Hành Hương
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 47 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 694 bài trong đề mục
NhàQuê 05.01.2007 00:01:10 (permalink)
0
 
Cũng Đành

Mùa Thu trời đất chẳng riêng ai
Lá đổ buồn tênh cứ đến hoài
Quay tít thời gian đâu đứng đợi
Đường trần tiếp bước liệu còn dài

Còn dài hay ngắn cũng đành thôi
Từ giả hẹn về đã đắng môi
Dứt áo ra đi hơn thế ấy
Nguôi ngoai mong cậy thời gian trôi

Trôi theo vận nước đã bao Thu
Quê cũ vời trông quá mịt mù
Nỗi nhớ chất chồng cao sánh núi
An bài một kiếp thế nầy ru

Ru hồn phiêu bạt mảng đời trôi
Trôi giữa nhân gian bạc phết vôi
Kết lại điệu vần rơi nước mắt
Thành lời đau buốt gởi cho đời

Đời riêng tự ví lá thu rơi
Gió cuốn dập vùi rách tả tơi
Còn lại chút đây gầy chút sáng
Nỗi niềm sâu thẳm đáy lòng tôi

NhàQuê

 
(Họa từ bài Tiếng Thu của Nguyễn Thành Tài)
 
 
 
Tiếng Thu

Trời đã vào thu chạnh nhớ ai !
Đêm về giá buốt nỗi u hoài !
Xa trông bờ cũ ngàn năm đợi
Sống giữa trời tây, ngấn lệ dài .

Mộng ước chỉ là mộng ước thôi
Chuốc thêm đau khổ mặn bờ môi
Nào ai thấu nỗi tâm tư ấy
Nở để sầu vương theo nước trôi

Hờ hững mây trời lạnh gió thu
Chiều buông nắng nhạt bụi sương mù
Thẫn thờ bên cửa trăng đầu núi
Thao thức canh chầy đợi mãi ru .

Từng khắc thời gian lặng lẽ trôi
Hoàng hôn lịm xuống tóc pha vôi
Bờ mi thương nhớ sầu cay mắt
Đau đớn tình nhau cả một đời

Lạnh lùng gió rít lá vàng rơi
Rả rích cơn mưa ướt tả tơi
Bên ngọn đèn khuya hiu hắt sáng
Âm thầm ray rứt tiếng lòng tôi

Nguyễn Thành Tài


 


#46
    NhàQuê 05.01.2007 00:10:07 (permalink)
    0
     
    Vịnh Khung Dệt Cũ

    Chổng gọng nhà ngoài mấy chục năm
    Ngó sơ không biết đứng hay nằm
    Nắng mưa hứng chịu khung trầy nám
    Lạnh nóng cam đành tựa vách hâm
    Thoi chỉ thuở nào đùa õng ẻo
    Cửi canh nay đã tủi thân oằn
    Cho đời trang điểm, mình dù xí
    Chôn kín buồn riêng góc lặng thầm

    NhàQuê

     
    (Họa từ bài "Vịnh Nồi Cơm Điện Cũ" của Xuân Linh)
     
     
    Vịnh nồi cơm điện cũ

    Tôi hầu ông đã mấy mươi năm
    Gảy gọng sứt tay vẫn chửa nằm
    Thân thể đóm đen, trầy nám nám
    Hạt trời thơm dẻo, nóng hâm hâm
    Không như thời mới, đầu nghiêng ẻo
    Có vẻ đẹp xinh, ruột lỏng oằn
    Cũ kỷ chắc cơ ngoài xấu xí
    Dòn tan cơm cháy chủ ưa thầm

    Xuân Linh

     
     
     



     


    #47
      NhàQuê 05.01.2007 00:15:13 (permalink)
      0
       
       Đi & Ở (2)
       
       
      Tên kêu từng đứa bước vô tù
      Vụt nghĩ lần nầy sẽ vạn thu
      Ngầm tiễn dúi ta ve rượu gốc
      Dặn thầm cất kỷ chút quà như
      Rượu thần theo bước qua muôn khổ
      Linh dược cạnh bên thế mẫu từ
      Ve rượu hà nàm nhiều trại chuyển
      Tấm tình bằng hữu vẫn đầy như

