Hành Hương
Bài Xướng:
Ghép Tên Và Nói Lái
Ngán lắm hồi xưa ngại chữ Vân
Nhiều cô diện mạo đẹp vô ngần
Bên cha mẹ sợ… e may rủi
Phía bạn bè khuyên… cứ vững trân
Trận mạc liên miên… đành phó số
Hành quân túi bụi… cậy căn phần
Giờ đây tuổi Trọng ngồi cười ngất
Lỡ cuộc nhưng lòng cảm nhẹ bân
Nhà Quê Feb 21, 2010
** Vân&Trọng ghép và lái Vong Trận là ngũm
Bài Họa 4:
Lụa
Một thuở Ba Tri lụa sóng vân
Vàng tơ óng ả biết bao ngần
Tăng làn yểu điệu… tăng duyên dáng
Bội nét đan thanh… bội quí trân
Phú Khánh từ lâu chưa trọng điểm
Hà Đông chỉ mới nhận danh phần
Y trang sắc thái về văn hóa
Được góp tên vào quả sướng bân
Nhà Quê Dec 03, 2010
Bài Kết
Cám Ơn Mời Xướng Tiếp
Xin thưa chấm hết khỏi vân vân
Trước đã … giờ đây… chẳng những ngần
Tưởng họa ngon ơ hơi chúm chím
Nào dè kẹt cứng sượng sùng trân
Mời huynh chuyển mục qua đề khác
Nhắn muội tùy nghi nhận lấy phần
Trọng tạ tham gia bài được tám
Tiền hung hậu kiết gọn gàng bân!
NhàQuê Dec 04, 2010
(Bài Họa-Thơ Đường)
Cuộc Cờ ...
Thế thượng đang hồi.... bởi chủ quan
Giờ lo giữ chốt đợi cờ tàn
Song xa thí mạng cay hầm hực
Lưỡng pháo ra rìa tức nóng ran
Vẽ chữ sơn tên nên chức phận
Phân ô định tuyến trở thành bàn
Hay do trí đấu bằng hình tượng
Chớ chiến tranh nào chẳng dã man
NhàQuê Dec05, 2010
Bài thử Gác Tay Lên Trán Mưỡu
Cả tuần liên tiếp đổ mưa
Vàng thu nuối tiếc còn chưa chịu rời
Xa quê mấy chục năm trời
Đã quen ấm lạnh cuộc đời lưu vong
Nói
Họa rình rập hỏi sao không chạy
Dừng chân đây đất lạ dựng đời sau
Quên nắng cháy da tuyết phủ ngập đầu
Bì bõm lội ngược thời gian chảy
Bỏ sau lưng Tang Điền Thương Hải
Chuyện sắc màu phong gởi chuyến tàu xuôi
Có ai trách xin thưa với mọi người
Đòn cân giác rằng đà đã đủ
Niềm tin tưởng ngây thơ giao cất giữ
Nỡ âm thầm chiếu bạc xuống tay
Cám ơn những bậc kỳ tài
Mưỡu
Lấy trong chuyện tích xưa nay
Trứng giao cho ác chóng chầy mất trơn
NhàQuê Oct 06, 2010
NhàQuê Jan 17. 2010
Em hẹn đến thăm tuần nầy ba bận
Rờ sau lưng nận thử thấy nhói đau
Phải chi chừng bốn mươi năm về trước
Dẫu ngày hay đêm ngán ngại đâu nào
Ba má nông dân một đời chất phác
Họ hàng không ai địa vị cao sang
Ta thanh xuân…nàng ngự nơi khó vói
Đâu thể tranh cùng các cửa nhà quan
Biết gia thế… nặng lòng yêu nơi đã
Mưa nắng hai mùa… cỏ dại dưới chân
Nhẫn nhục thành món canh rau thân thiết
Ta định gói đời… cột chặc thôn lâng
Có lẽ số trời xếp đặt oái oăm
Đủ vị chua cay đắng nhiều hơn ngọt
Đọc đâu đó nếu đường không dốc tuột
Còn gì ra ý nghĩa bước trầm luân
Những đưa đẩy một ngày ta lại đến
Quê hương nàng …lơ láo kiếp lưu vong
Quá độ trung niên …xương da dẹt đét
Chỉ trái tim còn đập nhịp tuổi hồng
Rồi em cũng đến như ta mong đợi
Chưa già chi… trắng nà nõn làn da
Lau kiếng lão mờ mờ hơi sương khói
Gối run run… mơ hay thực đây mà
Kính cẩn nếm tựa con chiên... Bánh Thánh
Lưỡi tê tê sự thực thế nầy sao
Em đáp trả lạnh lùng như hằng vẫn
Ta nhớ hoài lần gặp gỡ cùng nhau
Ở nơi xa biết bao nhiêu mơ ước
Cận kề rồi lắm chuyện mới nẩy sinh
Em vẫn trẻ qua thời gian năm tháng
Cái già nua bám ta thật chí tình
Em hẹn đến ta phải lo đủ thứ
Rủ màng treo… chăn gối mới thơm tho
Khơi bếp sưởi hong lại vùng da thịt
Vốn đã mồi hễ chút lại co ro
Vẻ kiêu hảnh sắc dân miền Nhiệt Đới
Vẫn kiên cường dẫu lòng nát như tương
Quyết đóng chốt thi gan cùng thử thách
Ngựa đã già đâu chịu dẹp yên cương
(Thơ Vui) Tuyết&Ta (1)
Tuyết Và Ta (2) Từ nửa đêm tuyết dang tay đón chận
Bịt kín nẻo đường ngăn mọi lối đi
Chỉ đoán chừng xe mình trong bãi đậu
Đợi khi ngưng …chuẩn bị lỡ chuyện gì
Những giong ruổi lạc qua miền nắng cháy
Cỏ giòn tan cây khát đến gục đầu
Vượt biển mặn … xanh chàm màu thuốc nhuộm
Trụ lại nơi Đông có tuyết phau phau
Những cây phong da trần chờ mọc lá
Cắc cớ chi đem rưới lượt thủy tinh
Ngọn gió hắt không dám run tội nghiệp
Vậy mà khi Hè đến rất diễm tình
Có đôi lần bạn kêu dời nơi khác
Cười khà khà …trâu nào nệ dao phay
Đáy địa ngục nhiều năm còn gượng nổi
Huống hồ chi … sợ quái bốn mùa nầy
Được có cái mùa Đông ngày ngắn xủn
Lạnh rượt xua lũ bịnh chạy ngời ngời
Mấy tháng rét rồi lại qua vun vút
Đất nẩy mầm bông nở rộ xinh tươi
NhàQuê 12-01-2011
Theo Bác Hành Hương
Mùa tuyết lạnh chợt thèm hơi ấm quá
Chút nắng vàng hương tỏa Tết trời quê
Thèm chén rượu thơm thèm Con Khô Rớt
Cùng bạn già say thế sự... tung hê
Lim dim mắt hồn xuôi về cố quận
Đứng tần ngần nơi đầu ngõ thân quen
Tay lớ ngớ dỗ tim mình... Ngoan nhé
Tưởng Nắng Thu Phai... giờ bỗng rộn ràng
Quanh phố khác... tím rịm Giàn Bông Ước
Màu tương tư một thuở ướp thơ tình
Tiếng cười xưa còn trong vắt thủy tinh
Hay đã lẩn âm khô khàn tục lụy
Thiếu một chỗ ngày đi về mấy lượt
Có Nhỏ nầy xấu xí thiệt à nghe
Đầu cắt tém nhảy lò cò nghịch ngợm
Chơi ăn gian còn làm nũng khóc nhè
Ghé xem thử... lâu lắm rồi ấy nhỉ
Cứ xưng... Ờ Đằng Ấy chắc nhận ra
Nếu không ư... cứ niệm câu Thần Chú
Nhớ vô cùng ngày ta bước chân xa
Thôi trở lại chỗ ghe thuyền cặp bến
Biển mùa nầy tôm cá ngọt vô phương
Réo một tiếng bạn già vui xúm lại
Chén khề khà câu cảm khái mà thương
Ờ... Bác Trọng... so ngày xưa có khác
Dáng đẫy đà ... giọng nói cũng... uy nghi
Tính hay giận... hà... có phần theo tuổi
Tật đa tình thôi cầm chắc ... lâm ly
Rượu ấm rót ngọt nồng men tình nghĩa
Từng ngụm đầy xua hết cả hơi đông
Choàng mở mắt hương quê còn phảng phất
Hoa tuyết tan tràn ngập nắng xuân hồng
GHH 12.01.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2011 22:15:49 bởi NhàQuê >
Vịnh Con Mèo
Áo mới xênh xang chuẩn bị trèo
Giao thừa sắp điểm rộn ràng... Meoo
Lim dim mắt ngọc du Xuân Mộng
Uốn éo mình nhung hưởng Tết Mèo
Số sướng nằm khoanh tôm cá sẵn
Thân nhàn ngáp khẽ chuột gà teo
Tân niên đội Mão thay Canh Cọp
Chắc hẳn tương lai thoát cảnh nghèo
TrúcGiang
Bài Họa: Nơi Trăng Nghẹn Vòng xoay thứ tự tới phiên trèo
Nhất quyết bù trừ lúc đói meo
Gắng sức gom vồ hơn cả cọp
Trì công giấu đút khác chi mèo
Cơ ngơi ngất ngưỡng càng thêm trướng
Sự nghiệp chành bành khó thể teo
Khắp xứ đông vầy bao tỷ phú
Ai đâu dám bảo nước đang nghèo
NhàQuê Tản Mạn Về Mèo
(Bài Tự Họa)
Miêu hơn loại hổ biết leo trèo
Lúc giận không gầm nhỏ nhẹ meo
Dáng vẻ hiền lành riêng họ mão
Hình dung đạo mạo chỉ nhà mèo
Kêu ngao lí nhí tình quân cảm
Hự nạo lừ ngừ chuột bọ teo
Chủ gọi mi ơi nghe ngọt lịm
Tìm dâu tránh mẹo sợ sau nghèo
Trúc Giang ** Mỗi câu có chữ đậm: tên gọi hoặc tiếng kêu của mèo
Tuyết & Ta (3) Xin đừng lấy làm lạ
Có nhiều lớp bạn già
Sáu tháng về quê cũ
Hết mùa tuyết trở qua
Trúng đậm Đông năm nầy
Tối mai bồi vố nữa
Lớn hơn ba trước đây
Lạnh đo còn một số (Single digit)
Sưởi ấm mở không ngưng
Nhìn hóa đơn chóng mặt
Sáng sớm kính đóng băng
Chuẩn bị xe nửa tiếng
Xoa xoa hai bàn tay
Ấm truyền đôi má hóp
Thở phà khói bay bay
Ai đi đâu kệ họ
Quyết lòng trấn nơi đây
Bàn chi câu di tản
NhàQuê Jan 24, 2011
Tuyết & Ta (4) Nữa đây tuyết còn nóng hổi
Hẹn chiều lại đến sớm hơn
Định đi trước khi trời xế
Thôi đành bó gối ...đường trơn
Cái cô nàng tuyết năm nay
Quyết lòng gắng sức khoe tài
Gãi ngứa lũ già lụm cụm
Chứ làm gì được đám trai
Biết thân trong nhà đứng ngó
Xem đẹp lung linh dường nào
Ý chừng làn da trắng mượt
Dung nghi thanh tú làm sao
Ngày xưa danh gia vọng tộc
Ngắm nàng đâu dễ mấy ai
Đường xa lên xe xuống bến
Không ngờ được gặp ngày nay
Người chi lạnh lùng kiểu cách
Đến chơi mà cũng hẹn giờ
Thói quen giống dân Âu Mỹ
Ít ai than thở phải chờ
Bữa nay ăn gì sai hứa
Mới sáng lò dò rủ nhau
Khắp trời lượn bay mù mịt
Gió nương đáp xuống ào ào
NhàQuê 27-01-2011
Đất Lành Chim Đậu Thường hay kể chuyện về một nơi
Hè sang biếc lá tận chân trời
Thu vàng đỏ tím ...nhiều hơn nữa
Đẹp khác đâu tranh...đẹp tuyệt vời
Từ cây trơ trọi mùa Đông giá
Tuyết đóng thành băng kết thủy tinh
Ánh nắng mùa Xuân bừng một sớm
Sáng ra đất mỉm nụ cười tình
Nên hay gọi đó chốn Thiên Đường
Đời sống an lành nếp kỷ cương
Ra phố gặp chào như bạn hữu
Lời đầu bập bẹ... tiếng yêu thương
May mắn làm sao đến xứ nầy
Quê mình đố kỵ nghĩ buồn thay
Ban đầu chán cảnh thân vong quốc
Giờ cảm thâm ân ...giúp được vầy
NhàQuê 04-03-2011
Đường Xưa Con đường đều đặn hàng me
Ngày xưa râm mát chưa xe dập dìu
Có còn thơ mộng về chiều
Gió lay vừa đủ yêu kiều dáng thanh
Mỗi Hè từ giã thị thành
Mùa Thu trở lại lá xanh đã vàng
Bảy năm tiếp nối mùa sang
Ngờ đâu có lúc bẽ bàng chia xa
Đếm buồn trên xứ người ta
Nhớ về đường cũ đã là trùng khơi
May sao cất kỹ một thời
Thường đưa ta dạo vùng trời tưởng đâu
NhàQuê 06-04-2011
Tháng Tư Hoa Xuân vừa kịp nụ
Đã tính chuyện mùa Thu
Đi về Đông xem lá
Có nơi Hạ vẫn còn
Bốn mùa thay phiên đến
Khác nhau khoảng ngắn dài
Tiêu pha người mỗi cách
Đất trời chẳng riêng ai
Từ khi đời di trú
Nhiệt đới gởi sau lưng
Màu da ngày thêm sáng
Còn lại thảy như chừng...
Quên được tháng tư chăng
Cỏ mục chưa được bằng
Xô đời vào lối bí
Vây quanh những khó khăn
Hàm ân tình nhân loại
Rưới lên chút ngọt bùi
Kéo lành vùng thương tích
Vậy cũng xong kiếp người
NhàQuê 19-04-2011
Nổi Khùng Theo dòng trở lại Tháng Tư xưa
Qua những đoạn trường số đẩy đưa
Yên ổn đời thường lòng khó ổn
Vết thương lâu lắm tưởng như vừa...
Mới biết những gì đều có thể
Vá lành... riêng chỉ mảnh tâm can
Đi qua bao khúc đời lừa mị
Mới thấu... niềm đau gánh phũ phàng
Nầy hãy... cho ta một bữa khùng
Như người cõi khác nói lung tung
Có rơi xuống thác từ cao độ
Mới thấm cùng chung máu Lạc Hồng
NhàQuê 30-04-2011
Thơ vui Nhiều Nghĩa: Đường & Xế Tưởng khỏe dè đâu lại kẹt đường
Ngày ba bốn bận chán vô phương
Kề hông mạng mỡ hơi thừa thãi
Kế nách buồng tim khá bất thường
Máy cũ chơi vầy giàn nhún sụm
Xe già điệu đó bộ lòng bương
Người khuyên ráng giữ xài xăng tốt
Bạn xúi còn bao ở đó nương
NhàQuê May 10, 2011
Giản Dị Cá kho và dĩa rau lang
Món mong món đợi cao sang đâu nào
Từ lâu thèm nhớ biết bao
Quê từ xương tủy làm sao đổi dời
Có đi cuối đất cùng trời
Vẫn yêu giản dị khoảng đời đã qua
NhàQuê 31-05-2011 Chọc Bác NhàQuê
Ước nầy đâu có chi xa
Nếu như Bác thích ghé qua đây nè
Đường bằng không phải chèo ghe
Nhắm con mắt lại là nghe tiếng chào
Ba Tri còn đó Bãi Ngao
Giồng dưa ruộng sắn ngọt ngào vị quê
Vàng tươi bông bí đó hề
Góc sân trường cũ hè về phượng rưng
Hương cau hương sứ reo mừng
Cỏ cây vui sướng không ngừng níu chân
Càng Cua bẽn lẽn xí phần
Cái nàng Rau Nhúc tần ngần mắt đưa
Đằng kia xanh ngát Rau Dừa
Bỏ qua sao được ... dễ ưa lắm mà
Toòng teng cô bé Khổ Qua
Tủi thân đắng nghét đứng xa lén nhìn
Cà Chua má thắm thật xinh
Chen vào tủm tỉm khoe mình có duyên
Không say cái lúm đồng tiền
Cũng nghe khoảnh khắc bình yên tâm hồn
Ừ thì ngược dấu hoàng hôn
Trở về lối mộng mình ôn chuyện đời
Theo dòng cổ tích rong chơi
Trăng thơ trải một góc trời dành riêng
đó Bác.
