Trích đoạn: NhàQuê
Trở Lại Đường Xưa
Anh dắt em về những con đường xưa lắm
Hoa lá cỏ cây giờ nhiều chỗ không còn
Những dãy phố công viên thay màu gần hết
Miếu đình cổ thụ dấu xóa sạch trơn
Nhưng tất cả trong anh vẫn y nguyên ngày trước
Nhất là những đoạn anh yêu thương
Đám chuối... hàng rào.. cửa sơ sài giản dị
Nhớ thuộc lòng lối nào cạnh bờ mương
Phía bên kia cây chanh trái oằn gần chấm nước
Lại xà thêm lúc xe đò về quận chạy ngang qua
Vào cái thuở của nhiều người ít
Lũ chim no... trái chín đỏ hằng hà
Nhắm mắt lại đi... cái nầy ngộ lắm
Trái me cong anh tặng đây nè
Thoáng một chút leo lên cành thoăn thoắt
Biết rất rành cây nào ngọt đó nghe
Để anh ghé vô nhà thằng bạn
Mượn chiếc xuồng ba lá bơi qua sông
Phía bên đó có lục bình nhiều lắm
Biết vẫn yêu phơn phớt tím màu bông
Hay Em có muốn lên trên ruộng
Lúa đang đòng ...ăn mống cả bầy rô
Mồi kiến vàng mới xào thơm phưng phức
Chiều nay làm gì cũng có tộ kho khô
NhàQuê
Sài Gòn của tôi P.M.T
Sài Gòn của tôi giờ đây khác lạ
Trong ký ức thật sâu
Khi tuổi thơ xem phim lần đầu
Lí khỉ trượt chân trên hè phố mưa mau
Nhà thằng Dũng tuốt bên cầu Công Lý
Đạp xe không biết mệt,
Cứ lủi thủi chạy qua
Sáng đi học,
Trưa về nhà
Có bữa la cà bị mẹ la.
Con Lan nù bên kia đường bán phở
Không dám qua mua vì mắc cỡ
Xách giỏ đan tre theo dì đi chợ
Mà thấy xa thiệt là xa...
Chiều học trễ
Ngồi đánh đu trước cổng
Bệnh viện Vì Dân, xe khói mịt mù
Đêm mì gõ nghe vang cả phố
Lóc cóc, lèng keng.
Sân nhà, cây mận gù bên cổng
Cứ lấn cây ngọc lan
Trong mảnh vườn thơ mộng
Nô đùa tuổi ấu thơ...
Rồi thời gian ra đi
Vườn xưa ở lại
Lấy giảng đường làm vui
Ký túc xá làm buồn.
Ngày đi ngang như xa lạ
Cây mận gù còn kia
Ngọc lan già còn đó
Phố cũ trầm ngâm, chia năm xẻ bảy
Đứng vô hồn
Nhìn không ra.
Sài Gòn của tôi
Sài Gòn của ai ?
Không ai người ruột thịt
Không một chỗ cho đêm
Vội về...
Sài Gòn của tôi ơi !
-------------------------------------
Chúc bạn vui.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2010 07:56:16 bởi P.M.T >