      NhàQuê



      #48
        NhàQuê 05.01.2007 00:17:40 (permalink)
        0
         
         Đi & Ở (Cuối)
         
        Chưa qua suốt hết đoạn đường trần
        Đi Ở hợp tan biết mấy lần
        Bất chợt ngưng mưa bừng nắng hững
        Thình lình sóng cuốn nước trôi phăng
        Phàm trần Đi Ở đâu mình tự
        Tạo Hóa sắp bày định kiếp căn
        Thủ diễn trọn vai thôi bước xuống
        Ngộ ra Đi Ở chẳng băn khoăn

        NhàQuê

        #49
          NhàQuê 05.01.2007 00:36:20 (permalink)
          0
           
          Chứng Khoán


          Lão nhà quê tàng tàng ghé vô Wall Street
          Chắp tay sau đít ngó mông lung
          Bộ chuyện giỡn chơi sao cha nội
          Nhìn vận vó ông đà phát ói
          Dợm nhào vô trả giá đúng là thầy gồng!



          Trên bảng giá đèn chớp lia chớp lịa
          Của ai mà cứ lên lia chia
          Có kẻ khoái cười ria vãnh vãnh
          Hực gà lão tức cầm canh
          Luật tuần hoàn có lên thì có xuống
          Còn khuya mới một cửa một mình!




          Ở tuốt dưới quê xứ ruộng đồng
          Nghèo gần mạt rệp, có mình không
          Vậy mà cứ muốn toàn hàng "xịn"
          Đồ hiệu, hàng gin. Đừng có hòng!



          Cứ nhè mấy chổ xinh như mộng
          Cứ nhè "Chứng Khoán" lên vù vù
          Cứ nhè chưa rớ vô đà phỏng
          Hèn chi năm tháng xách xe không



          Cay cú vái ngày bồ nó đá
          Te tua, rách nát lại quay về
          Bủa một mẽ dễ ơi là dễ
          Ông tưởng vái khan không nạp lễ
          Không dám đâu!!
          Ai chứng cho ông, hề!




          Cái ngày ông khấn ghé đâu, về trể
          Mỹ đổ quân ông xuống giá cái vèo
          Họa vô đơn chí có mong gì cứu
          Cứ ngày thức dậy vật giá thang leo



          "Chứng Khoán" nào cũng tuột khỏi tầm tay mù mịt
          Chẳng phép lạ gì cho quay lại ngóc lên
          "Giá Trị" mới tinh nhì S. nhất Đ.
          Cách nào bằng chửi đỗng cố tìm quên



          Vẫn cứ trồi lên hụp xuống
          Trôi lênh bênh cho tới một ngày
          Mọi hiện hữu triệt tiêu cái rụp
          Xong ngay!




          Ritcher Kế lắc đầu không đo nổi
          Rung mạnh hơn mấy lần Thứ Sáu Đen
          Chợ bán tước mua quan
          Của chìm của giấu
          Kéo nhau lên tàu xuống hạm "dong"
          Ngoạn mục hơn Enron



          "Chứng Khoán" mới sơn đỏ vàng rõ rệt
          Màu hồng trên hết
          Màu vàng mút chỉ cà tha
          Bớ bớ người ta!
          Mấy người bán buôn
          Gì kỳ quá vậy cà:
          Huề, xúm gầy lại không cho
          Ý chừng nhà nhà hết vốn



          Đã nói mất, ít nhiều mất trọn
          Mới giữa đường bắt đầu lại số âm
          Chừng rất nãn nằm mơ đủ thứ
          Như tiếng ai bị bóp cổ giãy rầm rầm
          Tưởng sao! ai dè cũng đến hồi khánh tận




          Lão tính thờ ơ rung chuông một bận
          Đóng cửa bán buôn quách cho rồi
          Hai tay trắng mất mát đâu mà ngán
          Ngẫm nghĩ tới lui nên lại thôi:
          Ví thử tất đều qui thành "Chứng Khoán"
          Khi xuống khi lên, khi lỗ khi lời
          Mọi giá trị cung cầu có khác
          Mình không chơi để người ta chơi;
          Mình đã hết thời !!



          Lão láp váp lời thề bán mạng
          Cái đã có không đời nào bán
          Dẫu giá lên, dẫu sát đất nghèo
          Nhất định không phát mãi.
          Chẳng chịu áp đặt giá bèo.

          Người thấy được xúm lay lão dậy
          Dụi mắt mấy lần, hỏi đang ở đâu đây
          Quán Bên Đường ông vừa ngơi một giấc
          Tỉnh cơn mơ ông réo bếp tưng bừng:
          Coi chừng bắp khét! Coi chừng bắp khét!
          Đừng chụm lửa lung! Đừng chụm lửa lung!
          Bếp cười mĩm:
          Nồi Kê Chưa Chín
          !

          NhàQuê
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2007 18:21:42 bởi NhàQuê >
          #50
            NhàQuê 05.01.2007 00:55:28 (permalink)
            0
             
                Nâng Ly

                          Cụng ly cứ cụng có hề gì
                                "Tứ Hải Giai Huynh" gặp mấy khi
                                     Đã tới bạn ta nhường nhịn chút
                                          Khi rời huynh đệ chẳng phiền chi
                                               Đất Trời ngang dọc chung thiên hạ
                                                    Bầu bạn đãi nhau chổ lễ nghi
                                                         Ngàn chén a ha! nào thấy đủ
                                                              Đôi điều đã rõ mời nâng ly!
             
                                                                
                                                                        NhàQuê

            #51
              NhàQuê 05.01.2007 17:15:39 (permalink)
              0
               
               
                Để Râu

                              Bán buôn chuyện bác tới đâu rồi
                                  Một vốn mấy lời tính thử coi:
                                       Nhân đức giữ hoài dù giá mấy
                                            Thị phi bán tống chẳng cần lời
                                                 Mãi lo sách sổ quên năm mãn
                                                      Tính kỷ lời râu, ra mãi thôi
                                                           Cái tóc tự xưa nguồn cội đấy,
                                                                Chừa râu phân biệt gái trai chơi! Vậy hà!



                                                                               NhàQuê

              #52
                NhàQuê 06.01.2007 00:01:50 (permalink)
                0
                Mù Khơi

                Qua rồi một thuở thuở ươm mơ
                Đâu hẹn, buâng khuâng ngóng đợi chờ
                Tà áo bay bay xinh nét thắm
                Tóc thề mà mượt đẹp nhung tơ
                Dịu dàng cười mĩm khung tranh họa
                Khe khẻ lời thưa khúc nhạc thơ
                Biệt dấu mịt mờ từ vận nước
                Đành thôi khâm liệm nỗi mong chờ


                NhàQuê

                ( Họa từ bài Đợi Chờ của Hoatina)


                 
                Đợi chờ

                Ta hẹn hò em cuối bến mơ
                Hẹn em muôn kiếp sẽ mong chờ
                Nguyên còn ước mộng se duyên thắm
                Vẫn vẹn hoài mong kết tóc tơ
                Ta giấu tình đâu trong nét hoạ
                Em phơi duyên ấy dưới vần thơ
                Sao còn lơ đễnh trời, mây, nước…
                Để trái tim đau khắc khoải chờ…

                HoaTiNa


                #53
                  NhàQuê 07.01.2007 06:35:48 (permalink)
                  0







                  Gởi Em

                  Gởi em một cánh phượng hồng
                  Hoa xưa đứng nép cạnh lòng buồn hiu
                  Vỗ về to nhỏ niềm yêu
                  Chứa chan chan chứa nâng niu những ngày

                  Gởi thêm lời ngọt hôm nay
                  Dịu xoa vết nhói chua cay chất chồng:
                  Thôi đừng dõi mắt ngóng mong
                  Từ ai bỏ lững: có, không quay về

                  Ôm buồn dĩ vãng lê thê
                  Vai nghiêng đơn lẻ đi về những không
                  Điệu vần có đủ mênh mông
                  Cho em gom hết vào trong chôn vùi

                  Gởi kèm phiên khúc lời vui
                  Thấm khô mắt ướt ngậm ngùi giọt rơi
                  Mạn khâu chéo góc tả tơi
                  Cùng em chào vẫy xa rời miền đau

                  Thời gian xuôi chảy qua mau
                  Đưa em cập bến trăng sao đầy lòng
                  Tan dần cụm tuyết mùa Đông
                  Chút mây phiêu lãng chẳng trông, tìm về

                  Mây xà xuống mái tóc thề
                  Phã hương dịu mát tỉ tê mềm lòng
                  Nhé em rày hết chờ mong
                  Có cơn bảo mới thổi giông đầy hồn


                  NhàQuê
                   
                  (Họa từ bài Ngày Buồn của Trúc Giang)
                     Ngày buồn...

                  Người ta thắp đẹp tuổi hồng
                  Còn em muốn đốt nổi lòng quạnh hiu
                  Rất nhiều kỹ niệm dấu yêu
                  Một mình cất giữ nâng niu tháng ngày

                  Nổi buồn đọng lại hôm nay
                  Vương vương sợi tóc đắng cay chất chồng
                  Mai còn gì nữa mà mong
                  Mơ hoài một bóng đi không hẹn về

                  Một ngày thật quá lê thê
                  Một dòng thư ngắn vỗ về cũng không
                  Một mình chìm giữa mênh mông
                  Tìm đâu một khoảng trời trong ngủ vùi

                  Bao nhiêu ngọn nến buồn vui
                  Thắp lên chợt thấy ngùi ngùi lệ rơi
                  Hình như một chút tả tơi
                  Đi qua ... rớt lại ... hồn rời rã đau

                  Mùa sang mùa lai qua mau
                  Tóc còn chưa trắng mà sao nhạt lòng
                  Rồi còn bao nữa Thu Đông
                  Em còn tựa cửa buồn trông người về?

                  Thời gian rồi nhạt câu thề
                  Tin người thưa vắng em tê tái lòng
                  Chờ mong rồi lại .... chờ mong
                  Hôm nay như có bão giông qua hồn.

                  Trúc Giang

                  #54
                    NhàQuê 08.01.2007 17:49:50 (permalink)
                    0
                     
                    Nhàn

                    Nhà mới xe sang tốn bộn xu
                    Tranh hơn phải chịu cày đầu bù
                    Năm dài tháng rộng làm sao nổi
                    Việc nhỏ việc to cứ bỏ cù
                    Danh nỗi ngất ngư đeo cửa tứ
                    Thân còm khúc khắc lết qua Thu
                    Hưởng nhàn mình tự đâu ai giúp
                    Thanh đạm giản đơn sống khoẻ ru

                    Khỏe ru xướng họa ít vần thôi
                    Tiêu khiển an vui vậy được rồi
                    Thỏa dạ biết bao buông gánh nặng
                    Ước ao gì nữa tranh nơi ngồi
                    Rửa tay gác ách thong dong dạo
                    Quên hết âu lo hóa cõm còi
                    Kết bạn trăng thơ thuyền một mái
                    Thiên Đường Hạ Giới ghé bên đời

                    NhàQuê

                     
                    (Họa từ bài "Chừa...Tôi Nhe" của Xuân Linh)
                     
                     
                    Chừa…tôi nhe

                    Mù mịt ráng chừa khỏi tốn xu
                    Vào nơi sàn nhảy khói lu bù
                    Da nhăn má cóp đâu theo nổi
                    Ruợu rót vai kê chắc té cù
                    Sức khoẻ tiêu điều hui cửa tứ
                    Trẻ trung rộn rã có đông …thu
                    Tiếng la bác xỉu nhờ ai giúp
                    Têu nghễu thoắt buồn tưởng mạnh ru

                    Rủ ru thỉnh thoảng giải khuây thôi
                    Nhạc nhẹ niềm vui đứng tuổi rồi
                    Trần cõi đủ đầy chi tải nặng
                    Cốt xương mòn mỏi chỉ ưa ngồi
                    Phút giây thể dục nhàn thư dạo
                    Ngày tháng tục thân lấp lé còi
                    Lắng đọng tâm tư lòng thoải mái
                    Bên hiên vui vẻ khoẻ hương đời


                    Xuân Linh

                     
                     
                     
                     



                     
                     


                    #55
                      NhàQuê 09.01.2007 02:58:03 (permalink)
                      0
                       
                      Bài Thơ Khô

                      Đừng vện nguyên chai, nốc quá liều
                      Người người đồn bậy khổ vì yêu
                      Thất tình mắc mới gì tìm chết
                      Tuyệt vọng thiếu cha, chửa muốn tiêu
                      Mở, mở cho vô, đừng đóng cửa
                      Mà, mà ra vậy, chôn hay thiêu
                      Đường binh nào cũng tro hoàn bụi
                      Có muốn một màn tụng thoát siêu


                      NhàQuê


                       
                      Bài Thơ Ướt

                      Đâu ngại gian nan nhất định liều
                      Đi về phía vọng tiếng tình yêu
                      Phân ly miên viễn đời đời chết
                      Cách biệt vĩnh trường kiếp kiếp tiêu
                      Tự thuở tim hồng reo mở cửa
                      Bấy giờ mộng thắm ấp hoa thêu
                      Ai ơi hãy giũ bao nhiêu bụi
                      Muôn khó hỏi lòng thử có xiêu

                      NhàQuê

                       
                      (Cùng họa bài HuHuHuu...Khổ Quá !!!! của Trúc Giang)
                       
                       
                      Huhuhuu...khổ quá !!!!

                      Mấy chục năm ...xưa tớ đánh liều
                      Cảnh tiên chơi chán xuống trần ...yêu
                      Ngọc Hoàng nỗi giận... cho mày chết
                      Tiên Mẫu trầm ngâm... bắt nó tiêu
                      Giáng chỉ Thiên đình lo đóng cửa
                      Lệnh truyền Diêm phủ sẳn lò thiêu
                      Chờ ngày... hoá kiếp thành tro bụi
                      Vĩnh viễn muôn đời không được ...siêu !!!!!

                      Trúc Giang 

                       
                      29.10.06
                       
                       
                       



                      #56
                        NhàQuê 09.01.2007 03:09:54 (permalink)
                        0
                        Quan Đàng

                        Sếp mình chẳng có vẻ gì già
                        Tướng tá phương phi mát thịt da
                        Hội họp mưới lần gầy chín độ
                        Tiệc tùng tứ quí oắc cần ba
                        Quan to chễm chệ nồng nồng rượu
                        Thuộc cấp phì phèo nhẫm nhẫm trà
                        Có đã thoát đâu vòng lệ thuộc
                        Trông người rồi ngẫm buồn cho ta

                         
                        NhàQuê
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2007 05:52:03 bởi NhàQuê >
                        #57
                          NhàQuê 09.01.2007 05:49:51 (permalink)
                          0
                           
                          Chi... Địa

                          Ma men quyền lực lắm nghe nha
                          Ngoắc cái bận gì cũng hưỡn hà
                          Ba cốc vô êm gương mặt đượm
                          Cưa đôi sáu xị bước la đà
                          Nhậu vầy nhậu vậy chừng nào tới
                          Rũ réo kiểu nầy chớ hú qua
                          Mai sáng tỉnh ra quên hết trọn
                          Có ngày gió mái nạp cho Ma

                           
                          NhàQuê


                          #58
                            NhàQuê 09.01.2007 05:54:12 (permalink)
                            0
                             
                            Nhậu Với Ma

                            Ma gan hết cở dám rong chơi
                            Tiếp cận lưu linh đúng tuyệt vời
                            Đang lúc thiếu mồi rề mạng đến
                            Giữa khi cần rượu xáp không mời
                            Chịu chơi chơi chịu danh đây đo’
                            Khơi nắp đều đều tiếng khắp nơi
                            Chẳng biết kính nhường người đến trước
                            Nhớ cho ma giáo thế gian cười

                             
                            NhàQuê
                             
                             
                             


                            #59
                              NhàQuê 09.01.2007 05:56:36 (permalink)
                              0
                               
                              Bị Dàn Cảnh

                              Cười bò nghiêng ngã cười lăn quay
                              Nhắc lại chuyện xưa tao với mày
                              Con nhỏ chung trường cùng để bụng
                              Mỗi chàng riêng lén thơ trao tay
                              Gởi rồi hy vọng ơi là mộng
                              Nhận được lời tình quá đắm say
                              Khoe đọ y chang buồn giận lắm
                              Thằng anh đực đột trác thơ nầy

                              NhàQuê


                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 47 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 694 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9