Trúc Giang 31.5.11
Trích đoạn: NhàQuê
Giản Dị
Cá kho và dĩa rau lang
Món mong món đợi cao sang đâu nào
Từ lâu thèm nhớ biết bao
Quê từ xương tủy làm sao đổi dời
Có đi cuối đất cùng trời
Vẫn yêu giản dị khoảng đời đã qua
NhàQuê 31-05-2011
Chọc Bác NhàQuê
Ước nầy đâu có chi xa
Nếu như Bác thích ghé qua đây nè
Đường bằng không phải chèo ghe
Nhắm con mắt lại là nghe tiếng chào
Ba Tri còn đó Bãi Ngao
Giồng dưa ruộng sắn ngọt ngào vị quê
Vàng tươi bông bí đó hề
Góc sân trường cũ hè về phượng rưng
Hương cau hương sứ reo mừng
Cỏ cây vui sướng không ngừng níu chân
Càng Cua bẽn lẽn xí phần
Cái nàng Rau Nhúc tần ngần mắt đưa
Đằng kia xanh ngát Rau Dừa
Bỏ qua sao được ... dễ ưa lắm mà
Toòng teng cô bé Khổ Qua
Tủi thân đắng nghét đứng xa lén nhìn
Cà Chua má thắm thật xinh
Chen vào tủm tỉm khoe mình có duyên
Không say cái lúm đồng tiền
Cũng nghe khoảnh khắc bình yên tâm hồn
Ừ thì ngược dấu hoàng hôn
Trở về lối mộng mình ôn chuyện đời
Theo dòng cổ tích rong chơi
Trăng thơ trải một góc trời dành riêng
đó Bác.
Trúc Giang 31.5.11
Cám Ơn Bài thơ gởi chọc sao hay quá
Dọn hết lên bàn món ta ưa
Bông bí vàng... khổ qua... rau nhúc
Đến cà chua... củ sắn... rau dừa
Những màu sắc thành tranh tuyệt đẹp
Kẻ phương xa như được dắt về
Sân trường cũ có bầy phượng đỏ
Từng con giồng... bãi biển nơi quê
Cám Ơn nhé biết nhiêu kể xiết
Sáu đoạn thơ giản dị vậy mà
Như sống lại ...bên trời cố xứ
Bốn mùa đang đứng cạnh đâu xa
NhàQuê 01-06-2011
Sứ Giả Ít hôm nữa cháu về quê nội
Nén cảm dâng ta chúc lên đường
Sẽ chân bước qua vùng nhiều khác
Dây buộc ràng gọi đó quê hương
Chắc bỡ ngỡ cảnh quang lạ lẫm
Mải mê nhìn nước đục phù sa
Nghe muối trắng ngàn lời tâm sự
Về quảng đời thơ ấu ông cha
Có những người... xưa kia chòm xóm
Mơn tóc xanh... sao giống quá chừng
Sẽ ngơ ngác hiểu gì câu nói
Nếu đứng gần... ta chắc rưng rưng
Dấu chân nép bao năm lặng lẽ
Vừa nghe tin hối hả trở mình
Chút dư hương lá hoa giữ hộ
Thả miên man theo ánh bình minh
Bên kia ngày... nơi nầy vào tối
Thao thức cho tâm tưởng ngược về
Viếng đất tổ cháu con Sứ Giả
Thay lời người lỡ bước xa quê
NhàQuê 03-06-2011 Có những người... xưa kia chòm xóm
Mơn tóc xanh... sao giống quá chừng
Sẽ ngơ ngác hiểu gì câu nói
Nếu đứng gần... ta chắc rưng rưng
NhàQuê 03-06-2011 Nhạy Cảm
Tủm tỉm thôi nha... hổng dám... cười
Ông Già mít ướt thiệt ta ơiiii
Sờ tim tim kể ngàn tâm sự
Vuốt tóc tóc theo vạn nẻo đời
Phố lớn chân qua chiều tẻ nhạt
Quê nghèo hồn gởi nắng tinh khôi
Cây cao tỏa bóng tàn che rộng
Nước mắt hình như ... ẩn khắp người
Trúc Giang 03.6.11
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: