôi khi dưng bỗng thiết tha
Nuốt nguyên hạt đắng cười xòa như không
Đôi khi dưng bỗng khóc ròng
Bẻ đôi thế sự uốn cong ngôn từ
Đôi khi dưng bỗng hao hư
Soi gương lạ lẫm mệt đừ.... khùng chơi!
Vậy hà !
NhàQuê May05, 2010
Ước Gì
Ước gì gom hết Đôi Khi
Cất vào góc nhỏ thầm thì quanh năm
Ước gì đừng có xa xăm
Thuốc thầy pha sẳn sang thăm mỗi ngày
Bệnh kỳ tật lạ thoát bay
Lão Khùng tỉnh lại thơ say nồng nàn
Ừ ... thì thế sự không màn
Soi gương chi nữa nhìn càng khó... ưa
Hãy về tắm lại sông xưa
Ghé qua phố cũ khoát mưa đứng chờ
Thế nào gió cũng ngẩn ngơ
Kề vai sưởi... ấm cõi mơ rước vào...
đó nha...
Nhỏ.Khùng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: